Đọc truyện Đầu Heo, Tớ Thích Cậu, Cậu Có Tin Không – Chương 27
Tôi lững thững đi trên đường thật là mệt mỏi ak. Cuộc đời thật bất công quá đi. Nếu bây giờ tôi mà phẫu thuật không may bị chết trong phòng phẫu thuật. Không thì tôi sẽ bị liệt hay bị mất trí nhớ.
Sao mà mọi thứ cứ giáng lên đâu tôi vậy. Năm tôi 3 tuổi phải vào nhập viện về bệnh tim. Năm tôi 10 tuổi bị ngã xuống nước. Năm tuôi 15 tuổi thì bị gãy hai chân. Năm 16 tuổi thì bị tai nạn giao thông.
Sao đời tôi đen đủi quá không biết.
Không được với bệnh hiện giờ của tôi chưa phải là lúc phẫu thuật 2 tháng nữa chỉ 2 tháng nữa thôi. Tôi sẽ sống hạnh phúc nhất trong 2 tháng này. Rồi tôi sẽ quên hết mọi chuyện.
Tôi đang đi thì Anh chặn lại.
– Bà đi đâu vậy bà có biết tôi lo lắm không phải bỏ học đi tìm bà nè.
Không ngờ vẫn có Anh quan tâm tôi. Thật tốt quá đi.
– Ông cõng tôi đi dạo nha.
Tôi nói xong Anh gửi xe ở một quán nước. Sau đó cõng tôi đi đi mãi. Tôi cảm thấy rất bình yên. Hạnh phúc lắm cứ khi tôi buồn Anh sẽ đến tìm tôi sẽ trọc cho tôi cười.
– Hôm nay bà xấu xí lắm.
– Thật sao?.
– Thật rất xấu.
Tôi đấm lên lưng Anh.
– Giám chê tôi xấu nè đồ đầu heo thối nhà ông.
– Haha… đây mới là Lâm Y Y chứ.
Haha đúng là chỉ cần cho tôi cười là tôi sẽ quên hết tất cả. Tôi sẽ làm vậy không nhớ gì hết. Tôi nhìn nơi này rất lạ.
– Đây là đâu vậy?
– Rừng đó.
Sao rừng sao tôi đã nghe nói nhiều ở đây rất đẹp nhưng đây là lần đâu tiên tôi đến thật là đẹp quá đi ak.
– Đẹp quá đi.
Anh cõng tôi đến chỗ hòn đá to rồi để tôi ngồi xuống.
– Còn buồn nữa không?
– Không.
Tôi đứng dậy chạy nhảy trong rừng. Tôi chỉ cần ở chỗ nào cho tôi chơi được tôi sẽ như con chim sẻ.
– Lâm Y Y .
Đột nhiên Anh gọi tôi. Tôi quay lại nhìn thì cậu ta hét lên.
– TÔI THÍCH CẬU.
Tôi như khúc gỗ nhìn Anh. Tai tôi có vẫn đề gì không nhỉ. Sao tôi lại nghe thấy câu nói kì lạ như vậy trắc tôi nghe lộn rồi.
– Ông nói gì?
– Tôi nói là tôi ThÍCH CẬU.
Tôi không nghe nhầm rồi Anh thích tôi sao?
– Đầu heo thối nói linh tinh gì đấy.
Anh chạy đến ôm lấy tôi.
– Tôi thích bà rất thích.
Làm sao đây phải làm sao đây, đây là lần đầu tiên tôi nghe có người tỏ tình với tôi.
Sao mà tim tôi đập loạn thế này. Phải làm sao đây.
– Làm bạn gái của tôi nha.
Trời ơi tôi phải làm sao. Sao mặt tôi lại nóng như vậy không biết, tim thì đập như sắp nổ rồi.
– Tôi…tôi…
Anh nhìn tôi.
– Nếu bà không trả lời là đồng ý đó nha.
Tôi không biết nên trả lời sao hết cả. Tôi bị sao vậy bị làm sao vậy.
Kể từ hôm đó ngày nào Anh cũng đến đón tôi đưa tôi đi làm đón tôi về lúc nào cũng kè kè bên tôi. Ở lớp thì tôi bị phạt thì cậu ta làm tôi đi đâu cậu ta đi đấy làm tôi phải bó tay với bó cánh.
Tôi như bị cấm tù vậy nhưng tôi lại không cấm cậu ta tôi cũng không hiểu nổi mình nữa rồi.
Hôm nay Anh có việc không đi học. Làm tôi cứ như đang trên mây vậy. Lần nào cũng có người làm hộ mà bây giờ thì lại không có ai.
– Nhớ người hầu ak.
Hân nghé vào tai tôi.
– Làm gì có.
– Chối ak.
Dương cũng xuống trêu ghẹo gọi.
Chúng tôi lại trờ thành bà tám rồi. Đúng lúc đó thì cô giáo chủ nhiệm bước vào với gương mặt khó coi. Cô bước đến bàn.
” dầm”.
Cả lớp im bặt không nói tiếng nào.
– Gần thi đến nơi rồi mà điểm của các em vẫn thất như vậy sao? Lâm Y Y, Xuân Dương, Gia Hân, Khánh Kim, Sun ,An Anh, Nam. Điểm rất thất môn nào cũng dưới trung bình. Các em có muốn thi đỗ không? Từ giờ cho hết giờ các em lau sạch sẽ phòng thể chất cho tôi.
Chúng tôi mắt mở to như chưa từng mở.
Sao mà đen đủi quá vậy.