Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 686: Lựa chọn


Bạn đang đọc Dạo Bước Phồn Hoa – Chương 686: Lựa chọn

Bùi thái phu nhân nhìn Bùi Đại nãi nãi: “Cháu dâu, đây là lời thật lòng của cháu? Không phải đang giận dỗi? Nếu như cảm thấy không thoải mái chỗ nào, cháu có thể nói với tổ mẫu, tổ mẫu trò chuyện với cháu cũng sẽ tốt thôi.”

Nói cái gì?

Bùi Đại nãi nãi cười nhạt trong lòng, nàng ta còn lời gì có thể nói, ở trong nhà này đã không có chỗ dung thân cho nàng ta rồi.

Nàng ta bị nhốt ở trong phòng, không được thăm dò chuyện bên ngoài, mẹ chồng tránh không gặp nàng ta. Nàng ta chỉ cần nhắc tới Chu gia, Đại gia lập tức biến thành câm như hến. Nàng ta ở Bùi gia không có công lao cũng có khổ lao, quả nhiên lúc hữu dụng thì cái gì đều tốt, một khi xảy ra chuyện sai lầm thì lập tức bị vứt bỏ.

Biện ma ma nói đúng, Bùi gia không lập tức trừng trị nàng ta, làm sao không phải vì Chu gia còn chưa bại? Nếu Chu gia thắng, Bùi gia còn phải dùng nàng ta đi trao đổi lợi ích với Chu gia, đã như vậy không bằng nói rõ ra.

“Cháu dâu không giận dỗi,” Bùi Đại nãi nãi nói, “Cháu dâu nói đều là nói thật.”

Mặt Bùi thái phu nhân từ từ sa sầm, vẫn chưa nói gì, hạ nhân đã nói: “Đại gia tới rồi.”

Bùi Đại gia tiến vào hành lễ với Bùi thái phu nhân: “Tổ mẫu.” Ánh mắt thì nhìn Bùi Đại nãi nãi bên cạnh.


Bùi thái phu nhân xem đôi phu thê này, không khỏi thở dài: “Vợ chồng son lại cãi nhau sao? Ai không có xung đột va chạm, nói ra là tốt rồi. Quay về đi, chuyện trong phòng của phu thê các ngươi, lão thái bà ta sẽ không qua hỏi.”

Bùi Đại gia đáp một tiếng, nhìn Bùi Đại nãi nãi: “Cơ thể tổ mẫu không thoải mái, chúng ta đi thôi, đừng làm phiền lão nhân gia người nữa.”

Bùi Đại nãi nãi kinh ngạc nhìn phu quân trước mặt, đã đến tình cảnh như vậy rồi, Bùi gia vẫn còn giả cảnh thái bình: “Đây không phải là chuyện trong phòng của phu thê chúng con, mọi người rốt cuộc muốn con làm thế nào? Cứ không làm gì cả, ngây ngô tiếp như vậy sao? Chu gia những năm này làm bao nhiêu chuyện cho Bùi gia, tại sao đến thời khắc mấu chốt, lại rơi vào kết quả như vậy? Trương Ngự sử trong kinh và nhà thân gia cũng không hợp chính kiến, nhưng lúc nhà thân gia bị cách chức quan, Trương gia cũng đứng ra giành điều tốt cho nhà thân gia. Chu gia xảy ra chuyện, bất kể là tổ mẫu hay là phụ thân, mẫu thân, không có ai bàn bạc với con, trực tiếp kêu Bùi Khởi Đường mang binh đến tây lộ Quảng Nam.”

“Lòng người đều là thịt, đó là phụ mẫu của con, huynh đệ tỷ muội của con. Mọi người chỉ xem con giống như một hòn đá, không dòm ngó gì tới sống chết của họ sao?” Bùi Đại nãi nãi nói rồi nước mắt rơi xuống, “Dù sao cho dù con đi đến đâu cũng sẽ bị người nhìn chằm chằm, ma ma bên cạnh con cũng thế… Chúng con đã sớm không được coi là người nhà rồi.”

Bùi thái phu nhân hồi lâu mới nói: “Hoá ra ngươi nghĩ như vậy, lòng người xiêu vẹo rồi, nhìn chuyện gì cũng là xấu. Chuyện lần này không phải là bất đồng chính kiến, mà là mưu phản,” Nói tới đây giọng nghiêm nghị, “Cho dù Bùi gia và Chu gia muốn giúp đỡ nhau, ngươi cho là sẽ vui vẻ cả sao? Đừng nói là Chu gia cầu Ninh Vương bỏ qua cho Bùi gia, Ninh Vương cũng sẽ không đồng ý. Chu gia vì làm công thần sẽ chỉ làm ra chuyện đại nghĩa diệt thân thôi.”

“Bùi gia cũng giống như vậy, Chu gia thua, chúng ta cũng không giữ được tính mạng cho bọn họ, chỉ cần không bị liên luỵ đã là kết quả tốt nhất rồi. Pháp luật của Đại Tề còn ở đó, ngươi có bản lĩnh gì có thể khiến cho người mưu phản được tha thứ,” Bùi thái phu nhân đứng lên, “Cho dù là Thái hậu nương nương cũng bó tay không có cách nào khác, chỉ có thể nhìn Huệ Vương, Khánh Vương bị giết, chứ đừng nói là ngươi, một phu nhân nhỏ bé vô danh.”

“Năm đó Chu gia và Bùi gia giúp đỡ lẫn nhau, đó là bởi vì ở cùng trên một con thuyền. Bây giờ mọi người đã hai hướng khác nhau, trong tay là tính mạng của người toàn tộc, cho dù ai cũng phải cố gắng tranh giành. Ngươi yên tâm, trận chiến này là công bằng, ai thua cũng sẽ thua cam tâm tình nguyện. Bây giờ Bùi gia che chở ngươi, ngươi mới có thể bình yên đứng ở chỗ này, nếu không ngươi sớm đã vào đại lao vì là người Chu gia rồi.”

Ánh mắt Bùi thái phu nhân giống như một lưỡi dao đâm thẳng vào người Bùi Đại nãi nãi. Tay chân Bùi Đại nãi nãi lạnh như băng, run lẩy bẩy, nói cho cùng Bùi gia sẽ không nghĩ cho nàng ta.

Bùi Đại nãi nãi bỗng nhiên kéo Bùi Đại gia lại: “Cháu dâu chỉ là không hiểu, rõ ràng đây là trưởng tôn của Bùi gia, tại sao Bùi gia lại thiên vị Bùi Khởi Đường? Bùi Khởi Đường muốn làm gì Bùi gia liền toàn lực ủng hộ,” Nói tới đây ánh mắt nàng ta thẫm lại, “Tổ mẫu còn muốn giấu tới khi nào?”

Ánh mắt Bùi Đại nãi nãi phát ra ánh sáng đáng sợ: “Chúng cháu đã biết nguyên nhân rồi, bởi vì Bùi Khởi Đường căn bản không phải là con cái của Bùi gia, không phải là mẫu thân sinh ra, càng không phải là phụ thân tìm phòng ngoài, là Bùi gia chứa chấp khâm phạm triều đình tróc nã năm đó, là con của Khánh…”

“Mạc Như,” Bùi Đại gia hô to một tiếng, cắt đứt lời Bùi Đại nãi nãi, “Nàng nói bậy bạ gì thế hả, lời đồn đại bên ngoài nàng cũng có thể lọt vào tai sao? Đó đều là lời để đối phó với Bùi gia chúng ta.”

Nhưng Bùi Đại nãi nãi đã không dừng được: “Thái phu nhân, người nghe cháu dâu một câu, không bằng nhân lúc này còn sớm, nói rõ ràng với Hoàng thượng, nhanh chóng giao hắn ra. Nếu không Bùi gia và Chu gia đều là tội mưu phản giống nhau.”

Nói tới đây ánh mắt Bùi Đại nãi nãi dường như muốn tóe ra lửa.

Bùi thái phu nhân nói Chu gia như vậy, Bùi gia còn không phải như vậy sao.


Bùi Đại gia hận không thể tiến lên lập tức lôi Bùi Đại nãi nãi đi.

Vẻ mặt Bùi thái phu nhân lãnh đạm: “Ngươi đang uy hiếp Bùi gia, rằng nếu như Bùi gia không che chở các ngươi, các ngươi sẽ nói bí mật này ra sao.”

Bùi Đại nãi nãi nhìn Bùi Đại gia: “Đây chính là một bí mật, đúng, là bí mật lớn nhất của Bùi gia. Nếu như chúng ta không phát hiện ra, tương lai nói không chừng bị liên luỵ chết rồi cũng không biết nguyên nhân. Chàng là trưởng tôn của Bùi gia, Bùi gia có đối đãi với chàng như trưởng tôn hay không…”

Bùi Đại gia nắm chặt tay: “Nàng làm loạn đủ chưa.”

Bùi Đại gia vừa dứt lời, chỉ nghe trong sân truyền tới tiếng bước chân, có người “hu hu” vật lộn kêu gào.

Mặt Bùi Đại nãi nãi biến sắc lập tức nhìn ra ngoài cửa.

Tiêu ma ma dẫn hai ma ma quản sự đi vào.

Bùi Đại nãi nãi nhìn thấy Tiêu ma ma, sắc mặt càng trở nên khó coi, ngay sau đó Biện ma ma cũng bị hai bà tử lôi vào ném xuống đất.

Tiêu ma ma nói: “Nô tỳ đi theo Biện ma ma ra ngoài, nhìn thấy bà ta đến một hiệu cầm đồ ở cửa đông thành. Người ở đó tám phần là tai mắt của Ninh Vương lưu lại, sợ rằng tất cả mọi chuyện trong nhà chúng ta đều…”


Lời phía sau không cần nói, mọi người đều đã biết.

Bùi Đại nãi nãi cắn môi.

Bùi thái phu nhân nói: “Xem ra các ngươi vẫn vất vả bôn ba vì Chu gia.”

Trong lòng Bùi Đại nãi nãi lạnh như băng, ngày này vẫn tới rồi. Thời điểm nàng ta và Bùi gia tan vỡ đến rồi, trong lòng nàng ta mặc dù sợ hãi, nhưng nàng ta không thể cứ ngã xuống như vậy.

Bùi thái phu nhân nói: “Ngươi muốn tất cả mọi người đều biết bí mật của Bùi gia, như vậy Bùi Khởi Đường sẽ ở vào tình thế xấu, phụ thân ngươi có cơ hội thắng được trận đánh này lớn hơn.”

Cho tới nước này, Bùi Đại nãi nãi biết nàng ta đã không có cách nào giải thích, chỉ có cứng chọi với cứng mới có thể sống tiếp. Nàng ta không thể thua, Chu gia cũng không thể thua.

“Ngươi sẽ được toại nguyện.” Bùi thái phu nhân nói.

Bùi Đại nãi nãi kinh ngạc nhìn Bùi thái phu nhân, nàng ta không ngờ Bùi thái phu nhân sẽ bình tĩnh như thường vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.