Bạn đang đọc Đánh Mất Nụ Cười – Chương 6
Chương 7: Nguyên nhân của nỗi đau(3)
Khoảng 2 tháng sau, Chee Vill đã trở lại bình thường hơn, cô bé hiểu mình nên làm gì để xứng đáng với nỗ lực của Vũ Phong.
Hôm ấy, như bình thường, sau khi học ở nhà trẻ xong, Chee Vill đi bộ về nhà, thế rồi trên đường về Chee Vill đã gặp Tiểu anh, vậy là 2 cô bé rủ nhau đi chung đường luôn. Trong lúc đi, Tiểu Anh luôn hỏi thăm và an ủi cô.
_ Vill đừng buồn nữa nha, chị tin là mẹ em cũng không muốn thấy em buồn bã, cười lên đi, nụ cười của em rất đẹp mà.
Chee Vill hiểu chứ, nhưng lòng cứ buồn thì biết làm thế nào? Rất muốn cười lên ẹ an tâm chứ, nhưng lý trí cứ 1 đằng thì trái tim lại 1 nẻo. Dù sao, Tiểu Anh cũng chỉ muốn an ủi cô thôi, cô nên gật đầu cho chị ấy yên tâm. Nghĩ là làm, Chee Vill gật đầu rồi cười nhẹ. Mải suy nghĩ nên Chee Vill không để ý mình đã ra đến đường lớn, đang bước qua đường, cô chợt nhận ra đây chính là con đường dẫn mẹ cô xuống địa ngục. Chee Vill bắt đầu cảm thấy hoảng loạn, đôi chân không thể bước được nữa. Và, 1 lần nữa thần chết lại đến gần,rất gần. 1 chiếc xe tải đang phóng vù từ đằng xa tới,có vẻ như tài xế đang ngủ gật thì phải,ông ta không chú ý đến Chee Vill đang ở giữa đường mà cứ lao tới, rất gần rồi, rất gần rồi
RRRRRRRRRRẦMMMMMMMMMMMM!!!!!!!!!!!!
Lại là tiếng đọng đó, lại là máu nhưng mà… người nằm trong đó.. không phải là cô, mà là Tiểu Anh. Hồi nãy, trong khi chiếc xe tải đã rất gần cô rồi, thì tự nhiên Tiểu Anh lại ngu ngốc lao ra làm kẻ thế mạng cho cô. Lại 1 người nữa ra đi ngay trước mắt cô. Mấy người xung quanh đã gọi xe cấp cứu nhưng Chee Vill vẫn không thể hết sợ hãi.Cô nắm chặt tay Tiểu Anh, nước mắt tuôn trào, cô hỏi trong đau đớn:
_ Chị điên hả? Sao chị phải làm vậy chứ? Sao lại cứu em làm gì hả?
_ Vì chị… rất… yêu quý em- Tiểu Anh không mở mắt cố trả lời
_ Vậy chị yêu quý em làm gì? Ai kêu chị yêu quý em chứ?
_Không ai kêu,…. nhưng vì Vill… có nụ cười.. rất.. đ..ẹp nên chị mớ…i ..yêu qu..ý e..m
Đó là câu nói cuối cùng Tiểu Anh có thể nói, cũng là nỗi đau lớn nhất với Chee Vill