Đọc truyện Danh Kiếm Hoa Hương – Chương 138: Bích Hải Cuồng Triều 2
Con mắt của vị lão huynh dùng ống nhòm quan sát có vẻ không tốt, y nhầm lẫn đội thuyền của Vân Phi Tường với những thương thuyền bình thường cuả Đại Minh, bèn hạ lệnh tăng tốc độ tiến đến cướp bóc.
Ròng rã trên biển suốt bảy tám ngày nay, Vân Phi Tường đang trong cơn tuyệt vọng, lương thực lại sắp cạn, y đang định trở về, bỗng thấy thuyền bọn người la sát xông xáo đến, y thoạt đầu kinh ngạc, rồi phát cuồng lên vì mừng.
Dĩ nhiên , một đằng “Tìm bọn mi rõ khổ”, một đằng “Của trên trời rơi xuống”, haI bên không chút khách khí, miệng la hét, vung tay vung chân chuẩn bị xông vào nhau.
Trận chiến này, một bên do tầm cừu mà đến, đã có sửa soạn kỹ lưỡng, khí thế hừng hực, hung hãn tựa hổ, sói, còn bên kia, cậy mình như lang sói trước bầy cừu đối phương, cứ ngỡ chỉ đâm hai nhát thương, bắn ba phát đại pháo là đánh bại đối thủ, dâu đè, lúc nhập trận rồi, mới phát hiện rằng vai trò cừu và sói đôi khi cũng bị đảo ngược!
Phần Vân Phi Tường, y tận dụng tối đa đám sói trong tay, đem xông phá bầy cừu, hoặc tấn công hai cánh, hoặc tập trung mũi nhọn, hoặc ồ ạt công đả, kết hợp các mặt trường đoản hỗ trợ cho nhau, khi xé lẻ, khi tập hợp lực lượng, tấn công có nhịp độ, chẳng quá một nửa thời thần, đã diệt gọn dối phương.
Vào cao điểm trận chiến, bọn Bạch Long sứ giả, Cao Phong, Lôi Vũ, Phí Ngữ Thư từ vẫn xa quan sát rõ, khi họ đến gần, chiến cuộc đang vào hồi tàn cục.
Say mê chém giết đến mắt đỏ quạch, Vân Phi Tường dường kiên quyết tàn sát trọn bộ người la sát, khi y thấy thuyền lạ tiến lại gần, chẳng chút chần chừ, đã ra lệnh thủ hạ dàn trận đón đầu.
Trông thấy thế, biết sắp xảy ra phiền phức to, Bạch Long sứ giả vội đề khí, lớn giọng gọi sang:
– Mấy bằng hữu trên biển kia, xin đừng hiểu lầm, chúng ta chẳng phải thù địch cuả các vị đâu!
Vân Phi Tường còn chưa trả lời, đã nghe Tôn Đại Hổ cười hô hố:
– Lão đại, con bà nó ..
Bọn mình rõ ràng gặp hên, kẻ thù bỗng dưng cả lũ tự động xẫn xác đến nạp mạng!
Vân Phi Tường se sẽ chau mày, y quan sát kỹ lưỡng Bạch Long sứ giả, nhủ thầm “Người này trang phục oai nghiêm, trường kiếm lăm lăm, khí thế bức nhân, có khi là kẻ mà nhiều người đồn đại là Bạch y kiếm khách đây chăng? Chẳng lẽ lại xảo hợp đến thế, tai mắt bản bang truy tầm y khắp nơi chẳng ra, bỗng nhiên giữa biển cả mênh mông lại va vấp vào y? Ừm …!mình hãy cứ lợi dụng kiểu ăn nói bỗ bã của tam đệ, thăm dò hắn một phen xem sao, sau đó sẽ tính!
Y bèn cất cao giọng đáp trả Bạch Long sứ giả:
– Các hạ tung hoành vũ lâm, bắt cóc người người khắp chốn, chẳng để Kim Kiếm bang vào mắt, còn đang giam giữ vợ con của phân đà chủ chúng ta, giờ lại lên giọng bảo đừng ngộ nhận!
Đứng lẫn vào đám đông, Cao Phong có bất ngờ khi gặp lại bọn người Kim Kiếm bang của Vân Phi Tường, gã sớm đã nghĩ đến chuyện “Bạch y kiếm khách bắt giữ vợ con nhà người ta”, giờ nghe chính miệng Vân Phi Tường nói ra, gã tỉnh ngộ liền, cười thầm trong bụng “Ha ha …! Màn vui náo nhiệt sắp xảy ra đây! Cường long đụng vào mãnh hổ, thế nào mà chẳng ầm ĩ …Bạch Long sứ giả ơi là Bạch Long sứ giả ơi, để xem thử xem võ công cao cường của ngươi đối phó cách nào với cái món số ít người của mi đụng độ đám đông bữa nay!
Vừa nhìn sơ qua, Lôi Vũ cũng cùng tâm tư với Cao Phong, thì ra giữa Vân Phi Tường cùng Bạch Long sứ giả vốn mang sẵn một món ân oán, lão lập tức than thầm “Hỏng to ..
Hỏng to …!Nếu bọn Kim Kiếm bang bữa nay hùa vào quần công báo cừu, xảy ra đại chiến đó, hậu quả chưa biết ra sao, vụ truy tầm cuả ta có khi tiêu tan mất!”
Mắt sắc như mắt chim ưng, Bạch Long sứ giả đảo một vòng vào bọn Tôn Đại Hổ, Khúc Lâm Giang, rồi quay sang hỏi Vân Phi Tường:
– Kim kiếm bang? Các hạ có phải là vị bang chủ đại danh đỉnh đỉnh Vân Phi Tường?