Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 265: Bò nuôi cao nguyên (2)


Đọc truyện Đấu Chiến Cuồng Triều – Chương 265: Bò nuôi cao nguyên (2)

Gã to xác kia thoạt nhìn khờ khờ, mỹ nữ tên Hyman bộ dạng rất đẹp, dáng người cũng chỉ so với Lola kém hơn một chút, Emily nhí nhảnh, thậm chí là Scarlett hai ngày qua cho mọi người ấn tượng rất ổn trọng dịu dàng, các ngươi hưng phấn theo, chờ mong theo cái gì chứ?

Người cả đội này là đều có khuynh hướng chịu hành hạ, hay là đều bị tên đội trưởng ngu ngốc kia lây bệnh, tự tin đến mức mù quáng như thế?

Tóm lại, người cả đội phản ứng đều rất cổ quái, không có một chút nào giác ngộ thân là kẻ yếu nên có.

Vì thế buổi học đầu tiên đã kết thúc ở dưới loại bầu không khí mặt ngoài rất hòa hợp này, học viện Thiên Kinh cho người ta ấn tượng, cũng từ chỉ có một tên đội trưởng ngu ngốc, trực tiếp biến thành toàn đội ngu ngốc tập thể.

Quả nhiên là vật họp theo loài, thật sự là đáng tiếc bốn cô em học viện Thiên Kinh xinh đẹp lại đều có đặc sắc như vậy!


Giữa trưa, Fiona mang theo mọi người hưởng dụng một bữa cơm trưa phong phú, ăn không nhiều, nhưng đủ dinh dưỡng, giàu năng lượng, đặc biệt bất luận Lola và Fiona đều đặc biệt thiên vị sau khi ăn xong điểm tâm ngọt đu đủ, làm người ta hoặc nhiều hoặc ít ý thức được ‘Porter đại’ gia tộc di truyền đặc thù đều không phải tự nhiên mà có, ngay cả Emily loại nha đầu không ăn món điểm tâm ngọt này cũng nhịn không được nếm một miếng, Vương Trọng ca ca luôn đem ta coi là trẻ con, chẳng lẽ thực có quan hệ với phương diện này?

Emily đối với cái này tự tin cảm thấy thật ra mình cũng có thiên phú, chỉ là còn chưa khai phá ra mà thôi.

Buổi chiều lại là một tiết học lý luận, giảng là tri thức phù văn, lên dạy là lão nhân đầy mặt nếp nhăn, nghe nói lai lịch rất trâu bò, phó viện trưởng viện khoa học liên bang, viện trưởng vinh dự Capofer, trưởng lão gia tộc Porter, tác gia nổi tiếng, nhà khoa học phù văn… Một chuỗi tên tuổi đủ để sáng mù mắt chó toàn bộ mọi người.

Cho nên mặc dù lão đầu tử này lúc lên lớp thoạt nhìn có chút không để tâm, còn trước mặt toàn bộ mọi người ở trên lớp học tiếp hai cuộc điện thoại, chưa có chút giác ngộ làm giảng sư tốt nhất nào, nhưng vẫn chưa ai dám ở trên lớp học làm càn cho dù chỉ một chút.

Tựa như có sở thích tương tự với bà cô Porter đại, trọng điểm của lão viện trưởng rõ ràng cũng không ở trên giảng bài, hơn nữa càng thêm khoa trương, cả tiết học đều dùng loại ánh mắt giống như đang làm mệnh đề luận chứng ‘bởi vì-cho nên’ quan sát mỗi người trên lớp học.

Vị lão nhân này áp bách là vô hình, khi nói chuyện đầy nhịp điệu, thanh âm ngắn gọn hữu lực, làm người ta vừa nghe đã biết là loại người tính tình nóng nảy.

Toàn bộ chương trình học đều là mây mù, cảm giác viện trưởng đại nhân chỉ đang giảng cho chính mình nghe, về phần người khác có nghe hiểu hay không cũng không quan trọng, nhưng mặc dù là như vậy, toàn bộ học sinh vẫn ngồi nghiêm chỉnh, sợ bỏ sót chút nào, bút ký càng làm vô cùng nghiêm túc, nhỡ đâu tương lai có thể sử dụng tới thì sao?


Loại nội dung xây nhà phải bắt đầu từ móng này, không thể nghi ngờ là thứ mỗi người trẻ tuổi có lý tưởng cần, bao gồm Vương Trọng ở trong. Quan trọng là, hắn nghe hiểu, phải biết rằng Thiên Kinh ở phương diện này cũng rất mạnh, thẳng đến khi cả tiết học chấm dứt, Scoffer viện trưởng bố trí cho mọi người một bài tập sau buổi học: Khi phù văn có được sinh mệnh, thế giới sẽ là bộ dáng gì.

Đề mục này khiến rất nhiều người đều là hai mắt mù tịt, đây là đề mục cái rắm chó gì chứ, phù văn và sinh mệnh, có liên hệ sao? Trái lại Lôi Âu và Bảo La số ít mấy người có chút khái niệm, chỉ cần từng xem 《 Scoffer phù văn hệ thống 》bộ tác phẩm lớn đó, đều biết đây là Scoffer ở trong sách đưa ra một đề tài rất có tính tranh luận, liên bang nhiều nhà khoa học như vậy tranh luận mười mấy năm cũng chưa thể tranh luận ra nguyên cớ, đại khái chỉ là khảo nghiệm một chút năng lực tư duy và logic của mọi người nhỉ.

Vương Trọng cũng cảm thấy rất có ý tứ, đây thật đúng là đầu đề của học sinh học viện Capofer mà, không hổ là siêu cấp học phủ nổi tiếng nhất liên bang, so với Thiên Kinh mà nói quả nhiên quá cao cấp rồi. Đương nhiên, trên lớp học lưu lại đề mục này, so với độ cao của hai mệnh đề ngụy luận chứng kia ở bảng đen nhỏ lầu ba thư viện mà nói còn kém rất nhiều, cái này cũng nói rõ trong học viện ngọa hổ tàng long, không chỉ có phương diện chiến đấu, phương diện lý luận cũng có không ít cao nhân, loại sự tình này sẽ chỉ làm Vương Trọng càng thêm hưng phấn, thế giới lớn, thú vui sinh hoạt mới càng lớn.

Thẳng đến lúc lão viện trưởng uy nghiêm chắp tay sau lưng rời khỏi, không ít người mới nhịn không được thở hắt ra thật dài, sau đó trong hội trường còn ở trạng thái im lặng chợt nghe thấy một tiếng ‘rắm’ du dương, tựa như là học viện Saxon bên kia vang lên.

Rất nhiều người đều hướng bên đó nhìn tới, nhịn không được muốn cười, Bảo La đen mặt, bạn học phó đội trưởng Salisbury lại là đỏ mặt.


So với bà cô Porter bự thân thiết, Scoffer viện trưởng vô hình trung cho mọi người áp lực thật sự quá lớn, quá nghiêm túc, loại uy nghiêm của người thật sự ở vị trí cao đã lâu, uy áp tầng cấp sinh mệnh khác với bình thường, ở một số thời điểm nào đó lại càng dễ khiến người ta không thở nổi, nghẹn cả một tiết cũng chưa dám đánh rắm, cũng thật sự đủ nghẹn khuất.

Lola cũng buồn cười, nhưng làm địa chủ thành phố Capofer, lúc này khẳng định không thích hợp làm người khác xấu hổ, cô mỉm cười đứng dậy, mặt quay về toàn bộ mọi người: “Đều là lệ cũ lâu năm của lớp huấn luyện, ta sẽ không dài dòng giới thiệu nhiều, bất luận ngày sau chúng ta là đối thủ cạnh tranh trên sân đấu hoặc là bạn bè, có thể ở nơi đây gặp nhau chính là duyên phận, buổi tối hôm nay ta chuẩn bị cho mọi người một cái party hoan nghênh, hy vọng đến lúc đó mọi người đừng vắng mặt, cũng hy vọng toàn bộ chúng ta có thể trở thành bạn bè thật sự. Còn có, đến lúc đó cũng sẽ có tiền bối các gia tộc thành phố Capofer trình diện, nhưng không cần lo lắng, muốn giao tiếp với lão nhân gia mời tự tiện, không muốn, người trẻ tuổi chúng ta cũng có thể chơi với người trẻ tuổi, tuyệt đối sẽ không làm mọi người gò bó là được.”

Làm chủ nhà, ở lớp học huấn luyện tinh anh dẫn đầu cử hành party loại chuyện này sớm đã là lệ thường của đông khu, hơn nữa tất nhiên sẽ mời đến rất nhiều người có danh có vọng trong thành, chủ nhà phụ trách dẫn đầu, các tinh anh kia nếu ai có ý tưởng leo lên hoặc là kết giao một chút nhân vật nổi tiếng của các đại gia tộc, ở trong trường hợp như vậy sẽ phi thường thuận tiện, tương tự đây cũng là thời cơ phía chủ sự thể hiện cơ bắp, lưu lại một phen ấn tượng cao đại thượng cho một thế hệ trẻ tuổi tóm lại là chuyện tốt.

Tựa như năm trước ở thành phố Austin, Lôi Âu là người tổ chức, lúc ấy trong thành phố Austin cũng là nhân vật nổi tiếng tập hợp, chỉ là vô luận bản thân Lôi Âu gia tộc hoặc là bản thân thành phố Austin, so sánh với gia tộc Porter ngồi ôm thành phố Capofer, khẳng định là không so sánh được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.