Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 272: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn


Đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt – Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng – Chương 272: Đấu La Trò Chơi – Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn


Thường ngày làm việc không thấy Tử Hàm nóng giận bao giờ, hiện tại nhìn nàng tức giận là biết nàng thật sự nghiêm túc.
Nhưng Tô Minh cũng là người nóng tính.
Vì thế trưởng phòng hai bên phòng game cãi nhau ầm ĩ, dẫn tới ồn ào không dứt.
Diệp Phi Linh cùng Lâm Siêu lúc này cùng nhau online, Tình Minh khu vực quản lý là Tinh La đế quốc, cũng không có phần đãi ngộ xung đột dữ liệu này, thậm chí hắn còn nhanh chóng tìm được mảnh thứ tám trong vòng bảy tiếng.
Tám mảnh vỡ khác nhau tự động dung hợp thành một trái tim hồng xinh xắn, Lâm Siêu nhìn item cất trong túi đồ, nghĩ muốn đi hỗ trợ Diệp Phi Linh tìm kiếm.
Bất quá lúc này Trịnh Vi lại ầm ĩ gửi thư tới muốn hắn đưa nàng ta đi cày cấp.
Tình Minh trong lòng cực kỳ bực bội, nhưng nghĩ tới cha mẹ còn ở trong tay Trịnh gia, hiện tại không thể không y lời nàng ta chạy đến hỗ trợ.
*******
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Bên mặt hồ nhẹ nhàng lay chuyển, dưới làn nước trong xanh kia, thân ảnh một nam nhân tóc dài màu lam, đôi mắt hắn cũng là đồng dạng lam sắc ngả người ngủ trên ghế mây.
Người này không phải ai khác, chính là Hải Thần Đường Tam.

Chợt có chút ba động hồn lực truyền đến, hắn lập tức mở mắt.
Trước mặt hắn, một cái thân ảnh mang theo ánh sáng màu lục hiện lên.

– Lão độc vật, sao ông lại tới đây ?
Đường Tam kinh ngạc nhìn tới.

Độc Cô Bác đang ở phó bản Lạc Nhật Sâm Lâm, hiện tại cương vị là NPC, ông ta lẽ ra lúc này ở đấy uống rượu mới đúng.
Độc Cô Bác trừng mắt nhìn hắn, âm nhu cất giọng :
– Thế nào ? Ngươi không hoan nghênh bản tọa ?
Đường Tam nhếch môi cười.

Hẳn là người chơi chưa đủ cấp bậc để khiêu chiến ông ta, cho nên mới nhàm chán tới đây, nếu khu vực đó có biến động, hệ thống trung tâm hẳn phải nói cho hắn biết rồi.
– Nào có, tới, chúng ta uống một chén !
Đường Tam y nguyên sở thích của Độc Cô Bác, đem một vò rượu bỏ lên bàn mây, lại liếc về phía trung tâm mặt hồ, Thanh Thiên Ngưu Mãng cùng Cự Vương Thái Thản đang đứng yên ở đấy không hề nhúc nhích.

– Hôm nay ta không phải muốn uống, ta tới là có vài vấn đề muốn hỏi !
Đường Tam đang chuẩn bị tinh thần không say không về, nghe tới Độc Cô Bác yêu cầu, nhất thời ngây ra.
– Ông muốn hỏi cái gì ?

Độc Cô Bác nhìn Đường Tam, bắt đầu đem những điều hắn tò mò về trò chơi cùng với những gì Diệp Phi Linh mô tả cho hắn nói sơ qua một lượt.
Đại để chính là hắn muốn biết, những người ở Đấu La thế giới có thể tham gia trò chơi hay không.
Đường Tam cau mày suy nghĩ, ngừng một chút, hắn nói.
– Có thể, cái này không vi phạm quy tắc giữa chúng ta và thế giới của người chơi.

Chỉ cần không giết người chơi khi họ đang thực hiện nhiệm vụ không phải do ông ban hành, tùy thời đều có thể !
– Vậy còn thứ này ? Ta không làm cách nào để cầm được chúng, thế nào làm nhiệm vụ trò chơi ?
Độc Cô Bác xách theo một cái túi, bên trong là gần một trăm mảnh vỡ lớn nhỏ khác nhau, từng mảnh từng mảnh phát ra ánh sáng màu phấn hồng lấp lánh.
Mấy cái thứ này là trên đường hắn tiện thể nhặt qua một chút, bởi vì hắn biết, nữ nhân kia vẻ mặt sẽ rất vui vẻ khi nhìn thấy mấy mảnh vỡ này.

Đường Tam nhìn tới mảnh vỡ kẹo ái tình, khục khục ho một tiếng, lại liếc mắt nhìn Độc Cô Bác đầy kỳ quái.
– Ông nhặt thứ này làm gì ? Đây là mảnh vỡ kẹo ái tình, muốn tham gia nhiêm vụ trò chơi này nhất định phải kết hôn mới cầm được chúng ! Không phải … mùa xuân của ông đến rồi chứ ?
Độc Cô Bác chớp mắt.
‘’ Kết hôn ?
Phu thê à ?
Vây ra nữ nhân kia đã kết hôn rồi ? ‘’
– Tùy tiện thấy người chơi trên đường tranh nhau nhặt, cho nên mới tìm hiểu ! Ta đã quá một trăm tuổi rồi, còn mùa xuân gì nữa ? -Độc Cô Bác sắc mặt không đổi, nhàn nhạt nói.

Đối với hắn, có lẽ là ngây ngốc ở Lạc Nhật Sâm Lâm quá lâu đâm ra buồn chán mà thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.