Bạn đang đọc Darling, Chúng Ta Ly Hôn Nhé – (Tập 2) – Chương 28
CHƯƠNG 28
Ý của Trần Dĩnh ai cũng hiểu, Trương Hoa đành phải tạm dừng cuộc họp buổi sáng, đợi đến tối Lý Dương Uy hết giờ làm sẽ tiếp tục bàn bạc.
Trương Hoa vừa vào văn phòng thì Ngô Tĩnh đã theo vào, tiện tay đóng cửa lại. Trương Hoa nói: “Có chuyện muốn nói với anh à?”
Ngô Tĩnh nói thẳng: “Em có thể hiểu được tâm lý của Trần Dĩnh, nhưng hiện giờ phải nhìn nhận vấn đề từ khía cạnh của công ty. Em vẫn hi vọng anh có thể ủng hộ ý kiến của em!”
Trương Hoa cười nói: “Anh đã nói là anh tôn trọng ý của mọi người mà!”
“Tính cách của Lý Dương Uy phần nhiều hướng về sự ổn định, nếu chiều nay Trần Dĩnh nói chuyện trước với anh ta, tối nay nhất định anh sẽ sẽ bỏ phiếu phản đối, như thế chỉ có thể là năm mươi năm mươi, hoàn toàn không thể hợp tác được!”
Ngô Tĩnh nhìn Trương Hoa một lát rồi nói: “Có phải anh có ý không chấp nhận phương án hợp tác không ?”
Trương Hoa châm một điếu thuốc lên, chậm rãi hút, không trả lời câu hỏi của Ngô Tĩnh, Ngô Tĩnh ngồi xuống, nói: “Em có thể đảm bảo với anh, công ty sẽ không phải chịu bất cứ một tổn thất nào, trong chuyện hợp tác với tập đoàn Triết Đông, công ty tuyệt đối không phải chịu thiệt!”
Trương Hoa nhìn Ngô Tĩnh hồi lâu rổi hỏi: “Nói như vậy có nghĩa em đã có phương án hoàn chỉnh rồi?’
“Nếu không có phương án hoàn chỉnh làm sao em dám kiên quyết đồng ý hợp tác như thế?”
Trương Hoa nghe Ngô Tĩnh nói thế cũng bỏ bớt được một chút nghi vấn, xem ra đúng là Ngô Tĩnh không có mục đích khác, chỉ là vì cô đã có phương án khả thi cụ thể rồi.
“Chỉ cần anh đồng ý hợp tác, chuyện đàm phán cứ giao cho em, chỉ có điều em cần có sự giúp đỡ của Trần Dĩnh!”
“Cần đến sự giúp đỡ của cô ấy ư ?”
“Trần Dĩnh tinh thông về mảng tài vụ, trong quá trình hợp tác sẽ dính dáng rất nhiều đến vấn đề phân chia lợi nhuận, Trần Dĩnh mạnh về mảng này!”
Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi nói: “Đợi tối nay đủ mặt mọi người, sau khi đi đến kết quả cuối cùng chúng ta sẽ bàn bạc vấn đề này!”
Sau khi những người khác trong công ty đều đã về, chỉ còn lại mấy người bọn họ chờ Lý Dương Uy đến. Trương Hoa nói đợi họp xong sẽ ra ngoài đi ăn. Trần Dĩnh bước vào văn phòng Trương Hoa, ngồi xuống đối diện anh nói: “Anh có thể hút thuốc ít đi không?”
Trương Hoa liền dập tắt điếu thuốc, cười nói: “Muốn nói gì với anh sao?”
Trần Dĩnh nói: “Anh nên kiên quyết với những gì anh đã nói!”
“Em nói thế ý gì?”
“Tức là không tham gia cho ý kiến ấy!”
“Đương nhiên rồi!”
“Thế thì được rồi!”
Trương Hoa nhìn Trần Dĩnh, sau đó cười nói: “Có phải em đã gọi cho Dương Uy không?”
Trần Dĩnh cũng cười nói: “Chuyện này không nói với anh nữa!”
Trương Hoa lại châm một điếu thuốc, hút vài hơi mới nói: “Trần Dĩnh, tại sao em phản đối chuyện hợp tác với tập đoàn Triết Đông?”
“Em chưa thật sự nghĩ kỹ càng, chỉ cảm thấy tình hình hiện nay đang rất tốt!”
Trần Dĩnh nói xong, trong lòng cũng nghĩ tại sao mình không muốn Trương Hoa hợp tác với tập đoàn Triết Đông?
Cuối cùng cô cũng đưa ra được hai lý do: một là không muốn công ty của Trương Hoa phát triển quá lớn, cũng không hi vọng anh bước vào môi trường kinh doanh quá phức tạp, ngoài ra cũng không mong Trương Hoa và Cổ Vân Vân tiếp tục dây dưa với nhau.
Nghĩ đến đây Trần Dĩnh mới biết phản đối vì mục đích hơi ích kỷ. Trương Hoa nhìn thấy Trần Dĩnh đang suy nghĩ liền hỏi: “Em đang nghĩ gì thế?”
Trần Dĩnh không khỏi đỏ mặt nói: “Không nghĩ gì cả, em ra ngoài xem Dương Uy đến chưa đây!”
Buổi họp đúng như Ngô Tĩnh dự đoán, Lý Dương Uy bỏ phiếu phản đối, lý do cũng giống như Trần Dĩnh, cảm thấy hiện tại công ty đang phát triển ổn định, không muốn phát triển quá nhanh. Trần Dĩnh nói: “Nếu như số phiếu tán đồng không chiếm đa số, điều đó có nghĩa phương án hợp tác không được thông qua!”
Ngô Tĩnh nói: “Hiện nay phản đối và đồng ý cân bằng nhau, như vậy Trương Hoa cần phải phát biểu ý kiến của bản thân!”
Trần Dĩnh nói: “Sáng nay Trương Hoa đã nói sẽ không có bất cứ ý kiến gì rồi, tôi nghĩ anh ấy chắc chắn cũng không đột ngột thay đổi lời hứa của mình đâu!”
Trần Dĩnh cố ý dùng từ “lời hứa”, lần này thì tất cả khó khăn đổ lên đầu Trương Hoa. Ngô Tĩnh nhìn Trương Hoa hồi lâu không nói liền nói với Trần Dĩnh: “Chị Dĩnh, em có thể nói chuyện riêng với chị không?”
Trần Dĩnh và Ngô Tĩnh đi vào phòng tài vụ, hai người ngồi xuống ghế, Ngô Tĩnh nghĩ một lát rồi nói: “Chị Dĩnh, không phải em có ý chống lại ý kiến của chị đâu mà quả thực em có cách riêng của mình!”
Trần Dĩnh nói: “Có sự khác biệt ý kiến trong công việc là chuyện bình thường mà!”
“Vậy em sẽ nói suy nghĩ của mình cho chị nghe rồi chị hãy quyết định nhé!”
“Ok! Em nói đi!”
“Đầu tiên em muốn nói là, đồng ý hợp tác với tập đoàn Triết Đông không phải vì em có mục đích riêng tư gì. Dương Uy và Phong Hải đều có cổ phần, chị Dĩnh mặc dù không có cổ phần nhưng trong lòng mọi người, chị với Trương Hoa giống như người một nhà. Trong mấy người thì chỉ có em là không có cổ phần, vì vậy em chỉ đứng ở khía cạnh phát triển của công ty để cân nhắc vấn đề thôi!”
Câu nói “chị với Trương Hoa giống như người một nhà” của Ngô Tĩnh khiến Trần Dĩnh cảm thấy dễ chịu trong lòng. Ngô Tĩnh tiếp tục nói: “Thứ hai, em muốn nói với chị là, em có thể đ bảo tình trạng hiện nay của công ty sẽ không có gì thay đổi cả, công ty chúng ta vẫn sẽ tồn tại độc lập, hợp tác với tập đoàn Triết Đông cũng không phải chịu thiệt thòi!”
“Công ty tiếp tục tồn tại độc lập ư?”
“Đúng, còn về phương án hợp tác cụ thể, em đã có cái khung rồi, vì vậy rất mong muốn hợp tác với họ!”
“Cổ Triết Đông sẽ đồng ý chứ?”
“Chỉ cần Trương Hoa giao nhiệm vụ đàm phán cho em, điểm này em dám đảm bảo!”
Ngô Tĩnh nhìn Trần Dĩnh, tiếp tục nói: “Điều cuối cùng em muốn nói với chị là, em sẽ yêu cầu tập đoàn Triết Đông tiếp tục thuê văn phòng, công ty mới sau khi hợp tác sẽ không dính dáng gì đến tập đoàn Triết Đông, cũng không có dây dưa quá nhiều về quan hệ nhân sự. Em biết trước đây Cổ Vân Vân từng theo đuổi Trương Hoa, nhưng sau này bọn họ sẽ không có cơ hội tiếp xúc đâu!”
Trần Dĩnh nhìn Ngô Tĩnh một lát rồi nói: “Em đúng là một cô gái thông minh, không chỉ có năng lực làm việc mà ngay cả nội tâm người khác em cũng có thể nhìn thấu!”
“Hi vọng lần này chị Dĩnh có thể tin tưởng em, chỉ cần chị đồng ý, Lý Dương Uy cũng sẽ thay đổi thái độ, như thế là toàn bộ số phiếu sẽ thông qua, khiến ọi người cùng đồng tâm nhất trí!”
Sau khi Trần Dĩnh và Ngô Tĩnh rời khỏi phòng họp, Ngô Phong Hải cười nói: “Có cảm giác như công ty ta trở thành công ty do phụ nữ làm chủ, đàn ông chúng ta chỉ làm nền mà thôi!”
Trương Hoa lấy thuốc lá ra ném ỗi người một điếu, nói: “Hai người cứ yên tâm hút thuốc đi, hai người ấy chưa ra ngay đâu, nhưng một khi đã đi ra thì ý kiến sẽ thống nhất!”
Lý Dương Uy nói: “Xem ra cậu đã sớm biết kết quả sẽ thế nào rồi nhỉ?”
Trương Hoa cười nói: “Ai mà biết được chuyện tương lai sẽ thế nào chứ? Tôi chỉ suy đoán thôi!”
Ngô Phong Hải nói: “Anh thấy bọn họ ai có thể thuyết phục ai?” align=”justify”>Trương Hoa liền hỏi ngược lại: “Anh nghĩ sao?”
Ngô Phong Hải nói: “Ngô Tĩnh thông minh đến mức khiến cho người ta phải đố kị!”, mặc dù Ngô Phong Hải không đưa ra kết luận nhưng câu nói này cũng coi như là một suy đoán của bản thân.
Trương Hoa nhìn Lý Dương Uy nói: “Hay cậu cũng nghỉ việc qua bên này, công ty mới nhất định cần có nhiều người hơn!”
“Cậu chắc chắn là Trần Dĩnh sẽ thay đổi ý kiến chứ?”
Trương Hoa cười nói: “Đợi lát nữa họ ra là biết ngay. Nếu Trần Dĩnh tiếp tục phản đối, cậu tiếp tục làm ở chỗ cũ, còn nếu cô ấy thay đổi ý kiến, cậu nghỉ việc qua đây làm! Thế nào?”
“Chuyện công việc mà biến thành một cuộc cá cược thế này à?”
“Cậu dám không?”
“Ai không dám? Cược thì cược!”
Trương Hoa không trả lời ngay Cổ Triết Đông, anh bảo Ngô Tĩnh và Trần Dĩnh đưa ra một phương án hợp tác cụ thể trong vài ngày tiếp đó. Kết quả đúng như Trương Hoa dự đoán, anh biết Ngô Tĩnh nhất định sẽ thuyết phục được Trần Dĩnh.
Cổ Triết Đông hai ngày sau liền gọi cho Trương Hoa, hỏi anh bàn bạc chuyện này ra sao rồi, Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi đã mở hai cuộc họp, đáng tiếc là đều chưa thể thông qua phương án hợp tác, mấy cổ đông của công ty đều là thanh niên, bọn họ khó tránh khỏi có chút lo lắng, cảm thấy tình trạng ổn định hiện nay tương đối tốt!”
Những lời Trương Hoa nói nằm ngoài dự đoán của Cổ Triết Đông, chẳng lẽ công ty Trương Hoa thực sự là do mấy thanh niên góp cổ phần ư? Điều này khiến cho tâm lý tự tin lúc đầu của Cổ Triết Đông bắt đầu bị lung lay.
“Công ty cậu cả thảy có bao nhiêu cổ đông?”
“Tính cả tôi là năm người!”
“B người kia là: Ngô Phong Hải, Nghiêm Lộ, Ngô Tĩnh và Trần Dĩnh ư?”
Trương Hoa cười nói: “Xem ra chủ tịch Cổ hiểu rất rõ về tình hình công ty tôi! Chỉ có điều ngài bị nhầm một người, không phải là Nghiêm Lộ, mà là Lý Dương Uy, một người bạn học của tôi, cũng là bạn học của Vân Vân!”
“Có thể bớt chút thời gian cho tôi gặp mấy vị cổ đông trẻ tuổi này không? Nói thật lòng tôi rất thích ngồi nói chuyện với các thanh niên!”
“Để tôi thử sắp xếp, sau đó sẽ liên lạc với ngài sau!”
Cúp điện thoại rồi Cổ Triết Đông bắt đầu trầm tư: Con người Trương Hoa rốt cuộc là đơn giản hay phức tạp? Những gì lần này anh ta nói rốt cuộc là thật hay cố ý bịa ra? Từ trước đến giờ Cổ Triết Đông cứ cảm thấy bản thân mình hiểu rất rõ những biến chuyển tâm lý của Trương Hoa, nhưng giờ sự chắc chắn ấy đang từ từ biến mất.
Trương Hoa nói nội dung cuộc nói chuyện của mình với Cổ Triết Đông ọi người nghe. Ngô Tĩnh nghĩ một lát rồi nói: “Đây là chuyện tốt, có thể khiến chúng ta trở nên chủ động hơn, nếu mọi người tin tưởng em thì để Trương Hoa nói với Cổ Triết Đông rằng chúng ta không đồng ý tất cả đi gặp Cổ Triết Đông, thế nên chỉ cử em đại diện đi gặp ông ta mà thôi!”
Ngô Phong Hải nói: “Tôi đồng ý, dù gì đi gặp Cổ Triết Đông tôi cũng thấy không tự tin!”
Trần Dĩnh nói: “Ngô Tĩnh thông minh như vậy, tôi cũng tin tưởng cô ấy!”
Lý Dương Uy nói: “Tôi càng không có ý kiến!”
Trương Hoa nói: “Vậy cứ quyết định như thế đi, Ngô Tĩnh chuẩn bị xong thì nói với anh, anh sẽ sắp xếp thời gian!”
Ngô Tĩnh nói: “Lúc nào cũng được, tốt nhất tranh thủ nói rõ điều kiện với ông ta, để ông ta phải nhượng bộ tối đa!”
Trương Hoa đột nhiên cười nói: “Càng ngày càng cảm thấy người lãnh đạo công ty là Ngô Tĩnh rồi!”
Ngô Tĩnh cũng cười bảo: “Bắt đầu kì thị em phải không?”
“Làm gì có chuyện đó. Anh thật lòng muốn để em làm lãnh đạo, kỳ thực anh chỉ thích hợp làm những việc mà người khác giao phó thôi!”
Trần Dĩnh liền nói: “Vậy thì anh nhường luôn vị trí cho Ngô Tĩnh đi, còn mình thì ngoan ngoãn làm một giáo viên đào tạo thôi!”
Ngô Tĩnh nói: “Chị Dĩnh đừng đùa thế!”
Trần Dĩnh nói: “Chị đâu có đùa, mẹ anh ấy toàn trách anh ấy chẳng có thời gian mà về nhà kìa!”
Trương Hoa trầm ngâm một lát rồi nói: “Có chuyện này tôi muốn bàn bạc với Dương Uy và Phong Hải một chút, công ty muốn bỏ ra một phần cổ phần chia cho Ngô Tĩnh và Trần Dĩnh. Vai trò của Ngô Tĩnh đối với công ty thì chúng ta đều rõ rồi, Trần Dĩnh cũng luôn giúp đỡ công ty nhưng không nhận một đồng lương nào!”
Ngô Phong Hải nói: “Tôi không có ý kiến, chuyện công ty anh nói thế nào chúng tôi nghe như vậy! Thực ra như thế cũng tốt, chúng ta thành một đội sẽ càng hăng hái làm việc!”
Lý Dương Uy nói: “Tôi cũng không có ý kiến, anh em bạn bè làm với nhau thoải mái là được!”
Trương Hoa nói: “Vậy cứ quyết định như vậy đi! Trần Dĩnh chuẩn bị một phương án chia cổ phần mới, Ngô Tĩnh lúc đàm phàn với Cổ Triết Đông nhất định phải giữ nguyên tỉ lệ cổ phần của công ty hiện tại vào công ty mới, hay nói cách khác, chúng ta đều có cổ phần trong công ty mới!”