Danh Họa

Chương 3: Muốn Mỗi Ngày Bị Hắn Sờ Huyệt


Bạn đang đọc Danh Họa FULL – Chương 3: Muốn Mỗi Ngày Bị Hắn Sờ Huyệt


003.

Muốn mỗi ngày bị hắn sờ huyệt?
Trong phòng tắm hơi nước mờ mịt, Du Họa cầm vòi hoa sen ngồi bên cạnh bồn tắm rửa sạch hạ thể.
Ngón tay mang theo dòng nước ấm áp xuyên vào hai mảnh cánh hoa phấn nộn, rửa sạch sẽ huyệt dịch còn sót lại.
Du Họa ngốc lăng nhìn chằm chằm nơi nào đó trong phòng tắm, tâm tình thật lâu không thể bình phục.
Hôm nay cô không chỉ thật sự gặp được người kia, còn ở trước mặt anh cởi hết quần áo, bị anh sờ soạng huyệt còn lộng tới cao trào…
Đầu ngón tay của Du Họa vô ý thức mà ở huyệt băn khoăn, tìm được tiểu thịt viên vừa rồi làm cô cao trào kia, ấn xuống.
Kỳ quái.
Rõ ràng mỗi lần ở trong mơ bị anh hút vú sờ huyệt, khi cô tỉnh lại tự mình cũng sẽ sờ tiểu âm đế để giảm bớt khô nóng, nhưng trước nay đều không có phun trào khóa cảm như vừa rồi.

Rõ ràng đều chỉ là đơn giản xoa lộng, nhưng ngón tay anh thật giống như có ma lực, mỗi lần một xoa nhéo đều vô cùng kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến thần kinh mẫn cảm nhất của, làm dâʍ ŧɦủy̠ từng đợt từng đợt trào ra, nằm liệt ngồi tới đỉnh núi.
Du Họa cúi đầu, ngón tay thử va chạm ở huyệt động.
Toàn bộ nụ hoa do bị nước ấm rửa qua mà hiện lên một màu phấn hồng, lúc ngón tay đi vào bị hai mảnh trai bánh bao thịt ngậm lấy, lúc muốn rút ra lại bị nhục bích gắt gao hấp thụ, kéo ra một chút phấn nộn huyệt thịt.
Không có cảm giác.
Bất quá hình ảnh này nhìn rất mê người?
Vừa rồi khi anh sờ cô, anh có nảy sinh du͙ƈ vọиɠ đối với cô chứ?
Cốc —— cốc ——
Cửa phòng tắm bị gõ vang.
“Đã qua một tiếng rồi, ở bên trong có chuyện gì không, có cần tôi giúp đỡ không.”
Nghe được giọng nói trầm thấp từ ngoài cửa truyền vào, Du Họa hoảng sợ, vội vàng rút ngón tay từ trong huyệt ra, đóng vòi hoa sen.
“Không cần không cần, tôi không sao!”
Người đàn ông cười khẽ, chỉ không hiểu là tiểu người mẫu đang chột dạ: “Không có việc gì thì tốt, tôi ở ngay phòng khách, có việc gì thì kêu tôi.”
Du Họa gật đầu lung tung, nhớ tới người ngoài cửa nhìn không thấy, vội vàng lên tiếng: “Cảm ơn, tôi đã biết.”
Sau khi người ngoài cửa rời khỏi, Du Họa không dám ở lại lâu, lấy khăn lông trên giá lau khô thân thể.
Lúc mặc quần áo có chút khó khăn.
Qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm, mặc ở trên người khẳng định không thoải mái.

Hôm nay cô mặc là váy liền áo, nếu không mặc qυầи ɭóŧ sẽ giống như chân không ra trận.
Nghĩ đến một loạt hành vi vừa phát sinh vừa rồi, Du Họa quyết định không mặc.
Sờ cũng đã sờ, nếu bị nhìn thấy không mặc qυầи ɭóŧ cũng không có gì to tát.

LúcDu Họa trở lại phòng khách, dấu vết vừa rồi đã được rửa sạch sẽ, bố nghệ sô pha khó có thể rửa sạch được một tấm nệm mỏng che phủ lên.
Người đàn ông trước mặt đã thay một bộ quần áo nhẹ nhàng, ngồi ngay ngắn trên sô pha đơn, khóe môi treo một độ cung như có như không, nhìn qua so vừa rồi anh càng thêm dễ dàng để người khác tiếp cận.
“Thật xin lỗi cho hành vi vừa rồi.” Nhìn Du Họa ngồi xuống, người đàn ông dẫn đầu mở miệng: “Chỉ là tôi nhìn thân thể xinh đẹp quá nên hưng phấn.”
“Nếu cô không thể thông cảm cũng lựa chọn từ chối công việc làm mẫu này, tôi lại lần nữa xin lỗi, lúc trước Ôn Lâm và cô đã thương lượng xong thù lao phỏng vấn, tôi sẽ dựa vào đó bồi thường sẽ gấp ba cho cô.”
“Tôi đồng ý, Mặc Thư lão sư!” Du Họa gấp đến độ hô lên.
“Cô biết tôi?” Đôi mắt Giản Mặc Thư hiện lên một tia kinh ngạc.
Hàng năm anh đều ở nước ngoài phát triển, luôn luôn điệu thấp, ngoại trừ trường hợp bắt buộc còn lại cũng không mặt trước công chúng, bởi vậy mức độ nổi tiếng ở trong nước không cao.

Hơn nữa anh còn dặn dò Ôn Lâm không cần tiết lộ quá nhiều về thân phận của anh, nhưng tiểu người mẫu lại biết được chính xác tên anh.
“Tôi và ba tôi đều rất thích các tác phẩm của Mặc Thư lão sư…”
Ba của Du Họa vẫn luôn thưởng thức đối với tranh sơn dầu phong cảnh của  Giản Mặc Thư, lúc trước khi nhà cô còn giàu có sẽ thường đem dụng cụ vẽ tranh mang theo cô cùng đi ngắm cảnh vẽ thực vật.
“Bảy năm trước ba tôi có mang tôi đến tham quan triển lãm tranh của Mặc Thư lão sư, lúc đó tôi có nhìn thấy anh.”
“Thì ra là như vậy.” Giản Mặc Thư gật gật đầu, không nghĩ tới tiểu người mẫu là họa mê: “Nếu cô đồng ý thì rất tốt.”

“Vì để đảm bảo thời điểm ta muốn vẽ có thể lập tức tìm được người, cô nên ở lại nhà tôi —— biệt thự hai tầng, không gian rất lớn, không cần lo lắng xuất hiện tình huống xấu hổ.”
“Có thể!” Du Họa gật đầu mạnh.
Vừa đúng lúc sống tại ký túc xá cũng không vui vẻ, dọn ra ngoài còn lấy lại được tiền đặt cọc.
Thấy bộ dáng vui vẻ của Du Họa, Giản Mặc Thư lộ ra ý vị không rõ cười:
“Nhưng mà trước tiên tôi muốn nói với cô, gần đây tôi đang chuẩn bị một loạt tác phẩm với chủ đề về Dục nhân thể họa tác, nếu cô nhận công việc người mẫu này, thì việc giống như hôm nay…!không phải ít.”
Giống như hôm nay…?
Du Họa sửng sốt hai giây, phẩm ra nam nhân ngụ ý: nếu tiếp nhận công việc này, thì mỗi ngày sẽ bị anh như vậy…!Sờ huyệt đến cao trào?
——————
Chương 3, nam chính rốt cuộc có được tên họ
Kế tiếp hẳn là phải đi điểm cốt truyện, thịt heo hẳn là sẽ không thực mau thượng ( đều phải trụ cùng nhau còn sẽ xa sao ), tiểu thịt sẽ có ~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.