Bạn đang đọc Đánh Mất Nụ Cười – Chương 3
Chương 3: Chưa tan hận
4 NĂM SAU..
4 năm trôi qua, thấm thoắt đã 4 năm, giờ đây bà chưa bao giờ thấy hối hận về quyết định năm xưa. Tuy cuộc sống không được sung túc nhưng lại luôn ngập tràn tình yêu thương
Bà giờ đang ngồi bên bàn, đọc tin tức trên báo. Đột nhiên, 1 bức ảnh 4 người đập vào mắt bà với tiêu đề- gia đình hạnh phúc của chủ tịch Hạ Minh. Phải rồi, đây mới là gia đình hạnh phúc của họ. Còn với bà, chỉ 2 đứa con là đủ. Nghĩ đến đây, nước mắt bà đột nhiên rơi. Từ đằng xa, có 2 đứa trẻ vì nhìn thấy cảnh đó mà vội vã tiến vào. Đứa bé gái 4 tuổi với vẻ mặt lo lắng vội hỏi mẹ nó:
_ Mẹ sao vậy? Sao mẹ khóc?
_ Mẹ không sao Vill à, chỉ là mẹ cảm thấy đau buồn vì bị ba con phản bội thôi. Vill nè, con đừng bao giờ tha thứ cho những kẻ phản bội như vậy.- bà trả lời với 1 giọng t=buồn bã
_ Vill sẽ không tha thứ cho ông ta vì đã làm mẹ khóc
_ Ừ! Ngoan lắm
Khác với em gái mình, cậu bé 6 tuổi kia nhìn vào tờ báo mẹ đang cầm rồi thở dài, cậu nói:
_ Vill ra ngoài chơi đi. Anh an ủi mẹ cho- Hạ Vũ Phong, mặc dù chỉ hơn em mình, Hạ Chee Vill 2 tuổi nhưng luôn tỏ ra đúng chất 1 ngươì anh. Tuy nhiên, Chee Vill lại cao giọng trả lời:
_ Không thích, em cũng muốn an ủi mẹ nữa
_ Vill ra ngoài chơi đi, mẹ đang định dạy Phong học đó- biết con trai mình có gì đó định nói với mình nên bà vội khéo léo dụ con gái ra chỗ khác. Nghe mẹ nói như vậy, Chee Vill bĩu môi rồi bỏ ra ngoài. Đợi em gái mình đi, Vũ Phong quay sang nói với mẹ:
_ Mẹ đừng đau lòng vì ông ta nữa
_ Mẹ biết rồi. À, mẹ nhờ Phong là đừng nói cho Vill biết ông ta là ai, được không?- bà tươi cười nói
_ Dạ, con biết.- Vũ Phong trả lời, rồi lại quay sang lườm 4 người trong tờ báo kia.