Đọc truyện Dấu Ấn Của Hoàng Tử Ác Ma – Chương 10
Chương 8
“Thượng Quan Mị!”
Gầm rú nhưsư tửgào thét truyền khắp hàng xóm, cửa trong phòng bị mở ra, Đỗ Ưng Dương khí thế mạnh mẽ cất bước đi tới, vẻ mặt đằng đằng sát khí.
“Thượng Quan tiểu thư nói cô ấy không rảnh.” Trí Giả lách mình che ở đằng trước, mặt không chút thay đổi nói.
Trên sô pha truyền đến thanh âm mệt mỏi.
“Hồng trà làm ơn cho thêm mật ong, không cần thêm đường, mặt khác cho tôi thêm lát chanh.” Cô đang bề bộn uống hồng trà, không rảnh đi để ý tới Đỗ Ưng Dương giận sôi lên.
“Quay lại đây.” Tiếng rống giận dữ lại hét lên.
“Mơ tưởng.” Cô nhàn nhã uống thêm một ngụm hồng trà, không không hề có dấu hiệu động giận,đôi môi đỏ mọng ngược lại còn chứa đựng nụ cười nũng nịu.
“Tại sao không nói cho tôi biết, cô ta làm việc ở Tuyệt Thế?” Đỗ Ưng Dương nhìn chằm chằm cô gái trên sô pha, hận không thể đem cô bầm thây vạn đoạn.
“Cô ấy? Cô gái nào nha?” Thượng Quan Mị toát ra vẻ mặt hoang mang.
Hắn thịnh nộ chỉ vào trong phòng, Thiên Vẫn sợ hãi thò đầu ra, quan sát có nên đi ra hay không.
“Tôi biết anh đang tìm một người con gái, nhưng cũng không biết người anh muốn tìm là Thiên Vẫn.” Thượng Quan Mị hai tay gộp lại, khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ vô tội.“Là các ngươi vừa mới gặp thần sắc khác thường cho nên tôi mới đoán được.”Tất cả là trùng hợp cô là vô tội nha!
Chẳng qua là vẻ mặt vô tội của cô không thuyết phụcđược những người khác. Mọi người ở đây đều đã bị cô lừa gạt nhiều lắm nha.
Đỗ Ưng Dương nheo lại hai tròng mắt, khắc chế xúc động bóp chết Thượng Quan Mị.
Nếu không phải có Thượng Quan gia che dấu, hắn làm sao có thể tìm không ra Thiên Vẫn? Thượng Quan Mị giả dối giống như ác ma, tuyệt đối sớm đoán ra nội tình nhưng lại kéo dài tới hôm naymới để cho bọn họ gặp mặt. Nếu không vì nhiệm vụ này hai người mới gặp mặt,chắc cô tính giấu giếm hắn,để cho hắn giống như con ruồi không đầu cuồng tìm cả đời sao?
Cô cười duyên một tiếng cũng không bị dọa cho sợ. Dáng người uyển chuyển từ từ đứng dậy,đi đến ngoài cửa,tiếng lắc đeo ở mắt cá chân vang lên nho nhỏ, phong tình vô hạn.“Đây không phải vừa lúc sao? Đúng như lời tôi nói, thật là ‘Mới gặp đã thân’. Anh ở tại chỗ này bảo vệ Thiên Vẫn, còn có thể tự ôn chuyện tình đây chẳng phải là đẹp cả đôi đường?”
Bên trong khung cửa truyền đến hét thảm một tiếng, thê lương giống như bị người ta đâm một đao.
“Không! Không được, hắn không thể ở lại,cô lập tức đưa hắn ──” Anh mắt sắc bén đến, Thiên Vẫn lập tức đặt mình trong khí hậu cực lạnh, dũng khí nháy mắt đông lại, than thể không không chịu thua kém run rẩy.
Hu hu, chiêu này không công bằng a! Bị hắn trừng như vậy cái gì nên nói đều nói không được.
“Thiên Vẫn, đừng khách khí, đây là lễ vật tôi tặng cho cô, cận vệ này có thể bảo vệ cô thật tốt.” Thượng Quan Mị cười ngọt ngào, vỗ về mèo con đi ra ngoài.
Sau khi đira khỏi phòng, Hỏa Nhạ Hoan nhịn không được đặt câu hỏi:“Cô có biết Võ Giả chính là người Đỗ đại ca muốn tìm?” Cô ngẩng đầu nhìn về phía Trí Giả mặt không chút thay đổi. Giấu kín chuyện Thiên Vẫn chẳng lẽ hắn cũng là đồng lõa?
Thượng Quan Mị xinh đẹp trong mắt phượng có hào quang lóe ra, môi xinh đẹp cười tươi.“Tôi đã nói tôi không biết.” Cô nhẹ vỗ về mèo con Ba Tư, mèo con thoải mái nheo lại ánh mắt.
Ý ở ngoài lời không có thể tránh được Hỏa Nhạ Hoan, cô chau lại lông mày xác định Thượng Quan Mị hiểu rõ không báo.
“Ý chị là chị thật sự cảm kích, biết đứa nhỏ Võ Giả chính là cốt nhục của Đỗ đại ca?” Hỏa Nhạ Hoan không dám tin nhẹ phủ tay lên môi.“Đỗ đại ca hao hết tâm tư tìm kiếm cô ấy, mà chị rõ rang biết tại sao lại không nói cho hắn biết?”
Tất cả mọi người bên trong “Tuyệt thế” đều biết, Đỗ Ưng Dương không có gì ngoài thời gian chấp hành nhiệm vụ bên ngoài, ở khắp nơi trên thế giới chỉ vì tìm một cô gái. Chẳng qua là tìm xa mà không tìm gần, cô ấy lại ở trongtập đoàn “Tuyệt thế”, ai ngờ cô gái mình muốn tìm lại gần trong gang tấc, mà Thượng Quan Mị biết nội tình lại khoanh tay đứng nhìn.
Thượng Quan Mị mỉm cười tay nhẹ nhàng phủ lên mèo con, tóc đen bao phủ nửa khuôn mặt nhìn qua càng thêm quyến rũ động lòng người.
“Thứ nhất, võ giả không muốn thấy hắn, bọn họ gặp gỡ sẽ vì Tuyệt Thế, còn nữa em không biết là nhìn một người đàn ông lãnh khốc vì một chuyện mà sứt đầu mẻ trán nhiều năm, không phải là chuyện rất thú vị sao?” Đôi môi đỏ mọng mỉm cười giống như không có nửa điểm sát thương.
Thú vị? Đỗ Ưng Dương hao hết tâm sức hành động nhưng lại bị Thượng Quan Mị nói là thú vị!
Hỏa Nhạ Hoan run rẩy lui người lại, tầm mắt không thể dời đi trên người Thượng Quan Mị.
Ác ma. Cô hoàn toàn có thể xác định, Thượng Quan Mị tuyệt đối là ác ma hóa thân!