Đọc truyện Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân – Chương 1: Bắt đầu xuyên tới
Sở Phượng Na – Nana, nhan sắc bình thường, thân hình thấp bé ba mét bẻ đôi. Tuy đã 23 tuổi nhưng tính tình lạc quan, yêu đời, nói đúng hơn chính là con nít.
Nana là một fan trung thành của tiểu thuyết Đấu La đại lục, ngưỡng mộ tình bạn của Sử Lai Khắc Thất Quái, cô luôn mơ mình sẽ là một phần trong đó, vì thế mà Nana đã tìm đến một tựa game gọi Đấu La chi chiến. Nói đến cái game này cũng thật lạ, bình thường các tựa game chuyển thể không phải đều giống với bản thân tiểu thuyết sao?
Nhưng không, ở đây ngoài tên các nhân vật, các hồn thú, các vũ hồn,… Chính xác là chỉ mượn tên, còn lại đều khác nội dung tiểu thuyết 100%.
Ở đây, người chơi có thể chọn cho mình hai vũ hồn tùy ý kết hợp nhưng không thể tu luyện cùng lúc, chỉ có thể sử dụng kĩ năng thiên phú, cái này thì ý tưởng có chút giống với một nhân vật trong tiểu thuyết.
Nana đã chọn cho mình làm một hệ trị liệu hồn sư bởi vì cô nghĩ đây chính là phần mà Sử Lai Khắc Thất Quái còn thiếu trong đội hình, một hệ trị liệu hồn sư mạnh mẽ có thể cứu mạng đồng đội trong lúc bị thương. Vũ hồn thứ hai thì chắc chắn phải mang sức mạnh có khả năng tấn công rồi, dù gì thì bảo vệ mình cũng mới có thể bảo vệ được đồng bọn.
Đồng bọn là sát cánh bên nhau chứ không phải ôm nhau cùng chết. Đó là suy nghĩ khắc sâu trong lòng Nana nên cho dù chỉ là game cô vẫn luôn cố gắng tu luyện, đợi thêm một tuần nữa thăng cấp thành công là có thể tu luyện vũ hồn thứ hai. Trong đây cũng không có săn giết hồn thú để lấy hồn hoàn mà là nuôi thú làm sủng vật hỗ trợ tác chiến. Hồn kĩ sẽ học qua cách tăng cấp hồn lực mở ra chiêu thức, tới nay Nana đã luyện được tám chiêu thức của vũ hồn thứ nhất, cũng tương ứng là hơn cấp 80 ở trong tiểu thuyết. Nhưng cũng không thể so sánh ngang bằng vì trong game có rất nhiều nhân tố phụ trợ giúp Nana tăng chiến lực, chẳng hạn như – Thần thú!
Hôm ấy, khi tan làm ca sáng trở về nhà, Nana đã lao ngay vào chiếc bàn máy tính.
“Nhanh nhanh nhanh, thần thú của ta!”
Vừa đợi máy tính chạy, Nana vừa đập bàn vừa la, sự kiện bồi dưỡng thú sủng sắp kết thúc, cô đã canh cái sự kiện này suốt một tháng trời. Thưởng hạng nhất chính là thần thú Lam Mỵ – Cửu vĩ hồ 5 vạn năm. Tuy so niên hạn có vẻ không quá cao nhưng chính là đích thực thần thú, có linh trí tự động thiết lập chiến đấu, cũng là nhiều thêm một cái bùa hộ mệnh.
Thở phào nhẹ nhõm, Nana vươn vai ngắm nhìn lại sủng vật mình mới đạt được, không ngừng mỉm cười, cô tự tin nói:
“Bằng ta bây giờ ở Đấu La đại lục thật chắc vô địch quá haha!”
Chỉ không ngờ tiếp ngay sau câu nói đó, một giọng nói uy nghiêm vang lên:
“Ngươi nói, là thật sao?”
Nana hoảng hốt đứng dậy nhìn quanh không thấy ai, như có linh cảm, cô lập tức nhìn cuốn tiểu thuyết trên bàn, giọng nói lúc trước lại quanh quẩn trong đầu cô:
“Vì ngươi muốn, ta sẽ đưa ngươi tới đó.”
Nana giật mình đáp:
“Ta đâu có muốn, ngài hiểu lầm, ta…”
Ta chỉ là nói nếu thôi mà! Câu này chưa kịp nói ra thì Nana đã bị cuốn đi đến một khoảng không màu đen. Một mình cô ở đó la hét nhưng không ai trả lời, cũng không có tiếng vọng phát ra, cố véo cho mình một cái thật đau để tỉnh táo, Nana biết mình đây là xuyên không.
Một nam tử toàn thân sáng lóa không rõ mặt bước tới, dùng lực lượng vô hình mà đỡ cô đứng dậy. Nana mờ mịt không hiểu hắn đưa cô tới đây là có ý gì, nam tử nói:
“Đi qua đây, ngươi sẽ tới Đấu La đại lục.”
“Đi qua, ngài bảo ta làm sao đi qua, xung quanh không phải chỉ toàn màu đen sao?”
Nana mới không hoảng sợ, cô vốn là người yêu thích phiêu lưu, cũng luôn có ước mơ được thật sự tới trong tiểu thuyết đi. Giờ đây cô coi như là một cơ hội tốt.
Thái độ của Nana không khỏi khiến nam tử ngạc nhiên nhưng phần nhiều là không hài lòng, hắn lạnh nhạt nói:
“Ngươi không sợ?”
“Có gì phải sợ, nếu muốn giết ta, ngài đã làm. Nhưng ta có thể hỏi ngài là ai sao?”
“Không thể, sau này ngươi tự nhiên sẽ biết. Giờ thì đi đi.”
Nam tử nói rồi phất tay, Nana chỉ cảm thấy đầu óc một trận quay cuồng sau đó không biết gì nữa.