Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 27: Đại Sư Tới


Đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt – Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng – Chương 27: Đại Sư Tới

Từ rừng rậm phụ cận gần đó có tiếng động lạ. Đàn chim từ phía đó quác quác bay ra.

Đại Sư trầm ngâm ngồi uống trà cùng bàn bạc với Phất Lan Đức và Triệu Vô Cực.

– Tiểu Cương, ta biết muốn lưu giữ ngươi là không thể nào! Nhưng mà dù sao ta cũng phải nói!

Đại Sư đứng gần bệ cửa sổ, nhìn sắc trời âm u, lại nghe tiếng động từ phía tra truyền tới.

– Ta Đồng Ý!

– Hả?!

Phất Lan Đức há miệng ngơ ngẩn. Cái kẻ cứng nhắc cố chấp này thế mà đồng ý rồi?

– Nhưng mà ta có điều kiện!

Phất Lan Đức trong lòng thầm nhủ: Quả nhiên là vậy!

Hắn biết Ngọc Tiểu Cương sẽ không dễ dàng đồng ý. Trong lòng cân nhắc đủ mọi thứ, hắn cuối cùng cảm thấy mình chẳng có gì đáng để mất nữa, nhìn lại học viện ngày một giảm xuống, có lẽ..

– Được, ta sẽ chơi với ngươi, để xem chúng ta có thể tạo nên những Tiểu Quái Vật gì!

Phất Lan Đức quả quyết nói.


Đại Sư cong môi, cười:

– Vậy thì tốt, đem hết toàn bộ dược thảo của ngươi ra đây đi!

Phất Lan Đức trong lòng phun máu, máu chảy đầm đìa.

Dược thảo thần tài của ta ahhhhh!!!!!!!!!

*************************************************************

– Sư phụ đến rồi!

Diệp Phi Linh cùng Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh trở về trước. Đái Mộc Bạch được Áo Tư Tạp dìu về phía sau. Đương nhiên hắn cũng say, nhưng vì hồn kỹ Tỏi Ngọt có chút công hiệu giải độc, phục dụng qua đương nhiên có thể thoải mái hơn Đái Mộc Bạch nhiều lắm.

Đại Sư nhìn nàng gật đầu, sau đó hắn chậm rãi nói.

– Chào mọi người, ta tên Ngọc Tiểu Cương – là sư phụ của Đường Tam và Diệp Phi Linh! Bây giờ ta là lão sư mới của học viện các ngươi! Từ ngày mai ta sẽ phụ trách huấn luyện địa ngục toàn diện cho các ngươi!

Đám học viên biểu tình ngơ ngác. Ngoại trừ Diệp Phi Linh hiểu rõ những ngày tháng tiếp theo sẽ xảy ra như thế nào, cả bọn vẫn còn khá mơ hồ.

– Sư Huynh, ngươi về rồi?

Đường Tam cùng Tiểu Vũ vác Mã Hồng Tuấn trở về.

– Sư phụ sư phụ, hắn trúng độc!

Đường Tam vội vàng hô lớn. Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực vội vàng chạy đến.

– Độc tố của Nhân Diện Ma Chu?

Nhìn thân thể Mã Hồng Tuấn bắt đầu tím tái dần. Lòng Phất Lan Đức cuống lên.

– Lão Triệu, mau lấy Thiên Hương Thảo giải độc tới đây!

Áo Tư Tạp cùng Đái Mộc Bạch vô cùng kinh ngạc, cho dù có say cũng phải mở mắt nhìn xem có thật vậy không. Thiên Hương Thảo là cực phẩm thảo dược giải độc, thứ đó vô cùng đắt đỏ.

– Không được!

Triệu Vô Cực nhìn phản ứng của Mã Hồng Tuấn sau khi phục dụng Thiên Hương Thảo mà vội vàng.

– Thôi, ngươi dừng lại được rồi!


Đại Sư dường như đã đoán ra được nguyên nhân.

– Con biết nguyên nhân vì sao không?

Ánh mắt Đại Sư hướng về Diệp Phi Linh.

– Tuy rằng con không rõ lắm, nhưng chắc là có liên quan đến sư huynh!

– Đúng vậy!

Đại Sư gật đầu, bảo mọi người khiêng Mã Hồng Tuấn vào nhà. Đường Tam theo hắn vào phía trong. Nàng đứng ngoài đợi.

Đám người còn lại liền tự động tản ra. Dù sao cũng không giúp ích được gì, trở về nghỉ ngơi là tốt nhất.

Mã Hồng Tuấn quả nhiên được cứu.

Lòng Phất Lan Đức giống như trải qua một cơn đau tim vì nguy kịch.

– Phi Linh, tới đây!

Đại Sư gọi nàng vào trong.

Đường Tam đứng ở bên trong, 8 cái chân nhện mở rộng, nhìn qua vô cùng đáng sợ.

– Ngoại phụ hồn cốt?!

– Đúng thế, đây là cơ duyên của Đường Tam! Mấy năm nay ta đã một mực dạy các ngươi phân biệt hồn thú cùng hồn hoàn là như thế nào. Các phương pháp tu luyện vũ hồn cùng với các loại hữu ích của chúng, nhưng vẫn chưa nói qua gì những tri thức về hồn cốt. Chủ yếu là bởi vì ta không nghĩ tới, các ngươi có thể sớm tiếp xúc đến hồn cốt như vậy. Xem ra, hiện tại nên nói cho ngươi một chút về sự huyền bí của hồn cốt. Trước hết điều cần phải nói, cái gì là hồn cốt!


Đại Sư nhìn nàng cảm khái. 2 cái đồ đệ, một cái một cái đều khiến hắn dấy lên hi vọng. Hắn cũng mong nàng có ngoại phụ hồn cốt, nhưng thứ này là kỳ vật, cơ duyên tỉ lệ hiếm có trên đời. Hi vọng nàng không nảy sinh tâm địa xấu xa với thứ này.

Trong phòng, cả 2 ngồi xuống, lắng nghe giảng giải về ngoại phụ hồn cốt.

Âm thanh Đại Sư từ từ điềm tĩnh, dạy cho cả 2 học trò yêu quí của mình những tri thức vô cùng mới lạ.

Diệp Phi Linh lúc này mới hiểu ra, hồn cốt thì ra còn có quá nhiều thứ như vậy. Đại Sư liên tục đưa ra các câu hỏi, nàng cùng Đường Tam thay nhau trả lời.

Thì ra ngoại phụ hồn cốt của Đường Tam là một khối xương sống. Không đúng!

– Sư phụ, bình thường hồn thú sẽ rơi ra hồn cốt, nhưng nếu như thế này thì sư huynh đã hấp thu nguyên cả khối hồn cốt đó rồi đúng không?

Đại Sư gật đầu. Điều này chính là như vậy.

– Giống như các ngươi ăn thịt một con gà vậy, bình thường người ta ăn hết thì nó sẽ chừa xương ra, khối xương đó chính là hồn cốt, nhưng đằng này Đường Tam bởi vì dị biến, ăn hết cả xương gà. Điều này có liên quan đến độ dung nhập hồn cốt của hắn, có lẽ bởi vì là dung hòa tuyệt đối, khối xương này trở thành hồn cốt của bản thân hắn!

– Điều này có lẽ là do hồn hoàn của Sư Huynh nữa!

Diệp Phi Linh vui vẻ nói thêm. Nàng cảm nhận được, hồn hoàn Lam Ngân Thảo của Đường Tam lại mạnh thêm.

– Ta sẽ lưu lại đây trong thời gian tới để kiểm tra các ngươi! Ít nhất phải đảm bảo an toàn cho Đường Tam cho đến khi hắn hoàn toàn có thể khống chế được 8 cái chân nhện này!

Diệp Phi Linh nhìn Đường Tam, 2 huynh muội vui vẻ mà cười nhẹ. Có Đại Sư ở đây, mỗi người đều có thể học tốt thêm một chút.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.