Đọc truyện Đạo Trưởng Tiên Sinh – Chương 42: Chuyển Nhà
Già Lý biết chuyện này, cũng mừng thay Hạ Tuy, tuy rằng không biết lúc trước Hạ Tuy vì nguyên nhân gì mà hai bàn tay trắng xuất hiện ở quảng trường bên hồ nước đó, nhưng Hạ Tuy không nói già Lý cũng không hỏi, chỉ nghĩ từ nay về sau có tiền lương cố định lại còn có chỗ ở, như vậy đã là rất tốt.
Đến nỗi mình còn có thể mang theo cháu trai qua ở, già Lý rất ngại nhưng rồi cũng đồng ý.
Lúc trước già Lý đã nói muốn Hạ Tuy xem mình và Tiểu Hải như người nhà, bây giờ Tiểu Hải khỏe lại rồi thì lời này vẫn còn đó.
Lại nói, già Lý cũng rất lo lắng Hạ Tuy phải sống một mình, nhìn xem lúc này mới một tuần thôi, có già Lý nấu nướng tẩm bổ, cháu trai gầy còm cũng đã có chút da thịt rồi, vậy mà Hạ Tuy lại cố tình mỗi ngày gầy đi một vòng lớn, bây giờ đã gầy như que củi rồi!
“Đây chính là chuyện vui, bây giờ tôi sẽ đi chợ mua thức ăn về, để mọi người ăn bữa cơm ngon!”
Già Lý vui vẻ thu dọn túi vải, nói với cháu trai đang đọc sách một tiếng rồi chạy ù đi chợ.
Hy vọng có thể mua được những nguyên liệu nấu ăn tươi mới lại đầy dinh dưỡng về cho hai tên gầy ở nhà.
Hạ Tuy thầm nghĩ nói cho già Lý mấy ngày nay có ngày nào không ăn ngon, đừng lãng phí tiền, nhưng già Lý đã chạy đi mất.
Lý Hải Sinh đang ôm sách giáo khoa ôn tập cười hai tiếng, “Anh, anh cứ mặc kệ ông nội đi, mấy ngày nay anh cứ ngủ một giấc thức dậy là gầy đi một vòng lớn, ông nội mấy ngày nay buổi tối đi ngủ là ra nhìn anh thêm mấy lần, chỉ sợ vừa tỉnh dậy thì anh đã teo lại mất tiêu luôn.”
Tốc độ gầy đi quả thật là dọa người, nhưng cũng chỉ là lúc đầu thôi, sau đó tốc độ đã chậm lại.
Chu Khải đang ở một bên lạch cạch gõ bàn phím, đã tiến vào trạng thái điên cuồng gõ chữ.
Ngày hôm qua Chu Khải nhận được tin nhắn của biên tập trên Tấn Giang, mượn căn cước của Hạ Tuy rồi nửa đêm hừng hực chạy tới dùng trộm máy đánh chữ trong tiệm nhà người ta để in hợp đồng, để lại vài đồng tiền trả công, sáng hôm nay đã gởi hợp đồng đi, lúc này đang là lúc nhiệt huyết dâng cao, nói là muốn thức ba ngày ba đêm gõ mười vạn chữ, đối với những âm thanh chung quanh không nghe không biết gì.
Hạ Dạ thì đang yên lặng chơi đồ chơi già Lý mua cho, tuy rằng đồ chơi có hơi ngây thơ một chút, nhưng lại là món đồ choi đầu tiên của Hạ Dạ.
Hạ Tuy nhìn ra được, tiểu quỷ này ngoài miệng thì chê ngây thơ, nhưng kì thật lại xem cái lục lạc này như là bảo bối.
Hạ Tuy tạm thời ngừng khắc hạt gỗ trên tay, thở dài, kéo kéo quần áo mặc trên người lại rộng ra vài phần, quần áo này là già Lý hôm trước mới mua về, “Đã nói là trên người của anh uế khí rất nặng, bây giờ uế khí đã bày trừ hết, mỗi ngày luyện quyền tu hành, cũng sẽ không làm tổn thương thân thể.”
Sau hôm Hạ Tuy gầy một cách nhanh chóng già Lý đã sốt ruột vội kéo Hạ Tuy đi bệnh viện kiểm tra, cân thể trọng, lúc ấy là một trăm tám mươi hai cân, cứ chia đều mỗi ngày mười cân, năm ngày sau hẳn là còn hơn một trăm ba mươi cân.
Hạ Tuy cao một mét tám tám, bác sĩ nói thể trọng tiêu chuẩn khoảng hơn bảy mươi kí là vừa, bây giờ Hạ Tuy quả thật hơi gầy, đó là bởi vì toàn bộ chất béo do uế khí tích tụ đã bị bày trừ hết, cơ bắp cũng là sau khi Hạ Tuy đến đây mới luyện ra được một ít, trong thời gian ngắn không thể nhìn ra được, tin tưởng nếu cứ kiên trì luyện tập buổi sáng như vậy không ngừng nghỉ, thể trọng rất nhanh sẽ tăng trở lại.
Lý Hải Sinh lật một trang sách, quay đầu lại nhìn Hạ Tuy vừa lắc đầu vừa cười, “Anh, anh thật đúng là dọa người, nếu đi ra ngoài người khác cũng không nhận ra đâu, nhưng mà không nghĩ tới anh gầy đi rồi lại bảnh trai như vậy.”
Lúc mới quen biết trong ấn tượng của Lý Hải Sinh đại ca có một thân hình như tòa núi nhỏ, dù ngũ quan trên mặt chưa bị chèn ép tới biến dạng, nhưng thật sự cũng không dễ nhìn.
Nhưng hôm nay gầy, thân hình trở nên cao gầy thẳng tắp như trúc, trên mặt cũng lộ ra đường nét rõ ràng, quả nhiên là mày kiếm mắt sáng.
Hơn nữa Hạ đại ca lại có khí chất lạnh lùng thoát tục, mỗi lần Hạ đại ca hoặc vẽ bùa hoặc ngồi thiền hoặc luyện quyền múa kiếm thậm chí lúc yên lặng cúi đầu khắc hạt gỗ, Lý Hải Sinh đều có thể nhìn ngắm một lúc lâu, đều cảm thấy những văn nhân hiệp sĩ trong truyện cổ đều sẽ có khí chất giống như Hạ đại ca vậy.
Hạ Tuy ngẩng đầu sờ sờ mặt, là có chút gầy, trách không được già Lý mấy ngày nay sốt ruột tới mức bị nhiệt miệng luôn rồi, bất đắc dĩ mỉm cười, “Vẻ bề ngoài của con người cũng chỉ là một chiếc túi da, quan trọng vẫn là tu tâm, chăm chỉ đọc sách, học xong rồi sáng ngày mai anh sẽ dạy cậu một bộ quyền.”
Lý Hải Sinh nghe vậy nhất thời hoan hô một tiếng, quay đầu nghiêm túc đọc sách, còn vừa đọc vừa dùng bút ghi chép những kiến thức quan trọng ra giấy nháp bên cạnh.
Lý Hải Sinh sau khi khỏe lại thì những kiến thức học được trước đó cũng không mất đi, ngược lại bởi vì thần trí kiện toàn, càng có thể hiểu rõ hơn những kiến thức sách vở.
Bây giờ mỗi ngày sớm tối Lý Hải Sinh đều tích cực đi theo Hạ Tuy đến công viên số ba tập luyện, hai ngày trước Lý Hải Sinh vẫn luôn đứng tấn, đã sớm thèm thuồng nhìn chằm chằm dáng người Hạ Tuy luyện quyền múa kiếm mà chảy nước miếng.
Nhưng Hạ Tuy vẫn luôn không đồng ý, bây giờ được Hạ Tuy hứa hẹn, Lý Hải Sinh nhất thời cảm xúc dâng trào vùi đầu vào đọc sách giáo khoa.
Già Lý vui vẻ mua rất nhiều thức ăn trở về, buổi tối làm một bàn thịt cho hai thằng nhóc một lớn một nhỏ trong nhà, Hạ Tuy không ăn nhiều lắm, già Lý đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm canh chừng hắn gắp đồ ăn, Hạ Tuy không còn cách nào, lúc này thật sự ăn không nổi nữa.
Chu Khải và Hạ Dạ cũng ăn đến phình bụng rồi, rất là thỏa mãn, đưa mắt nhìn trong phạm vi trăm dặm, có con quỷ nào sau khi chết lại được ăn ngày ba bữa cơm no? Điều này làm Chu Khải rất là đắc ý, hận không thể vừa bắt chéo chân miệng ngậm tăm xỉa răng ngồi tán gẫu những sự việc ly kì này với đám quỷ lưu lạc ngoài kia.
“Ông lão, ngày mai chúng ta dọn qua bên kia đi, chuyện trả phòng bên này cứ từ từ giải quyết, bên kia còn rất nhiều việc phải sắp xếp, Hạ Đông hôm nay đã đi qua rồi.”
Hạ Đông là người địa phương, cũng không ở lại văn phòng, nhưng bởi vì rất mong chờ vào tương lai và tôn kính Hạ đại sư, Hạ Đông vô cùng tích cực đi qua quét dọn trang trí lại.
Già Lý tất nhiên không phản đối, nơi này tuy rằng đã ở hai năm, nhưng vì hai năm nay già Lý bận rộn kiếm tiền và chăm lo cho cháu trai, trừ bỏ nhà của bà nội Từ hàng xóm, những hàng xóm khác cũng không phải thân thiết gì, muốn nói có cảm tình với nơi này thì không tới mức đó.
“Vậy chúng ta qua sớm một chúng, không thể để cảnh sát Hạ một mình làm việc được.”
Hạ Tuy chưa nói kỳ thật bọn người Tề Huy Tiểu Lệ và Tiểu Vương cũng có qua giúp đỡ, già Lý muốn dọn qua sớm thật ra cũng tốt, ở đây quả thật không tiện lắm.
“Tôi đã nói với đội trưởng Dương rồi, sau này tiền lương của tôi cũng gởi vào trong thẻ của ông, ông cũng biết rồi đó, số của tôi không giữ được tiền, vả lại tôi là người tu đạo, có cơm ăn có giường ngủ là được rồi, tiền còn dư lại ông cứ giữ lấy, tranh thủ lúc chúng ta còn ở Hải thành thì mua một cái nhà, sau này Tiểu Hải đi học cũng dễ dàng hơn.”
Già Lý tưởng rằng có việc gì, lại nghe Hạ Tuy nhắc tới số mệnh, thở dài gật đầu đồng ý, trong lòng lại quyết định sau này âm thầm tách tiền ra, không để tiền dưới danh nghĩa của A Tuy cũng không sao cả, để dành tiền sau này còn cưới vợ cho A Tuy.
Còn việc Hạ Tuy nói một lòng cầu đạo, già Lý giả vờ không nghe thấy, đàn ông mà, bên người không có một người tri kỉ thì có thể đi được đến đâu, huống chi đạo sĩ lại không phải không thể cưới vợ sinh con.
Mấy hôm trước đã mời nhà họ Từ hàng xóm qua dùng cơm, lúc này chuyển nhà sẽ không mời nữa, trong phòng có rất nhiều đồ già Lý không nỡ bỏ, chờ đội trưởng Dương đặc biệt kéo già Lý qua văn phòng nhìn một vòng, biết bên kia gia cụ đầy đủ mọi thứ, lúc này già Lý mới chịu chỉ thu dọn một ít đồ dùng hằng ngày mang qua.
Giường ngủ bàn ghế đều để lại, nếu bà nội Từ ở kế bên có thích thì cứ lấy, không thích thì để trong phòng chờ chủ nhà tìm người thuê mới, người thuê mới có thể dùng tạm.
Đội trưởng Dương và Hạ Đông tìm một chiếc xe tải chuyên dọn nhà, sáng sớm liền lại đây giúp đỡ, tranh thủ để Lý Hải Sinh và Hạ Tuy qua trước, già Lý đi theo nhìn một chuyến, sau đó trở về thu dọn, đến giữa trưa cũng đã dọn xong rồi.
Văn phòng là một sân viện độc lập ở thành Bắc, những kiến trúc ở thành Bắc xem như là được bảo tồn nguyên vẹn nhất ở Hải thành, nhưng không giống với thành Tây, bên thành Bắc đa phần là “Tầng lớp tiểu tư sản” sinh sống, Tề Huy cấp cho tòa nhà này cũng là kết quả đã thương lượng suốt đêm với người nhà.
Trước kia không biết thì thôi, bây giờ có cơ hội làm quen với một đại sư lợi hại như vậy, cũng chỉ là một sân viện nhỏ, đem ra để tạo ấn tượng tốt với đại sư, không thua thiệt một chút nào.
Chỗ ở mới là một căn nhà hai tầng nhỏ tràn ngập ánh sáng, trên dưới có ba gian phòng, tầng dưới dùng làm văn phòng, tầng trên là để ba người bọn Hạ Tuy ở.
Vốn có thể mỗi người ở một phòng, nhưng già Lý kiên trì muốn mình và cháu trai ở một phòng, nói là buổi tối có người chăm sóc, kỳ thật già Lý muốn chừa một phòng lại cho Hạ Đông.
Tuy rằng Hạ Đông không ở đây, nhưng già Lý chừa lại cho hắn một chỗ nghỉ ngơi cũng tốt, phòng làm việc này chỉ có ba người, già Lý chỉ sợ lúc nào đó văn phòng bị đóng cửa thì Hạ Tuy sẽ thất nghiệp, Hạ Đông dầu gì cũng là người trong cục cảnh sát, nhất định phải giữ người ở lại.
Hạ Tuy thì không nghĩ nhiều nhu vậy, nhìn trời nhìn phương hướng, lại nhìn đất trống trong viện, rất là vừa lòng.
Hôm nay dọn lại đây, tất nhiên là phải ăn mừng tân gia, tuy rằng đây cũng không phải nhà của Hạ Tuy, nhưng nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tốt xấu nơi này cũng có thể ở nhiều năm.
Tiểu Lệ Tiểu Vương và hai nhân viên kỹ thuật Tát Ba và Lưu Tây lúc trước đi đào mộ Vương Phúc Hải cùng với Hạ Tuy cũng đến, Tề Huy và Quý Đàm cũng ôm hai chậu hoa nhỏ lại đây làm khách, già Lý một buổi chiều bận rộn còn chưa thu dọn chăn đệm xong cũng bỏ qua để vào phòng bếp nấu nướng.
Chu Khải và Lý Hải Sinh ở phòng bếp giúp đỡ, Hạ Tuy muốn đến giúp thì bị già Lý đuổi ra ngoài, nói là để cho bọn họ bàn chuyện công việc.
“Thủ tục bên này đã làm xong, nhưng mà những vụ án đã niêm phong trong phòng hồ sơ vẫn khó tra xét lắm, ý của cục trưởng Phó là đợi bên này sắp xếp xong sẽ mang hồ sơ qua, sau này có thời gian thì từ từ lật xem, nếu gặp được phương thức gây án tương tự, hi vọng là có thể tìm hiểu nguồn gốc để phá án.”
Nếu thật sự có vụ án, chắc chắn là cần hai bên hợp tác, dù sao bên Hạ Tuy chỉ là văn phòng hỗ trợ “Xã hội nhân văn”, nói cách khác chính là chỉ giúp đỡ những sự việc thần quỷ này kia, còn xử lí mọi việc chủ yếu vẫn là cơ quan chính thống của bọn họ.
Hạ Tuy gật đầu, việc này cần phải có cơ hội, bình thường chắc cũng sẽ không bận gì mấy, cho nên Hạ Tuy cũng muốn chuẩn bị tốt việc mình ra ngoài kiếm thêm thu nhập.
Bọn người Tiểu Lệ lên lầu giúp thu dọn phòng ngủ, phòng để hồ sơ, bàn ghế chậu cây cảnh ở văn phòng đều cần phải sắp xếp, đội trưởng Dương cố ý tìm Hạ Tuy và Tề Huy với Quý Đàm đến bàn bạc, Hạ Đông cũng là nhân viên của văn phòng, cũng đến nghe.
Lúc này không có người ngoài, sau khi bàn bạc xong Tề Huy do dự, nhìn Quý Đàm một chút, lại nhìn Hạ Tuy cười nói, “Hạ đại sư, sau này thật sự anh không về Hạ gia nữa sao?”
Thân phận của Hạ Tuy không phải bí mật, tra tư liệu một chút là biết.
Cũng may mắn là đã gặp được Hạ Tuy trước khi hắn gầy đi, nếu như mà gặp mặt bây giờ, Tề Huy chắc chắn không thể liên tưởng được Hạ nhị thiếu và Hạ đại sư là cùng một người.
Nhưng mà sau khi Hạ Tuy gầy đi quả thật có nét giống người Hạ gia, chỉ là khí chất trên người lại không giống.
Tề Huy hỏi vấn đề này cũng không phải là tùy ý nói ra giống như biểu hiện bề ngoài, nội tình bên trong rất phức tạp, không biết bây giờ có bao nhiêu người biết chuyện của phòng làm việc đang chờ Hạ Tuy tỏ thái độ đâu.
Tề Huy thoạt nhìn giống như là bạn bè tò mò thuận miệng hỏi, đội trưởng Dương ở bên cạnh động não cũng biết là người nhà của Tề Huy và Quý Đàm là bị người nhờ dò hỏi, híp mắt ngậm thuốc ngẩng mặt nhìn trời, không hé răng.
Đội trưởng Dương cũng muốn biết thái độ của Hạ Tuy đối với Hạ gia, dù sao tính chất của phòng làm việc cũng rất đặc biệt.
Tác giả có lời muốn nói:
Đạo trưởng: có một công việc xem như việc làm thêm, thật vui, còn có thể ra đường bày sạp kiếm tiền làm công việc chính【 nghiêm trang chững chạc âm thầm vui vẻ
Tổ sư gia: ha ha.
.
.
Thiên đạo: ha ha +11111
.