Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 59: Hung Thần Chiến Đội


Đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt – Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng – Chương 59: Hung Thần Chiến Đội

Diệp Phi Linh nhận lấy thẻ cược của mình cất đi, sau đó được một nhân viên công tác chạy tới dẫn đường. Phất Lan Đức đồng dạng cũng vậy. Tây Nhĩ Vi Sư thành về điểm phục vụ tốt hơn Tác Thác thành rất nhiều, nhanh chóng đem mấy vị trí cao cấp mời 2 người an vị.

Dưới khán đài đã có tiếng hô hào vang vọng. Bảy người Thất Quái Sử Lai Khắc đã chuẩn bị tiến vào sân đấu, bên kia đối thủ cũng vậy.

So với nhóm người Đường Tam, đối phương là bảy tên chiến hồn sư, cho nên phương thức hành xử cũng vô cùng tàn bạo. Công kích cũng thuộc dạng lực sát thương cao, cho nên mới vào đã hô đánh hô giết.

Diệp Phi Linh sờ sờ cổ tay, lôi ra một cái chư cát thần nỏ.

****

Sử Lai Khắc thất quái liếc mắt một cái đã thấy được đối thủ của bọn họ, mặc dù chiến đấu chưa bắt đầu nhưng khí thế hung lệ từ trên người đối thủ tỏa ra đã đánh tới rồi.

Hung Thần chiến đội cụ thể có bao nhiêu người thì Sử Lai Khắc thất quái không biết, nhưng bảy người trên sàn đấu này hẳn là bảy người mạnh nhất của bọn họ, vì cũng vừa xem xong tài liệu về thông tin của bảy người đó.

Đội trưởng Cuồng Bạo Cự Hùng Mông Lệ, sáu người còn lại có vẻ cũng là chiến hồn sư. Chiến đội hung tàn này cũng hoàn toàn là do cường công hệ chiến hồn sư lập thành một đội ngũ, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu tại sao lực công kích của bọn họ lại kinh người đến vậy.

– Chủ ý khùng của mấy lão già kia tụi mình phải làm theo thật đó hả??

Mã Hồng Tuấn nhìn sát khí đánh tới, trong lòng sớm đã run run.

– Với đối thủ là hồn tông, chúng ta làm sao đánh được đây??


Trữ Vinh Vinh lặng người nhìn bảy tên cốt đột.

– Lão đại, nếu như mấy tên điên kia xông qua, dưới sự hỗ trợ của Vinh Vinh thì huynh cản được mấy mạng?

Áo Tư Tạp nghe tiếng Trữ Vinh Vinh, nhưng trong lòng không có nắm chắc, hắn vẫn phải tìm Đái Mộc Bạch xác nhận.

– Một mạng cũng không cản được!

Đái Mộc Bạch nhìn khí thế giết người kia, trong lòng phát lạnh. Hắn tuy rằng không sợ, nhưng hắn sợ Chu Trúc Thanh tổn thương.

– Hả?

– Hả cái gì mà hả? Chưa gì đã sợ rồi!

Tiểu Vũ gõ đầu Áo Tư Tạp, lạnh giọng quát.

Liếc nhìn thấy chủ trì đứng ở phía trên đang chuẩn bị hô bắt đầu, Đái Mộc Bạch hạ lệnh.

– Được rồi, mọi người tập trung tinh thần, xếp thành đội hình nào!

Bảy người đứng theo thế tấn công xếp thành hình mũi tên, đứng đầu là Đái Mộc Bạch, hàng thứ 2 là Đường Tam cùng Mã Hồng Tuấn, hàng thứ 3 là Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh, cuối cùng là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp.

Đúng lúc này người chủ trì đang bay trên không trung hét lớn lên:

– Đoàn chiến hồn đấu! Sử Lai Khắc thất quái khiêu chiến vượt cấp Hung Thần chiến đội. Đấu hồn bắt đầu!

Cơ hồ đồng thời chữ cuối cùng trong miệng người chủ trì phun ra, song phương hai bên cũng có một người hét lớn lên.

Âm thanh cuồng bạo ở bên Hung Thần chiến đội tự nhiên là Cuồng Bạo Cự Hùng hồn sư Mông Lệ, hắn hô to một tiếng:

– Đập nát bọn chúng….!

Sử Lai Khắc thất quái người hét lớn là Đường Tam, hắn đơn giản chỉ có một câu:


– Phát Xạ!

Nhấc cao đầu bảy cái chư cát thần nỏ, dưới ngọn đèn sáng ngời của Đại đấu hồn tràng cũng không có phản quang. Một vài giây sau đó, Hung Thần chiến đội liền lao sang, tất cả đội viên đều xuất động đệ nhất hồn kĩ trên người mình, như lang sói bình thường lao tới.

Thế công như lôi đình vạn quân, như vạn mã điên cuồng chạy.

Đến lúc này thì tất cả đội viên của Hung Thần chiến đội đều nghe thấy một âm thanh kì quái, như là tiếng kim loại va chạm thanh thúy.

Ong… Xạch xạch… xạch xạch xạch

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh… những lỗ hổng màu đen xuất hiện trên thân Hung Thần chiến đội, trên vách tường của sàn đấu, vô số mũi tên toàn thân đen nhánh đang cắm trên dày đặc trên mặt tường.

Đội viên của Hung Thần chiến đội rốt cuộc cũng dừng lại, máu từ trên người bọn họ chảy ra ào ào.

Không chỉ người xem kinh ngạc đến ngây người mà cả Sử Lai Khắc thất quái chiến đội cũng ngơ ngẩn.

Mặc dù bọn họ đặt kì vọng rất lớn vào Chư Cát Thần Nỏ, nhưng chính thức nhìn thấy trước mặt cũng làm bọn họ lặng người. Người còn bảo trì bình tĩnh trước mắt cũng chỉ có Đường Tam, nhưng lúc này khóe mắt hắn cũng không nhịn được có chút co quắp lại.

Máu tươi từ những chỗ trên cơ thể bọn họ bị Chư Cát Thần Nỏ xuyên qua nhanh chóng phun ra tung tóe, dòng máu tựa như một con giun màu đỏ, nhanh chóng lan tràn khắp sàn đấu, khiến một mảng sàn đấu bị nhiễm hồng.

Đã chết.

Hung Thần chiến đội thực lực cao hơn cấp bốn mươi, ngay cả một cơ hội ra tay cũng không có, giờ phút này đại não của tất cả mọi người đều không minh bạch chuyện gì đã xảy ra, thậm chí không có mấy người có thể chứng kiến Sử lai Khắc thất quái ra tay thế nào.

Đoàn chiến hồn đấu ngắn ngủi như vậy, trong lịch sử của tất cả Đại đấu hồn trường cũng tuyệt đối là độc nhất vô nhị, nhưng hồn tràng này mặc dù thời gian diễn ra ngắn ngủi nhưng cũng cấp cho người xem một rung động không thua một hồi trường đấu hồn.


Trong phòng khách quý, Phất Lan Đức đã giật mình mở to hai mắt, Đại sư chậm rãi nhắm mặt nhàn nhạt nói:

– Chúng ta đi thôi, bây giờ có lẽ bọn nhỏ đang muốn tìm chúng ta!

Nói xong những lời này hắn liền hướng ra bên ngoài đi, hiển nhiên những phát sinh trước mắt hết thảy đã sớm nằm trong tính toán của hắn.

Ngoại trừ Đường Tam, Chu Trúc Thanh trong Sử Lai Khắc thất quái chính là người đầu tiên tỉnh lại, cơ hồ không có chuyện gì xảy ra, xoay người hướng lối vào đấu hồn trường chạy vào, một tay dùng sức giữ chặt lấy áo của mình.

Bảy người biểu tình vô cùng khác nhau.

Diệp Phi Linh bình tĩnh thu hết biểu cảm của họ vào mắt, sau đó bước ra khỏi phòng khách quý, nhẹ giọng gọi công tác viên đi lấy tiền cược.

Lần đầu giết người, nàng cũng từng có biểu tình giống họ.

Xem thường chư cát thần nỏ của Đường Môn? Dùng mạng đổi.

Trên môi vẽ lên một nụ cười lạnh, khiến cho nhân viên công tác không khỏi kỳ quái. Nhưng rồi chợt nhớ ra tỷ lệ đặt cược, trong lòng hắn phát lạnh.

Không được, chuyện này không ổn rồi, phải thông báo Diệp Chủ Quản!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.