Đọc truyện Đấu La Đại Lục 3 – Chương 472: Tứ Tự Đấu Khải Sư!
Áo giáp màu đỏ sáng lấp lánh, từng đoàn hỏa diễm tựa như sống lại, cấp tốc nội liễm, giáp trụ hóa thành một đạo đạo lưu quang quay chung quanh người hắn.
Một vệt hào quang sáng chói này cấp tốc chui vào bên trong người hắn, giáp trụ cũng từ ngoài vào trong, từng tầng được giải trừ, lộ ra diện mạo thật sự của người bên trong.
“Ta là Chấn Hoa của Đoán Tạo Sư Hiệp Hội.
Ta nhận được cầu viện của sư điệt, tới để cứu viện, không phát hiện ra tung tích địch.” Không sai, bên trong giáp trụ màu đỏ này, chính là hội trưởng Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, một đời Thần Tượng, Chấn Hoa.
Đồng thời, hắn còn là một vị Phong Hào Đấu La, càng là một vị, Tứ! Tự! Đấu! Khải! Sư!
Cơ Giáp Đen, ở trong danh sách Cơ Giáp đã là tồn tại đỉnh phong.
Cơ Giáp Đỏ ở trong toàn bộ Liên Minh cũng không có mấy cái.
Nhưng dù cho là cường giả có thể điều động Cơ Giáp Đen, thời điểm phát hiện vị trước mắt này có thể là một vị Đấu Khải Sư từ Tam Tự trở lên, vẫn chọn trước tiên dừng lại hỏi dò thân phận của đối phương.
Bởi vì, bất kể là địch hay là bạn, hắn cũng không phải là đối thủ của người ta.
Sau khi xác định thân phận của Chấn Hoa, Lưu An bên trong Cơ Giáp Đen lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như là kẻ địch, hắn có thể khẳng định, ngày hôm nay mình sẽ không thể may mắn thoát khỏi.
“Xin chào Chấn Hoa miện hạ.
Bởi vì thân mang nhiệm vụ, xin thứ lỗi cho ta không thể từ trong Cơ Giáp hướng về ngài hành lễ.” Âm thanh của Lưu An so với mới rồi cũng không biết cung kính hơn bao nhiêu lần.
Đây hoàn toàn là xuất phát từ nội tâm! Vị trước mắt này, chính là Thần Tượng duy nhất ở trên toàn bộ đại lục đấy!
Đắc tội ai cũng không thể đắc tội vị này nha! Không phải chỉ có Đấu Khải Sư mới cần đoán tạo kim loại, Cơ Giáp Sư cũng đồng dạng cần.
Hơn nữa càng là Cơ Giáp cao cấp, liền càng cần có đủ kim loại đỉnh cấp.
Như Cơ Giáp Đen trên người hắn, tất cả đều là Thiên Đoán Kim Loại chế tạo mà thành; vị trí trung tâm, lại còn có một ít Linh Đoán Kim Loại.
Tương lai muốn có thể tiếp tục phát triển, liền phải không ngừng đổi thành loại kim loại tốt hơn, chất lượng tốt hơn.
Lúc này mới có thể tiếp tục cải tiến nâng cấp lên thành Cơ Giáp Đỏ.
Dù cho đồng dạng là Cơ Giáp đen, cũng có phân chia cao thấp, ngoại trừ trận pháp hạt nhân ra, quan trọng nhất chính là phẩm chất kim loại.
Vì lẽ đó, đối mặt với vị Thần Tượng miện hạ này, sự cung kính tuyệt đối của Lưu An là hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.
Chấn Hoa hướng về hắn gật gật đầu, người đã rơi trên mặt đất, đem Đường Vũ Lân ôm lên.
Nhìn trước ngực hắn tràn đầy vết máu, sự lo âu trong lòng hắn tích tụ nãy giờ lại càng thêm trầm trọng.
Một Đoán Tạo Sư thiên tài như vậy, nếu như cứ như thế ngã xuống, tuyệt đối là tổn thất to lớn của giới Đoán Tạo Sư.
Hơn nữa đứa nhỏ này còn ngã xuống trên đường đến đây tìm mình, giờ biết làm sao bàn giao cùng Mộ Thần đây?
Trên đường Đường Vũ Lân đang đi tới toa tàu số 09, đã bấm Hồn Đạo Thông Tin gọi cho vị sư bá này của mình.
Bởi vì khoảng cách đến Thiên Đấu Thành gần hơn so với Sử Lai Khắc Thành, Chấn Hoa là người chạy tới đầu tiên, kỳ thực bất quá chỉ mười mấy phút mà thôi.
Nhưng chiến đấu bên này cũng đã kết thúc.
Chấn Hoa sờ sờ đại động mạch của Đường Vũ Lân, trong mắt loé lên một nét vui mừng, tim vẫn còn đập, trái tim hắn cũng không bị hao tổn sao?
Hắn vội vàng đem hồn lực nhu hòa của mình truyền vào trong cơ thể Đường Vũ Lân để cảm thụ.
Quả nhiên, nhịp tim Đường Vũ Lân vẫn còn, thương thế tuy rằng nghiêm trọng, nhưng cũng đã ngừng xuất huyết, còn có sức sống.
“Đứa nhỏ này ta sẽ trước tiên mang tới Thiên Đấu Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, các ngươi tìm kiếm tung tích địch, chờ hắn ổn rồi, ta sẽ bảo hắn phối hợp với các ngươi điều tra.” Bỏ lại câu nói này, Chấn Hoa bay lên trời, dù cho không hề sử dụng Đấu Khải lần thứ hai, hắn vẫn di chuyển cực nhanh trên không trung, thoáng cái đã biến mất không thấy hình bóng.
Lưu An căn bản không thể ngăn cản vị này rời đi, nhân gia người ta chính là Phong Hào Đấu La chân chính, lại còn là Tứ Tự Đấu Khải Sư đấy! Ở toàn bộ đại lục, Thần Tượng Chấn Hoa tuyệt đối là một trong những người không thể đắc tội nhất.
Hắn lập tức hạ lệnh, truy tìm xung quanh.
Thế nhưng, lại căn bản không hề tìm được bất kỳ tung tích nào của địch.
Chỉ tìm được ở phụ cận một ít tro bụi và vết tích bụi cây bị thiêu đốt mà thôi.
Người áo xám kia, đã sớm hóa thành tro bụi, biến mất không còn tăm hơi.
…
Đường Vũ Lân trước sau đều cảm giác người mình vô cùng hỗn loạn, cả người tựa như ở trên một chiếc thuyền nhỏ, không ngừng bị lắc lư chao đảo, tung lên hạ xuống.
Thời điểm Lân Hỏa Luyện Hồn lần này bị trục xuất, hắn cũng đã mất đi ý thức, một khắc đó, hắn cho rằng mình đã chết rồi.
Chỉ có tử vong, mới có thể giải trừ được thống khổ như vậy.
Dần dần, thuyền nhỏ tựa hồ trở nên vững vàng hơn, hắn cũng có không có cách nào cảm nhận được thế giới bên ngoài.
Hết thảy thống khổ cũng bắt đầu giảm dần, toàn thân đều có cảm giác khoan khoái khó có thể hình dung.
Không biết bao lâu trôi qua, cảm giác thư thái dần dần biến mất, ý thức trở về.
Mở hai mắt ra, đập vào mi mắt chính là một màu trắng tinh.
Ta còn sống không? Đường Vũ Lân ngơ ngác nhìn trần nhà, không nhúc nhích.
Mãi một lát sau, hắn mới giơ tay lên nhéo vào người mình một cái.
Đau quá!
Hắn đột nhiên vươn mình ngồi dậy.
Trước ngực truyền đến một trận đau đớn khiến hắn không nhịn được rên rỉ một tiếng.
Ý thức rốt cục từ từ trở về, giúp hắn nhớ lại tất cả những thứ đã phát sinh trước đó.
Ta vẫn còn sống! Hắn có thể xác nhận tình trạng của chính mình, cuối cùng cũng coi như là còn sống sót đó! Đường Vũ Lân không khỏi cảm thán một tiếng.
Nhưng mà, ta làm thế nào có thể sống sót?
Nhìn xung quanh, hoàn cảnh xa lạ, nhưng nhìn sao cũng không giống lao tù, hắn tuyệt đối không cho rằng tên Tà Hồn Sư kia có hảo ý giam mình đợi ngày làm thịt.
Người kia tàn nhẫn như vậy, tuyệt đối không thể buông tha mình.
Sau khi yên lặng cảm thụ tình huống cơ thể mình một thoáng, Đường Vũ Lân đầu tiên cảm nhận được chính là ngạc nhiên mừng rỡ.
Thân thể cơ bản là bình thường, ngoại trừ kinh mạch ở trước ngực có chút bế tắc ra, cũng không có thương thế gì quá nghiêm trọng.
Khí huyết cũng coi như là ổn định, lấy ý niệm thôi thúc, so với bình thường cũng không có gì quá khác nhau.
Khiến hắn ngạc nhiên mừng rỡ chính là tinh thần lực của chính mình.
Thời điểm hắn quan sát bên trong thân thể, rõ ràng cảm giác được, cảm thụ của mình đối với thân thể rõ ràng hơn trước đây rất nhiều, tựa hồ có thể cảm nhận rõ được biến hóa của mỗi một cái kinh mạch nhỏ bé.
Cảm giác này thực sự quá tuyệt vời! Hơn nữa cũng mang một ý nghĩ, bình cảnh tinh thần lực làm hắn đau đầu từ lâu, rốt cục đột phá từ Linh Thông Cảnh tiến vào Linh Hải Cảnh.
Đối với Hồn Sư mà nói, đây tuyệt đối là một ngưỡng cửa phi thường trọng yếu.
Tinh thần lực Linh Hải Cảnh, đủ sức chống đỡ cho hắn tu luyện đến thất hoàn trở lên mà không cần lo lắng không cách nào dung hợp được Hồn Linh.
Trên lý thuyết, nếu dung hợp Hồn Linh cấp bậc thấp, thậm chí có thể giúp cho hắn kiên trì đến cửu hoàn.
Có thể nói, tinh thần lực Linh Hải Cảnh là con đường tất yếu mà Hồn Sư cấp cao phải trải qua.
Trong những yêu cầu cơ bản để từ Sử Lai Khắc Ngoại viện thi vào trong Nội viện, bao gồm: hoàn thành nguyên bộ Nhất Tự Đấu Khải, tu vi hồn lực đạt đến 50 cấp, và tinh thần lực chí ít tiến vào Linh Hải Cảnh, là những quy định bất biến.
Hồn lực dù sao cũng là yêu cầu tương đối dễ dàng.
Đường Vũ Lân tuy rằng hiện tại hồn lực còn kém rất xa, nhưng hắn hiện tại cũng bất quá mới 14 tuổi mà thôi, khoảng cách đến 20 tuổi còn kém 6 năm, lại không ngừng hấp thu Kim Long Vương tinh hoa, cơ sở tu luyện cũng càng ngày càng vững chắc.
20 tuổi đạt đến cấp 50, hắn hiện tại đã khá nắm chắc.
Nhất Tự Đấu Khải hẳn là cũng không thành vấn đề.
Hơn nữa hắn lại có Hữu Linh Hợp Kim để đoán tạo Nhất Tự Đấu Khải, đến thời điểm nhất định có ưu thế rất lớn.
Linh Hải Cảnh, tương đương là đã giúp hắn hoàn thành một trong ba điều kiện đấy! Hắn có thể nào không vui đây?
Khoanh chân ngồi xuống, Đường Vũ Lân dựa theo con đường vận hành của Huyền Thiên Công tu luyện đủ một chu thiên hồn lực.
Kinh mạch tuy rằng không tính là thông thuận, nhưng đi hết một chu thiên, nỗi thống khổ trước ngực cũng giảm bớt rất nhiều.
Vết thương không biết từ lúc nào cũng đã sớm khép lại.
Dựa theo tình huống bây giờ, nhiều nhất chỉ cần thêm 3 ngày, kinh mạch trong cơ thể hắn cũng có thể khôi phục lại bình thường.
Trong đầu hồi tưởng lại tên áo xám kia, hắn vẫn như trước có chút cảm giác vô lực.
Tên kia thực sự là quá mạnh mẽ.
Thời điểm đối mặt với hắn ta, Đường Vũ Lân kỳ thực vẫn chưa hoàn toàn khôi phục như cũ sau khi sử dụng Thần Long Biến với Cổ Nguyệt; chỉ có được thực lực khoảng 7/10 thời kỳ toàn thịnh.
Không phải như vậy, thời điểm lần đầu tiên tập kích còn có thể có thêm vài phần cơ hội.
Nhưng coi như là vậy, hắn vẫn có thể cảm nhận được sự chênh lệch tuyệt đối giữa mình và đối phương.
Chênh lệch lớn đến như vậy, thực sự là…
Đúng rồi, Mặc Lam tỷ thế nào rồi?
Sau khi vận chuyển một chu thiên hồn lực, đại não hắn cũng trở nên càng ngày càng tỉnh táo.
Hắn hiện tại vẫn nhớ tới rõ ràng, lúc đó Mặc Lam cũng bị người áo xám kia lấy phương pháp Lân Hỏa Luyện Hồn thiêu đốt.
Mình thì không sao rồi, nhưng còn Mặc Lam tỷ thì sao?
Muốn xem thử một chút đây là nơi nào, vừa nghĩ, hắn vừa nhanh chóng xuống giường, từ trong thủ hoàn chứa đồ của mình lấy ra một bộ quần áo sạch, thay xong liền đi ra ngoài.
Đúng lúc này, cửa mở, từ bên ngoài một người đi vào.
“Sư bá.” Nhìn thấy người kia, Đường Vũ Lân nhất thời ngạc nhiên mừng rỡ thốt lên.
Không sai, từ bên ngoài đi vào, chính là hội trưởng Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, Thần Tượng Chấn Hoa.
“Con có thể xuống giường?” Thấy Đường Vũ Lân đứng ở trước mặt mình, Chấn Hoa cũng sợ hết hồn.
Ngày đó sau khi hắn ôm Đường Vũ Lân cứu về, trước tiên tìm đến Trị Liệu Hệ Hồn Sư tốt nhất giúp hắn trị liệu.
Trên người Đường Vũ Lân lúc đó có năm vết thương xuyên thủng qua, vô cùng nghiêm trọng, tuy rằng không có đâm thủng trái tim, nhưng có nhiều chỗ nội tạng bị hao tổn.
Nhưng khi vị Trị Liệu Hệ Hồn Sư kia bắt đầu trị liệu cho hắn, cũng đã rất kinh ngạc, bởi vì các huyệt trên người Đường Vũ Lân được phong bế tốt vô cùng, cũng không mất quá nhiều máu; đồng thời, năng lực tự chữa trị của bản thân hắn cũng rất mạnh, những nơi bị tổn thương đều bất giác tự hồi phục..