Đọc truyện Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm – Chương 604Thể Thuật!
Editor: Quân Mộ Thanh
Mễ đại tá thu được mệnh lệnh của Lăng Tiêu, trong mắt hiện lên một tia chiến ý, hắn quay đầu đối Lăng Lan nói: “Lăng Lan, bộ phận khảo hạch giả thuyết đã hoàn thành, mà cửa thứ ba diễn ra ở thế giới hiện thực.”
Lăng Lan nghe vậy có điều ngộ ra: “Thế giới giả thuyết chiến đấu đơn thể, đoàn thể đều trải qua, quay trở về hiện thực khẳng định sẽ không thi lại hạng mục có liên quan tới Cơ Giáp.
Còn về phần cuộc thi lí luận không thú vị kia, có lẽ sẽ không phát sinh, như vậy xem ra hẳn là thi đấu thể thuật.”
Mễ đại tá cười gật đầu nói: “Đáp đúng.”
Tiểu tử này năng lực điều khiển Cơ Giáp mạnh, thể thuật đã tới lĩnh vực, đầu óc cũng thực linh quang, trời sinh chính là một đội trưởng ưu tú! Mễ đại tá càng xem càng thích, thật hận không thể lập tức thu Lăng Lan nhập đội..
Đáng tiếc, đội đặc chiến không phải đội trưởng mạnh là được, mà còn phải xem thực lực của chỉnh thể.
Mễ đại tá chỉ có thể tiếc nuối mà đem tâm tư áp xuống, chuẩn bị quan sát hai năm.
Nếu đội viên của Lăng Lan miễn cưỡng đủ tư cách, hắn liền chuẩn bị xuống tay.
Vì Lăng Lan, tiêu chuẩn hắn có thể hạ thấp một vài, tỷ như đội viên của Lăng Lan đạt tới đạt tiêu chuẩn tuyến là được v.
V..
Nghe được Mễ đại tá chính xác đáp lại, Lăng Lan trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Thể thuật, Lăng Lan đối với chính mình rất có tin tưởng, chỉ cần không đụng phải cao thủ lĩnh vực hậu kỳ là được.
“Không biết lần này đối thủ được chọn đấu với tôi sẽ là ai?” Lăng Lan mắt lạnh liếc hướng Mễ đại tá, muốn từ trên mặt Mễ đại tá thu được một ít nhắc nhở.
Cô nhìn thấy Mễ đại tá mỉm cười không nói, đáy mắt hiện lên một tia chiến ý, trong lòng tức khắc lộp bộp một chút.
“Đừng nói chính là Đại tá ông đi.”
“Tuy rằng cậu đoán trúng, nhưng thật đáng tiếc không có khen thưởng.” Mễ đại tá khó được có hứng thú trêu chọc một câu.
Một bên đám người Bá Đao nghe Đại đội trưởng cùng Lăng Lan đối thoại, ánh mắt lộ ra thần thái phấn chấn, nhìn đến Đại đội trưởng nhà mình muốn log out, vội hô: “Đại đội trưởng, chúng ta có thể đi xem được không?”
Đại đội trưởng tự mình xuất thủ, kia chính là cơ hội ngàn năm khó được a.
Bọn họ đều là cao thủ khí kình hậu kỳ, nếu có thể xem được một trận chiến của cao thủ lĩnh vực, sẽ là trợ giúp cực lớn trong việc thăng cấp đại cảnh giới, bọn họ đương nhiên không muốn bỏ lỡ.
Mễ đại tá nhìn đám người Bá Đao, ánh mắt lộ ra biểu tình do dự, hắn không tự chủ được mà nhìn về phía Lăng Lan.
Rốt cuộc chuyện này quan hệ đến bí mật mà Lăng Lan muốn che dấu.
Lăng Lan không sao cả gật đầu.
Cùng hợp tác tổ đội của đám người Bá Đao, Lăng Lan đã triển lộ thực lực chân thật của chính mình, cô không để bụng lại bại lộ thêm một chút.
Hơn nữa cô tin tưởng nếu cha già nhà mình để Mễ đại tá an bài liền có nắm chắc sẽ không bại lộ.
Nếu thật sự phát sinh việc gì gây bất lợi đối với cô, cha già tuyệt đối sẽ ra tay giải quyết.
Đây là chỗ tốt khi có lão cha là quân đoàn trưởng, không có nỗi lo về sau.
Lăng Lan đồng ý khiến Mễ đại tá cảm kích trong lòng.
Giống như suy nghĩ của đám người Bá Đao, lĩnh vực cường giả trong lúc chiến đấu đích xác sẽ cho bọn họ mang đến rất nhiều lĩnh ngộ, là một lần cơ duyên khó có được của bọn họ.
Bất quá vì bảo vệ Lăng Lan, Mễ đại tá nhắc nhở nói: “Chỉ năm người các ngươi, không được thông tri người khác.”
Một câu này khiến cho đám người Bá Đao trên mặt lộ vẻ thất vọng.
Nguyên bản bọn họ còn muốn thông tri các chiến hữu cùng đi xem, hiện tại xem ra là không thể.
“Đừng quá tham lam.
Các ngươi được đến cơ hội lần này đã là các ngươi may mắn rồi.” Mễ đại tá thấy thế nhịn không được cười mắng.
Hiện tại ngẫm lại còn không phải là bọn họ đi xa sao, ở trong hai, ba trăm người, cố tình làm Lăng Lan chọn trúng năm người bọn họ.
Tuy rằng năm người bọn họ đích xác thực lực tương đối cường, nhưng cũng không phải là người không thể thay thế.
Đây chính là năm người bọn họ cùng Lăng Lan có một trận chiến chi duyên.
Chỉ cần một ngày hôm nay thôi, bọn họ liền có trong tay lợi ích cực lớn, càng miễn bàn về sau..
Mễ đại tá tin tưởng, lúc này cùng Lăng Lan kết giao thì tương lai ích lợi mà bọn họ được đến sẽ càng nhiều.
Con trai duy nhất của Lăng Tiêu, tất nhiên sẽ là người thừa kế của hắn.
Trong tương lai không xa, Lăng Lan tuyệt đối sẽ tiến vào Quân bộ cao tầng.
Đám người Bá Đao chỉ cần cẩn thận kinh doanh phân tình nghĩa chiến hữu không dễ có được này, có lẽ hậu nhân của bọn họ bởi vậy mà được đến ích lợi cũng nói không chừng.
Bảy người rời đi thế giới giả thuyết, sau đó dưới sự dẫn dắt của Mễ đại tá, chạy tới luyện võ trường của đại đội đặc chiến.
Lăng Lan nhìn Mễ đại tá ý chí chiến đấu bừng bừng, trong lòng hoàn toàn hiểu rõ, cha già nhà cô đích xác không có lúc nào không hố cô.
Không chỉ có ở thế giới giả thuyết tìm đối thủ cường đại, ngay cả khảo hạch thể thuật cũng tìm cho cô một vị siêu cấp cường giả như vậy.
Đã tiến tới lĩnh vực Lăng Lan, rõ ràng cảm giác được áp lực cùng uy hiếp của Mễ đại tá đối với cô.
Đối phương tuyệt đối là lĩnh vực cao thủ, hơn nữa đối với lĩnh vực hiểu được chỉ sợ còn cao hơn cô một ít, bằng không phân áp lực này sẽ chẳng lớn như vậy.
Nếu để Lăng Lan lựa chọn, cô đương nhiên không muốn cùng Mễ đại tá chiến đấu, bởi vì đây chắc chắn sẽ là một hồi ác chiến.
Nhưng Lăng Lan cũng không phải là một người dễ dàng lùi bước, nếu sự việc đã đành, đương nhiên cô sẽ toàn lực ứng phó.
Bởi vì đây là Đạo của cô – không sợ, không lùi, không khinh, không lăng!
Luyện võ trường của đặc chiến đại đội khiến Lăng Lan có chút ngoài ý muốn, nó không giống với các quân đoàn khác, nào là cách đấu quán, dựng lôi đài, dùng các loại công nghệ cao tiến hành bảo hộ.
Đây kỳ thật chính là một cái sân thể dục lớn ngoài trời dùng tường vây quanh mà thôi.
Phiến cửa sắt nhìn có chút lụi bại, Lăng Lan thấy được trên cánh cửa có vết rỉ sét.
Hơn nữa còn không phải ít, mà là rất nhiều.
Được rồi, nó chính là một cánh cửa sắt hỏng, còn là loại chỉ cần dùng lực nhẹ thôi cũng có thể sụp đổ.
Lăng Lan không khỏi nhớ tới kho hàng lớn tồi tàn kia khi đăng nhập thế giới giả thuyết, tóm lại Quân đoàn 23 đặc chiến đại đội, nơi nơi đều nhìn đến dáng vẻ rách nát, tiêu điều, quả thực giống như một căn cứ bị bỏ hoang vậy.
Thấy ánh mắt Lăng Lan lóe lên một tia nghi ngờ, Mễ đại tá cười nói: “Ngươi đã nhìn ra?”
“Ừm, thực rách nát.
Chẳng qua chỉ là thoạt nhìn giống.
Cửa sắt này, tin tưởng cao thủ dưới lĩnh vực không có biện pháp tay không phá hỏng.” Lăng Lan sờ khung cửa, trong lòng hiểu rõ.
“Cậu cũng biết, từ khi Trường Quân đội Đệ Nhất Nam Tử bị địch quân thành công đánh lén, mọi căn cứ quan trọng trong quân đoàn đều làm những công trình phòng ngự bất đồng.
Có chỗ kiến tạo càng thêm thần bí, có chỗ làm thành cái mai rùa, còn chỗ chúng ta thì đem nó cải tạo thành dáng vẻ này.
Cho dù thiết bị vi tinh của địch quân có thành công lẻn vào thì chụp được cũng chỉ là dáng vẻ rách rưới này thôi.”
“Trong giả có thật, trong thật có giả, giả giả thật thật, làm đối phương vô pháp phán đoán chuẩn xác.” Lăng Lan minh bạch.
“Đúng vậy!” Mễ đại tá thở dài một hơi, “Ai bảo Liên Bang có quá nhiều địch nhân, chúng ta không thể không phòng.
Bất quá đừng xem thường nơi này, nó nhưng không đơn giản như vẻ bề ngoài.”
Lăng Lan gật gật đầu.
Cô đương nhiên biết, lúc vừa tiến vào tòa căn cứ này Tiểu Tứ liền nói tín hiệu ở nơi này bị che chắn toàn bộ, trừ phi bọn họ dùng tín hiệu chuyên dụng mới có thể tiến vào.
Điều này hẳn là vì phòng ngừa hacker xâm lấn, cũng là vì phòng ngừa căn cứ bị bại lộ.
Bởi vì căn cứ không có tín hiệu thì mới giống một cái căn cứ vứt đi.
Mấy người đi vào luyện võ trường, cửa lớn tự động đóng lại, trừ bỏ bảy người bọn họ thì không ai có thể đi vào trong đó.
Mễ đại tá hướng Lăng Lan giới thiệu nói, tường vây đó nhìn như đơn giản, kỳ thật đều mang theo Lôi Quang Thuẫn, muốn bò tường tiến vào..
Ha hả, tuyệt đối sẽ bị giật thành than cốc, không chết cũng mất nửa cái mạng.
Luyện võ trường không có trang bị bảo hộ, Mễ đại tá nhắc nhở đám người Bá Đao: “Các ngươi đứng xa một chút, nếu không thể kiên trì được nữa cũng không cần miễn cưỡng, chính mình mở cửa sắt đi ra ngoài.”
Lời này làm năm người Bá Đao hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều là cao thủ thể thuật khí kình trung hậu kỳ, chỉ cần Đại đội trưởng không chân chính thi triển ra lĩnh vực, bọn họ nắm chắc có thể chịu đựng được đến cuối cùng.
Năm người Bá Đao nghĩ, Lăng Lan có lợi hại nữa cũng chỉ đến khí kình hậu kỳ, Đại đội trưởng nhà bọn họ muốn khảo hạch thể thuật của cậu ta, đương nhiên sẽ phải áp chế cảnh giới xuống cùng cấp bậc với Lăng Lan.
Nếu không lĩnh vực vừa mở, trực tiếp hạ gục trong nháy mắt, còn thi thố cái gì nữa?
Bọn họ căn bản không nghĩ tới, trận cách đấu này không phải trận đại chiến sau khi Đại đội trưởng áp chế xuống khí kình hậu kỳ, mà là chân chính toàn lực ứng phó lĩnh vực đại chiến.
Chờ đến lúc ngộ ra thì cả đám đều đã bị đè bẹp trên mặt đất, thiếu chút nữa không thấy được mặt trời của ngày mai.
Lăng Lan đi vào giữa sân, dẫm dẫm mặt đất cứng rắn, nhàn nhạt nói: “Nơi này thực không tồi, đây mới là cảm giác thực chiến.”
Trên lôi đài, các loại thủ đoạn công nghệ cao cùng với phòng hộ quang thuẫn làm Lăng Lan cảm giác có chút giả dối.
Lực lượng sinh ra trong mỗi một chiêu đều dùng khoa học kỹ thuật bắt chước ra tới, khuyết thiếu một chút cảm giác chân thật, làm Lăng Lan luôn có vài phần không khoẻ.
Mễ đại tá đem cô đưa tới cái sân lớn có chút trống trải nhưng được làm đến nơi đến chốn này, khiến cho Lăng Lan thập phần vừa lòng.
“Xem ra cậu cùng tôi đều giống nhau, loại đồ vật như lôi đài có điểm giả tạo, đánh không đã ghiền.” Đã đi vào luyện võ trường trung tâm, Mễ đại tá thấy thế trong lòng vui vẻ, hắn càng thêm thưởng thức Lăng Lan.
Thể thuật không phải biểu diễn, mà là một cuộc chiến đấu liều mạng thật sự, một chút không khéo liền sẽ phơi thây đương trường.
Lực lượng của bọn họ đều có tính hủy diệt cường đại, chỉ dựa vào bắt chước căn bản vô pháp chân chính thể hiện ra lực sát thương đáng sợ kia..
(chưa xong còn tiếp)
– ——————- Đôi lời của editor—————-
P/s: Mấy chương trước, editor để ngôi xưng của Lăng Tiêu là “ông”, ta thấy có chút không hợp lý.
Lúc Lăng Tiêu 24 tuổi (điều này do ta suy ra vì trong truyện có chi tiết “Lăng Tiêu thăng cấp thần cấp sư sĩ lúc 24 tuổi, Liên Bang còn chưa kịp chính thức thông báo thì Lăng Tiêu đã hi sinh trên chiến trường”) vợ hắn đã mang thai Lăng Lan, tính ra đến lúc Lăng Lan tầm 20 thì Lăng Tiêu mới chỉ 44.
Mà tuổi thọ trung bình của Liên Bang là trên dưới 200 tuổi, tức là độ tuổi 44 vẫn còn đang giai đoạn của tuổi thanh niên.
Chẳng qua do Lăng Tiêu lấy vợ quá sớm nên cho người ta cảm giác “ông bố trung niên có con gái lớn” mà thôi.
Ta nghĩ chắc editor không để ý đến việc này mới để ngôi xưng “ông” khiến cho nhân vật Lăng Tiêu có hơi “già”.
Nên từ bây giờ, ta sẽ đổi lại ngôi xưng thành “hắn”, vì ta không biết để từ gì bây giờ cho hợp lý nữa..
P/s lần cuối: Lâu rồi không edit, giờ động lại nghề cũ, vừa làm vừa cảm thán trình độ đã lên tay..
kiêu ngạo.
Jpg
.