Đọc truyện Đan Thần (Bất Hủ Đan Thần) – Chương 6: Hạ thủ lưu tìnhn
Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Nguồn: Mê Truyện
– Thiếu gia. . . Thiếu gia. . .
Trình Cung ly khai sân nhỏ, nhìn thấy mọi người vội vàng vấn an, chỉ là trong mắt đều mang theo thần sắc khác thường. Càng có một ít thị nữ tuổi trẻ xinh đẹp, thấy được Trình Cung liền vấn an, nhưng bước chân lại lui về phía sau.
Có một ít càng là ở rất xa nhẹ giọng kinh hô, sau đó xoay người cải biến phương hướng, không dám đối mặt cùng Trình Cung. Đây là nhà mình sao, những người này còn kém hô to một tiếng Trình Cung nữa thôi, sau đó điên cuồng chạy trốn. Trình Cung chỉ có thể cười khổ, nhưng như vậy cũng có một chỗ tốt, sẽ không có người đi chú ý mình đã không phải là đại thiếu gia quần là áo lượt của Trình gia rồi.
Vừa rồi lúc hắn đi ra, còn có mấy gia đinh cùng một ít thị vệ muốn đi theo, đều là ăn mặc trang phục bình thường, xem xét là quen việc dễ làm, vừa nói muốn cùng Trình Cung đi ra ngoài đều rất vui vẻ, nhưng đều bị Trình Cung đuổi trở về. Hơn nữa lại bảo bọn hắn đi tìm tổng quản, về sau mình rời khỏi tiểu viện, không cho phép ai đi theo mình.
– Hôm nay tiểu La mời khách. . .
– La đội lợi hại ah, bị phạt cũng có thể đột phá.
– Dùng tộc độ này của Tiểu La, không cần một năm đoán chừng có thể đạt tới Hoán Cốt kỳ, trở thành cao thủ chân chính rồi.
. . .
– Đại thiếu, Đại thiếu gia. . .
Lúc này bảy tám tên binh sĩ vừa mới từ diễn võ trường đi ra, đang vây quanh La Anh Hùng hưng phấn nói, không ngờ lại gặp được Trình Cung đang đi tới, những người này đều bề bộn đứng lại khom người thi lễ.
– Hừ.
La Anh Hùng vốn là được một đám lão binh cùng hai thủ hạ của mình quay chung quanh, tâm tình đang vui vẻ lại gặp Trình Cung, sắc mặt lập tức biến đổi. Chẳng những không có thi lễ, ngược lại còn tức giận hừ lạnh một tiếng. Đại thiếu, hắn cũng xứng làm đại thiếu sao, quả thực làm nhục danh dự Trình gia, tại sao Trình gia có thể có dạng đệ tử như vậy, còn không bằng chết đi.
– Anh Hùng. . .
– La đội, tiểu La. . .
Thấy La Anh Hùng như thế, vài tên lão binh cùng thủ hạ của La Anh Hùng đều rất sốt ruột. Tuy Trình gia không giống gia tộc khác hà khắc đối với hạ nhân như vậy, nhưng quy củ thực sự rất sâm nghiêm, Trình lão gia tử càng là dùng quân quy trị gia.
Là hắn, Trình Cung tùy ý đi bộ cũng không nghĩ tới gặp được La Anh Hùng, vừa nhìn La Anh Hùng là hắn đã nhận ra người này. Trong trí nhớ lộn xộn kia, Trình Cung cũng không có trí nhớ về người này, Trình Cung nhớ rõ hắn là bởi vì lúc trước ở trước cửa, mình hạ lệnh bắt Dư Siêu Quần, rõ ràng hắn nghe được lại mang người ly khai.
– Huyết khí, sát khí trên người vô cùng đủ, mới từ chiến trường trở về a, vậy ngươi nói cho ta biết. . .
Trình Cung nhìn La Anh Hùng, thanh âm đột nhiên đề cao:
– Không tôn trọng chủ, không nghe điều khiển, không để ý chức trách, mục vô chủ tử, phải bị tội gì?
– Đại thiếu, tiểu La vừa trở về không hiểu. . .
– Ta hỏi các ngươi sao?
Nhiều người đồng thời muốn cầu tình, thanh âm Trình Cung lạnh lẽo, ánh mắt đảo qua, mấy người kia đều cảm giác tâm thần run lên, sợ tới mức không dám lên tiếng nữa.
Nguy rồi, lần này có thể phiền toái, chỉ là đại thiếu bình thường ở nhà rất chú ý cẩn thận, hôm nay là làm sao vậy. Trước kia tuy Trình Cung có tiếng xấu bên ngoài, nhưng trong nhà cũng không dám xằng bậy, hơn nữa càng khiến cho mấy lão binh này kinh ngạc chính là, khí thế khi Trình Cung nói chuyện phát ra, ép tới bọn hắn không dám lên tiếng.
Trước kia tuy mặt ngoài tôn kính, nhưng chưa từng có cảm giác e ngại này, lúc này Trình Cung nổi giận lại làm cho bọn hắn có một cảm giác trở lại quân doanh, lúc Tướng quân ngồi ở phía trên nổi giận, cái loại cảm giác áp bách cường đại này làm cho người ta hít thở không thông, không dám trực tiếp nhìn thẳng.
La Anh Hùng thở hổn hển, lồng ngực có chút phập phồng, hận không thể bóp nát côn sắt trong tay, nhìn hằm hằm Trình Cung:
– Ta chỉ nghe quân lệnh, ngươi không xứng.
– Tiểu La, ngươi muốn chết ah. . .
– La đội đừng nói nữa. . .
Mấy người khác đều bị hù sợ rồi, bất kể vị Trình đại thiếu này như thế nào, dù sao tại đây cũng là phủ Trấn Quốc Công, là Vân Ca Thành. Mà bọn hắn là thị vệ Trình phủ, hạ nhân đối với chủ tử như thế, cho dù giết cũng không có chỗ đi cáo.
Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, ở tuổi này có thể đạt tới Thoát Thai kỳ tầng thứ chín đã là phi thường khó được rồi, nhưng lại làm cho Trình Cung chính thức kỳ quái chính là, thời điểm ánh mắt hắn nhìn mình, vô cùng phẫn nộ, tức giận, không cam lòng, cái loại hận ý này rất kỳ quái.
Nếu như là cừu nhân nhìn mình như vậy, Trình Cung còn có thể hiểu được, nhưng nơi này là phủ Trấn Quốc Công, Trình gia sao có thể để cho người như vậy ở chỗ này. Mặc kệ có nội tình gì, mặc kệ thân thể này trước kia như thế nào, nhưng lại để cho một sĩ binh nói không xứng, cái này cũng quả thực quá vô nghĩa rồi.
Tay của Trình Cung khẽ động, trực tiếp rút ra bội đao của một sĩ binh bên cạnh, thuận thế nhảy lên, đao nhanh đến kinh người, thời điểm tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, đao đã đến cổ họng của La Anh Hùng.
La Anh Hùng cũng hoàn toàn không nghĩ tới, cái đại thiếu quần là áo lượt này đột nhiên ra tay, càng không nghĩ tới tốc độ nhanh như thế, công tác liên tục, không có nửa điểm do dự cùng dây dưa. Nhanh, quá nhanh, thời điểm La Anh Hùng không có chú ý, lưỡi đao đã tiếp xúc đến da của hắn, uy hiếp tử vong bao phủ. Từ mười lăm tuổi tòng quân, tuy trải qua vô số lần sinh tử chém giết, nhưng mà thời điểm tiếp cận tử vong như thế, hắn gặp không cao hơn ba lượt.
Giờ khắc này mí mắt trái của La Anh Hùng giật giật, loại cảm giác tử vong không hề có dấu hiệu, đột nhiên hàng lâm quá giống lần bị thương kia.
– Đang.
Giờ phút này muốn lui đã hoàn toàn không còn kịp rồi, cũng may La Anh Hùng vừa mới đạt tới Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, côn sắt trong tay còn chưa có ném, theo bản năng xoay côn. Đao côn chạm vào nhau, lực lượng khổng lồ trên đao truyền đến làm cho côn sắt trong tay La Anh Hùng muốn rời tay, người của hắn cũng bị chấn lui về phía sau mấy bước.
Dưới chân Trình Cung hơi động một chút, nhìn như rất chậm nhưng lại lập tức đến phụ cận, đao đã trực tiếp đánh xuống.
– Đang. . .
Trường đao cùng côn sắt chạm vào nhau lần nữa, hai tay La Anh Hùng nâng côn ngăn công kích, giờ phút này lực lượng của hắn cũng đã bạo phát ra, hai mắt huyết hồng:
– Ngươi không đáng, ngươi không xứng để cha ta cùng hai ngàn tướng sĩ di sinh.
La Anh Hùng giống như nổi điên, côn sắt trong tay cũng thi triển ra, Thoát Thai kỳ tầng thứ chín so với Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy cũng không phải là mạnh hơn một lần, từ hai lần va chạm vừa rồi có thể nhìn ra lực lượng của La Anh Hùng mạnh hơn gấp hai lần so với Trình Cung.
– Điên rồi. . . Tiểu tử này điên rồi. . .
– Cái này có thể gây đại họa. . .
– Làm sao bây giờ ah!
– Kì quái, sao đại thiếu lại mạnh như vậy, lực lượng này ít nhất cũng là Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy ah.
– Đúng vậy, không ngờ đại thiếu chặn được công kích của La đội, hơn nữa mới vừa rồi còn thiếu chút nữa. . .
. . .
Thẳng đến khi La Anh Hùng kịp phản ứng, bị kích thích điên cuồng bộc phát, những binh lính chung quanh kia mới kịp phản ứng, vừa bắt đầu phản ứng của mọi người đều là hoảng sợ, nếu như Đại thiếu thực sự xảy ra cái gì không hay mà nói, khẳng định bọn hắn cũng không thoát khỏi liên quan. Nhưng lực lượng mấy người bọn hắn mạnh nhất cũng chỉ là Thoát Thai kỳ tầng thứ sáu, muốn đi lên cản trở cũng không có biện pháp. Nhưng vào lúc này, có người bắt đầu phát hiện Trình Cung chặn được công kích điên cuồng của La Anh Hùng, sau đó mới nhớ tới sự tình vừa rồi, cũng không khỏi khiếp sợ, hôm nay đại thiếu làm sao vậy.
– Đang. . . Đang. . .
La Anh Hùng thi triển ra Bát Hoang Chiến Côn, lập tức bao phủ toàn bộ trong phạm vi ba mét chung quanh, tuy đây chỉ là một bộ vũ kỹ cấp thấp, nhưng ở trong quân đội lại không phải ai cũng có thể tu luyện, thích hợp chém giết chiến trường nhất. Chiêu thức đơn giản trực tiếp, một khi thi triển uy mãnh vô cùng.
Mỗi lần La Anh Hùng thi triển bộ Bát Hoang Chiến Côn này, đều có thể phát huy sức chiến đấu cực mạnh, đến cuối cùng thậm chí có thể phát huy ra gấp đôi lực lượng bản thân, mỗi một côn điệp gia uy mãnh vô cùng, càng về sau sẽ như vô số nước chảy tụ hợp, thao thao bất tuyệt. Nhưng mà lần này hắn vừa mới thi triển, lại cảm giác không được tự nhiên, mỗi lần hắn vừa mới phát lực muốn chém ra một kích, không đợi toàn bộ thích phóng đi ra, đã bị đao của Trình Cung ngăn trở, bởi như vậy uy lực của côn tiếp theo khó có thể phát huy toàn bộ.
Tuổi không lớn lắm, ngược lại là rất hung mãnh, phóng tới chiến trường bình thường xác thực là mãnh tướng. Trong nội tâm Trình Cung nghĩ vậy, đao trong tay lại nhanh đến kinh người, thời điểm côn thức của La Anh Hùng còn chưa có triển khai, hắn liền ngăn trở, Trình Cung cũng không có sử dụng bất kỳ vũ kỹ nào. Vũ kỹ phân hạ tầng vũ kỹ, trung tầng vũ kỹ, thượng tầng vũ kỹ cùng siêu phàm vũ kỹ. Trình Cung ở kiếp trước vừa bắt đầu là tu luyện Âm Dương Vạn Vật Quyết, sau đó luyện đan, trực tiếp tu luyện pháp thuật, tuy kiến thức của hắn rất rộng, nhưng lúc ấy bên trong đồ vật hắn cất chứa kém cỏi nhất cũng là siêu phàm vũ kỹ, căn bản không phải là vũ kỹ mà hắn có thể thi triển lúc này.
Đương nhiên, tuy La Anh Hùng mạnh hơn Trình Cung hai cấp, đã là Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, nhưng Trình Cung lại có lòng tin. Dùng ánh mắt cùng kinh nghiệm của Trình Cung, thân thể La Anh Hùng vừa có động tác là hắn có thể phân tích ra hướng đi tiếp theo của hắn, nên rất nhẹ nhàng đón đỡ Bát Hoang Chiến Côn. Cũng chính bởi vì như thế, mới có thể làm cho La Anh Hùng đánh không được tự nhiên, cảm giác mình không có khí lực, căn bản ngay cả bảy thành cũng không phát huy được.
Những binh lính kia thấy một màn này cũng ngây dại, Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy cùng tầng thứ chín có chênh lệch cực lớn, cộng thêm La Anh Hùng thiên phú dị bẩm, lực lượng kinh người. Cho dù đồng cấp, có thể liều mạng cùng hắn cũng không có mấy cái, nhưng mà hiện tại La Anh Hùng thi triển đi ra Bát Hoang Chiến Côn, lại bị đại thiếu nhìn như yếu ớt ngăn chặn hết, quả thực bất khả tư nghị.
Trên thực tế đối với Trình Cung mà nói, đây bất quá là lần thứ nhất tập thể dục vận động của hắn ở kiếp này, một quá trình làm quen với thân thể mới mà thôi. Tuy hiện tại hắn không có vũ kỹ gì để thi triển, nhưng mà dùng ánh mắt của hắn, có thể phát hiện ra rất nhiều sơ hở của La Anh Hùng, cho dù lực lượng của hắn lớn hơn rất nhiều cũng đều vô dụng, dù sao đều là Thoát Thai kỳ, hắn cũng không có đạt tới Hoán Cốt kỳ có thể đưa nguyên khí vào tận xương, đến tình trạng có thể thi triển nguyên khí.
– Hiện tại tới phiên ta.
Thân thể Trình Cung đột nhiên lui về sau, nháy mắt sau đó thân thể giống như bàn quay, đao trong tay chuyển động theo. Giống như thời điểm đột nhiên rút đao vừa rồi, trực tiếp bổ về cổ La Anh Hùng, lần này đúng lúc La Anh Hùng biến chiêu, côn sắt trong lúc bất tri bất giác về tới một trạng thái như mở đầu, cho nên khi Trình Cung bổ tới như thế lần nữa, hắn theo bản năng nhấc côn sắt ngăn cản thoáng một phát.
– Đang. . . Đang. . . Đang. . .
Lần này cũng không giống như trước kia, đao vừa mới bị ngăn trở, thân thể Trình Cung tiếp tục chém xuống dưới, làm cho La Anh Hùng vừa mới bị đẩy lui vài bước không thể không ngăn trở lần nữa. Liên tiếp hơn mười kích, tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy, trong nội tâm La Anh Hùng vô cùng khiếp sợ, bởi vì một chiêu này của Trình Cung, rất tương tự như chiêu Như Ảnh Tùy Hình trong Bát Hoang Chiến Côn mà hắn thi triển vừa rồi, chỉ là Trình Cung biến thành đao mà thôi.
Không đợi hắn kịp phản ứng, một tiếng va chạm kịch liệt, La Anh Hùng cảm giác côn sắt trong tay mình nhẹ đi, nháy mắt sau đó chứng kiến một ánh đao đã xuyên qua phòng tuyến của hắn.
– Làm sao có thể. . .
– Đồng cấp chiến đấu, không ngờ côn sắt bị chém gãy. . .
– Đại thiếu hạ thủ lưu tình, hắn là cháu trai của La tổng quản. . .
Đan Thần
Tác giả: Thắng Kỷ
— o —