Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5 Trùng Sinh Đường Tam FULL – Chương 1104: Đã Xảy Ra Chuyện
Đường Tam xuất phát, mục đích tất nhiên chỉ có một, chính là tiến về thành Gia Lý, lấy thân phận tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, Thành chủ thành Kiến Mộc, một đời Chuẩn Hoàng chính thức cầu hôn Mỹ công tử.
“Trong lòng ta, không có gì quan trọng hơn chuyện này.
Bảo bối, chờ ta.”
Trong một tháng gần đây, dưới sự điều chỉnh của Đường Tam, Kiến Mộc Quốc đã bước vào một giai đoạn phát triển mới.
Đặc biệt khi biển nguyên tố xuất hiện cho phép nhiều nhân loại có thể bắt đầu tu luyện theo phương thức hoàn toàn mới, trong nhất thời các hòn đảo lớn đều khí thế ngất trời.
Gần đây Tiêu Hà luôn bận rộn sắp xếp các tộc nhân theo từng đợt tới đảo Minh Châu để thử nghiệm thân hoà nguyên tố.
Mặc dù thử nghiệm Thần Tứ Pháp Điển có sai sót, nhưng ít nhất đã có một trường hợp thành công.
Đường Tam cẩn thận kiểm tra đứa trẻ tên Lăng Miện này, tổng kết kinh nghiệm, rồi dần từng bước hoàn thiện phần truyền thừa, để nhân loại thực sự chính thức có ba con đường tu luyện, chế tạo cơ hội cho tương lai.
Nhân loại muốn có thực lực chống lại hai tộc Yêu Tinh tất nhiên không phải là chuyện một sớm một chiều, sẽ cần một thời gian dài để trau dồi.
Đường Tam không có biện pháp để nhân loại lập tức trở nên mạnh mẽ, sự phát triển của nhân loại đòi hỏi sự cố gắng của chính nhân loại, việc hắn làm chỉ là sáng tạo cơ hội cho nhân loại phát triển.
Truyền tống, quay về thành Kiến Mộc!
Truyền tống siêu viễn trình kéo dài qua toàn bộ đại lục, với tu vi hiện tại của Đường Tam cũng cần 20 phút mới hoàn thành, tiêu hao không ít lực lượng.
Trong nội thành thành Kiến Mộc, khí tức sinh mệnh vẫn nồng đậm như trước.
Khi vừa truyền tống về đến nơi, Đường Tam lại cảm giác được điều gì đó.
Linh Tê Thiên Nhãn của hắn đã đến Thập Nhất giai, đặc biệt sau khi dung hợp với huyết mạch chi lực của Thất Sắc Lộc Đại Yêu Hoàng, hắn còn có năng lực điều khiển nguyên tố.
Xét về khả năng khống chế số mệnh, có thể nói trên toàn đại lục, hắn chỉ đứng sau Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.
Hắn không biết chuyện gì đã xảy ra ở thành Kiến Mộc, nhưng hắn cảm nhận được nó ngay lập tức.
Hơn nữa hắn có thể cảm giác được, có người tới đây tìm mình, hẳn là Cận Miểu Sâm đang toạ trấn thành Kiến Mộc.
Thần thức phóng thích và lan rộng ra ngày lập tức, rất nhanh hắn đã cảm nhận được Cận Miểu Sâm đang ở đâu.
“Miểu Sâm, trong thời gian ta bế quan đã xảy ra chuyện gì sao?”
Đột nhiên nghe được giọng nói của hắn, Cận Miểu Sâm vô cùng vui mừng, “Ca, cuối cùng ngươi cũng kết thúc bế quan.
Đã xảy ra chuyện rồi.”
Nửa giờ sau, Đường Tam mặt trầm như nước ngồi ở ghế chủ vị trong Phủ thành chủ, nghe Cận Miểu Sâm kể lại chuyện đã xảy ra.
Đúng là đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là trưởng lão về chủ thành lớn xảy ra chuyện.
Các đội ngũ khác không sao, đã bình an đến các chủ thành, xảy ra chuyện chỉ có một đội ngũ tiến về thành Thuỷ Tinh, do tân Chuẩn Hoàng Từ An Vũ tự mình hộ tống.
Từ An Vũ dẫn đầu các cường giả Long tộc hộ tống Tam trưởng lão và vài tộc nhân Lam Kim Thụ tộc Cửu giai đã gặp nạn.
Địch nhân vô cùng hùng mạnh và tấn công bất ngờ với sự trợ giúp của pháp trận.
Từ An Vũ bị công kích bất ngờ làm trọng thương, ba Thần Khí công kích đồng thời phát nổ, rõ ràng là muốn gϊếŧ chết y.
Cường giả Long tộc đi theo Từ An Vũ chết toàn bộ, Lam Kim Thụ tộc Tam trưởng lão và tộc nhân đi cùng cũng vẫn lạc, thi thể đều bị mang đi.
Từ An Vũ bị thương nặng, bằng vào một Thần Khí sử dụng một lần, y miễn cưỡng tìm được đường sống.
Bây giờ y đã trở lại thành Thuỷ Tinh, nhưng vì thương thế quá nặng nên không xuống giường được.
Việc này làm Tổ đình tức giận, trước tiên đã truyền tin trấn an Lam Kim Thụ tộc, đồng thời tuyên bố nhất định sẽ điều tra chuyện này đến cùng.
Tân Chuẩn Hoàng bị tập kích, suýt chút nữa bị gϊếŧ chết, Lam Kim Thụ tộc vừa mới xác định trung lập, trưởng lão trong tộc đã bị gϊếŧ chết, đây có thể nói là chuyện ác độc chưa từng có trên Yêu Tinh Đại Lục.
Chuyện này khác với sự tình Đường Tam đánh chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng lúc trước.
Hắn là đường đường chính chính khiêu chiến, mà cuộc tập kích Từ An Vũ là đánh lén không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Ai có thù với Từ An Vũ? Tại sao phải tập kích y? Từ góc độ lợi ích, đáp án có thể nói là rất rõ đấy.
Nhưng không có bằng chứng cụ thể, ai có thể nói được gì.
May mắn duy nhất là Từ An Vũ không chết.
Long tộc cũng rất tức giận vì chuyện này, toàn bộ trưởng lão Long tộc xuất quan.
Một phần thủ hộ Từ An Vũ bị trọng thương, một phần khác toàn lực điều tra sự việc để tìm ra kẻ đánh lén.
Nghe Cận Miểu Sâm nói, Đường Tam mặt trầm như nước, chuyện này không giống bình thường, ảnh hưởng quá lớn.
“Miểu Sâm, ta phải đến thành Thuỷ Tinh gặp Từ An Vũ.
Thành Kiến Mộc vẫn do ngươi toạ trấn.
Tuy rằng lần này đánh lén nhằm vào Long tộc, nhưng chúng ta cũng không thể khinh thường.”
“Được.
Ca, Tam trưởng lão…” Mặc dù Cận Miểu Sâm tới giờ đều không có quan hệ tốt với các trưởng lão, nhưng từ khi Đường Tam trở về, dẫn theo Lam Kim Thụ tộc quật khởi, nàng cũng dần lớn lên, bắt đầu hiểu được những khó khăn mà các trưởng lão từng trải qua, vì vậy quan hệ cũng trở nên hoà hợp hơn.
Đột nhiên nghe được tin dữ, Cận Miểu Sâm hoảng sợ, không biết nên làm thế nào cho phải.
Lúc này Đường Tam xuất quan, bi thương trong lòng nàng mới bộc lộ ra.
“Thù này nhất định sẽ báo.
Còn có, ngươi giúp ta chuẩn bị lễ vật.
Chờ ta từ thành Thuỷ Tinh trở về sẽ đến thành Gia Lý chính thức cầu hôn.”
Nghe những lời này, nước mắt trong mắt Cận Miểu Sâm mới ngừng lại, “Được, ca ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt, kỳ thật cũng đã sớm chuẩn bị rồi.
Nếu cần vật gì đặc thù, ngươi hãy nói với ta.
Ngươi thật sự muốn đi thành Thuỷ Tinh sao? Có an toàn hay không?”
Đường Tam lắc đầu, nói: “Yên tâm, ta có biện pháp an toàn.
Hơn nữa, bây giờ không ai dám động đến ta.”
“Ngươi nhất định phải cẩn thận.”
Ai động thủ với Từ An Vũ, kỳ thật đáp án không khó đoán.
Nhưng khi chưa có chứng cứ, dù là Long tộc cũng chỉ cuồng nộ trong bất lực.
Nhưng sai lầm lớn nhất của đối phương chính là không gϊếŧ chết được Từ An Vũ.
Bỏ qua lần này thì sẽ không còn cơ hội nữa.
Các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc không thể chết vô ích.
Trước tiên phải tìm hiểu tình hình của Từ An Vũ rồi nói tiếp.
Phương thức rời đi của Đường Tam rất đơn giản, truyền tống.
Hắn có thể truyền tống vượt qua đại lục nên tất nhiên, hắn có thể truyền tống đến bất kỳ nơi nào trên đại lục.
Bởi vì hắn chưa từng tới thành Thuỷ Tinh nên không thể truyền tống trực tiếp, nhưng có thể truyền tống tới chủ thành hắn từng đến và ở gần đó, rồi phi hành đến đệ nhất chủ thành từng do Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng chấp chưởng.
Từ rất xa, Đường Tam đã nhìn thấy ánh sáng nhiều màu sắc.
Đó là một tường thành.
Sở dĩ tràn ngập màu sắc là do ánh mặt trời chiếu vào và phát ra.
Tường thành nơi này hoàn toàn được làm từ thuỷ tinh.
“Tinh Tinh, ngươi đúng là xa xỉ! Vậy mà xây tường thành bằng thuỷ tinh.
Nó không có chút phòng thủ nào, đúng không?” Đường Tam không khỏi than thở với Tinh Tinh trong lòng.
Tinh Tinh coi đó là điều đương nhiên, “Có ta trấn giữ mà còn cần tường thành sao? Đẹp mắt là được.”
“Khí phách trắc lậu, thật không hổ là thành Thuỷ Tinh.”
Trong chủ thành, tường thành đều được làm từ thuỷ tinh, cũng chỉ có Long tộc thích những thứ lấp lánh mới có thể có tiền vốn này.
Đúng lúc này, ánh mắt Đường Tam khẽ động, nhìn về một hướng.
Trên không có hai con cự long dài hơn 50 mét đang bay về phía hắn, mang theo khí thế bức người.
Đường Tam dừng lại, yên lặng chờ tại chỗ.
Lúc này đối phương cũng nhìn thấy rõ tướng mạo của hắn, bộ dạng hùng hổ lúc đầu thu lại rất nhiều.
Da màu lam và tám gai nhọn, thân phận Lam Kim Thụ tộc Đại Tinh Vương, trên toàn đại lục chỉ có bốn người.
Hiện tại đã chết một người, chỉ còn lại ba.
Nhìn từ bề ngoài và độ tuổi, Đường Tam cơ bản không cần nói gì, thân phận đã hiện ra rõ.
“Ngài là Cận Miểu Lâm miện hạ?” Hai cự long nhanh chóng hoá thành hình người cách Đường Tam không xa, cung kính nói.
Thân là Chuẩn Hoàng, dùng từ miện hạ có chút miễn cưỡng, nhưng ai cũng biết tương lai Cận Miểu Lâm chắc chắn sẽ trở thành Hoàng Giả nên tự nhiên gọi hắn như vậy.