Bạn đang đọc Đặt Bẫy Cha Cục Cưng: Chương 20: Chương 20
“ Cưới được mấy tháng, tôi mới phát hiện vợ mình giống như là biến thành người khác, đừng nói cùng cô ấy nói chuyện phiếm chưa được vài câu, trò chuyện cũng không được mấy câu, cả cảm giác cũng không đúng. Sau đó cô ấy giống như khôi phục lại bản tính, mặt đầy son phấn, ăn mặc hấp dẫn, cùng với cô gái hồn nhiên theo tôi đến biệt thự thư giãn giống như là hai người khác nhau, cuối cùng thì chúng tôi ở riêng.”
Chị cô đã từng nói các cô là sanh đôi, muốn giả thành một người khác mà không bị phát hiện thật ra không quá khó khăn, chỉ là “ diễn” lâu dài cũng sẽ mệt mỏi, dù sao cá tính của các cô hoàn toàn bất đồng, chị cô cũng chỉ là trở lại bản tính của mình thôi.
“ Tôi đem nhà tặng cho chị cô ở, sau đó dọn đến đây sống. Thật ra thì sau khi cùng chị cô ở riêng, tôi thường nghĩ sao tôi lại thích Tả Tử Khiết chứ? Rốt cuộc khi đó tôi là bị quỷ che mắt, hay người cùng tôi triền miên trong biệt thự là người khác. Về chuyện này, cô Tả, cô có ý kiến gì hay không?”
Tại sao lại đột nhiên hỏi cách nhìn của cô, chẳng lẽ anh phát hiện chuyện gì sao? Cho nên thái độ mới thay đổi như thế? Nhìn đôi mắt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm mình, lòng Tả Tử Quân lại khẩn trương, cũng thấy bất an mãnh liệt.
“ Mẹ, chú Lục, hai người không cần nói chuyện mãi vậy, con muốn ăn bữa sáng, cũng muốn uống sữa dâu.” Lam Lam không hiểu mẹ với chú Lục đang nói gì, chú Lục có giúp bé mua sữa dâu bé thích, bé muốn nhanh chóng uống một chút.
Tả Tử Quân đè xuống nội tâm hốt hoảng, cô giúp bé mở sữa dâu, còn lại để bé tự mình rót uống.” Lam Lam, con và chú Lục cứ ăn trước, mẹ vào phòng tắm rửa mặt… quần áo của mẹ…”
Cô cúi đầu, lúc này mới phát hiện quần áo mình đang mặc không phải là quần áo ngày hôm qua mà là quần áo mới anh mua tối qua, đây là chuyện gì chứ? Cô không nhớ mình từng thay quần áo.
Thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, anh nâng lên nụ cười lạnh nhạt.’’ Thế nào, cô quên tối hôm qua cô té bất tỉnh trong phòng tắm?”
Cô khẩn trương không dứt.” Tối qua tôi té xỉu trong phòng tắm sao?” Cho nên đêm qua nhìn thấy anh đều không phải là mơ?
“ Đúng vậy, con nhìn thấy mẹ bất tỉnh nên liền gọi chú Lục đến cứu mẹ, lại thấy áo quần mẹ ướt rồi, chú Lục đã giúp mẹ thay quần áo mới.”
Lục Thừa Diệp giúp cô thay quần áo, cô hoàn toàn không biết đã từng xảy ra chuyện như vậy.
“ Rất xin lỗi, bởi vì lúc ấy áo quần cô đều ướt hết rồi. Vì không muốn cô mặc quần áo ướt đi ngủ nên tôi không thể làm gì khác hơn là giúp cô thay quần áo, nhưng cô yên tâm, tôi chỉ thay quần áo, cô còn mặc quần áo lót.”
“ Thật sao?” Không biết vì sao, nội tâm cô càng lúc càng lo lắng, chẳng lẽ anh nhìn thấy nốt ruồi trên cánh tay cô rồi sao?
“ Cô Tả, lúc tôi giúp cô thay quần áo đã phát hiện một chuyện rất thú vị.” Trên miệng anh nói là chuyện thú vị nhưng vẻ mặt lại rất lạnh lùng.” Tôi thấy trên tay cô…”
Anh quả nhiên thấy được, không đợi anh nói xong, Tả Tử Quân vội vàng giải thích.” Nốt ruồi đỏ trên tay tôi là mấy năm sau này mới có.”
“ Nhắc tới tay, cô biết rõ là tôi muốn nói đến nốt ruồi đỏ, tại sao?”
“ Tôi…”
Mang theo hừng hực lửa giận, đôi mắt đen chống lại đôi mắt đang hốt hoảng lo lắng kia, cái gì cũng không cần nói nữa, lần đó cùng anh đi thư giãn là Tả Tử Quân chứ không phải Tả Tử Khiết!
Mặc dù đã đoán được nhưng dựa vào nét mặt của cô chứng thực làm lửa giận của anh không thể nuốt xuống, sau đó nhìn Lam Lam, Lam Lam không phải là…
“ Lam Lam không phải là con gái của anh.” Lam Lam là con gái của một mình cô.
“ Như vậy, cô nói cho tôi biết cha Lam Lam là ai?” Thấy cô nóng lòng phủ nhận, anh gần như đã xác định được Lam Lam chính là con gái anh.
“ Anh không biết hắn.”
“ Thật sao? Tôi cảm thấy nên mang Lam Lam đi xét nghiệm DNA một chút.”
“ Không thể!”
Tả Tử Quân đột nhiên hô to hù Lam Lam sợ khiến bé khóc.” Mẹ, chú Lục, hai người cãi nhau sao? Con không muốn hai ngươi cãi nhau, con không muốn hai người cãi nhau, ô ô…”
Cô vội vàng trấn an con gái.” Thật xin lỗi, Lam Lam ngoan, đừng khóc, mẹ không phải cố ý hù dọa con.”
“ Lam Lam, con không cần khóc, chú Lục không có cãi nhau với mẹ cháu.” Lục Thừa Diệp cũng nhẹ giọng trấn an.
“ Hai người thật sự không có cãi nhau sao?” Đỏ mắt, Lam Lam nức nở hỏi.
“ Không có.” Hai đại nhân trăm miệng một lời trả lời.
“ Vậy thì tốt.” Biết mẹ cùng chú Lục không có cãi nhau, Lam Lam cũng ngưng khóc thút thít.
Anh cưng chìu vuốt đầu Lam Lam.” Lam Lam, con ngoan ngoãn ở đây ăn điểm tâm, chú với mẹ con vào phòng lấy đồ rồi ra ngay.”
“ Vâng.” Lam Lam gật đầu.
Tả Tử Quân không muốn nói.” Tôi không muốn lấy gì hết.”
Anh thấp giọng nói mang theo lửa giận.” Muốn tôi hiện tại mang Lam Lam đến bệnh viện xét nghiệm DNA sao?”
Cô không thể làm gì, không thể làm gì khác hơn là cùng anh đi vào phòng.
“ Lam Lam là con gái tôi sao?” Vừa bước vào phòng, anh liền không kịp chờ đợi hỏi.” Tôi hi vọng cô trả lời rõ ràng, tôi không hi vọng bị lừa gạt nữa.”
Tả Tử Quân không trả lời, chỉ là sự trầm mặt của cô tương đương với sự thừa nhận.
Lấy được chứng thực, một mặt anh rất vui mừng khi Lam Lam là con gái anh, bởi vì anh không nghĩ đến mình lại có thể có một đứa con gái đáng yêu như vậy, nhưng mặt khác lại tức giận gần chết, lửa giận trong ngực không ngừng đốt cháy, hai tay anh nắm chặt thành quyền.
“ Tôi hiện tại biết vì sao mỗi lẫn tôi đến gần mẹ con cô thì cô lại đuổi tôi đi ngay lập tức, giống như hận không thể để tôi không xuất hiện nữa, thì ra là vì sợ tôi biết sự thật. Cô không cảm thấy cô làm vậy rất bất công với tôi hay sao?”
“ Thật xin lỗi.” Cô chỉ có thể nói lời xin lỗi.