Dân Thường Xấu Xí Hay Hot Boy Đẹp Trai

Chương 17 : Ko được đi, tranh chấp và chuẩn bị


Bạn đang đọc Dân Thường Xấu Xí Hay Hot Boy Đẹp Trai: Chương 17 : Ko được đi, tranh chấp và chuẩn bị

_Xớ ta đây đã hạ mình rũ đi mà còn làm giá, ko đi thì thôi ai thèm_Nó nguýt dài 1 cái rồi quay lên tám với con Hoa để lại khuôn mặt cười đắc chí của ai đó
GiỜ RA CHƠI
Minh lại chạy đi đâu đó quả thật có nhiều lần nó muốn biết lắm nhưng hỏi hắn hắn ko trả lời mà thôi kệ bây giờ nó phải lên sân thượng chọc tức mấy ông kia đã.
SÂN THƯỢNG
Nó bước vào thấy mặt thằng nào thằng nấy buồn rười rượi. Nó chạy đến làm bộ mặt buồn buồn hỏi thắm đủ kiểu
_Ủa sao mấy anh buồn vậy, có chuyện gì ko vui à_Nó hỏi nhưng đáp lại nó chỉ là tiếng nhạc của gió mà thôi thế là nó nói tiếp
_Nếu thế để em hú mấy chị đẹp đẹp lên chơi với mấy anh ấy anh đỡ buồn nha…MẤY CHỊ ƠI…ưm.. ưm_Nói đoạn nó chạy xuống cầu thang tính hét thì ông Bảo chạy đến bịt miệng nó lại
_Con quỷ, mày biết tại sao tụi tao buồn mà làm bộ, tự nhiên lớp 10, 11 được đi chơi mà lớp 12 ko được đi là sao, cái cha hiệu trưởng đó quá đáng thật còn nữa hồi tụi tao học lớp 10, 11 thì toàn cho đi mấy cái nơi cũ cũ như Nha Trang, Vũng Tàu tụi tao ngán đến tận cổ luôn tự nhiên năm nay cho đi nơi mới lạ lại ko cho tụi tao đi là sao, tức quá mà”_Ổng ca nguyên bài ca làm nó đơ luôn. Còn 2 ông kia cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình

( Tại gia đình tên Tuấn và Nhân góp phần xây trường nên mấy cái tin này mấy người đó đã biết từ trước)
_Cũng tại vì nhà trường thấy lớp 12 mất học để thi đại học nên mới ko cho đi vốn là muốn tốt ấy anh mà thôi”_Nó nói với vẻ mặt thông cảm
_Thôi mệt mày quá đi khùng, à mà thằng Hoàng đâu sao bữa giờ tao ko thấy nó _Ổng nói với nó rồi quay qua hỏi tụi kia
_Thằng nào mới nhắc tên tao thế, tao đây này_Hoàng từ đâu bước vào lên tiếng
_Ủa Hoàng sao bữa giờ mày ko lên hay là có em nào rồi quên tụi tao_Tuấn giờ mới lên tiếng
_Bớt nhảm đi ông hai tại bữa giờ tao bận nên ko lên được sorry”_Hoàng
_À, mày có biết cái vụ đi chơi biển Ninh Chữ hok_Nhân hỏi
_Biết, hơi tiếc vì ko được đi mà thôi học ko lo học đi đâu_Hoàng nói
_Cái gì ? tao có nghe lầm hok thằng Hoàng hôm nay biết nói từ học nữa kìa đó giờ mày đâu có thích học đâu _Tuấn hỏi ( vô duyên nếu ko học người ta qua nước ngoài du học làm gì)
Mỏi mắt quá nếu dấu hay chữ có gì sai mong mấy bạn đừng trách t/g nha lúc nãy bấm bậy bạ phải viết lại nên đau mắt quá trời luôn bạn nào thương mình thì làm ơn cmt dùm nha
_Thôi bây giờ tao có việc bận nên đi trước bọn bây ở lại tiếp tục nói nhảm đi ha_Hoàng nói rồi ngay lập tức bỏ đi. Ông Bảo ngẩn người, gọi với theo
_Ê, thằng kia mày mới đến chưa được 5 phút nữa mà đi đâu vậy hả mà mày nói bọn tao nói nhảm là sao tao nói toàn đúng sự ko chứ có nói nhảm bao giờ đâu”_Ông Bảo tức giận hét
Nó nãy giờ nhìn theo Hoàng từ lúc hắn đến rồi hắn đi mặt ngẩn ra vì từ nãy đến giờ nó có nói chuyện với Hoàng câu nào đâu chưa gì Hoàng đã bỏ đi kể từ cái hôm đi uống nước hôm nay nó mới gặp lại hắn mà hắn lại chẳng nói với nó câu nào. Nó hơi bị tức nhưng nghĩ lại thấy mình vô lý quá nó ko tức nữa quay qua tiếp tục nói chuyện với mấy ông kia. Người thì tức giận, người thì vui vẻ, thời gian cứ thế trôi qua cho đến khi…

Đêm trước ngày đi chơi
_Cái quần này đẹp nè hay là cái quần này thôi cái quần kia đẹp hơn…à cái áo xanh đó được đó thôi lấy cái áo này đi cái áo này đẹp hơn…_Và người lảm nhảm 1 mình nãy giờ ko ai khác chính là nó. Chuyện là thế này vì nó nôn nóng trước ngày đi chơi quá nên đâm ra khùng ko biết nên chọn quần áo nào cho phù hợp. Sau hơn 2 tiếng đồng hồ cuối cùng nó cũng soạn xong đồ đạc , nó mệt mỏi nằm xuống giường. Mặc dủ rất rất rất buồn ngủ nhưng ko biết sao nó ngủ ko được có lẽ vì nó nôn nóng quá chăng ? Ko thật ra nó đang suy nghĩ về hắn (Minh) nó ko hiểu vì sao hắn ko đi hay là hắn ghét nó còn ko là hắn bị vết sẹo gì đó ở lưng nên ko đi hay là…Nó cứ nghĩ mãi, nghĩ mãi như thế cho đến gần 2h sáng thì nó mới chợp mắt được (giờ này mới ngủ mà 5h là đi thì sao dậy nổi trời 100% sáng mai mắt như gấu trúc luôn nè)
5h Sáng hôm sau
Kotae no nai mainichi ga
Tada sugite yuku jikan ga
Kore kara saki dou naru no darou
Wakaranai
Yami yori mo fukai yoru no
Kodoku ni madowasareteta

Nara kou ima kizuite hoshii
Koko kara nigeda *ai kara
(Tsukiakari No Michishirube – Stereopony) (bạn nào rãnh thì nghe thử đi cũng hay lắm ak)
Đó chính là tiếng chuông báo thức của nó cũng hên là hôm qua thông minh biết mình dậy ko nổi nên lấy ĐT ra cài báo thức. Nghe tiếng chuông nó bật dậy lập tức (biết mình sắp đi chơi mà ). Chạy đi làm VSCN rồi chạy xuống nhà vớ lấy ổ bánh mì của ông Bảo xong chạy đi đằng sau còn có tiếng la oai oái. Thực ra là ổ bánh mì đó ổng làm để cho ổng đi học ăn (lớp 10,11 đi chơi nhưng lớp 12 phải đến trường học ) mà lại bị nó lấy đi cuối cùng ổng phài làm lại ổ bánh mì khác thầm rủa “Đi đi, đi luôn đi mày mà về là tao giết mày chết luôn ” (dám hok cha)
TRÊN TRƯỜNG
Trước cổng trường là mấy chiếc xe đủ loại màu gì cũng có. Nó đeo balô bước vào nhìn ngó nhìn nghiêng, mắt mở to hết cỡ, há hốc mồm mà kêu 1 tiếng Trời. Sân trường bây giờ phải nói là đông kinh khủng. Đang ngơ người trước cảnh tượng này thì “hù con Hoa ko biết từ khi nào đứng su lưng nó hù 1 tiếng làm nó muốn rớt tim luôn, nhỏ nói
_Đứng đây chi nữa vào lẹ đi tụi nó đủ hết rồi chỉ còn có mình bà thôi đó _Hoa nói rồi đẩy đẩy nó vào (lúc này con Hoa đang đứng ở sau lưng nó vẫn chưa nhìn thấy mặt nó)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.