Bạn đang đọc Đấng Du Ký Cửu Giai Giới – Chương 73: Kết Luận
“Này, đừng nói là thiên phú kia vẫn còn giữ nhé.
Lần trước mình cưỡng hiếp dì Như thì cũng xảy ra hiện tượng này.
Cơ thể của dì ấy, đang biến đổi sao?” Ma Kim có hơi bất ngờ.
Ái Như vẫn vô tư trả lời:
-Chàng nói cái gì to cơ?
“Chưa có kết luận chắc chắn, liệu mình có nên nói ra không?” Ma Kim thầm nghĩ.
-Tình cảm của chúng ta to hơn thì phải.
-Thật là…
Hôm sau, vụ án tám người bị sát hại dã man vang động khắp thành, dân chúng bàn tán sôi nổi.
-Ta nghe nói Hoàng Hà Thành có nhiều vụ mất tích, nhưng đây là lần hiếm hoi còn xác đấy.
-Đúng vậy, lúc trước ta còn nghĩ do ma quỷ làm.
-Nhưng vụ như thế có liên quan với nhau không nhỉ?
Vì Ma Kim đã ngụy trang một cách hoàn hảo, vụ án mạng cũng xảy ở xa khách điếm cho nên việc này đã thành công trót lọt.
Phía quan phủ cũng cử lính tới sào huyệt của Hổ Thiết nhưng bọn chúng đã biến mất một cách bí ẩn.
Ma Kim vẫn còn muốn tìm hiểu bọn tu ma đó nhưng hiện tại thì hắn phải tập trung vào nghiên cứu thiên phú của bản thân.
Ma Kim cả ngày hôm nay quấn quýt bên Ái Như, tiện thể quan sát sự thay đổi của cả hai.
“Thính giác, thị giác, khứu giác, vị giác thậm chí là xúc giác của dì Như trở nên cực kì nhạy bén.
Chắc chắn là cô ta đã thăng lên nhất giai sơ kì, không bàn cãi nữa.
Nước da bắt đầu trắng mịn, vóc dáng cải thiện, nếp nhăn cũng đã biến mất.
Nhưng là tại sao chứ, ngày xưa là do ma khí dự trữ của ta, nhưng mà bây giờ bản thân ta cũng cần dùng tới nó để tăng tu vi mà, à khoan đã, hình như ta không hấp thụ dục khí, vẫn biến đổi nó sang ma khí dự trữ.”
Đến tối, khi quán còn lác đác vài người khách, hắn ta liền âm thầm bước vào trong chỗ Ái Như đang ngồi kiểm kê sổ sách.
Hắn biến thái khom người xuống dưới hộc bàn, bắt đầu sàm sỡ đôi chân của nàng.
Ái Như tất nhiên xấu hổ, liền khép chặt chân lại, dùng tay ra hiệu hắn dừng lại.
Ma Kim ấy vậy mà dạng chân của nàng ra, úp mặt vào chiếc đùi trắng nõn nà, hít lấy hít để.
Nàng đành giả bộ gục đầu xuống để nói nhỏ với hắn:
-Này, dừng lại đi, lỡ có ai phát hiện ra thì sao.
Hắn dùng lưỡi liếm một đường nhằm khẳng định việc này đã quyết, không thể chối từ.
Thế là nàng ngượng ngạo mắt liếc qua liếc lại dòm chừng khách hàng lẫn nhân viên, còn hắn cứ mãi nghịch ngợm phía dưới.
Tuy nhiên Ma Kim cũng không muốn làm khó nàng, khi cơ thể nàng vừa chạm mức kích thích bắt đầu không kiềm chế mà khẽ úp mặt xuống bàn rên rỉ, hắn cũng dừng lại mà đi ra.
-Nhân viên mới, ngươi làm gì mà bò từ trong đấy ra thế.
(Tên tiểu nhị vừa bước lên từ phòng bếp bắt gặp)
-À, ta giao đồ cho bà chủ, lỡ rớt xuống nên cúi xuống nhặt thôi.
Ái Như tim đập thình thịch như muốn rớt cả bên ngoài.
Hắn đi lên phòng nằm suy nghĩ “Gian lận! Ta vừa làm biến thái đó xong thì cơ thể như muốn đột phá lên, không thể nhầm được, rõ ràng dục khí nhiêu đó là không hề đủ để tu vi tăng nhanh đến vậy, nhất là khi ở Hạ Giới nó bị phân tán cực kì nhanh, mà dẫu cho ta có thiên phú hấp thụ toàn phần hay gấp mười thì cũng không nhiều như thế.
Trải nghiệm mới lạ sao? Thiên phú này bá quá đi thôi!”
“Tiếng mở cửa” Ái Như bước vào quát mắng.
-Nãy tại sao chàng làm vậy, lỡ bị bại lộ thì mất mặt lắm biết không hả.
-Thế nàng sợ mất ta hay là mất mặt.
-Ta…ta..
-Lấp bấp cái gì, thấy trong người nóng bức lắm phải không? Lại đây ta giải nhiệt cho.
Nàng chốt cửa phòng lại rồi, thẹn thùng bước tới.
-Cởi đồ ra đi.
Ta có chút vấn đề cần bàn.
-Bàn gì mà phải cởi đồ ra cơ chứ.
-Mau lên.
Hay muốn ta xé rách.
-Thôi được rồi, ta cởi, chịu chưa.
Trút bỏ xiêm y, cơ thể nàng giờ trần trụi đứng trước mặt hắn.
-Này tự nhìn xem có gì thay đổi không?
-Đừng nhìn như vậy, ta xấu hổ lắm.
-Ta nghiêm túc, không đùa cợt, nàng thử kiểm tra cơ thể xem, sau hôm qua có thấy gì khác lạ không?
-Ờ ừm, chàng nói ta mới để ý, vòng một và vòng ba có to hơn một tí, vòng hai thì…!cũng bớt đi chút mỡ.
-Nếu ta không nhầm thì nàng trở thành tu chân giả rồi đấy.
Cơ thể bắt đầu chuyển hóa đẹp hơn, mà thật ra ta cũng không rõ mấy cái từ nhị giai trở xuống.
-Ý chàng là sao? Ta không hiểu lắm.
-Nói tóm lại là sau khi nàng quan hệ với ta, thì nàng tu vi tăng lên, hiện tại nàng là tu chân giả nhất giai sơ kì.
-Chàng đang đùa đó sao?
-Còn làm ra bộ dạng đó ta giết ngươi bây giờ.
(Ma Kim bực tức giở cái giọng cọc cằn)
Gương mặt Ái Như có chút sợ sệt.
-Á a, ta lỡ mồm.
Xin lỗi, xin lỗi mà.
Ma Kim vội vàng dỗ dành, nàng thấy thế thì không còn sợ nữa mà chuyển sang tâm thế làm nũng.
-Huhu, không chịu đâu, chàng đòi giết ta.
-Ta vô tình mất kiểm soát một tí, ai bảo nàng đẹp quá làm chi khiến dục vọng ta dâng lên.
Thôi, để ta xoa bóp cho nàng bù đắp lại nha.
Hắn bế nàng lên giường, đặt nàng nằm úp xuống rồi sau đó nhẹ nhàng xoa đều tấm lưng nàng, từ từ kéo xuống cái vách sâu giữa hai ngọn núi phía dưới.
“Ngày xưa mình trên giường chiếu còn thứ gì chưa trải nghiệm nhỉ, à khoan đã, có một thứ cực kì dơ bẩn mà không thể tìm thấy trong cơ thể các cô nương trên Thượng Giới.
Tranh thủ lúc Ái Như vẫn còn lưu giữ nó trong người vậy, tuy có hơi ghê nhưng vì thăng giai, ta sẽ bất chấp.”
Hắn ta liếm láp hang động đó, Ái Như có chút ngại nhưng mà vẫn nằm im hưởng thụ.
Dùng lưỡi đâm sâu vào, hắn cảm nhận vị đăng đắng “Nhục nhã quá, nhưng không sao, đã tu hành thì không quan trọng tiểu tiết, à mà cái này là đại mà.” Tuy đạo tâm có chút lung lay nhưng mà trải nghiệm thứ mới lạ này khiến tu vi hắn tăng nhanh chóng.
Nước nôi phía dưới của Ái Như đã lênh láng.
-Ta đưa vào nhé!
Nàng im lặng đồng ý.
Nhưng mà nàng đã nghĩ sai rồi, hắn chuẩn bị phá nát một cái lần đầu khác của nàng.
-Ưmmmm, ứmmmm!
Hắn biết trước nên đã dùng tay bịt miệng nàng lại, không cho nàng phản kháng.
“Tuy cái này ta có làm hoài, nhưng việc không thông báo trước mà tùy tiện như vậy là lần đầu, hahaha, sức mạnh ơi ta tới đây!”
Dù gì hắn cũng nhân từ mà kiềm chế cảm xúc, giữ nhịp tấn công một cách chậm rãi từ từ, lại còn hướng dẫn nàng.
-Thả lỏng nó ra đi sẽ bớt đau hơn đó.
Lần này hắn còn tệ hơn không khác hai lần trước, mới năm phút đã bùng nổ “Khốn nạn, ta còn đang tính để dành cho nàng thư giản chỗ kia.”
Hắn đành lật người nàng lại.
-Này, sao lại khóc thế, đau lắm à, ta xin lỗi, để ta giúp nàng xoa dịu một tí.
Nàng mặc dù rất giận hắn nhưng vẫn cố nán lại một tí, dù gì kĩ thuật này làm nên tên tuổi của hắn ta mà.
Lần này hắn không dùng lưỡi nữa mà dùng tay để rung động thác nước, đơn giản là vì vị trí phía dưới không còn thơm tho nữa, nên miệng hắn đành ăn tạm hai cái bánh bao.
Mặc dù khi nãy nàng rỉ nhiều đến ướt một vùng trên ga giường, nhưng dưới sự tác động của hắn, nàng lần nữa bắn tung tóe và hét lên:
-Aaaaaa, ta không kiềm được nữa rồi.
Tuy nhiên nhìn lại thì dường như không chỉ một lỗ hoạt động.
Hắn khiến nàng không còn chút mặt mũi gì nữa, liêm sỉ của nàng đã cuốn trôi theo đó rồi.
Nàng vội bỏ chạy ra ngoài, may mà vừa tới cửa hắn kịp thời giữ nàng lại.
-Huhu, bỏ ta ra, ta mất hết phẩm giá rồi.
-Suỵt, nhỏ tiếng thôi, đang trần truồng thế này tính chạy ra cho người khác coi à? Ở lại giúp ta dọn dẹp nào.
Thế là hai người hì hục lau chùi căn phòng có chút bốc mùi.
Sau đó lại cùng nhau tắm rửa, nhưng Ma Kim sau khi lợi dụng người khác xong lại chả thèm ham muốn gì thêm, chỉ biết kì cọ bản thân, Ái Như đang vờ giận hắn nên cũng chẳng dám chủ động, thậm chí vệ sinh sạch sẽ xong hắn còn tính trở về căn phòng thiếu ga, thiếu gối để ngủ:
-Này, ngươi tối nay ngủ tạm ở phòng ta một đêm đi!
-Ừm cũng được.
Thế là hắn ôm nàng đánh một giấc ngon lành.
Sau vụ điên rồ hôm qua, sức mạnh của Ma Kim tăng cũng được kha khá.
Sáng hôm sau, hắn ra ngoài để nghe ngóng về cách trở thành tu chân giả dưới thân phận một người bình thường.
Hắn tự hỏi “Lần này nên đi tu tiên nhỉ? Dù gì trải nghiệm tu ma cũng trải qua kha khá rồi nên sẽ thăng tiến rất chậm.
Chưa kể dì Như cũng không dám tu ma với mình.”
Tuy nhiên đối với phàm nhân mà nói, bước vào con đường tiên đạo đa số chỉ bởi một chữ “duyên”, ở Hạ Giới, không ít kẻ bước vào nhất giai, nhưng để đột phá lên nhị giai, nếu không phải có thế lực phía sau chống lưng thì phải trải qua sinh tử một đấu trăm đấu ngàn.
Cơ mà đáng tiếc, Hoàng Hà Thành dường như đang chịu ảnh hưởng bởi thế lực tu ma, hắn đảo vòng quanh thành vẫn không thấy có tí dấu hiệu nào của phe tu tiên cả.
“Xung quanh đây cũng không có yêu quái hay ma thú gì, ngoài trừ nhiều vụ mất tích bí ẩn do đám ma đầu Hổ Thiết làm ra thì còn lại khá yên bình.”
Ngó thấy một đoàn binh lính đang đi tuần tra, hắn tự nhủ: “Hay là mình gia nhập quân triều đình nhỉ?”
Loay hoay từ sáng sớm đến chiều tối, hắn cũng giải quyết được vài rắc rối nhỏ rồi quay về quán trọ để nghỉ ngơi.
Ái Như thấy hắn trở về, cũng theo sau lên phòng mắng mỏ:
-Ngươi đi đâu cả ngày thế hả?
-Chẳng phải ta đã nói trước rồi sao, ta đi dạo phố một tí.
-Đấy, một tí của ngươi mà đã đến tối om thế này.
-Ồ, ta không để ý lắm, để nàng phải lo lắng rồi, ta xin lỗi.
-Chỉ biết xin lỗi thôi, thế chắc ăn uống ở ngoài rồi à?
-Ta chưa.
-Bộ không biết đói sao?
-Đói? À nhỉ, ta đói quá đi, Ái Như xinh đẹp có thể làm cho ta chút gì đó lót bụng không.
Từ sáng đến giờ ta chưa ăn chưa uống gì cả.
-Thật là hết nói nổi, ngồi đó đi ta đem lên.
Sau một lúc cặm cụi dưới bếp, nàng cũng đem lên một mâm đầy ắp thức ăn, còn có cả nước trái cây.
-Nàng cũng chưa ăn gì phải không?
-Hả, đâu có, ai mà thèm chờ ngươi chứ.
Trùng hợp vừa dứt câu, bụng nàng đã kêu lên một tiếng khiến nàng đỏ cả mặt.
-Chúng ta cùng ăn thôi.
“Nhớ lại thời trên Thượng Giới quá đi mất, chỉ có bú sữa hoặc hút máu là thỏa mãn, dưới đây phải ăn phải uống lại còn phải đại tiện nữa.” hắn chợt nghĩ.
Lúc này Ái Như tò mò hỏi hắn:
-Chuyện chàng nói tối qua, có thật không?