Đạo

Chương 14: Thoái thác


Đọc truyện Đạo – Chương 14: Thoái thác

Ánh mắt của Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô âm thầm va chạm, nhưng bề ngoài, hai người vẫn tỏ ra bộ dáng tươi cười hòa thuận.

– Hì hì, hai vị sư huynh cũng không cần tranh cãi nữa, không bằng đem chuyện này giao cho tiểu muội đi. Ta nghĩ nếu là ta hướng dẫn thì sẽ tiện hơi là hai nam nhân các người một ít, hơn nữa luyện đan thuật của ta cũng đã đạt được nhất phẩm rồi, căn cơ cũng không kém, lại vừa không cần vội vàng đột phá. Các người nghĩ sao a? – Người nữ đệ tử kia cười duyên mở miệng nói.

Nàng là một trong bốn đệ tử sớm nhất của Dược Đạo. Một bên hứng thú nhìn thoáng qua tranh chấp của hai vị sư huynh, một bên tươi cười cầm lấy cánh tay của Cơ Nguyệt Vũ mà nói:

– Nguyệt Vũ sư muội cảm thấy thế nào? Có đồng ý để sư tỉ tạm thay sư phụ hướng dẫn ngươi một đoạn thời gian không?

Cơ Nguyệt Vũ quét mắt qua Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô một cái liền lập tức gật đầu, đôi môi anh đào khẽ mở, nhẹ nhàng nói:

– Như thế thì phải làm phiền sư tỉ rồi!

Hai người Đoạn Hoa Minh cùng Lê Nguyệt Đô nhìn thấy Cơ Nguyệt Vũ đã đáp ững thì cùng liếc nhau một cái rồi đồng thời lui trở về.

– Tốt! Chuyện tình của Nguyệt Vũ cũng đã giải quyết xong rồi, nhưng các ngươi còn có một vị sư đệ nữa. Mặc dù Tiêu Thần chỉ là đệ tử kí danh của ta nhưng người của Linh Dược Cốc làm sao có thể không biết luyện đan chứ, các ngươi ai có thể hướng dẫn cho hắn một thời gian đây? Hoa Minh, giao việc này cho ngươi thì sao? – Dược Đạo mở miệng hỏi.

Đoạn Hoa Minh nghe thế liền lộ ra vài phần thần sắc khó khăn trên mặt, do dự một lát rồi cung kính trả lời:


– Sư tôn, đệ cảm thất nhị sư đệ nói cũng có lí, trong thời gian này con cần nhanh chóng đột phá chướng ngại lên Trúc Cơ hậu kì, sợ rằng không có thời gian nên mong người chọn người khác đi ạ! (Dịch: Chắc là tác giả có chút nhầm lẫn vì lúc trước nói Hoa Minh mới chỉ có Luyện Khí tầng 6, đệ giữ nguyên văn tác giả)

Dược Đạo nghe thế thì khẽ gật đầu, nhìn hắn một cái đầy thâm ý, ánh mắt lập tức dời về phía Lê Nguyệt Đô.

– Sư tôn, vừa rồi đại sư huynh cũng từng nói qua, luyện đan thuật của đệ tử bất quá chỉ là nhất phẩm, sợ rằng không đủ khả năng hướng dẫn làm chậm trễ tu luyện của Tiêu Thần sư đệ – Lê Nguyệt Đô cũng không ngừng chối từ.

Trong mắt Dược Đạo thoáng hiện lên vài phần bất mãn, tâm tư của hai người này hiển nhiên không thể qua mắt hắn được, bất quá theo lời của hai người cũng có chút đạo lí, hắn cũng không cưỡng cầu.

– Sư tôn, ta không tham gia vào việc này! – Hắc Thạch, đệ tử thứ ba của Dược Đạo, người cũng như tên, vừa lạnh lại vừa cứng, ngày trường trong cách đôi nhân xử thế có chút lãnh đạm, loại chuyện này hiển nhiên hắn sẽ không tham gia.

Lưu Quân Như đảo đảo mắt rồi lập tức cười nói:

– Sư tôn, người ta dã dẫn theo sư muội Nguyệt Vũ rồi, nếu thêm một người nữa thì sẽ làm chậm trễ việc tu luyện của ta a, việc này ngài cũng không thể giao cho ta.

Tiêu Thần đang đứng ở cuối cung, hắn thấy mấy người kia cứ đẩy tới đẩy lui thì trong lòng cũng không khỏi cười khổ vài tiếng rồi lập tức nói:


– Sư tôn không cần làm khó, sư huynh sư tỉ nói đều có lí, hơn nữa con voons tư chất đần độn, không nên vì thế mà làm chậm trễ việc tu hành của mọi người. Chỉ cần người có thể cho con một ít điển tịch để con tự nghiên cứu học tập thì tốt rồi.

Dược Đạo nghe vậy thì thoáng trầm tư rồi cũng lập tức gật đầu xem như đáp ứng. Hắn cũng biết rõ với tư chất tu luyện của Tiêu Thần thì sợ rằng trên phương diện luyện đan thuật cũng khó có được thành tựu.

– Mỗi đệ tử của ta đều được cấp cho một khu dược viên trong Lạc Vân Cốc để làm chỗ tu hành. Mặc dù ngươi chỉ là đệ tử kí danh của ta nhưng hôm nay liền phá lệ cho ngươi tư cách này. Ngươi hãy đi theo đại sư huynh đến Điểm Linh Các nhận lấy một khu dược viên đi – Dược Đạo cảm thấy trong lòng có chút áy náy, lão nói.

– Đệ tử đã biết, cảm tạ sư tôn! – Tiêu Thần lộ ra vẻ vui mừng liền vội vàng cung cẩn hành lễ.

– Tốt lắm, từ hôm nay ta sẽ bắt đầu bế quan tu luyện, các ngươi ra ngoài đi! – Dược Đạo nhắm mắt phất áo. Đám người Tiêu Thần sau khi hành lễ cũng chậm rãi lui ra.

– Nguyệt Vũ sư muội, mặc dù sư huynh bận đột phá chướng ngại nhưng nếu ngươi có thứ không rõ trong luyện đan thuật thì cứ tự nhiên tìm ra, ta luôn có thể giúp ngươi một ít – Đoạn Hoa Minh ở ngoài Linh Dược Cốc cười nói với Cơ Nguyệt Vũ.

Lê Nguyệt Đô nghe vậy cũng tiếp lời:


– Đại sư huynh nói không sai, sư muội nếu có gì khó khăn thì cũng có thể tìm đến chỗ ta.

Cơ Nguyệt Vũ khẽ gật đầu, sắc mặc vẫn bình thản tựa hồ không thấy sự nhiệt tình của hai người, đột nhiên nàng quay sang nói với Tiêu Thần:

– Tiêu Thần, nếu sau này ngươi có chuyện gì khó xử cũng có thể tới tìm ta.

Cơ Nguyệt Vũ đột nhiên nói như thế liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt đến trên người Tiêu Thần. Hai người Đoạn Hoa Minh và Lê Nguyệt Đô cũng không hẹn mà cùng hiện ra một chút khác thường, mà Lưu Quân cũng có một chút kinh ngạc, không biết vị sư muội khuynh quốc khuynh thành, căn cơ cực tốt này tại sao lại có vài phần kinh trọng với một người không có căn cơ như Tiêu Thần nữa.

– Đa tại Nguyệt Vũ sư tỉ! – Tiêu Thần nhận thấy ánh mắt khác thường thì không khỏi có chút cười khổ trong lòng, lần này sợ là đã bị hai người “nhớ nhung” rồi đây.

– Tốt rồi, ta còn vội trở về hướng dẫn Vũ sư muội tu luyện nên cũng không ở đây nhiều lời với các ngươi nữa, chúng ta đi trước nhé hai sư huynh! – Lưu Quân Như có chút hả hê liếc nhìn Tiêu Thần một cái rồi lập tức kéo Cơ Nguyệt Vũ rời đi

– Sư huynh, tiểu đệ cũng cáo từ thôi – Lê Nguyệt Đô liếc nhìn Tiêu Thần một cái, trong lúc không ai hay biết hiện lên một tia lạnh lùng rồi cũng cười cưới rời đi.

Đoạn Hoa Minh không thay đổi sắc mặt nhìn Tiêu Thần một cái, trong ánh mắt không hề hiện lên một chút lạnh lẽo nào, thờ ơ nói:

– Nếu sư tôn đã cho phép ngươi tư cách được chọn dược viên thì hãy đi theo ta – Nói xong cũng không thèm liếc mắt một cái đi ra phía ngoài.

Tiêu Thần âm thầm cười khổ, mặc dù không có được linh căn nhưng tâm trí của hắn cũng linh hoạt hơn người thường nên cũng rõ ràng nguyên nhân, hắn liền âm thầm cảm thán rằng hồng nhan họa thủy, cổ nhân nói ra quả là có đạo lí.


Điểm Linh Các chính là nơi chịu trách nhiền phân phối tư nguyên cũng như địa phương tu luyện trong nội bộ Lạc Vân Cốc. Nơi quan trọng như thế hiển nhiên là không thể qua loa, liền được giao cho tam trưởng lão đã đạt đến Trúc Cơ hậu kì của Lạc Vân Cốc quản lí. Tuy nhiên, lão một lòng để trong tu luyện, rất ít khi để ý đến các sự vụ bình thường, phần lớn là giao cho mấy tên đệ tử đi làm.

– Đoạn sư đệ hôm nay làm sao lại có thời gian mà đến chỗ này của chúng ta đây! Ha ha, mới chục ngày chưa gặp mà tu vi của sư đệ đã đến tầng sáu Luyện Khí kì đỉnh phong, xem ra việc đột phá lên tầng bảy cũng nắm chắc rồi a! – Hai người vừa tiến vào Điểm Linh Các đã thấy một gã nam tử béo béo đi đến, nhìn hắn cũng khá kì quái, nếu không có luồng khí chung linh của người tu chân trên người thì quả thật trông hắn mười phần giống với một thương nhân ngoài thế tục.

– Mã sư huynh quá khen, trong khoảng thời gian này tiểu đệ vội vàng tu luyện, có thể đột phá chướng ngại thật hay không còn là khó nói được – Đoạn Hoa Minh mang theo khuôn mặt tươi cười cùng chút khách khí.

Đối với Mã Vân có bề ngoài không lấy gì làm đẹp này không dám có nửa điểm khinh thường, dù sao nghe nói hắn cũng đã tu luyện đến tầng tám Luyện Khí kì, lúc nào cũng có thế Trúc Cơ thành công.

Hai người hàn huyên vài câu ngoài cửa của Điểm Linh Các mới chuyển đến chủ đề chính.

– Mã sư huynh, hôm nay ta vâng lời sư tôn mang theo Tiêu Thần sư đệ đến Điểm Linh Các nhận một khu dược viên. Mặc dù sư đệ chỉ là kí danh đệ tử nhưng sư tôn cũng phá lệ cấp cho hắn quyền lợi này – Đoạn Hoa Minh mỉm cười mở miệng nói.

Mã sư huynh kia nghe vậy cũng sửng sốt, ánh mắt rơi trên người Tiêu Thần, tinh tế nhìn hắn một chốc rồi mới cười nói:

– Nguyên lai là sư đệ Tiêu Thần, đệ tử mới của Ngũ sư thúc, đã như vậy các ngươi hãy đi theo ta lên lầu hai tuyển lấy một khu dược viên.

Mã sư huynh vừa nói vừa đi phía trước dẫn đường, mang theo hai người theo cầu thanh lên lầu hai.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.