Dật Ninh

Chương 74


Đọc truyện Dật Ninh – Chương 74

Dật Ninh cùng Lâm Tiểu Tề ở trong phòng trò chuyện rất lâu, sau đó Lâm Tiểu Tề lại mời cậu tới nhà hắn chơi, Dật Ninh ngoài miệng đáp ứng, thế nhưng nghĩ tới cha Chu Diên là kiểu người khí thế bức nhân như vậy, trong lòng cậu cũng không dự tính đi.

Hôm Chu Diên trở về, lúc Dật Ninh cùng Lâm Tiểu Tề đang nói tới chủ đề âm nhạc cổ điển Trung Hoa, Dật Ninh nhận được điện thoại của Chu Diên, nói hắn đã xuống phi cơ, tới công ty một chút rồi lập tức quay về.

Dật Ninh trả lời đơn giản hai câu, nói chờ hắn cùng ăn cơm chiều, liền treo điện thoại.

Lâm Tiểu Tề nhìn hắn, trên mặt là nét tươi cười trong trẻo, ” Là điện thoại của Chu Diên ca ca sao?”

Dật Ninh gật đầu ” Phải, hắn vừa xuống phi cơ, tới công ty một chút rồi trở về.”

Ánh mắt Lâm Tiểu Tề loé loé, không có nói nữa.

Dật Ninh cùng Lâm Tiểu Tề nói một hồi, người hầu mang điểm tâm cùng trà lên, hai người vừa nói vừa ăn vài thứ, Dật Ninh dẫn Lâm Tiểu Tề tới phòng mình, vì cậu muốn giới thiệu mấy cuốn sách cậu thích, Lâm Tiều Tề thấy thích, ghi nhớ tên sách nói muốn mua về xem, Dật Ninh muốn đem sách của mình cho hắn mượn, hắn lắc đầu nói không cần cũng không có nhận lấy.

Lúc hai người xuống lầu, ở trên cầu thang gặp người hầu đang mang theo hành lý của Chu Diên, Dật Ninh  hỏi ” Chu Diên đã trở về sao?”

Đối phương đáp ” Cậu chủ đang ở trong thư phòng, nhị lão gia tìm cậu ấy nói chuyện!”

Dật Ninh gật đầu, nhận lấy hành lý của Chu Diên, tự mình mang về phòng ngủ, sau đó đem đồ đạc bên trong lấy ra sắp xếp, bên trong có một cái hộp không lớn không nhỏ đóng gói rất tinh xảo, Dật Ninh nghĩ bên trong hẳn là món quà gì đó, bỏ vào trong ngăn tủ của tủ sách, cũng không có mở ra xem.


Đợi một thời gian không ngắn, cũng không thấy Chu Diên từ thư phòng đi ra, Dật Ninh không biết hắn cùng cha hắn đang nói chuyện gì, nói gì mà mất nhiều thời gian như thế, tuy lo lắng, nhưng cũng không dám đi tìm hỏi.

Là Lâm Tiểu Tề kéo Dật Ninh xuống lầu, tới cửa thư phòng, cửa phòng vẫn đóng chặt.

Dật Ninh có chút khẩn trương, không muốn quấy rầy Chu Diên cùng cha hắn nói chuyện, thế nhưng lại lo lắng tình huống bên trong, chỉ có thể thấp thỏm bất an đứng ở nơi đó, Lâm Tiểu Tề gõ cửa, sau một lát cửa mở ra, người ra mở cửa chính là Chu Diên, hắn thấy Lâm Tiểu Tề đứng ở cửa rõ ràng sửng sốt một chút, khuôn mặt vốn không có biểu tình lại càng thêm lạnh nhạt, vả lại, còn bất giác nhíu mày, đem ánh mắt từ trên người Lâm Tiểu Tề dời đi, lại thấy được Dật Ninh vẻ mặt lo lắng đứng ở ngoài cửa cách đó không xa, hắn không buồn để ý đến Lâm Tiểu Tề đi qua cậu ta tới trước mặt Dật Ninh, đưa tay nắm lấy tay cậu, thanh âm nhu hoà ” Có chuyện gì sao? Anh cùng ông ta còn có chút lời muốn nói, hiện tại muộn rồi, em ăn cơm trước đi, không cần chờ anh.”

Dật Ninh biết Chu Diên nói ‘ Ông ta’ chính là chỉ cha mình. Cậu chứng kiến lúc Chu Diên mở rộng cửa vẻ mặt lãnh ngạch, sau đó lúc thấy Lâm Tiểu Tề thì nhíu mày chán ghét, Dật Ninh không rõ vì sao Chu Diên ghét Lâm Tiểu Tề như vậy, hơn nữa vì sao mối quan hệ của hắn cùng cha hắn rất bế tắc.

Cậu không biết nhiều chuyện của Chu Diên lắm, đối với việc này cũng không biết nên nói cái gì, nghĩ đến bản thân đối với rất nhiều chuyện của Chu Diên đều hoàn toàn không biết gì cả, trong ngực bất giác có chút chua sót khổ sở, ánh mắt nhìn Chu Diên cũng khó che dấu ưu thương.

Chu Diên vốn xoay người muốn đi vào thư phòng, thấy ánh mắt này của Dật Ninh, liền dừng bước, đưa tay nâng cằm cậu, ở trên môi cậu hết hôn lại hôn, nhẹ nhàng nói ” Làm sao vẻ mặt như muốn khóc thế.”

Dật Ninh lắc đầu nói, ” Không có gì, em chỉ đến xem anh, anh ở trong thư phòng lâu lắm rồi, em có chút lo lắng.”

Chu Diên sửng sốt, đưa tay nắm thắt lưng Dật Ninh, ” Em theo anh vào đi.”

Dật Ninh không rõ Chu Diên vừa rồi còn bảo cậu đi trước, như thế nào chỉ trong chớp mắt lại muốn cậu cùng vào thư phòng. Nói thật, trong tâm cậu có chút sợ cha Chu Diên, thậm chí tới nông nổi không dám nhìn, cậu không muốn vào thư phòng, thế nhưng vì Chu Diên một mực, không cho phép cậu cự tuyệt hoặc lùi về phía sau, cậu đành theo vào phòng.


Chu Ký ngồi sau bàn, Lâm Tiểu Tề đứng bên cạnh hắn, lúc Chu Diên cùng Dật Ninh đi vào, hai người họ đang nói chuyện, thấy hai người tiến đến, bọn họ liền nhìn qua.

Ánh mắt Lâm Tiểu Tề hàm chứa lo lắng, liếc mắt nhìn Chu Diên cùng Dật Ninh, lại cúi đầu, nhưng vẫn đứng bên Chu ký không có rời đi.

Chu Diên mang theo Dật Ninh ngồi xuống bộ sofa bằng da màu đen bên cạnh, sau khi ngồi xuống hắn đưa tay nắm tay Dật Ninh, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị cùng ánh mắt thản nhiên nhìn Chu Ký, lên tiếng ” Dật Ninh cũng ở chỗ này, tôi sẽ nói rõ ràng, không cần tìm nữ nhân cùng tôi kết hôn, tôi đã cầu hôn Dật Ninh.” nói xong, thì cầm bàn tay mang nhẫn của Dật Ninh lên, còn đưa lên môi khẽ hôn một cái ” Dật Ninh cũng đồng ý rồi, chúng tôi qua một thời gian nữa sẽ kết hôn.”

Dật Ninh bị lời nói của Chu Diên làm cho giật mình, mở to hai mắt nhìn, cái mũi ê ẩm cay cay, cố nhịn không cho nước mắt đảo quanh viền mắt, trong ngực nhiệt lưu bắt đầu khởi động, Chu Diên nói ra lời như vậy, hoá ra đều là cậu không tín nhiệm Chu Diên, mà trong lòng Chu Diên vẫn luôn mong muốn hai người thật lâu dài.

Dật Ninh nhìn về phía Chu Diên, đôi mắt to mang theo hơi nước, tựa như hai khoả bảo thạch rực rỡ xinh đẹp, mà trong đôi mắt như bảo thạch này, chỉ có một người, thâm tình nhìn Chu Diên, khiến Chu Diên cảm động một trận, Dật Ninh là một người rất tốt, không nói đến tính cách làm sao, chính là trong lòng cùng trong mắt Dật Ninh cho tới bây giờ chỉ có mình hắn tuy không phải nồng đậm nhưng vĩnh viễn không phản bội khiến người ta lại thêm yêu say đắm cùng quý trọng.

Chu Diên nhìn về phía Chu Ký, nói tiếp ” Muốn có con càng không có khả năng, tôi không thích trẻ con, cũng không có tinh lực để trong nom, nếu sinh ra lại bỏ mặc, thì có ý nghĩa gì, bản thân tôi chính là như thế mà ra, tôi hiểu rõ hơn ai hết, tôi không muốn con của mình giống như mình, như vậy, còn không bằng từ bỏ.”

Ngữ khí của Chu Diên lạnh lùng, hắn nói xong, Chu Ký tựa lưng vào ghế ngồi mặt không chút biểu tình một hồi lâu không nói gì, Lâm Tiểu Tề đứng ở bên người hắn hơi mở miệng, không nói, cũng không có nói lên lời. Đưa tay cầm tay Chu Ký, nắm chặt chẽ, hắn biết, Chu Ký tuy ngoài mặt thoạt nhìn không chút dao động, thế nhưng hắn dù sao cũng chỉ là một con người mà thôi, con người đều từ xương thịt mà thành, cũng trải qua khó khăn, cũng sẽ thụ thương. Chính là, Chu Ký vì bản thân không có làm tròn trách nhiệm làm cha mà tự trách, thế nhưng hắn cũng không thể nói ra, chỉ có thể lặng yên mà chịu đựng đứa con chỉ trích.

” Chuyện này cũng không cần bàn nữa, cùng nữ nhân kết hôn không thể, tôi cũng không muốn có con, chính là như vậy. Ông đi tìm Chu Niệm trở về sinh tôn tử cho ông đi, tôi ngồi máy bay mệt mỏi, muốn đi ăn đi ngủ, không phụng bồi.”

Chu Diên nói xong, thì lôi kéo Dật Ninh đứng lên, mang theo cậu ra cửa.


Đây là lần đầu Dật Ninh thật sự nhìn thấy Chu Diên cùng cha hắn đối mặt, lúc ra khỏi cửa, thấy Lâm Tiểu Tề ôm lấy người đàn ông lãnh ngạch kia.

Dật Ninh gọi điện thoại cho phòng bếp mang cơm tối lên, cùng Chu Diên ăn trong phòng ngủ, Chu Diên tắm rửa sạch sẽ, thực sự mệt chết đi được, ngã xuống giường liền ngủ.

Dật Ninh biết, Chu Diên cùng cha hắn nói xong thì tâm tình không tốt, giữa chân mày cũng chưa giãn ra, trên mặt tụ một tầng khí bực bội, nhìn khuôn mặt say ngủ của Chu Diên, Dật Ninh đưa tay nhẹ nhàng vuốt lên vầng trán nhăn lại của hắn, nhẹ nhàng hôn lên đó. Sau đó mới tiếp tục xem sách.

Chu Diên ngủ hơn ba tiếng thì tỉnh lại, Dật Ninh tắm rửa xong lau khô tóc đang chuẩn bị đi ngủ, vừa lên giường đã bị Chu Diên xoay người đem cậu đặt dưới thân, Dật Ninh kinh ngạc đôi chút, đã bị Chu Diên hôn lên môi, còn bị tay Chu Diên tiến vào trong áo ngủ vuốt ve thắt lưng, sau đó ở trước ngực vân vê tìm tòi một hồi, Dật Ninh mềm nhũn thân thể, ở dưới thân Chu Diên khó nhịn mà nhẹ nhàng cử động, tay cũng ôm lấy bờ vai Chu Diên.

Hôn từ cằm tới lỗ tai, sau đó tới cổ xương quai xanh, y phục bị cởi xuống.

Dật Ninh vừa tắm xong thân thể còn mang theo hơi nước, man mát trơn nhẵn, còn có mùi thơm ngát của sữa tắm hương quýt.

Dù sao vài ngày không gặp, Dật Ninh cũng vô cùng động tình, hai chân thon dài quấn lấy thắt lưng Chu Diên, hai người một phen tình sự kịch liệt, Dật Ninh rên rỉ không ngừng, toàn bộ quá trình rất chủ động, sau khi xong việc, Chu Diên ôm eo cậu hôn lên cái trán đầy mồ hôi của Dật Ninh.

Lại một lần nữa tắm rửa xong, thay đổi ga giường vì một phen vận động đã nhăn nhúm dơ bẩn, nằm ở trên giường, Chu Diên ôm Dật Ninh ghé vào tai cậu hôn lên, ôn nhu nói ” Dật Ninh, lúc nào chúng ta xuất ngoại đi đăng ký kết hôn được không, chúng ta kết hôn rồi, bọn họ cũng sẽ không còn muốn ép anh đi gặp mặt nữ nhân nữa.”

Dật Ninh không có trả lời, dựa vào người Chu Diên, một lát sau mới gật đầu.

Dật Ninh mỗi ngày ở trong phòng, chuyện sau ngày Chu Diên cùng cha hắn nói chuyện, cậu cũng không rõ lắm, cũng không có hỏi.


Nhưng thật ra sau đó Chu Diên nói cho cậu một chút, nói hắn từ bỏ quyền thừa kế sản nghiệp của cha hắn, cha hắn ở bên ngoài có một người con riêng sẽ về nhà thừa kế sự nghiệp của cha hắn, Dật Ninh vừa kinh ngạc vừa hổ thẹn áy náy, ôm Chu Diên hồi lâu mà không nói ra lời, Chu Diên vỗ lưng cậu an ủi nói ” Không có gì, anh vốn không muốn kế thừa sản nghiệp của ông ấy, mỗi ngày mệt nhọc tới không có thời gian cho bản thân, cuộc sống có ý nghĩa gì? Anh có em thì tốt rồi.” Dật Ninh vẫn ôm chặt Chu Diên không nói lời nào, viền mắt đã ươn ướt, nước mắt nóng hổi tuôn ra, làm ướt y phục trên vai Chu Diên, sau đó thấm vào da hắn, cho hắn biết, nhiệt độ nước mắt Dật Ninh, tình yêu Dật Ninh dành cho hắn.

Chu Diên ôm lấy Dật Ninh, vỗ vỗ lưng cậu, dỗ dành cậu nói ” Khóc cái gì hả , không có gì.”

Dật Ninh lắc đầu, nhưng vẫn không ngừng được nước mắt, trong lòng cậu hiểu rõ công việc đối với Chu Diên có bao nhiêu trọng lượng, Chu Diên cũng không phải loại người chỉ cần nhi nữ tình trường là đủ, hắn có hùng tâm tráng trí, hắn muốn xông ra một mảnh thiên địa, thế nhưng vì cậu mà không cùng nữ nhân kết hôn, vì cậu mà hắn làm trái cha hắn, vì cậu mà hắn buông tha quyền thừa kế gia sản khổng lồ.

Trước đây Dật Ninh vẫn cho rằng Chu Diên là người ăn chơi trác táng, phải dựa vào gia thế mới có thể  như vậy, lúc còn trẻ phóng đãng tiêu soái, sau này có thể kế thừa sản nghiệp trong nhà, không cần nỗ lực cũng có thể ngồi mát ăn bát vàng.

Sau này cậu mới hiểu được, kỳ thực một chút cũng không đúng, hắn kỳ thực so với mình mệt mỏi hơn, khổ cực hơn, hắn cũng không phải người ăn chơi trác táng như người ngoài tưởng tượng.

Hiện tại Chu Diên buông tha quyền thừa kế, như vậy có ý nghĩa gì, Dật Ninh cùng Chu Diên đều hiểu rõ ràng.

Chu Diên hôn lên tai Dật Ninh một hồi, nói ” Sau này nếu như anh làm không tốt, không thể cho em ngày tháng tốt nhất, em không được ghét bỏ anh, biết không?”

Dật Ninh vì câu này của Chu Diên, mũi cay cay, nước mắt tuôn càng lợi hại hơn, trên mặt lại nộ ra vẻ tươi cười, ngẩng đầu ở trên mặt hắn hôn một cái, thanh âm nghẹn ngào ” Em cũng có công tác kiếm tiền, cũng không cần tiêu nhiều tiền, anh lại không nuôi nổi em sao?”

Chu Diên ôm chặt cậu ” Anh sẽ hảo hảo dưỡng em.”

Dật Ninh tựa ở trên người hắn, trong đôi mắt đẹp phảng phất chất chứa muôn vàn tinh tú trên bầu trời, xinh đẹp tới mức đủ khiến cho mọi thứ trên đời đều phai màu.

End./.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.