Bạn đang đọc Đầu Gỗ, Em Nghĩ Em Yêu Anh Rồi – Chương 10
Thời khắc mấu chốt bị đánh gãy, Giang Lăng Lục thiếu chút nữa liền văng lời thô tục, còn kém một chút…… Còn kém một chút, nàng cũng sắp đem đầu gỗ nắm trong tay!
Kết quả…… Đồ Kiều Kiều! Nàng là nữ nhân rất đáng ghét!
Cánh của bị đá văng trong nháy mắt, Thạch Hạo Nhiên lập tức nắm lấy chăn bồn phủ lên người mình và Giang Lăng Lục, cánh tay vững vàng giữ chặt, đem nàng ôm vào lòng.
Hắn bình tĩnh mặt, không hờn giận nhìn về phía em gái.“Kiều Kiều, quy tắc của em như vậy sao?” Ngay cả gõ cửa cũng không, tự đá văng cửa xông vào giống như tên lưu manh vậy?
Nhìn đến anh trai trở mặt, Đồ Kiều Kiều cố kìm nén tức giận xuống dưới, nàng lùi lại, mỉm cười lấy lòng. “Anh, không phải, em chỉ là tức giận……” Nói còn chưa dứt lời, liền nhìn đến trên mặt Giang Lăng Lục tươi cười, nàng lập tức trừng đi qua.
“Giang Lăng Lục, mau rời khỏi anh của tôi đi!”
“Kiều Kiều!” Thạch Hạo Nhiên không hờn giận nhíu mày.
“Mặc kệ!” Đồ Kiều Kiều hai tay chống nạnh,“Tôi cho các cô ba phút đem quần áo mặc vào.” Nói xong, nàng dùng sức đóng cửa lại.
“Nha đầu kia, đều đã có chồng rồi mà tính cách vẫn như vậy!” Thạch Hạo Nhiên lắc đầu.
Giang Lăng Lục mới không để ý tới nàng, Kiều Kiều vừa đi ra, nàng lập tức truy vấn.“Này, cô vừa rồi nói còn chưa hết.”
“Tôi……”
“Này! Còn hai phút nữa!” Ván cửa bị dùng sức đá mạnh hai cái.
Đồ — Kiều — Kiều!
Giang Lăng Lục nghiến răng nghiến lợi, Thạch Hạo Nhiên đẩy nàng ra, nhặt lên quần áo của nàng quăng tới.“Đem quần áo mặc vào đi! Thời gian vừa hết, Kiều Kiều sẽ lập tức vọt vào.”
“Nhưng mà……” Nàng còn không có nghe được điểm trọng yếu trong lời nói.
“ một phút cuối cùng!” Ngoài cửa truyền đến cảnh cáo cuối cùng.
Giang Lăng Lục cũng phát hỏa, nhặt quần áo rất nhanh mặc vào, hai người quần áo vừa mới mặc, cửa phòng lập tức bị đá văng ra.
“Đồ Kiều Kiều, cô loạn cái gì?” Giang Lăng Lục quay đầu khó chịu kêu lên.
Tuy rằng đang mang thai, nhưng Đồ Kiều Kiều một chút cũng không giống phụ nữ có thai, nàng bước nhanh tới trước mặt anh mình, ôm lấy cánh tay Thạc Hạo Nhiên.“ Anh đừng đùa em.”
Thấy em gái chạy nhanh như vậy, Thạch Hạo Nhiên trái tim như sắp rớt ra, vội vàng đỡ lấy Kiều Kiều, khuôn mặt mang theo trách cứ.“Kiều Kiều, em là phụ nữ có thai sao lại chạy nhanh như vậy?”
“Hỏng hết cả cánh cửa của khách sạn rồi!” Giang Lăng Lục hừ lạnh. Thạch Hạo Nhiên cũng trừng mắt nhìn,“Kiều Kiều……”
Đồ Kiều Kiều vội vàng ngăn anh trai lại, cau mày nhìn.“Anh, sao anh không nói với em anh cùng Giang Lăng Lục làm lành rồi?”
“Anh……”
“Đúng, chúng tôi làm lành rồi.” Kỳ thật còn không có, còn thiếu bước cuối cùng, bất quá nàng biết Thạch Hạo Nhiên sẽ không phản đối, mặc kệ khi, mặt mũi của nàng vẫn quan trọng hơn.“Tôi với anh của cô chính thức ở cùng một chỗ.”
“Anh có phải như vậy không?” Đồ Kiều Kiều không để ý tới nàng, đối mặt hỏi thẳng anh trai.
Thạch Hạo Nhiên nhìn về phía Giang Lăng Lục, thấy nàng trừng cảnh cáo hắn, lại thấy em gái thay đổi giọng điệu, hắn liền cảm thấy thái dương huyệt ẩn ẩn đau. Tuy rằng em gái vì sợ hắn bị tổn thương nhưng nếu hắn phủ nhận, thật là làm khó Giang Lăng Lục…… Nghĩ vậy, hắn liền gật đầu.
Thấy anh trai gật đầu, Đồ Kiều Kiều tức giận đến dậm chân.“Không được!
Em không muốn anh cùng Tiểu Lục ở cùng một chỗ!”
Nhìn thấy Thạch Hạo Nhiên gật đầu, Giang Lăng Lục đột nhiên cảm thấy một bụng hỏa bay đi, thái độ của nàng càng phục phịch, khuôn mặt nhỏ nhắn gợi lên nụ cười đắc ý.“Cô dựa vào cái gì mà không cho phép?”
Đồ Kiều Kiều vẫn như cũ không để ý đến nàng, nóng lòng khuyên anh trai:“Anh, anh thật ngu ngốc!”
“Này, ai cho cô mắng hắng?” Nghe Thạch Hạo Nhiên bị mắng, Giang Lăng Lục cũng không thích.“Đồ Kiều Kiều, cô sao lại bảo anh cô là tên ngu ngốc, cô không biết tôn trọng bề trên à?”
Đầu gỗ chỉ có nàng được phép măng nha, không cho người khác cái quyền hạn đó!
“Cô câm miệng!” Nàng cùng anh trai nói chuyện, đâu đến phiên Tiểu Lục xen vào?
“Kiều Kiều, em là phụ nữ có thai, đừng kích động như vậy.” Thạch Hạo Nhiên nhíu mày, sợ em gái động thai khí.
“Anh, việc như vậy sao em có thể không tức giận cho được?” Nàng tức giận đến hộc máu!“anh cũng không phải không biết cá tính của cô ấy, anh hiện tại cùng nàng ở một chỗ, không bao lâu sau nhất định sẽ bị nàng vứt bỏ!
Nàng làm sao có thể thích anh được?”
“Đồ Kiều Kiều!” Giang Lăng Lục đột nhiên kêu tên nàng.“Cô bất mãn mãn có thể trực tiếp nói với tôi. không cần đứng trước mặt Thạch Hạo Nhiên chế nhạo tôi!”
Đồ Kiều Kiều vội vàng câm miệng, sợ lời nói chính mình trong làm tổn thương anh trai, nàng sợ hãi cắn môi.“Anh, em xin lỗi, em không phải……”
“Không liên quan, anh hiểu.” Thạch Hạo Nhiên mỉm cười, vuốt tóc em gái
“Anh biết em quan tâm anh, nhưng mà Kiều Kiều à, đây là chuyện của anh và Tiểu Lục, em đừng nhúng tay vào.”
“Em làm sao không thể nhúng tay vào?” Đồ Kiều Kiều trừng mắt nhìn Giang Lăng Lục,“Giang Lăng Lục căn bản không thích hợp với anh, anh, anh nên cùng Tiểu Tĩnh ở cùng một chỗ, nàng thực sự thích anh, các người ở cùng một chỗ mới thích hợp!”
“Kiều Kiều, em biết anh đối với Tiểu Tĩnh là……”
“Em biết, nhưng cảm tình có thể bồi dưỡng dần dần mà!” vẻ mặt Đồ Kiều Kiều cố chấp, không buông tay tiếp tục khuyên anh trai:“Anh tiểu Tĩnh mới thực sự thích hợp với anh, cô ấy là nữ nhân tốt..!”
Đủ rồi! “nữ nhân tốt” Ba chữ làm cho Giang Lăng Lục không thể nhịn được nữa.
Nàng đi lên phía trước ôm lấy cánh tay Thạch Hạo Nhiên, nâng cằm cùng Đồ Kiều Kiều biểu thị công khai.“Kiều Kiều, cô hết hy vọng đi! Anh cô cùng nữ nhân tốt kia không có duyên, hắn đời này nhất định ở cùng một chỗ với tôi.” Hừ hừ, tức chết với bà bầu này, nàng dám phá hư quan hệ của mình với Thạch Hạo Nhiên?
“Lăng Lục!” Nhìn đến nàng cố ý muốn chọc giận em gái, Thạch Hạo Nhiên nhíu mày. Giang Lăng Lục hừ nhẹ một tiếng, không muốn làm cho hắn tức giận, ngoan ngoãn ngậm miệng, đứng im chải tóc.
Đồ Kiều Kiều cắn răng, ngẩng đầu nhìn anh trai, Thạch Hạo Nhiên trên mặt mặc dù không hờn giận, nhưng là một chút cũng không bài xích tiếp cận của Giang Lăng Lục, bỏ qua tính cách của Giang Lăng Lục. Không!
Nàng tuyệt không tán thành!
“Giang Lăng Lục, cô đừng mơ tưởng, tôi tuyệt đối sẽ không cho cô cùng anh trai tôi ở cùng một chỗ!” Đồ Kiều Kiều lược quyết tâm, nói. Giang Lăng Lục quay đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười.“Tốt , tôi muốn xem cô dùng cách gì ngăn cản!”
Hừ, đầu gỗ là của nàng, ai cũng đừng nghĩ phá hư!
Vì biểu thị công khai chủ quyền, Giang Lăng Lục quang minh chính đại tuyên cáo cho toàn bộ trấn nhỏ, Thạch Hạo Nhiên là nam nhân của nàng, ai cũng đừng nghĩ cướp đoạt.
Tuyên cáo của nàng khiến cho cả trấn nhỏ nhiệt liệt thảo luận – nữ cảnh trưởng Lưu manh với tiểu ngọt tâm Nhật Bản, trận chiến tranh đoạt này không biết ai sẽ thắng đây?
Ha ha…… Đương nhiên là nàng, Giang Lăng Lục, bởi vì lòng của đầu gỗ đang ở trên người nàng nha!
Không cho con nhóc Nhật Bản có cơ hội gì tiếp cận Thạch Hạo Nhiên, nàng mỗi ngày đều đến Đồ gia ăn cơm, đến buổi tối đương nhiên liền ném đầu gỗ lên giường của nàng.
Về phần Đồ Kiều Kiều…… Hừ, nàng mới không sợ, mặc kệ tình anh em giữa bọn họ, con nhóc Nhật Bản kia đều không thể trộm đi tâm Thạch Hạo Nhiên. Bởi vì…… Đầu gỗ thực sự yêu nàng rồi.
Nghĩ vậy, Giang Lăng Lục liền cười đến sung sướng, nửa tháng trôi qua, con nhóc Nhật Bản tựa hồ biết chính mình thua, cũng không quấn quít lấy đầu gỗ. tư vị Thắng lợi thực ngọt, hiện tại chỉ còn lại một trở ngại duy nhất – Giang Lăng Lục đi vào đạo quán Đồ gia, nhìn thấy bà bầu đang ngôi trên sô pha.
Đồ Kiều Kiều nâng mát, nhíu mày nhìn nàng.“ thời gian Ăn cơm còn chưa tới, tới nhà của tôi làm gì?”
“Tìm nam nhân của tôi.” Hai tay khoanh trước ngực, Giang Lăng Lục cũng trả lời trực tiếp.
Đồ Kiều Kiều buông báo chí trên tay, tay nhỏ bé nhẹ vỗ về bụng mượt mà, cúi mâu giống như đang suy tư cái gì.
Giang Lăng Lục nhún vai, bước đến sô pha đối diện Đồ Kiều Kiều ngồi xuống, hai chân bắt chéo, ung dung nhìn nàng.“Muốn nói cái gì? Chúng tôi liền nói rõ ràng một lần đi!”
Đồ Kiều Kiều dương mâu, khuôn mặt xinh đẹp khó có được nghiêm túc.“Tiểu Lục, tôi thấy cô thực sự không thích hợp với anh của tôi.”
Đối với lời của nàng, Giang Lăng Lục một chút cũng không ngoài ý muốn, nàng cười cười, nhưng ánh mắt cũng rất sắc bén.“Tôi cũng thật sự muốn cùng Thạch Hạo Nhiên ở cùng một chỗ.”
Đồ Kiều Kiều yên lặng nhìn nàng.“Vì sao?”
“Đương nhiên là vì thích hắn!” Bằng không nàng ăn no không có chuyện gì sao?
“Thích đối với anh của tôi là không đủ.” Đồ Kiều Kiều thở dài,“Cô anh của tôi đối với cô không phải chỉ có thích.”
“Tôi đương nhiên biết.” Nghĩ đến Thạch Hạo Nhiên, Giang Lăng Lục trên mặt cười càng sâu.“Tôi đối hắn cũng không phải chỉ có thích.”
“Nga?” Đồ Kiều Kiều kinh ngạc dương mâu.“Cô yêu anh trai của tôi?”
“Tôi nghĩ là như vậy!” Giang Lăng Lục trả lời không đứng đắn.
Mà nàng không chút để ý nên làm cho Đồ Kiều Kiều giận tái mặt. “Anh của tôi bên cạnh cô lâu như vậy, trước kia cô không thích, hiện tại lại nói thích, vừa rồi còn nói có thể là yêu? Tiểu Lục, biến hóa của cô có hay không quá lớn? Cũng chính là bởi vì lòng tự trọng nữ nhân của cô……”
“Hắn giống không khí.” Giang Lăng Lục thản nhiên đánh gãy lời của nàng.“ tồn tại Của hắn với tôi đã thành thói quen, tựa như không khí giống nhau, có thể tự do hô hấp là một loại thói quen, thẳng đến khi, hắn không ở bên cạnh tôi, tôi mới phát hiện tôi có thể tự do hô hấp không phải bởi vì không khí, mà là bởi vì hắn.”
Nàng đứng dậy, tiêu sái đưa tay đút vào túi,“Tôi bị làm hư, tôi cần hắn sủng tôi, hắn không sủng tôi, tôi sẽ cảm thấy tịch mịch, tôi sẽ cảm thấy khó chịu, tôi sẽ nắm chặt hắn, cô hỏi tôi yêu hay không yêu hắn? Tôi nghĩ, tôi thương hắn.”
“Cả đời sao?” Sợ run một hồi lâu, Đồ Kiều Kiều mới mở miệng hỏi.
“Ai biết?” Giang Lăng Lục cười nhún vai.“Cả đời lâu như vậy, ai có thể nói trước được gì? Nhưng ít nhất hiện tại, giờ này khắc này, tôi có thể nói cho cô, tôi không thể không có hắn.”
“Phải không?” Đồ Kiều Kiều đôi mắt che đậy, cánh môi cũng gợi lên.
“Như vậy cô vừa lòng sao? Tình anh em kết nghĩa.” Nói lời ghê tởm này, Giang Lăng Lục cũng hiểu được thực không được tự nhiên, nàng sờ sờ cái mũi, nhìn xem bốn phía.“Anh của cô đâu? Hôm nay đạo quán như thế nào im lặng như vậy?”
Kia 2 người Nhật Bản kia bình thường đều thực ầm ỹ!
“Đi Nhật Bản.” Cầm lấy tờ báo, Đồ Kiều Kiều thảnh thơi trả lời.
“Cái gì?” Giang Lăng Lục nhanh chóng trừng nàng.“Ai đi Nhật Bản?”
“Tiểu Tĩnh, bọn họ phải đi về, tôi gọi tôi ca đi tiễn đưa, bất quá……
Tiểu Tĩnh có nói nàng cùng anh mình đánh bất tỉnh anh trai tôi, cùng nhau đóng gói mang đi, nga, hộ chiếu của anh, tôi cũng giao cho nàng.”
“Cái gì?” Giang Lăng Lục kinh sợ trừng mắt nhìn nàng.“Đồ Kiều Kiều cô……”
“Nga, bọn họ vừa mới xuất phát.” Đồ Kiều Kiều nhìn thời gian.“Không sai biệt lắm, có năm phút, không biết xe chạy không……
Nói còn chưa dứt lời, Giang Lăng Lục liền xông ra ngoài.
“Hạo Nhiên đại ca thật sự không theo em đi Nhật Bản sao?” Hắc Xuyên Tĩnh cầm lấy tay Thạch Hạo Nhiên , đau khổ cầu xin.
Thạch Hạo Nhiên cười nhẹ.“Anh sẽ không đi Nhật Bản cùng em.”
Hắc Xuyên Tĩnh nhăn mặt mũi, không cam lòng lẩm bẩm,“Em không hiểu nữ nhân kia có gì thích hợp với anh, ít nhất em so với nàng thích hợp với anh hơn.”
Bộ dáng hài hước của nàng làm cho Thạch Hạo Nhiên nở nụ cười.“Tiểu Tĩnh, kỳ thật em không phải thật sự thích anh?”
“Cái gì?” Lời nói của hắn làm cho Hắc Xuyên Tĩnh sửng sốt.
“Là mấy ngày nay , thái độ của Kiều Kiều đối với Lăng Lục làm cho anh hoài nghi, đương nhiên còn có em.” Thạch Hạo Nhiên ôm lấy ôn nhu cười, con cô đen hiện lên cơ trí thản nhiên.
“Kiều Kiều cho tới bây giờ sẽ không phải nữ nhân cứng rắn, cá tính yêu đùa giỡn của em ấy, nhưng là mấy ngày nay em ấy lại cùng Lăng Lục rất nhiệt ý, này cái không phải cá tính Kiều Kiều, em ấy nếu thật sự không nghĩ anh cùng Lăng Lục cùng một chỗ, em ấy chỉ biết lén phá hư, thậm chí sẽ không làm cho bất luận kẻ nào phát hiện.” Tuy rằng không thừa nhận, bất quá hắn vẫn nhìn ra.
“Bởi vì thế cho nên anh hoài nghi, bởi vì hoài nghi nàng, cho nên anh nghĩ đến bị em ấy sẽ tìm đến em.” Hắn nhìn về phía Hắc Xuyên Tĩnh.
“Em?” Hắc Xuyên Tĩnh trong nháy mắt, khó hiểu chỉ vào chính mình.
“Cô tuy rằng nói thích tôi, nhưng là chỉ có Lăng Lục mới có thể khiến tôi tâm động, tôi chỉ coi cô như một đứa em gái mà thôi.” Trước kia hắn không nghĩ nhiều lắm, nhưng hắn hoài nghi, hắn bắt đầu quan sát, cũng phát hiện có điểm kì quái.
“Hơn nữa ở Lăng Lục tuyên cáo tôi cùng của nàng quan hệ, nàng đối với cô khiêu khích nhíu mày, cô tuy rằng mặt ngoài để ý, nhưng là ánh mắt của cô không có tức giận, hơn nữa tôi phát hiện cô ở sau Kiều Kiều cười đến thực vui vẻ, bộ dáng quỷ kế vừa thược hiện được.”
Cái này, hắn biết hắn em gai của hắn đang bày trò quỷ gì.
Lập tức hắn không biết nên nói cái gì, không nghĩ tói em gái mình cũng đi bày mưu tính kế với cả anh trai, tưởng như tức giận, nhưng đó là sự quan tâm của em gái nên hắn không để ý.
Đối với lời của hắn nói, Hắc Xuyên Tĩnh không thừa nhận cũng không phủ nhận, khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn cười đến càng ngọt,“Hạo Nhiên đại ca, tôi là thật sự thích cô.” Chính là nàng biết cưỡng ép sẽ không mang lại kết quả gì, mà đó cũng không phải là tính cách của nàng, Hắc Xuyên Tĩnh chưa bao giờ cưỡng cầu ai.
Thạch Hạo Nhiên nở nụ cười, yêu thương vuốt đầu nàng.
“Thạch Hạo Nhiên –” Đột nhiên, một đạo tiếng hô truyền đến.
Thạch Hạo Nhiên quay đầu, chỉ thấy Giang Lăng Lục thở hồng hộc chạy tới, sau đó đẩy hắn về phía sau.
“Lăng Lục, cô làm cái gì?” Động tác của nàng khiến hắn ngạc nhiên.
Giang Lăng Lục thở phì phò, cằm nâng lên, hướng Hắc Xuyên Tĩnh hừ lạnh.“Con nhóc Nhật Bản kia, đừng làm càn, tôi không để cô đưa hắn đi đâu!”
“Lăng Lục, cô đừng nháo.” Thạch Hạo Nhiên bị lời của nàng chọc cười, con cô ánh lên một chút ôn nhu,“Tôi chỉ là đưa Tiểu Tĩnh lên xe.”
“Làm ơn đi đầu gỗ, chẳng lẽ không biết cô bị con nhóc Nhật Bản đánh bất tỉnh……”
Hắc Xuyên Tĩnh đột nhiên tiến lên bắt lấy Thạch Hạo Nhiên, ngẩng đầu dùng sức hướng bờ môi của hắn hôn nhẹ.
Thạch Hạo Nhiên ngây ngẩn cả người, Giang Lăng Lục cũng ngạc nhiên, dừng lại.
“Hạo Nhiên đại ca, bye bye!” Hắc Xuyên Tĩnh chào hắn, sau đó quay đầu nhìn về phía Giang Lăng Lục.“Hảo hảo nắm chắc Hạo Nhiên đại ca, bằng không tôi nhất định sẽ cướp anh ấy đi!”
Nói xong, nàng lên xe, sau đó hướng hai người vẫy tay, còn không tặng một cái hôn gió.“Hạo Nhiên đại ca, có rảnh muốn tới Nhật Bản nhớ tìm tôi nha!”
Xe chạy dần xa, Giang Lăng Lục hổn hển trừng mắt nhìn Thạch Hạo Nhiên.“Cô…… Tên đầu gỗ này, cô làm sao không tránh ?”
“Tôi không biết nàng như thế……”
“Câm miệng!” Nàng tức giận đến giơ chân,“Cô là không phải cố ý muốn cho nàng giở trò thân mật? Có phải hay không lần trước ở dòng suối nhỏ không đủ, bây giờ còn tưởng nhớ đến người cũ?”
“Không phải……” Biết nàng đang ghen, Thạch Hạo Nhiên không khỏi nở nụ cười.
“Cô còn dám cười?” Nhìn hắn cười, Giang Lăng Lục càng nóng.
“Lăng…… Ngô!” Nàng đột nhiên xông lên liền dùng sức hôn cái miệng của hắn,“Đáng giận, tôi muốn tiêu độc!”
Nàng một bên gào thét, một bên dùng sức đánh gãy lời lẽ của hắn.
Mà hắn không phản kháng, dung túng cho cử chỉ bốc đồng của nàng. Dung túng nàng sớm trở thành thói quen của hắn, hơn nữa nhìn thấy nàng ghen, hắn không phủ nhận chính mình thực vui vẻ.
Nghĩ nàng nói thích, khuôn mặt không khỏi nổi lên một chút say lòng cười thục ôn nhu.
Có lẽ, hắn có thể chờ mong, chờ của nàng thích biến thành yêu, lần này, hắn nguyện ý đợi lát nữa đãi một lần, chờ nàng nói thương hắn……
Kết thúc
Giang Lăng Lục vụng trộm đi đến cửa phòng Thạch Hạo Nhiên, chỉ thấy đại nam nhân đang ôm trẻ con, cầm trong tay bình sũa, ôn nhu cho tiểu hài tử uống sữa.
Nàng dừng lại cước bộ, tựa vào cạnh cửa, cánh môi hơi hơi gợi lên.
Nàng cùng hắn chung một chỗ đã hơn nửa năm, nàng cũng không cảm thấy chán, cũng không lại ngại hắn buồn, tò mò, giống như phát hiện chính mình thích hắn, liền ngay cả chính là hai người lẳng lặng ngồi ở cùng nhau, nàng cũng hiểu được tâm tình tốt lắm, trong lòng thậm chí dâng lên một loại cảm giác hạnh phúc, ôm hắn, dựa vào hắn, thân hắn, đều làm cho nàng cảm thấy hạnh phúc, loại cảm giác này nàng trước kia chưa từng có quá.
Ngày lại trôi đi, nàng lại phát hiện chính mình giống như càng ngày càng thích hắn, liền ngay cả nhìn hắn, đều cảm thấy thực hạnh phúc.
Giống như hiện tại, nàng nhìn hắn bỏ bình sữa xuống, đem đứa bé con ôm ở trong ngực, bàn tay ngăm đen nhẹ vỗ lưng tiểu baby, làm cho tiểu baby đánh rám cái bủm.
Rõ ràng là đại nam nhân, nhưng hắn nhất cử nhất động đều rất nhẹ nhàng, trên mặt ôn nhu làm cho lòng của nàng rung động, trong lòng phiếm thượng một chút nhuyễn ý.
Nàng đi vào phòng.“Kiều Kiều lại đem nữ nhi quăng cho cô trông?”
“Em ấy có việc.” Thạch Hạo Nhiên mỉm cười, ngón tay bị đứa bé nắm lấy, cánh môi nho nhỏ đáng yêu ngáp, bộ dạng đáng yêu này làm cho hai người đều bật cười.
Thạch Hạo Nhiên đem đứa bé đặt lên giường, ôn nhu dỗ đứa bé ngủ.
Giang Lăng Lục nhìn động tác của hắn, từ khi baby ra đời, nàng mới biết được hắn thực rất thích trẻ con, tiểu baby cơ hồ đều do hắn chăm sóc, mà hắn cũng vô cùng vui vẻ.
Nhìn bóng dáng rộng rãi, nhìn hắn sườn mặt ôn hòa, nàng không khỏi thốt ra:“Chúng tôi cũng sinh một đứa đi!”
“Ân?” Thạch Hạo Nhiên ngạc nhiên quay đầu.
Giang Lăng Lục đỏ mặt, nói năng có chút lộn xộn, nhưng là lại không hối hận,“Ách……” Nàng không được tự nhiên vuốt cái mũi, ánh mắt nhìn loạn chung quanh.
“Bất quá, cô muốn thế thì phải cầu hôn trước nha!” Nàng xấu hổ quẫn bỏ lại câu này, hoàn toàn không dám nhìn hắn, xoay người bỏ chạy.
Xem bộ dáng thẹn thùng nàng rời đi, Thạch Hạo Nhiên không khỏi nở nụ cười, nói không nên lời thỏa mãn. Nửa năm qua, hắn đem hết thảy những gì của nàng để vào trong mắt.
Hắn biết, tuy rằng nàng không nói ra miệng, nhưng là ánh mắt của nàng nhất cử nhất động, đều ở nói cho hắn — nàng thương hắn.
Lúc này đây, hắn đợi cho, đợi cho nàng yêu hắn.