Bạn đang đọc Đảo Dị Chủng – Chương 66
Thế là mặc kệ thú nhân Xích Kha vạm vỡ có biến thân đường không đều bị thú nhân Xích Kha khác nghĩ hết cách hợp tác hoặc đơn độc dùng kế bắt giữ.
Trông có vẻ thú nhân Xích Kha vạm vỡ bị đút cho thảo dược đặc biệt kỳ lạ gì, ngơ ngác đần ra.
Trên cổ thú nhân Xích Kha vạm vỡ quấn dây thường giống vòng cổ, bị thú nhân Xích Kha bình thường lôi theo sau, biểu tình chết lặng bị dắt đi khắp nơi biểu thị công khai chúng nó là nô lệ thuộc về thú nhân Xích Kha bắt chúng, tuyệt đối là nô lệ.
Những thú nhân Xích Kha mà Trương Diệu trông thấy, không có thú nhân Xích Kha vạm vỡ nào được tự do.
Thân thể vạm vỡ đều bị thú nhân Xích Kha khác chinh phục, cướp đoạt, trở thành nô lệ bị giam cầm.
Trong ba ngày ngắn ngủi Trương Diệu chỉ thấy hai, ba nhân loại.
Trương Diệu nghĩ những người này bị thú nhân Xích Kha nuôi nhiều năm, chúng chờ buổi tối mấy ngày này để đồng hóa.
Những kẻ đáng thương gặp nạn lên đảo, bất hạnh bị thú nhân Xích Kha bắt.
Khi Trương Diệu thấy trên cổ nhân loại cũng có vòng cổ dây thừng đại biểu cho nô lệ, bị thú nhân Xích Kha lôi kéo đi.
Những người này biểu tình ngoan ngoãn, chắc bị hành động tàn bạo của thú nhân Xích Kha hù sợ, người bỏ trốn bị thú nhân Xích Kha tàn nhẫn giết chết để cảnh cáo, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, hoàn toàn mất đi lòng phản kháng.
Bộ lạc vòng cây chỉ có lối vào duy nhất chậm rãi lên cao, biến hẹp.
Trương Diệu thấy hai cái đầu người đã khô bị treo cao lắc lư, đây chính là sự nhắc nhở đẫm máu giết gà dọa khỉ.
Quan sát trong vòng ba ngày Trương Diệu không thấy bóng phụ nữ, xem ra giống cái đã diệt tuyệt trong thú nhân Xích Kha.
Nghe Trương Diệu hỏi, Bùi Yến gật đầu đồng ý.
Bùi Yến đã quan sát kỹ hành động của những thú nhân Xích Kha, là lúc nên đi vào.
* * *
– Tại sao tôi giả làm nô lệ còn ông thì là thú nhân Xích Kha?
Trương Diệu trừng tấm da thú nhỏ xíu chỉ đủ che mông Bùi Yến đưa cho, bộ áo choàng bện bằng cỏ to to, một sợi dây đeo cổ.
Trương Diệu tỏ ra khó chịu, bất mãn.
Tại sao không phải hai người giả làm thú nhân Xích Kha đi vào mà phải làm ra nô lệ?
– Ngươi cũng thấy những thú nhân trừ nô lệ ra sẽ không hoạt động chung với nhau, sẽ bị nghi ngờ.
Bùi Yến chỉ vị trí bộ lạc thú nhân Xích Kha, thú nhân ra vào toàn là đơn độc.
Nếu hai thú nhân Xích Kha cùng đi vào thì chỉ có nô lệ và thú chủ.
Mấy hôm trước nhóm Trương Diệu gặp bốn thú nhân Xích Kha chắc cũng vì săn thú ở bên ngoài nên miễn cưỡng đi chung, bình thường kiềm không được tàn sát lẫn nhau.
Trở về bộ lạc, thú nhân Xích Kha liền tách ra hoạt động, cho nên nếu Bùi Yến, Trương Diệu cùng ra vào mà không bị thú nhân Xích Kha nghi ngờ thì chỉ có nước một người giả làm nô lệ.
Cộng với Trương Diệu không hiểu tiếng thú nhân Xích Kha, mở miệng liền bị thủng ngay, sắm vai nô lệ an toàn hơn.
– …!
Trương Diệu im lặng một lúc sau bắt lấy miếng da thú bị anh nhàu nát.
Trương Diệu không có lời gì để phản bác, chính anh cũng biết đứng chung với Bùi Yến thì tỉ lệ dáng người cao to hơn hắn một chút.
Nếu giả làm nô lệ thì chắc chắn không thể là Bùi Yến, cộng với anh không biết tiếng thú nhân Xích Kha chết tiệt, không muốn cũng phải làm.
Nhưng…!Tại sao quần áo thú nhân Xích Kha ít vải quá vậy? Trương Diệu rất là lưu luyến quần áo chưa cởi mà cảm giác như đã không mặc.
Bởi vì đồng hóa thành thú nhân Xích Kha, thói quen thay đổi, lại qua nhiều năm gió táp mưa sa hàng dệt quần áo hiện đại bị cuộc sống trong rừng rậm nguyên thủy mài mòn, rách rưới.
Cho nên các thú nhân Xích Kha thói quen chỉ quấn miếng da thú, quần áo trên người nô lệ chắc không phải bị lột đi tận dụng mà bị thú nhân Xích Kha nhìn gai mắt xé hết, chỉ còn miếng da che chắn.
Thật ra có da thú che còn đỡ.
Có thú nhân Xích Kha kiềm chế những nô lệ chỉ cho khoác áo choàng, bên trong trống trơn để tiện thú nhân Xích Kha tùy thời nổi thú tính, cái đó mới là không còn tôn nghiêm.
Nô lệ hình thú nhân biết tiếng thú nhân Xích Kha, cho nên Trương Diệu giả làm nô lệ nhân loại là được, không cần giống Bùi Yến phức tạp dùng đầu thú hóa trang lên đầu, mông giắt đuôi thú giả.
Tay chân Bùi Yến cũng trang sức lông thú, đầu ngón tay cài vuốt nhọn.
Nếu có thể thì Trương Diệu rất muốn ngụy trang kiểu đó còn tốt hơn là trên cổ đeo vòng, bị người dắt.
Nhìn Bùi Yến đội da thú lên đầu ngụy trang giống y như thật, khá giống vài thú nhân Xích Kha, da thú dính lên tay chân chắc đến nổi có thể lẫn lộn thật giả.
Quan sát mấy ngày, nhóm Trương Diệu phát hiện thú nhân sau khi đồng hóa mỗi một thú nhân Xích Kha có khác nhau.
Bùi Yến giả trang không hoàn toàn giống với các thú nhân Xích Kha, hắn ngụy trang như thế này đã đủ để lẫn vào trong.
Cộng với Bùi Yến vốn đã quen đi chân trần, lấy da thú làm quần áo.
Vậy nên Bùi Yến sau khi hóa trang xong rất có sức thuyết phục.
Trương Diệu thì không nhẹ nhàng như vậy.
Cởi sạch quần áo ra, Trương Diệu bỏ tất cả vào da thú cột lại, bao gồm giày.
Tuy bây giờ vì nguy trang phải cố chịu đựng đi chân trần, nhưng chờ lúc bọn họ bị lộ hoặc chạy trốn, không có giày thì chân sẽ bị trầy trụa, nên giấu giày cho kỹ là hơn.
Trương Diệu miễn cưỡng nhận miếng da thú nhỏ Bùi Yến xé ra cột bên hông, anh không được tự nhiên giật tới giật lui da thú trên mông.
Trương Diệu hỏi Bùi Yến:
– Chắc không cần cởi quần trong đi?
Quấn nửa người dưới bằng miếng da nhỏ giống con nít, Trương Diệu cảm thấy đời này anh tuyệt đối không quen được, cứ thấy bên dưới trống trơn lùa gió.
Bùi Yến không nói nhưng mắt nhìn tới nhìn lui trên người Trương Diệu chỉ còn miếng da.
Toàn thân Trương Diệu lộ ra da thịt săn chắc màu đồng, bóng loáng trơn mềm, phối hợp hình xăm màu đen cuồng ngạo trên cánh tay và sau lưng càng lộ ra dã tính, thô kệch gợi cảm rất đàn ông.
Hai chân thon dài săn chắc không có quần dài che đậy lộ rõ bên ngoài, da thú ngắn ngủi che chỗ hiểm ngược lại càng chọc Bùi Yến hạn không xé rách nó đi.
Trương Diệu xoay eo săn chắc càng hấp dẫn Bùi Yến chú ý, trong lòng nổi lên rung động kỳ lạ.
Bùi Yến vươn tay nhẹ chạm vào phần eo quyến rũ.
– A?
Ngón tay Bùi Yến hơi nóng đụng vào, Trương Diệu bản năng rụt eo ra sau.
Hết cách, hễ eo bị người ta chạm vào là Trương Diệu sẽ thấy ngứa kiềm không được muốn cười.
Thấy Bùi Yến ngây người nhìn mình, Trương Diệu lấy làm lạ hỏi:
– Như thế nào? Có vấn đề gì?
Mặc quần lót bên trong chắc không sao đi? Đám thú nhân Xích Kha không đến nỗi biến thái điều tra quần nhỏ của mỗi người mới đúng.
– Không sao.
Tiếng nói thốt khỏi môi Bùi Yến mới phát hiện giọng mình khàn khàn.
Mắt Bùi Yến sáng rực nhìn chằm chằm thân thể Trương Diệu trần trụi lắc lư trước mặt.
Bùi Yến cố gắng kiềm chế mấy hôm nay không hôn, đụng vào Trương Diệu cuối cùng trước hình ảnh anh lỏa thân đã không chịu nổi nữa..