Đậu Đậu, Em Chưa Biết Yêu

Chương 26: Psycho Pass - Take 11


Đọc truyện Đậu Đậu, Em Chưa Biết Yêu – Chương 26: Psycho Pass – Take 11

Dịch & biên: Trần Bì

“Giáo sư Kamohara gọi cậu qua.” Kougami nhíu mày, trong thần sắc có ý cười thoáng qua: “Ông ấy nói là cậu ở đây chỉnh lý luận văn, thì ra là đang ngủ à…”

Tiểu Đậu ngẩn ngơ chốc lát, xoa xoa mắt rồi tìm một câu thoại nào có hệ số an toàn đáp: Ờ, ngủ thiếp đi lúc nào không hay… Nói xong, cô chậm rì rì ngồi thẳng người lên, không dấu vết đánh giá Kougami.

Ai da, đi nhầm trường quay rồi chăng?

—- Mái tóc đen của Kougami ngắn hơn rất nhiều so với trong ấn tượng, lộ vẻ khá là khoan khoái. Ngũ quan lạnh lùng trong trí nhớ tựa hồ mềm dịu không ít, thậm chí còn lắng đọng mấy phần thanh tú của một chàng trai trẻ, thần sắc cũng bớt đi phần lệ khí và tối tăm.

So sánh với phiên bản thục nam đã gặp, hình như đây là Shin-gia phiên bản ngây ngô?

Phòng học, giáo sư, luận văn, Kou thiếu niên…

Sẽ không là xuyên vào hồi tưởng KouRin đấy chứ?

N hợp thời nhảy ra trợ công, [Đoán trúng rồi.]

… Đậu thần nhớ là lúc Đậu thần nhảy Bungee ở tháp Nona có nói muốn thoát ly thế giới mà nhỉ?

[Lúc trước do hệ thống bị trục trặc khiến cô không được dễ chịu cho lắm, nên ta dùng quyền hạn của mình cung cấp cho cô một ít tiện lợi, cứ coi như là nhận lỗi đi? Lần này chỉ cần cô chiếu theo cốt truyện mà đi là có thể đánh ra BE, thuần túy cho không điểm. Nếu không tiếp nhận vậy hiện tại ta sẽ đưa cô tới thế giới khác cũng được.]

Chiếu theo cốt truyện mà đi? Cốt truyện nào? Liên quan tới đoạn hồi tưởng KouRin, trong túi Đậu thần chỉ có xíu xiu tình báo mà Shin-gia từng nhắc tới. Tổng kết lại chính là cái tiết mục cũ rích Bạn ngồi cùng bàn, có điều cuối cùng Shin-gia vẫn bị gái Tsurutome đá…

Khoan đã. Sẽ không là chia tay BE đúng quy trình chứ?

Sau khi được N khẳng định, Tiểu Đậu chợt cảm thấy khá là không khoa học.

Cái gì mà chia tay BE, đã bao nhiêu năm chưa được thấy loại BE logic bình thường này rồi?

Shin-gia à ngài… Quả thật là một vị hệ chữa trị có thế giới quan ngay thẳng mà.

Tiểu Đậu nhìn lướt qua một điểm độ thiện cảm lập loè trên đầu Shin-gia.

N rất tri kỷ: [Hiện giờ thân phận của cô là sinh viên mới chuyển trường đến Nitto chưa tới một tháng, tất cả đều bắt đầu từ số không, ngay cả bạn học cũng chưa biết hết. Muốn trực tiếp điều chỉnh độ thiện cảm không?]

Miễn đi, không chỉnh độ thiện cảm sẽ được nhân đôi số điểm, đã là thưởng cho thì phải lợi dụng tối đa chứ. (←_←)


Tình huống cứ thuận thế mà làm. Tiểu Đậu hơi động đậy định đứng lên —- Hẳn do nằm nhoài trên bàn quá lâu, cánh tay mới động một chút đã truyền đến cảm giác khó chịu như bị kim chích. Cô cau mày hít một hơi, thấy thế Kougami thoáng sửng sốt: Này, không sao chứ?

Tiểu Đậu bất động tại chỗ hòa hoãn lại: Không có gì… Sau đó cô từ từ đứng lên.

Bỗng trên đầu gối nhẹ đi, Tiểu Đậu lúc này mới để ý trên đầu gối mình đặt một xấp tài liệu nặng trịch. Theo động tác của cô, chúng đùng rơi xuống đất. Tiểu Đậu định nhặt lên, Kougami đã dẫn đầu cúi người xuống cầm xấp giấy tờ lên ngắm nghía, Là bản báo cáo đưa cho giáo sư Kamohara à.

Ừ. Tiểu Đậu đáp lời, tay duỗi về phía hắn muốn nhận tài liệu, Cám ơn…

Kougami ngồi dậy né qua tay cô, nhân tiện ước lượng chồng giấy trên tay một chút, Cũng nặng thật đấy… Tôi cầm cho. Nói xong hắn liếc nhìn cánh tay cô, Không phải bị đè tê rần rồi sao?

… Sao Đậu thần lại cảm thấy nhân vật công lược và bị công lược đảo lộn vậy nhỉ?

Tầm nhìn của Kougami từ bìa mặt tài liệu ngước lên, chuyển qua trên mặt Tiểu Đậu thì bỗng khẽ cười một tiếng.

Tiểu Đậu trực giác lại bị hạ khắc thượng (…), nhưng rốt cuộc vẫn phối hợp hỏi: Sao thế, Kougami – kun?

À, xin lỗi. Khóe mắt Kougami cong lên, chỉ chỉ gò má của chính mình: Có vết hằn.

Tiểu Đậu theo bản năng sờ mặt, … Ờ.

Chết tiệt! Còn nhớ lần trước khóe miệng dính mứt cũng bị người này bắt gặp không? Tại sao một cô gái đứng cạnh tóc trắng thì cao quý lãnh diễm các kiểu, mà tới lượt đứng chung với ngài thì thêm vào mấy loại thuộc tính kỳ quái là thế nào! Tại sao mỗi lần vừa gặp ngài liền lộ bản sắc vậy chứ!

Hức hức hức, kỹ năng Nữ thượng đế của Đậu thần đâu mất rồi, mau mau lấy ra đeo lên…

Không đúng.

Dựa theo phát triển bây giờ đến xem, Kougami chẳng qua chỉ là một người bạn cùng trường không quá quen biết chính mình mà nhỉ? Bạn học xung quanh cũng không biết mình, có vẻ như…

Chẳng có lý do gì để diễn nha…

Nội tâm Đậu nhi đang đấu tranh, Kougami đầu kia đã dẫn đầu cất bước: “Đi thôi.”

Cô đuổi sát theo.

Hai người sóng vai đi ra phòng học đi tới hành lang.


Nơi này là tầng dưới của lớp học, cửa sổ hai bên hành lang mở toang, ánh mặt trời vừa phải. Ngoài cửa sổ thổi vào làn gió ấm, nhiệt độ vừa phải. Nhìn ra ngoài, thảm thực vật xanh biếc vừa phải, để cho lòng người cũng không khỏi buông lỏng.

Những sinh viên gặp thoáng qua dọc đường, người thì thần thái vội vã ngậm bánh mì chạy, kẻ thì dừng chân nói cười rôm rã. Toàn thân ai cũng đều toát lên sức sống đặc biệt của tuổi thanh xuân.

—- Nếu như bỏ qua hoàn cảnh bốn phía là ảnh 3D, xem nhẹ những sản vật khoa học kỹ thuật như Drone chẳng hạn, quả thực giống như là…

Quay về cái thời đại và thế giới nguyên bản của mình vậy.

Tiểu Đậu không khỏi có tý ty bùi ngùi và rầu rĩ…

Vẫn thổn thức như thế (…) tới khi đến văn phòng giáo sư Kamohara.

Ngoài ý muốn là, Kamohara cũng không phải là một ông lão râu bạc như trong tưởng tượng mà nhìn rất trẻ. Hàn huyên được đôi câu, ông ta nhận lấy bản báo cáo của Tiểu Đậu nhanh như gió đọc sơ qua, lát sau mới nâng kính mắt lên nói với Kougami: “Luận văn Tsurutome định làm lần này vừa khéo giống của em đấy. Chẳng phải đến giờ em vẫn chưa tìm được thành viên hợp tác nào thích hợp sao? Lần này hãy làm chung với Tsurutome đi.”

Kougami sửng sốt: “Giống? Không thể nào…” Rồi hắn nhận lấy bản báo cáo Kamohara đưa tới.

Kamohara cười ha ha, “Không ngờ một cô bé như Tsurutome lại cũng gan góc như em phải không?” Ông ta quay sang Tiểu Đậu bắt đầu giải thích: “Bài tập lần này quy định hai người trở lên hợp một tổ. Có điều Kougami từ trước đến nay là một nhà thám hiểm học thuật khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật. Đến bây giờ vẫn chưa có ai dám hợp tác làm bài luận văn nan giải mà em ấy lựa chọn cả. Nên nói sóng não của mấy học sinh giỏi đều ở cùng tần số hay sao đây? Kết quả Tsurutome cũng chọn tâm lý học tội phạm.”

Có lẽ vì tuổi Kamohara không lớn lắm nên khi Kougami chung đụng với hắn ngoài tình thầy trò còn có chút bạn bè lâu năm. Nghe vậy hắn vẻ mặt bất đắc dĩ: ” Nhà thám hiểm học thuật? Có khoa trương đến vậy không…”

“Dù sao cũng là môn học cần nghiên cứu đi sâu vào tội ác, có thể gây ảnh hưởng đến tinh thần, mấy sinh viên lo lắng chuyện này cũng rất bình thường.” Kamohara vuốt cằm nói. “Xem xong báo cáo chưa? Như thế nào, nếu thấy ổn thì mau ký kết hiệp nghị liên minh công thủ đi.”

“Nói như thế nào đây…” Kougami nhìn tài liệu, nhướn mày, “Luôn cảm thấy… Là một tên nhìn lợi hại hơn bề ngoài nhiều lắm.”

Kamohara bắt đầu cười ha hả.

Vẫn dựng thẳng ahoge tiếp thu tin tức, Tiểu Đậu thần tình lạnh nhạt bảo trì im lặng —-

Sau khi hai người cáo biệt Kamohara, cô liền dịch ra một bước, quay đầu nhìn Kougami: “Kougami – kun.”

“Hửm?”

” Một tên nhìn lợi hại hơn bề ngoài nhiều lắm là có ý gì? Tôi nhìn qua rất không đáng tin sao?”

“A?” Kougami ngơ ngác, “Cũng không phải ý đó…”


Tiểu Đậu mặt không thay đổi nhìn chằm chằm hắn một lúc.

Bầu không khí hơi ngưng trệ.

Đậu nhi ở trong lòng yên lặng đếm đến ba…

Bỗng cô khẽ mỉm cười.

“Không phải? Vậy đó là ý gì?”

Ha ha. Nụ cười tuyệt sát của đại mỹ nhân, hãy cảm thụ đi. (←w←)

Con mắt Kougami lập tức hơi trợn to —- Hồi lâu, hắn lẩm bẩm: “Gì chứ, nhìn nét mặt vừa nãy còn tưởng sắp bị làm khó dễ đây, ra là bị trêu à…”

Dứt lời, hắn cúi đầu tiếp tục sửa sang tài liệu trong tay, “Ờ, nhìn bề ngoài… Nếu miễn cưỡng mà nói…” Dừng một chút, hắn dùng biểu cảm tự nhiên nói tiếp: “Đại khái là tuýp nữ thần trường đại học… chăng?”

Lúc này đến phiên Tiểu Đậu bị chấn động, “… Nữ thần trường đại học? Cái ví dụ gì đây…”

“Chuyển qua chưa bao lâu đã được các nam sinh cùng khóa thường xuyên nhắc đến, trở thành đề tài chẳng hạn.” Kougami tùy ý nói, vẫn chuyên chú lật tờ giấy trên tay, “À, đúng rồi, còn cái đó nữa —- Rất đáng nghiên cứu. Ăn mặc hay kiểu tóc cũng vậy, nhìn làm sao cũng thấy giống ngành Văn học mỹ thuật hơn là ngành Tâm lý học ấy chứ? Hắn dùng bút bi trên tay chỉ về phía cô, Tỉ mỉ tinh tế về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, xinh đẹp dễ vỡ nhìn như vừa chạm liền nát. Ở cái ngành phải vùi đầu cặm cụi trong đống sách này như chúng tôi, cậu nhìn kiểu nào cũng không giống tuýp người ngoại trừ mức độ được hoan nghênh ra còn có thể đạt hạng A trong môn học đúng không?

Trong lúc nói chuyện, Kougami dùng bút thật nhanh viết chú giải.

Tiểu Đậu bất đắc dĩ.

… Shin-gia, điểm moe ăn ngay nói thật này của anh có thể thu bớt lại được không?

Lặng yên như thế một lúc, Tiểu Đậu giơ tay che lại mặt trên tài liệu, ngón tay nhẹ nhàng búng vào ngòi bút của hắn, bắt hắn dừng bút, Vậy bây giờ nhìn thứ này xong, có thay đổi cái nhìn chưa?

Này… Công việc bị cắt đứt, Kougami ngẩng đầu lên, mặt mũi bất đắc dĩ: Ừ, thay đổi rồi. Đốt ngón tay của hắn gõ gõ vào báo cáo trên tay, khóe miệng cong cong, … Dường như là tuýp khắp mọi mặt đều A hết.

Tiểu Đậu quyết đoán lại nở nụ cười —-

Ngón tay câu lấy ngòi bút đang muốn chuyển động.

Vậy nên, tôi là tuýp mà Kougami – kun cảm thấy không am hiểu sao?

Kougami bị hỏi sửng sốt.

… Hả?

Ý cười của Tiểu Đậu càng thêm rõ ràng.


Tuýp người biết cách ăn mặc, xinh đẹp dễ vỡ… Cô không nhanh không chậm nói, Kougami – kun cảm thấy bó tay bó chân với tuýp con gái này, ôm lấy cảm tưởng Có vẻ rất khó chuyên tâm vào bài vở như thế. Đó là thành kiến nhỉ?

Kougami há miệng, lát sau thở dài, … Tha cho tôi đi.

Tiểu Đậu rất sảng khoái buông lỏng bút hắn…

Trong lúc đó, đầu ngón tay hai người như gần như xa đụng vào nhau.

Bình tĩnh liếc mắt nhìn độ thiện cảm biến thành 5 trên đỉnh đầu Kougami, Tiểu Đậu tự nhiên dùng ngón tay vừa câu bút của hắn ban nãy khẽ xoa cằm, cười ra tiếng.

Đừng nghiêm túc vậy chứ, đùa thôi mà.

Kougami: …”

Tiểu Đậu: Chiều nay cùng nhau ăn cơm nhé?

Kougami: !?

Tiểu Đậu: Thảo luận vấn đề trong bài luận.

Bờ vai đang cứng còng của hắn vì câu nói này thoáng thả lỏng một ít —-

Cô lại bổ sung một câu.

Tiện thể giúp Kougami – kun khắc phục chứng sợ nữ giới.

Kougami nghẹn họng, Hả!?

Khóe miệng Tiểu Đậu không tự chủ lại giương lên, theo bản năng bật thốt: … Thật đáng yêu.

… Đến cùng là đang nói ngốc nghếch gì thế…

Tóm lại.

Đậu thần thuận lợi mở ra chi nhánh Hồi ức trong căn tin.

… Ái chà.

Cái gì mà chàng trai hệ chữa trị, cùng trường cãi nhau hay bạn ngồi cùng bàn gì đấy…

Hơi bị đẹp ha?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.