Đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt – Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng – Chương 22: Đệ Nhị Hồn Hoàn (4)
– Ta và ngươi cùng phóng đao tấn công con nhện kia, lực sát thương sẽ do 2 bên cùng xem! Nếu ngươi sát thương cao hơn, ta sẽ đảm bảo cho ngươi rời đi!
– Là ngươi nói đấy!
Đường Tam lạnh nhạt đáp.
Mạnh Y Nhiên nhếch môi đầy xinh đẹp. Nàng ta tự tin đem đống bảo đao bắt đầu tấn công con nhện.
Dưới uy áp của Long Công Xà Bà, con nhện bị phong tỏa đứng yên một chỗ.
Đường Tam đương nhiên cũng nhận ra, Mạnh Y Nhiên đang thách đố hắn chơi phi tiêu, xem ai nhắm trúng con nhện độc này.
Thở dài một hơi, hắn lấy từ đai lưng ra 3 cái thấu cốt châm.
Trong khi đó, cả bọn lại chúi đầu vào.
– Các ngươi đoán xem lần này cô ta có tức nổ đom đóm mắt không?
Áo Tư Tạp cười hề hề vẩy tay về phía sau.
– Chắc chắn!
Tiểu Vũ 2 mắt sáng như sao, nàng ta đương nhiên biết bản lĩnh của Đường Tam còn hơn thế này.
Triệu Vô Cực nháy mắt liên hồi cho Đường Tam, ý bảo hắn tấn công có chừng mực.
Đường Tam gật đầu.
– Lên!
Mạnh Y Nhiên hô lên, bảo đao trong tay nàng ta phóng lên xông tới thân con nhện.
Ngoại trừ 3 cái cắm được vào thân thể con nhện này, số còn lại rơi lả tả dưới chân. Mạnh Y Nhiên xấu hổ trầm mặt cúi xuống. Nàng ta đã đánh giá thấp độ phòng ngự của con hồn thú này.
Đường Tam không nhanh không chậm phóng 3 cái thấu cốt châm, điểm đến là mắt của con nhện đó.
GRE”KKK EKKKK
Địa Ma Chu bị đau vùng vẫy gào thét điên cuồng. Long Công tức giận quăng công kích khiến con nhện hấp hối.
Mạnh Y Nhiên tấn công một kích cuối cùng.
– Đường Tam, ngươi quả thực rất giỏi!
Long Công đáy mắt hiện lên sát cơ. Tên nhóc này bộ dáng tầm thường, nhưng tuyệt kĩ vừa nãy của nó khiến lão mở rộng tầm mắt.
Người này, không thể sử dụng thì không thể giữ lại.
Con nhện chết, Mạnh Y Nhiên nhìn Đường Tam, đáy mắt tràn đầy phức tạp.
Hắn kém nàng vài tuổi, nhưng thực lực trên cơ nàng, thật xấu hổ.
– Vị tỉ tỉ này, sư huynh ta đã thắng rồi, hi vọng ngươi giữ lời!
Diệp Phi Linh nghiêng đầu hỏi Mạnh Y Nhiên.
– Các ngươi đi đi!
Mạnh Y Nhiên cuối cùng rũ mắt. Đường Tam cũng không phản bác, chỉ nhẹ nhàng cười, sau đó trao cho nàng ta một ít bí quyết để nâng cao “” ám khí “”.
– Y Nhiên, mau hấp thu hồn hoàn!
Xà Bà không muốn chờ đợi. Cháu gái tấn cấp vẫn quan trọng hơn. Điều đó khiến cho Long Công kìm chế đôi chút, nhưng ý định vẫn không từ bỏ.
Diệp Phi Linh trầm xuống.
Mạnh gia, sớm muộn có ngày cũng là địch với Đường Môn.
– Đại Sư còn chờ chúng ta trở về, mau đi thôi sư huynh!
Đường Tam gật đầu, đuổi theo cước bộ của mọi người.
Tiểu Vũ đương nhiên không dám đứng gần, sau lưng nàng ta mồ hôi vã ra như tắm, nhưng miệng thì vẫn cười toe toét.
– Nóng quá sao?
Chu Trúc Thanh nhìn Tiểu Vũ, cũng cảm thấy ngày hôm nay thật nóng nực.
Đái Mộc Bạch cùng 2 tên dở hơi kia đang thở hồng hộc, cố gắng theo phương hướng mà rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Vù..
Vù…
Vù vù vù.
– Có gió à?
Trữ Vinh Vinh nghe tiếng động, nhưng xung quanh lại không có chút gió mát nào.
Mọi người ngẩng đầu lên.
Âm thanh vù vù vù cách đó không xa, một bầy tím tím đang tiến tới.
– Chạy mau, đó là hồn thú ong!
Triệu Vô Cực cuống cuồng. Mẹ nó, hắn hôm nay gặp cái vận chó má gì thế, đã gặp Long Công Xà Bà còn gặp phải đám ong độc này!
Điên chết mất thôi!
Đàn ong tấn công tất cả mọi người, đương nhiên tất cả chạy tán loạn.
Mã Hồng Tuấn hí hửng vừa ôm một bó hoa về định đưa cho Phất Lan Đức, tức thì bị đốt trúng mông.
Diệp Phi Linh chạy vào cành cây, bản thân phong bế khí tức.
Đám ong này nhanh quá.
Đường Tam kéo Tiểu Vũ lại một cành cây khác, nhìn sư muội, gật đầu.
Ha ha, đối với người khác thứ này là quái vật, nhưng đối với Đường Môn, thứ này là chí bảo.
Tùy rằng cấp độ không cao, chỉ đứng thứ 90, nhưng Đường Môn có một phương pháp luyện ong, dùng ong luyện độc, sau đó chỉ huy chúng tấn công địch nhân.
Đường Tam đương nhiên không cần, nhưng sư muội hắn lại có thiên phú về khoản này. Cầm kĩ của nàng nếu như có thể diễn luyện đám ong độc, công lực tuyệt đối tăng một khoản lớn, sau này không cần lo lắng vấn đề an toàn cho nàng.
Đám ong bay vù vù giữa không trung rồi dừng lại.
Công kích của Triệu Vô Cực khiến chúng giảm tốc độ.
– Triệu sư phụ, có thể bắt được ong chúa không?
Triệu Vô Cực nhìn Diệp Phi Linh, xem ra đồ đệ hắn tám phần là ưng ý đàn ong này.
Hắn cũng có cùng suy nghĩ như Đường Tam.
Đệ tử tăng thực lực, sư phụ nào không vui chứ?
Mã Hồng Tuấn mông sưng đỏ đau điếng, trong lòng tràn đầy tức giận, vừa tấn công vừa chửi đám ong.
– Mọi người cẩn thận! Đái Mộc Bạch Chu Trúc Thanh bảo vệ Áo Tư Tạp cùng Vinh Vinh, còn lại theo ta tấn công ổ chúng! Đường Tam, ngươi xác định phương hướng!
Triệu Vô Cực uy nghi ra lệnh. Dù sao thì hắn cũng không giỏi khoản này.