Đọc truyện Đấu La Đại Lục Hệ Liệt – Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng – Chương 11: Đại Đấu Hồn Trường
Phất Lan Đức đưa ra một xấp giấy, nói:
– Mỗi đứa một tờ, điền xong thì hỏi Đái Mộc Bạch quy tắc!
Rất nhanh chóng mọi người đã nộp lại đủ giấy cho hắn, ngay cả Diệp Phi Linh cũng không ngoại lệ.
– Đái lão đại, đó là nơi nào vậy?
Đường Tam nghi hoặc nhìn toà kiến trúc hoa lệ kia. Hắn chưa từng gặp qua nơi nào như vậy quá.
Đái Mộc Bạch lúc này mới bình tĩnh nói:
– Đó là đại đấu hồn trường! Nơi này do bảy đại gia tộc nổi danh trong giới hồn sư liên minh tạo nên! Đặc biệt nó không hề thuộc quản chế của Võ Hồn Điện hay Hoàng thất!
Nếu Trữ Vinh Vinh có mặt ở đây nhất định sẽ nhận ra nơi này. Ngoài việc tư liệu về đại đấu hồn trường đầy đủ trong gia tộc, nơi này xác thực cũng có một phần do gia tộc nàng ta duy trì.
– Bảy đại gia tộc? Là những gia tộc nào mà có thể vượt qua Võ Hồn Điện?!
Tiểu Vũ kinh ngạc hỏi. Trong ấn tượng của nàng, ngoại trừ hoàng thất thì Võ Hồn Điện chính là tồn tại đỉnh cao duy nhất trong thế giới hồn sư!
– Cái này… Ta cũng không rõ ràng lắm, nếu không chờ đi về hỏi Trữ Vinh Vinh xem sao, gia tộc nàng ta cũng có phần trong đó, còn nội bộ thì ta cũng không rõ!
Đái Mộc Bạch cười trừ. Hắn không có quan tâm lắm về vấn đề này. Tiểu Vũ có chút mất mát, nhưng rất nhanh lại linh hoạt mỉm cười.
– Trận thắng đầu tiên sẽ đạt được huy chương Thiết đấu hồn. Tích phân tính thắng một trận cộng một điểm, thua một trận trừ một điểm. Đủ 100 trận thắng thăng cấp lên ngân đấu hồn. Cấp bậc phân chia từ thấp đến cao là Thiết, Đồng, Ngân, Kim, Tử kim, Lam bảo thạch, Hồng bảo thạch, Toản thạch (Kim Cương), tổng cộng tám cấp bậc!
– Ta bắt đầu tham gia Tác Thác đại đấu hồn trường là lúc 29 cấp, tổng cộng tiến hành 56 trận chiến, trước mắt chiến tích là 29 thắng 27 thua, chiến tích chia làm hai: từ thiết đấu hồn tăng lên tới đồng đấu hồn cần một trăm tích phân, mỗi thu được một hồi chiến đấu địa thắng lợi, tích phân được thêm một tích phân. Nhưng là, nếu thua một trận chiến, cũng sẽ tương ứng bị khấu trừ một tích phân. Nếu liên tiếp thắng năm tràng, vậy, tích phân sẽ gia tăng thêm mười. Liên tiếp thắng mười trận, sẽ tăng thêm một trăm. Cho dù là tích phân đạt tới đồng đấu hồn thành công, Nhưng chỉ cần tích phân bị hạ dưới một trăm, cũng tương ứng bị hủy bỏ tư cách đồng đấu hồn. Đồng đấu hồn tăng lên tới ngân đấu hồn, phải có một ngàn tích phân, trong giai đoạn đồng đấu hồn mà chiến đấu, mỗi chiến thắng một trận, thu được mười cái tích phân. Thua một trận cũng bị giảm đi mười cái tích phân. Liên thắng thì cũng giống như Thiết đấu hồn thu hoạch vậy!
Nghe Đái Mộc Bạch nói đến đây, Phất Lan Đức đảo mắt nhìn qua mấy học viên:
– Ta cho các ngươi một nhiệm vụ, chính là trước khi tốt nghiệp, ít nhất có được ngân đấu hồn huy chương, hiểu được chưa?!
Trả xong tiền trà, nhóm bảy người đi ra khỏi tiệm, đi theo hướng về phía Tác Thác đại đấu hồn trường.
Tiến lại gần Đại đấu hồn trường mang đến cảm giác kinh ngạc cho người khác. Tại lúc Đường Tam và Tiểu Vũ cùng Diệp Phi Linh tới Tác Thác thành, bọn họ cũng không tham quan chỗ này, cho nên cũng không có phát hiện tại đây còn có một kiến trúc vĩ đại dường ấy.
Cả đám bắt đầu xôn xao bàn tán. Tiểu Vũ cảm thấy vô cùng phấn khích. Diệp Phi Linh cùng Đường Tam chỉ âm thầm lắc đầu.
Tiểu Vũ trời sinh thích đánh nhau! Đặc biệt ưa thích luôn!
– Mới là ngân đấu hồn, chắc không khó lắm đâu nhỉ?
Tiểu Vũ rỉ tai Đường Tam nói. Mã Hồng Tuấn tiết lộ thêm một thông tin nữa:
– Thiết đấu hồn thắng một trận lời được 10 kim tệ, có thể mua được nhiều đồ ngon lắm đấy!
– Thật hả???? – Tiểu Vũ cùng Diệp Phi Linh đồng thời hô lên. Phất Lan Đức nghe thế liền cười ha hả.
Bàn tay hắn miết lên một bức tường trắng chi chít chữ.
– Đây là..?
Diệp Phi Linh ngờ ngợ hỏi.
– Thứ này toàn là tên của những kẻ đã chết trong đấu hồn chiến!
Phất Lan Đức trầm giọng nói.
– Các ngươi nên nhớ kỹ, đây không phải là chuyện đùa giỡn! Mã Hồng Tuấn, ngươi nói tiếp các thông tin khác đi!
– Vâng thưa viện trưởng! – Cả bọn đồng loạt thưa. Mã Hồng Tuấn vội vàng bỏ cái hambuger xuống tiếp lời:
– Đấu hồn có 3 hình thức: 1 đối 1, 2 đối 2, đoàn chiến! 3 loại phương thức này mỗi người mỗi ngày chỉ có thể tham gia 1 lần!
– Tốt lắm, hôm nay không đủ người nên không cần tham gia đoàn chiến, các ngươi mỗi người lựa chọn một hình thức tiến vào đấu hồn trường luyện tập!
Phất Lan Đức ra lệnh. Đường Tam cùng Tiểu Vũ nhanh chân chạy đi đăng ký tổ đội. Chu Trúc Thanh đăng ký đấu 1 với 1.
Diệp Phi Linh nhìn qua 2 người còn lại. Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn đã tham gia đấu hồn trường, mà hầu như toàn là trên 20 cấp mới vào đơn đấu.
– Phi Linh, để sau khi lấy được hồn hoàn thứ 2 thì ngươi cũng tiến vào trong đó luyện tập!
Phất Lan Đức cẩn thận nhắc nhở. Đứa nhỏ này là mầm non tốt, đặc biệt thiên niên hồn hoàn đã vượt quá khả năng siêu việt so với đồng lứa khác.
Diệp Phi Linh cũng vui vẻ gật đầu.
– Lão sư, vậy con vào xem một chút nhé!
Đối với tiểu hài tử hiếu động mà hiểu chuyện, Phất Lan Đức không có cách nào từ chối, phất phất tay ý bảo nàng đi đi.
Trận đầu là “” Tam Ngũ tổ đội “” của Đường Tam Và Tiểu Vũ đấu với “” Thiết Huyết tổ đội “” 2 huynh đệ nhà thợ rèn.
Diệp Phi Linh đã quá quen thuộc với chiêu thức của 2 người, quả nhiên chưa đầy nửa tiếng Tiểu Vũ đã phát động Yêu Cung hạ gục một trong hai huynh đệ, Đường Tam kích hoạt Ký Sinh kết thúc trận chiến.
Tiếp đó là 1 đối 1 giữa Đường Tam và Chu Trúc Thanh.
Người chủ trì đơn giản giới thiệu danh tính và võ hồn của 2 bên, ý bảo hai người có thể bắt đầu ngay.
– Mời! – Đường Tam khách khí hướng Chu Trúc Thanh lịch sự đưa tay thủ thế.
Chu Trúc Thanh lạnh lùng đáp lại:
– Mong ngươi đánh hết sức để ta biết chênh lệch giữa ta và ngươi!
Chân thân giáp hiện, Chu Trúc Thanh thân hình chợt bắn lên, thậm chí mang theo liên tiếp ảo ảnh từ mặt trước hướng của Đường Tam đánh tới. Đường Tam ngay từ đầu đã không có chút lo lắng. Là khống chế hệ chiến hồn sư, hắn khắc chế Chu Trúc Thanh mẫn công hệ, thêm nữa tại trên lôi đài này, sự linh động của Chu Trúc Thanh không cách nào phát huy đến mức tận cùng.
Diệp Phi Linh nhìn xuống, Chu Trúc Thanh bị ép vào thế hạ phong một cách nhanh chóng. Bất kể tốc độ cùng công kích của nàng có bao nhiêu đi chăng nữa cũng không thể hạ nổi Đường Tam.
Vuốt miêu sao có thể so với Mạn Đà La xà hơn 400 năm được. Hơn nữa Đường Tam cũng không có phát động độc tính, bằng không chỉ một hồn kỹ Quấn Quanh cũng đủ làm Chu Trúc Thanh tê liệt.
Khi Chu Trúc Thanh biến tốc sắp rơi khỏi lôi đài, Đường Tam dùng lam ngân thảo kéo lại. Ngay lập tức Chu Trúc Thanh nhận thua.
– Hồn lực kém một chút, kinh nghiệm kém một chút, bằng không Đường Tam cũng ăn thiệt thòi rồi!
Đái Mộc Bạch yên lặng ở một bên nói.
– Ha, Đái Mộc Bạch ca ca, ngươi chắc chắn là vậy?
Diệp Phi Linh cười đầy ẩn ý nói.
Qua trận đấu này nàng thấy rõ ràng. Chu Trúc Thanh không chỉ chênh lệch đến quá nhiều, nàng thua là bởi vì kinh nghiệm kém hơn cực kì nhiều luôn.
Đơn giản, đây là kiếp thứ 2 của hắn, kém đi một kiếp đã vô cùng thiếu sót rồi.
Diệp Phi Linh quay lưng đi thẳng.
Nhìn Đái Mộc Bạch u sầu không gật không lắc, xem ra là vừa bị cái gì đó kích thích.
Mã Hồng Tuấn từ đâu vọt tới lải nhải:
– Đái lão đại, ta đi tiệm thức ăn mua tí đồ ăn vặt, trễ tí sẽ về nha!
Đái Mộc Bạch tự nhiên gầm lên.
– Ai muốn quản chuyện của ngươi hả!!!!
Để lại Mã Hồng Tuấn lẩm bẩm “” mình không có trộm bữa tối của hắn mà “”, Đái Mộc Bạch cùng 2 người Đường Tam và Tiểu Vũ trở về học viện.
Chu Trúc Thanh không biết đã đi đâu.
Diệp Phi Linh tự nhiên là đi nếm thử đồ ăn vặt ban đêm. Nhớ tới ở nhà còn 2 người chưa có cơm tối, nàng quyết định mua 2 phần hambuger rồi mới trở về.
Khi Diệp Phi Linh trở về đã thấy Đường Tam nói:
– Trữ Vinh Vinh, trên đời này không phải cái gì cũng có thể mua được bằng tiền. Nơi này đơn thuần chỉ là học viện, chúng ta là bạn học với nhau, nếu ngươi cứ tiếp tục giữ mãi thái độ như vậy, ta khuyên.. ngươi nên rời đi thì hơn!
Trữ Vinh Vinh quay sang nhìn Áo Tư Tạp, hỏi hắn có nguyện ý hay không. Áo Tư Tạp ngẩng mặt nhìn trời đầy sao, thất vọng nói.
– Đường Tam nói đúng, nếu cô luôn là tâm thái và tính cách như thế này, nơi này thật sự không thích hợp cho cô!
– Không phải là ngươi thích ta sao? Ngay cả ngươi cũng không chịu giúp ta hả?
Trữ Vinh Vinh không hiểu nổi. Nàng không có làm gì sai cả mà!
– Lúc mới gặp cô, ta cứ tưởng là mình đã gặp tinh linh trong hoa! Thì ra… ta đã sai rồi! Trong mắt cô, tất cả mọi người chỉ là người hầu hạ, mà ta không muốn trở thành một trong số đó!
– Nếu tỷ không thay đổi, ” bạn bè – bằng hữu ” đối với tỷ là thứ quá xa vời!
Diệp Phi Linh lạnh lùng nói, ngay từ đầu Trữ Vinh Vinh đã sai rồi. Nàng quăng cho Áo Tư Tạp một cái bánh, đặt xuống bên cạnh Trữ Vinh Vinh một cái.
Áo Tư Tạp ăn xong quay lưng sải bước mà đi, để lại một Trữ Vinh Vinh ngẩn ngơ khóc mãi.
**********************************************************************************
Sáng sớm, Đường Tam vừa mở mắt liền thấy Áo Tư Tạp hôm nay không ngủ mà đang tu luyện. Đường Tam vươn vai bước nhẹ ra khỏi kí túc xá tìm Tiểu Vũ, 2 người tới nhà ăn.
Vừa vặn Diệp Phi Linh cũng ở đó. Nàng cau mày nhìn thức ăn, khẩu phần thì đủ nhưng mà vẫn chỉ là bánh bao, trứng gà luộc và ít rau xào.
– Sư huynh, muội nhất định kiến nghị viện trưởng cho muội làm đồ ăn!
Đường Tam vừa nuốt bánh bao vừa gật gật đầu. Tiểu Vũ nhanh nhẹn ăn xong quả trứng, hô lên:
– Đúng đó, bánh bao rất cứng, ta cũng muốn ăn đồ muội làm!
Tiếng chuông Reng Reng Reng báo đến giờ học. Diệp Phi Linh vội vàng dọn dẹp, sau đó chạy theo Đường Tam và Tiểu Vũ đến nơi tập trung.
Trữ Vinh Vinh đã sớm ở đó, 2 mắt thâm quầng tựa như gấu trúc vậy. Tiểu Vũ cùng phòng với Trữ Vinh Vinh ghé vào tai hai người nói nhỏ:
– Đêm qua cô ta không về kí túc xá, hình như là ở ngoài khóc cả đêm!
Hôm nay phụ trách dạy học vẫn là viện trưởng Phất Lan Đức. 7 người chờ được vài phút thì viện trưởng mới đủng đỉnh đi đến. Ánh mắt hắn nhìn về phía Trữ Vinh Vinh đầu tiên nhưng cũng không có nói gì hết.
– Áo Tư Tạp đâu? Hôm nay lại ngủ nướng nữa à?
Một câu hỏi giống như bao ngày khác đối với mấy tên đệ tử học viện.
– Bài học hôm nay thiếu hắn là không được! Đường Tam, ngươi đi kêu hắn đi!
Phất Lan Đức âm trầm nói. Thiếu cái gì không thiếu lại thiếu thằng quan trọng nhất, tý nữa hắn phải phạt mới được!
Vừa lúc viện trưởng nói xong, âm thanh uốn éo của Áo Tư Tạp lan đến:
– Chào ~ mọi ~ người ~.. mình ~ tới rồi!!
Áo Tư Tạp tràn đầy năng lượng như uống milo tăng lực tiến đến. Đái Mộc Bạch ngay lập tức vả cho một cái:
– Bây giờ mới tới? Sao không đi chết đi?!
Áo Tư Tạp xụ mặt xuống:
– Cái đó thì…
Mã Hồng Tuấn cắt ngang:
– Ây da, người ta đang thất tình, thông cảm tí đi!
Đái Mộc Bạch lập tức phản bác:
– Hừ, thất tình không chỉ có mình hắn đâu!
Mã Hồng Tuấn cười gian:
– Cho nên Đái lão đại à, ngươi cũng thông cảm tí nhường cơm trưa nay cho ta lun nha!
– Ngươi cũng đi chết luôn đi!
Đái Mộc Bạch vung tay quăng cho Mã Hồng Tuấn một cái cốc đầu to như cái búa.
Phất Lan Đức nghe bọn chúng lèm bèm một đám cũng nổi giận, quát lên:
– Đủ rồi, học thôi!
– Buổi học hôm nay rất đơn giản, đó là..
Diệp Phi Linh nhìn thần sắc quái dị của Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn, lại nhìn sang Áo Tư Tạp. 2 tay nàng chợt bưng lấy miệng.
Mẹ nó, lẽ nào là ăn đậu hủ thúi kia á??