Đan Khí Thần Tôn

Chương 30: Nửa đường chặn giết


Đọc truyện Đan Khí Thần Tôn – Chương 30: Nửa đường chặn giết

Hỏa Linh Hải vẫn như ngày đầu Phong đặt chân đến đây. Thời gian thấm thoát gần một tháng. Phong chạy một mạch không ngừng nghỉ lần tìm theo con đường mà tộc nhân thường dùng. Nếu dùng phi hành linh thú cũng phải mất 3 tháng để đến được bảo địa của Lôi gia. Phong ban ngày cưỡi hoán phong trận và dùng cánh của Hắc Long tăng phúc, ban đêm ngồi trên lưng của Đại Mao một mạch theo con đường của Lôi gia chạy thẳng. Phong dùng tàng hình để theo sát dấu vết.

Tốc độ của Phong rất nhanh. So với cường giả khai thiên cảnh của Lôi gia phải nhanh hơn gấp ba lần. Phong có cảm giác phía trước đang có hai đoàn người. Một đoàn chắc chắn là người của Lôi gia, còn đoàn thứ hai thì Phong cảm thấy không phải. Cả hai bên đều có võ thần cảnh tọa trấn. Trấn Phong đi đằng sau cả hai đoàn. Phong cảm giác nguy cơ trùng trùng. Phong không dám lơ là, nhờ Hắc Dung che giấu hơi thở, tàng hình ẩn núp sau các tầng mây quan sát. Phong đang tới rất ngần cả hai đoàn người. Khoảng cách của hai đoàn này cũng không xa nhau lắm.

Phong nóng lòng đuổi theo.

***

Cách trung tâm Hỏa Linh Hải 3000 dặm một đoàn người hốt hoảng bỏ chạy. Người đoạn hậu là một cường giả khai thiên cảnh hậu kỳ tay cầm kiếm:

– Mọi người đi trước ta cản hậu. Bằng mọi giá phải đến được Lôi gia bảo báo tin trả thù cho những người nằm xuống.

– Cương ca, ngươi là người có chức phận cao, ngươi chạy trước để chúng ta cản lại.

– Đây la mệnh lệnh cuối cùng ta giao cho các ngươi. Đi mau!

Vừa cưỡi linh thú bay thủ hộ cho đoàn tộc nhân. Có người chỉ còn nửa cái mạng có người không còn hơi thở nhưng các tộc nhân vẫn cố bám không buông tha thân xác của họ. Nhưng giờ này tất cả đều không còn ý nghĩa. Những người bị thương âm trầm không nói dừng lại nhìn Trấn Cương. Những người chưa bị thương cắn răng một đường thẳng tắp bay đến Lôi gia bảo. Các linh thú thấy số lượng cường giả nhân loại ở đây cũng phải tránh mũi nhọn. Tất cả có hơn 300 người. Cảnh giới của họ ít nhất cũng là khai thiên cảnh sơ kỳ. Dẫn đầu đoàn người còn có một vị trung niên võ thần cảnh.

Vị trung niên kia nhìn Lôi Trấn Cương quay đầu thì cắn chặt răng.

– Đi. Đừng uổng phí sự hy sinh của bọn họ. Chúng ta đến Lôi gia bảo xin viện binh rồi giết lại. Tin tưởng bọn họ cũng đang cho người đến đây tiếp viện chúng ta. Đi.

Nói xong hơn 250 người cưỡi linh thú phi hành mất hút phía chân trời. Đoàn người bị thương giàn trận chuẩn bị đón đỡ thế công của kẻ địch. Ngọc Thạch Câu Phần. Đó là chiêu thức cường đại nhất mà tu luyện giả có thể sử dụng để kéo thêm địch nhân của mình. Cường giả khai thiên cảnh cầm kiếm sai linh thú của mình tiến lên phía trước. Linh thú không có quyền bỏ chạy. Nếu chủ nhân chúng bị chết chúng cũng không thể sống nổi.

Rất nhanh đoàn người truy sát đã đuổi kịp.

– Ha ha ha… bọn chuột nhắt mà vẫn cố tình cầm cự hay sao. Các huynh đệ bắt sống họ. Bọn họ còn giá trị lợi dụng. Chia quân hai ngã một đoàn tiếp tục truy sát bọn người đã bỏ trốn.

Trấn Cương mắt đăm chiêu nhìn bọn người mới đến. Họ đều bịt mặt nhưng cũng không cần trí tuệ quá cao để hiểu rằng một số thế lực nhất lưu kia đã đỏ mắt chờ hết nổi. Muốn bắt sống người của Lôi gia họ sao? Không có cửa đâu, nhưng họ không thể vô duyên vô cớ chết được. Phải chết một cách giá trị. Cố cầm cự càng lâu càng tốt.

– Kết trận.

Mới hô xong đoàn người Lôi tộc đã bắt đầu kết thương trận. Lôi gia thương trận không phải hạng xoàng. Nếu dùng thương trận cũng sẽ đủ để cầm cự được một hồi. Trấn Cương sẽ dùng vũ lực của mình làm gương. Cương tích lũy linh lực chuẩn bị cho một chiêu cuối. Hai bên giằng co nhau được nửa khắc thì một cường giả Lôi gia linh hải cảnh bị ép quá chịu không nổi.

– Ta đi trước các ngươi một bước. Thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành!

Nói xong hắn ôm một người cường giả sinh tử cảnh rồi bạo nổ đan điền. Kéo theo vài tên bên cạnh cùng chết theo. Một số người khác cũng không ngần ngại ôm địch thủ của mình chết chung. Võ thần cảnh phía địch nhân vì kinh thường cảnh giới của đối thủ mà hờ hững không thèm vào trận nhưng giờ cũng phải giật mình.

– Mau thu thập bọn họ. Đừng để bọn họ bạo nổ đan điền.

Nói xong tên võ thần cảnh này gia nhập cuộc chiến. Ra tay rất nhanh, chuẩn, khiến một số người của Lôi gia chưa kịp bạo nổ đan điền thì đã bị đánh ngất. Trấn Cương thấy vậy thì chấp nhận số phận. Không giết được ai thì cũng sẽ không để kẻ thù bắt làm con tin để uy hiếp tộc nhân của mình. Sống không chịu nhục, chết không liên lụy người nhà. Linh khí hội tụ tại đan điền của Trấn Cương. Cương bao phủ mình bằng một kết giới hàng rào gai lửa. Cương lao về phía tên cường giả võ thần cảnh dẫn đầu.

Mới được nửa đường thì bị tóm lại từ đằng sau. Hắn hốt hoảng quay lại thì thấy một khuôn mặt quen thuộc.

– Người của Lôi gia ngừng tay.


Trấn Cương hô to sau đó đứng sau Trấn Phong. Tấm mặt nạ kia quá quen thuộc đối với Cương. Trấn Cương là một trong những người hiếm hoi biết chủ nhân thật sự đằng sau đó là ai. Vị cường giả bịt mặt áo đen vừa mới đến cũng kịp thời ra tay đánh vài người Lôi gia ngất xỉu ngăn chặn họ bạo nổ đan điền. Linh thú phi hành cõng họ trên lưng cũng toát mồ hôi hột. Linh thú phi hành sống cùng nhân loại nên hiểu ý người. Chúng nó tự hiểu vừa rồi mấy người chủ chết đồng bọn của chúng cũng không thoát nổi số phận.

– Liên Minh Bách Tộc các ngươi thật chó má. Sẽ có ngày Lôi gia ta trả lại gấp trăm lần món nợ hôm nay.

Trấn Cương âm trầm nghiến răng. Tên võ thần cảnh thấy người bịt mặt mới đến thì âm trầm.

– Các hạ là ai? Tại sao lại đến phá hỏng chuyện của chúng ta?

Trấn Phong nghe thấy nhưng cũng không quan tâm. Tộc nhân đã chết 4 người. Một số bị thương rất nặng. Phong quay lại phía Trấn Cương.

– Chúng ta xuống.

Nói xong gầm gừ nhìn các cường giả áo đen lặng lặng hạ xuống mặt đất. Mọi người Lôi gia tuy không biết người mới tới là ai nhưng họ thấy Trấn Cương răm rắp nghe lệnh thì cũng không hỏi. Giờ phút quan trọng là phải nghe theo mệnh lệnh của đoàn trưởng. Trấn Cương cũng âm trầm ra lệnh:

– Xuống!

Đoàn người nối đuôi nhau xuống dưới. Phong quỳ gối trước thi thể của vị cường giả sinh tử cảnh Lôi gia. Là người của Thiên Minh Trung lục. Họ đến để trợ trận cho Lôi gia bảo. “Là ta đã đến trễ.” Phong cúi đầu thở dài. Mặt nạ Hắc Dung che giấu nét mặt. Đằng sau cái mặt nạ vô cảm kia là một thiếu niên đang giằng co giữa thù hận và tình cảm của mình. Tay nắm chặt thành quyền Phong ra lệnh.

– Tất cả thu thập lại thi thể của tộc nhân. Thu họ vào giới chỉ đem theo.

Nói xong vung tay lên tám hướng, hộ trận đã được bày. Trấn Phong đánh ra thêm kết giới bày trận trong trận. Thiên Môn Trận xuất hiện khiến những người bao vây họ đều giật mình. Những người bao vây không muốn hạ sát đối thủ. Họ chỉ muốn bắt sống các tộc nhân Lôi gia để uy hiếp Lôi gia mà thôi. Thấy Thiên Môn Trận xuất hiện thì tên võ thần cảnh cầm đầu hơi nhíu mày. Trận pháp này quen quen. Hình như lão đã có lần nhìn thấy. Thiên Môn Trận là một loại trận pháp phòng thủ từ thưở Hồng Hoang truyền xuống. Rất nhiều cao thủ bày trận cũng biết, nhưng thủ pháp bày trận nhanh như vậy thì phải có cảnh giới siêu việt đến mức độ nào?

Phong điểm lại quân số. Còn lại 46 người còn sống. Cộng cả Phong mới là 47. 4 người tộc nhân vừa nằm xuống để lại thân xác tàn tạ. Đan điền bị phá nát hồn phách tán loạn. Phong nhắm mắt cảm nhận hồn phách của họ. Những tàn hồn rất yếu ớt. Phong đem họ thu vào trong Hắc Giới. Phong thu luôn cả các tên địch nhân vào đã chết vào. Tên võ thần cảnh nhìn thấy tàn hồn của những người vừa chết bị thu vào thì hoảng hồn. Cường giả bí ẩn có thần khí thu được linh hồn. Nếu để hắn áp chế các linh hồn thì việc bại lộ hết.

– Các hạ là ai? Các hạ làm vậy sẽ không có đường sống rời khỏi đây đâu.

– Ha ha ha… Ngươi muốn biết ta là ai sao? Ta là ai? Ta là ác mộng của các ngươi. Ta chỉ cần cố thủ cho đến khi tộc nhân của ta đến, các ngươi liệu có thể sống sao? Bị ta bắt các tàn hồn chúng sẽ khai phải ra, các ngươi sẽ bị bại lộ. Để xem Liên Minh Bách Tộc làm sao sử lý các ngươi đây.

Tên võ thần cảnh nghe vậy thì toát mồ hôi hột. Đã vậy thì không thể để cho ai sống sót. Tưởng rằng đông người dễ bắt trọn ổ, nào ngờ đi vào cái phiến thiên địa này đường lối không giống ở ngoài. Linh khí cuồng bạo khiến bọn họ dễ bị lạc. Đuổi theo mãi mới bắt được giấu chân của đám người Lôi gia nhưng không bao lâu thì lại bị người thần bí này phá bĩnh. Họ sợ các tộc nhân Lôi gia kích bạo đan điền thì hỏng hết đại sự nên đã để cho vị cường giả thần bí này mang theo người kéo xuống. Muốn dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ bọn họ. Chỉ cần hắn có thể bắt sống mấy tên có địa vị quan trọng của Lôi gia chắc chắn sẽ ép hỏi được tin tức hữu dụng.

Giờ thì hoàn toàn thay đổi hết. Tên võ thần cảnh chỉ hừ một tiếng rồi vung tay. Đội ngũ áo đen bịt mặt áp sát gần mép trận. Trấn Phong thấy vậy thì cười trừ. Muốn xông vào trận của ta sao? Vào đi rồi biết tay.

– Cương ca, huynh trợ trận. Xếp ba người một tổ. Cần 10 tổ giữ trận. Ta ra ngoài chém vài tên lấy chút lợi tức trả thù cho những tộc nhân đã nằm xuống.

– Đệ đệ… chúng có võ thần cảnh tọa trấn.

– Hừ, võ thần cảnh sao. Không phải võ thần cảnh cũng từng là bại tướng của ta sao?

Các tộc nhân Lôi gia nghe vậy thì yên tâm rất nhiều. Nghe đối thoại vị cường giả bí mật này là người của Lôi tộc. Tiếng của Phong tuy nhỏ nhưng địch nhân cũng nghe rõ mồn một. Tên mới tới này là ai? Là tộc nhân của Lôi gia? Chúng còn đang đắn đo thì Trấn Phong đã xuất hiện ở ngoài trận. Kiếm ý điên cuồng bao phủ Phong. Tay phải cầm thanh kiếm thiên cấp hạ phẩm lấy được trong Chí Tôn mộ địa, tay trái cầm Hồ Điệp Kiếm. 2 cánh của Hắc Long giang rộng sau lưng khiến mọi người lầm tưởng Phong là người của Thiên Thần Tộc.

– Địa Liệt Trảm

Kiếm khí tung hoành kéo thẳng một đường về phía tên võ thần cảnh. Trảm pháp mạnh mẽ, kiếm khí đi đến đâu mảnh đất bị xé ra đến đó. Tầm ảnh hưởng của kiếm khí rất mạnh. Tên võ thần cảnh cầm đầu không dám khinh thường rút đại đao ra chặn lại. Kiếm khí địa liệt trảm chưa đến nơi thì một chiêu kế tiếp đã đánh ra từ kiếm trái của Phong.

– Phá Thiên Trảm.


Phong dùng kiếm phải đánh ra chiêu đầu chỉ là hư chiêu. Tuy địa liệt trảm mạnh mẽ nhưng thanh kiếm thiên cấp hạ phẩm không thể phát ra Địa Liệt Trảm chân chính. Phá Thiên Trảm chưa đến kiếm ý đã xé nát hư không tạo thành những vệt đen. Mấy tên võ giả cấp sinh tử cảnh theo dõi sự cường đại củaĐịa Liệt trảm đang xé rách đại địa không để ý đến chiêu ám sát Phá Thiên Trảm. Rất nhanh bị kiếm ý cuồng bạo cắt ra là đôi. Một vài sinh tử cảnh cường đại tích huyết trọng sinh run cầm cập. Kiếm ý, một kiếm vừa rồi chứa đựng kiếm ý rất đậm.

Địa Liệt Trảm đánh đến chân võ thần cảnh thì hết đà. Tên võ thần cảnh tức điên. Trấn Phong không thèm nhìn những thi thể mình vừa cắt. Thiên Nhân Hợp Nhất kết hợp với Hắc Long Giáp điên cuồng hấp thu linh khí từ mọi nơi. Lại một chiêu Phá Thiên Trảm xuất. Địch nhân thấy kiếm ý lợi hại thì tăng hết lực phòng ngự. Tiếp đó lại thêm một chiêu Địa Liệt Trảm. Mặt đất bị xé nát thành những vết to. Kiếm ý điên cuồng thiêu đốt không khí nhưng kiếm ý đến gần địch thủ thì lại như pháo xịt ngòi. Địch nhân của Phong ngước mắt nhìn thì đã không thấy Phong đâu.

Từ giữa trung quân tiếng la hét không ngừng vọng lại. Thân pháp của Phong nhanh nhẹn lấy mạng từng tên một. Thanh kiếm thiên cấp hạ phẩm chưa gì đã tắm trong máu của kẻ thù. Mọi việc xuất hiện quá đột ngột. Phong không nói năng gì động thủ là động thủ. Đoàn người áo đen bịt mặt thấy họ thế mạnh người đông thì không đề phòng. Nghĩ rằng sẽ chắc chắn ép được người của Lôi gia đồ hàng. Không ép được cũng không bị bọn họ phản công.

Trấn Phong vung kiếm bao phủ mình. Long Biên kiếm pháp tạo thành võng kiếm. Kiếm ý tung hoành trong thiên địa gặp thần trảm thần gặp ma trảm ma. Trung quân của kẻ địch toàn là cấp khai thiên cảnh, sơn hà cảnh yếu nhất. Các cường giả đỉnh tiêm của bọn họ đều đứng trước giàn trận. Chỉ vì lơ là trong nhất thời mà để Phong lọt vào trong. Nhưng dù sao những người này cũng là cường giả tu luyện nhiều năm. Rất nhanh bọn họ đã lui ra xa bao bọc Phong vào giữa.

Phong một chân dẵm lên xác của kẻ thù để kiếm rủ xuống. Máu chảy thành giọt từ thân kiếm xuống đất. Không có máu của Phong. Lần đầu tiên giết người Phong vô cảm. Trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất giúp Phong thanh tỉnh. Mùi máu nồng nặc khiến Phong muốn nôn ọe. Lần đầu tiên ra tay Phong đã một hơi giết hơn 20 người. Mỗi lần vung kiếm lại lấy mạng một người. Chưa đến 10 cái nháy mắt Phong đã chém ra cả ba chiêu Nghịch Thiên Trảm lấy mạng hơn năm người một trảm.

Tên cầm đầu nhìn Phong thì nổi da gà. Hắn đụng phải thiết bản rồi.

– Tên đó mặc là áo giáp thần cấp. Áo giáp có thuộc tính đã linh ngộ ra không gian chi cảnh, có thể tăng phúc cho tốc độ di chuyển rất cao. Mọi người cẩn thận. Cấp dưới sinh tử cảnh lui lại phía sau đi. Đây không có việc của các ngươi. Mọi người cùng nhau lên. Giết!!!

Đây là trận chiến của cường giả võ thần cảnh. Linh khí ngoại phóng đánh vào người Phong. Phong gồng người truyền cho Hắc Long ngũ hành thuộc tính. Hắc Long cũng điên cuồng hấp thu ngăn chặn hết các loại tấn công.

– Phong tiểu tử. Tụi này đông quá ngươi lại không đủ linh khí nhiều như vậy. Không thể đứng một chỗ chịu trận.

– Lão Hắc, chặn hết lại cho ta! Cho họ biết sợ là gì!!!Aaaaa! Ta là hỗn độn. Khởi!

Trấn Phong điên cuồng hấp thu linh khí. Phong không tích tụ được linh khí nên mỗi một chiêu Phong chịu phải mất lượng linh khí hấp thu cùng lúc tương tự để hóa giải. Cho dù Phong có tốc độ hấp thu linh khí nhiều hơn gấp trăm, gấp ngàn lần khai thiên cảnh cùng cấp nhưng vì kẻ thù quá nhiều. Hắc Long giáp sẽ không chịu được bao lâu nữa. Số đông cường giả dưới sinh tử cảnh đều đang bao vây Thiên Môn Trận muốn cứng rắn xông vào. Trấn Cương nhìn thấy huynh đệ của mình bị oanh kích thì cũng sốt ruột.

Phong thấy linh khí ngoại phóng của kẻ thù tới tấp lao tới thì nảy ra một ý nghĩ.

– Lão Hắc, đưa ta xuống lòng đất?

– Lão đệ muốn trốn. Được!

Trấn Phong đào hố ẩn mình vào lòng đất. Móng vuốt của Hắc Long bao phủ tay Phong giúp Phong dễ dàng đào đất. Phong dùng đất đá làm lá chắn đào xuống 50 thước sâu. Tên võ thần cảnh thấy vậy thì giật mình quay sang công kích vào Thiên Môn Trận. Thiên Môn Trận bị cường giả võ thần cảnh oanh kích thì lung lay, cũng không chống nổi lâu nữa.

– Ha ha ha, bỏ xe bắt cục. Ta giết vào Thiên Môn Trận của các ngươi xem ngươi còn chạy đi đâu.

Nói xong hắn chuyển mình đánh thẳng vào mắt trận. Đứng giữa trận Lôi Trấn Cương cầm kiếm trợ trận phóng ra kiếm khí cường đại giảm bớt tiêu hao của trận pháp. Nhờ trận pháp cường đại này của Phong mà bọn người Lôi gia có thể yên ổn thở dốc. Bọn họ có thể hy sinh, nhưng không thể để Trấn Phong chết.

– Huynh đệ chúng ta khởi trận giết vào.

– Được, giết!

– Giết!

– Giết!


Trấn Cương lãnh đội đem trận pháp bay thẳng vào giữa tiền quân của kẻ địch. Rút kinh nghiệm lần trước bị Trấn Phong đột kích các võ giả áo đen bịt mặt tách ra xa. Đem trận pháp bao bọc ở giữa. Trấn Phong cách mắt trận một trăm thước từ dưới đất chui lên. Hắc Dung che giấu hơi thở của Phong. Phong tàng hình vào lòng đất, dùng trận pháp để lại ảo cảnh vi trí sai lệch Phong đang ở đâu rồi bất thình lình từ dưới đất đánh lên. Long Biên kiếm pháp sắc bén nhanh nhạy lại lấy mạng vài tên sinh tử cảnh. Bị kiếm ý chứa đựng thiên hỏa thiêu đốt đến sinh tử cảnh cũng không kịp trọng sinh.

Khi tên cầm đầu võ thần cảnh để ý đến Phong thì Phong đã phóng vào trận pháp. Vung tay một cái một đống linh thạch cực phẩm bay ra củng cố lại trận pháp. Phong là người bày trận, giờ đích thân khống chế trận pháp. Vung tay thêm một cái lại một đống linh thạch cực phẩm bay ra. Phong bày thêm một hoán phong trận khổng lồ. Các linh thú và người của Lôi gia đều được hoán phong trận nhấc lên. Kẻ địch oanh kích điên cuồng nhưng trận pháp thủ vệ của Phong quá cường hãn tạm thời chúng không làm được gì.

– Ha ha ha… lấy lợi tức đủ rồi ta không rảnh ở lại chơi với các ngươi.

Hoán Phong trận nhấc bổng mọi người lên lao về hướng trung tâm Hỏa Linh Hải. Đội người áo đen bịt mặt điên cuồng đuổi theo oanh kích. Hoán Phong trận bay được 10 dặm thì trận pháp có dấu hiệu tan rã. Trấn Phong lại vung tay một cái, 100 linh thạch cực phẩm bay ra kết trận. Sau mỗi lần vung tay Phong lại củng cố lại Hoán Phong trận tiếp tục chạy trốn. Trận pháp càng lớn thì càng cần nhiều linh thạch để bày. Cần càng nhiều tinh thần lực để duy trì trận pháp. Phong lấy ra một vốc tinh thần đan nhai rau ráu.

Chạy được hơn 100 dặm, Phong phải củng cố lại hơn 10 lần trận pháp. Tên võ thần cảnh nhíu mày lao lên trước chặn đầu.

– Ha ha ha… đi mòn ngót hài không tìm được, đến khi tìm thấy không tốn công! Lôi gia tam thiếu quả nhiên danh bất hư truyền!

Trấn Phong mỉm cười vuốt mặt.Bộ mặt của Trấn Phong lộ ra. Hắc Dung vẫn che giấu hơi thở của Phong. Chỉ để lộ ra bộ mặt của Lôi gia tam thiếu. Phong cũng cười ha hả:

– Mấy tên họ Vương các ngươi thật phiền phức! Da mặt cũng dày. Chết mấy chục tên sinh tử cảnh, tốn bao nhiêu công sức mà còn dám nói không tốn công? Ha ha ha… vậy để lão tử lấy thêm mấy cái mạng chó của các ngươi.

Trấn Phong mặt ngoài ngông cuồng ngông nghênh. Nhưng lại dùng truyền âm nhập mật với mọi người sẵn sàng thả lỏng tinh thần lực chuẩn bị để Phong thu vào trong kết giới chạy trốn. Tên võ thần cảnh nghe Phong nói vậy thì toát mồ hôi hột. Tại sao hắn biết mình họ Vương? Những người bị hắn siêu hồn đã kể ra? Không thể nào? Cường giả sau khi vẫn lạc thần hồn sẽ bị tán lạc. Phải mất rất lâu thần hồn mới có thể hồi phục. Không thể mới chết đã thanh tỉnh được nhanh như vậy!

Sự âm trầm của tên võ thần cảnh khiến Phong mỉm cười. Đoán mò mà lại mò trúng. Họ Vương rất đỏ mắt với trận pháp của Lôi gia. Phong cũng đã gặp qua tên Vương Thánh Vân trong Hỏa Linh Hải, nên Phong mới nghi ngờ tên này là ai. Hô đại xem sao nào ngờ ăn may đoán trúng. Phong chiếm được thượng phong thừa thế đả kích:

– Ha ha ha… đã biết ta là ai thì các ngươi cũng biết ta không thiếu nhất là tinh thần lực. Muốn bắt ta thì phải phá cạn tinh thần lực của ta. Đợi đến khi chúng ta đến được Lôi gia bảo thì các ngươi chỉ có một con đường chết! Có giỏi thì cứ theo ta đi!

Phong nói xong lại đưa lên một vốc tinh thần đan nhai rau ráu. Phong cưỡi Hoán Phong trận ung dung bay đi. Tên võ thần cảnh họ Vương giận tái mặt đứng lại đần thối ra. Hắn nghiến răng ken két.

– Lôi gia tam thiếu. Chúng ta biết Lôi gia các ngươi gặp nguy hiểm tại Hỏa Linh Hải nên đến đây trợ trận. Người Lôi gia các ngươi không nói lý còn ra tay đánh ngươi nên chúng ta phải tự vệ.

– Ha ha ha… đổi trắng thay đen. Các ngươi không hổ là những tên Vương bát đản. Cường giả Lôi gia ta vẫn lạc là do ai?

– Là họ tự bạo nổ đan điền, còn kéo thêm người của chúng ta. Không liên quan đến chúng ta.

– Đừng nói nhiều vô ích. Muốn thu phục chúng ta thì cứ theo đi. Trong mắt của lão tử các ngươi không đáng một đồng xu! Sớm muộn gì ta cũng sẽ đánh đến cửa nhà họ Vương các ngươi trả mối thù chặn giết hôm nay. Trấn Phong ta nói được sẽ làm được.

Các cường giả Lôi tộc nghe vậy thì gật gù hòa hoãn. Một số cường giả bị đánh xỉu nay đã tỉnh lại. Không những không chết còn được cứu. Trấn Phong còn biết bao lá bài tẩy chưa bỏ ra như Hắc Giới, như Tụ Linh Điện. Muốn giết người trước mắt Phong là không thể. Cường giả họ Vương chỉ biết âm thầm theo sau. Mong rằng đoàn người truy đuổi đội Lôi gia phía trước sẽ quay đầu trở lại chặn đánh đội nhỏ này của Lôi gia tam thiếu.

Hai bên súc tích lực lượng đợi đúng lúc cho đối phương một kích trí mạng. Làm sao Trấn Phong không biết ý định của địch thủ. Bọn họ thành công chạy trốn là do địch nhân không biết bên này bất thình lình xuất hiện một trận pháp sư nghịch thiên như Phong. Nếu bị rơi vào lần thứ hai bao vây bọn họ sẽ không dễ dàng chạy trốn. Nhưng Phong cũng chả lo. Tụ Linh Điện, Hắc giới. Đồ vật nào cũng đủ để giữ mạng của mọi người ở đây. Chỉ là Phong nếu không cần để lộ ra thì cứ tận lực che giấu.

Đúng như tên võ thần cảnh họ Vương dự liệu. Đoàn người phía trước truy sát cuối cùng cũng xuất hiện. Phong nhíu mày nhìn kỹ thì tức điên lên. Một đoàn người gần 50 cường giả Lôi gia bỏ mạng banh xác. Không ai chịu bị bắt. Tất cả đều chết trận thủ hộ cho hơn 200 người chạy trốn. Thà gãy không cong. Đó là tinh thần bất khuất của Lôi gia. Đoàn người bịt mặt áo đen cũng phát hiện ra Phong quay đầu lại bao vây. Ba trăm người đi. Hơn 50 người banh xác. Trấn Phong đau lòng không thôi. Tên võ thần cảnh họ Vương dùng linh lực truyền âm cho đồng bọn.

– Người phía trước là Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong. Tất cả có thể giết nhưng phải giữ mạng cho Lôi thiếu gia! Bắt sống.

Đầu bên kia hai tên võ thần cảnh quay đầu lại giàn trận. Trấn Phong cũng không dùng cứng đối cứng:

– Cương ca, từ đây cách Lôi gia bảo còn bao xa? Đoàn người trước số lượng có đúng lúc họ truy sát đội kia hay không?

– Thiếu một số nhưng cường giả của ta cũng không phải ăn chay. Ta nghĩ đã bị người của mình dùng mạng đổi mạng. Hơn 200 người kia chắc đã chạy thoát. Chúng ta còn cách 2000 dặm. Với tốc độ của linh thú phi hành cũng phải mất cả tuần mới tới. Linh khí càng đến gần trung tâm thì càng cuồng bạo. Phi hành càng chậm chạp.

– Tốt. Vậy chúng ta ráng chống 2 tuần. Tất cả xuống bày trận.

Trấn Phong hạ Hoán Phong trận xuống một ngọn núi nhỏ. Vung tay 8 hướng cùng Hắc Dung bày đủ loại ảo trận, hộ trận. Phong đánh ra kết ấn rất nhanh. Tinh thần lực khủng bố luôn được tinh thần đan bồi bổ. Phong cũng không tiếc đan dược trị thương cao cấp chia cho mọi người rất nhiều để phòng thân. Bọn người áo đen bịt mặt thấy trận pháp của Phong thì méo mặt. Tên này bày trận không tốn tinh thần lực hay sao? Hắn có ỷ mình nhiều tinh thần đan quý giá vậy cứ nhai rau ráu như nhai kẹo hồ lô. Thế này còn đánh cái rắm.

Trấn Phong bày Thiên Môn Hộ Trận phía trong cùng, trận pháp tấn công và ảo trận ngoài cùng. Ảo trận kết hợp với trận pháp tấn công khiến kẻ địch không biết đâu mà lường. Không biết nơi nào là mắt trận mà đánh. Lại có hộ trận bảo vệ ảo cảnh. Trận trong trận. Từ ngày câu thông với Hắc Dung Phong cũng học hỏi được rất nhiều của thần binh. Hắc Dung giỏi nhất là bày ảo cảnh. Ảo cảnh của Hắc Dung khủng bố đánh thẳng vào tâm trí của những người dám vào phạm vi của trận pháp. Lại được kết hợp cùng Địa Hồn Nhãn của Phong thì kết quả khỏi phải nói. Đến Khí Tổ cũng gật gù khen ngợi. Những tên áo đen vì không biết sự khủng bố của ảo cảnh Hắc Dung có thể bày ra nên chúng đã áp sát ngọn núi nhỏ mà Trấn Phong đang trấn thủ.

Ảo cảnh đọt ngột lan rộng rất xa. Hắc Dung là cảnh giới gì. Là một trong bát đại thần khí. Đến chí tôn khí của Cổ Ma Tộc còn phải nhường đường lui bước. Bát đại thần khí, mặc dù chỉ là thần khí nhưng còn mạnh hơn chí tôn khí. Có chúng phụ tá Phong an tâm rất nhiều. Các cường giả Lôi tộc đứng trong mắt trận thì hồi hộp. Từ khi nào Lôi gia họ đã xuất hiện một tiểu bối cường đại như thế này. Những người có mặt ở đây ai mà chả cả trăm tuổi. Tưởng rằng Trấn Cương là trẻ nhất nào ngờ Trấn Phong tuổi mới hơn 20. So với các cường giả cả trăm tuổi, cả ngàn tuổi thì 20 năm tuổi đời có là bao nhiêu chứ?


Phong trấn thủ trận trong trận nghe tiếng hò hét của đám địch nhân thì mỉm cười. Không chịu chạy, giờ muốn chạy cũng không có cơ hội nữa. Hắc Dung xuất hiện ở ngoài bằng linh thể. Một cô gái tóc vàng hoe, mắt xanh da trắng nhoẻn cười dựa đầu vào vai Phong. Phong mỉm cười cũng để người đẹp dựa vào người mình. Trấn Cương thấy thế thì khó hiểu. Bắt đầu từ khi nào Trấn Phong lại có người đẹp đi theo?

Phong mỉm cười quay sang Trấn Cương:

– Nàng đã theo ta từ rất lâu. Cương ca không cần ngại. Nàng sẽ bảo vệ cho mọi người an toàn.

Hồ Điệp cũng xuất hiện ngồi lên vai Phong để chân trần thoải mái nhìn Trấn Cương mỉm cười.

– Tộc nhân của ca ca đây sao? Thể nào Nguyệt nhi rất thích họ.

Trấn Cương thấy một cô bé nhỏ xíu có cánh ngồi trên vai Phong thì bắt đầu ngẫm nghĩ. Đây là thần binh. Không còn cường đại hơn cả thần binh. Cô gái tóc vàng kia cũng thế. Phong đệ từ khi nào lại có nhiều thần binh như vậy?

Lão Hắc đang nghỉ mệt thấy Hắc Dung áp sát vào Phong thì cũng hưởng sái. Ngực của Hắc Dung áp sát vào vai Phong làm lão khoan khoái. Đôi cánh hơi nhúc nhích khiến Hắc Dung nhíu mày.

– Anh ơi ra chơi với em đi.

Cụ già móm mỉm lụ khụ lùi lại phía sau sờ vào cánh của Hắc Long Giáp khiến cho lão Hắc ngay lập tức cụp luôn cánh vào. Lão bất động giả chết. Hắc Dung thấy vậy thì mất hứng biến mất. Phong cũng mỉm cười với đôi thần binh này. Lão Hắc chỉ thích gái đẹp, nhưng thật ra cũng chỉ là Hắc Dung biến ảo ra mà thôi. Tại sao cứ phải coi trọng bề ngoài của nàng chứ. Lão Hắc ngươi không thể yêu linh hồn thật của Hắc Dung sao? Phong khó hiểu lắc đầu.

Trấn Cương chứng kiến thì nhìn lại chiếc áo giáp của Phong. Đây là chiếc áo Phong đã thành công đấu giá được, nói vậy thanh kiếm kia… Trấn Cương nhìn cô bé có cánh ngồi trên vai Phong thi mắt nhấp nháy mấy cái. Thần vật như vậy ở trước mắt, lão ca cũng đỏ mắt à. Phong đệ ngươi ăn may khiến ta nghen tỵ. Cái này mới nói, người so với người tức chết người. Chỉ một ý nghĩ thoáng qua, Cương biết mình không xứng với thần binh. Cảnh giới của Cương còn quá yếu. Phong cường đại Lôi tộc sẽ cường đại. Chỉ cần theo sát người đệ đệ này Cương cũng sẽ rất mạnh. Nhờ vào ngũ hành trận pháp của Phong, Cương đã lĩnh ngộ thêm hỏa thuộc tính.

Tuy sau phong linh cảnh thế giới đan điền sẽ cố định, nhưng thuộc tính cũng như vũ kỹ, có thể lĩnh ngộ được. Sau khi nhập tôn sẽ phải lĩnh ngộ càng nhiều phép tắc thiên địa hơn nữa. Phải lĩnh ngộ hết các thuộc tính mới mong phá tôn để bước vào vĩnh hằng chi cảnh trong truyền thuyết! Trấn Cương lập tức mừng cho Trấn Phong. Có đệ đệ như vậy cứ theo sát hưởng hào quang cũng không uổng kiếp này.

– Có Phong đệ ngươi trời thật sự ưu ái tộc ta rồi.

Các tộc nhân sau khi biết Phong cứu họ thì đều đứng đằng xa ngóng tới. Thân phận của Phong là gì. Nếu hôm nay vì họ mà có mệnh hệ gì cho dù họ chết cũng thấy hổ thẹn với liệt tổ liệt tông. Tiếng của các địch nhân bao vây đoàn người Lôi gia vang vảng gọi bạn. Họ đã bị khốn trận vây, không thể phá ảo cảnh để ra thì đừng nói là bắt người, còn bị người ta bắt lại. Thỉnh thoảng có kẻ thù lạc vào trận pháp tấn công khiến hắn ăn không ít đau khổ. Bất quá họ cũng phát hiện ra được cách bày trí của Phong. Ảo trận kết trận với khốn trận. Bên trong lại có trận pháp tấn công. Như vậy sau trận pháp tấn công sẽ có trận pháp thủ hộ bảo vệ đoàn người bị truy sát.

Tiếng của tên võ thần cảnh họ Vương sang sảng khắp nơi giải thích tình hình cho những người đang bị khốn trận vây bắt. Ảo trận làm méo tiếng của hắn nhưng những người nào trong phạm vi nhất định vẫn có thể nghe thấy rõ. Không hổ là võ thần cảnh. Cảnh giới cao, kiến thức rộng. 2 tên võ thần cảnh khác cũng sang sảng nói tình hình cho mọi người khác biết. Chỉ là bọn họ làm sao có thể ngờ được đã rơi vào trận pháp của Hắc Dung thì dễ gì thoát ra?

Nên nhớ, Hắc Dung đứng thứ 4 trong bát đại thần khí. Mặc dù xét cho đúng Hồ Điệp Kiếm mới đứng nhất, nhưng Hắc Dung như vậy vẫn đứng thứ 5. Lại có cảnh giới bày trận rất cao cường. Khi Lôi Thiên Nhất chao cho Phong mặt nạ Hắc Dung đâu có thể ngờ Hắc Dung lại có cảnh giới cường đại như vậy. So với thần binh truyền đời của Lôi tộc Lưu Tinh Trục Nguyệt Thương cũng không thua kém.

Dùng bát đại thần khí đối phó với ba tên võ thần cảnh. Mặc dù cảnh giới của Phong còn kém nhưng để thủ hộ mọi người một thời gian ngắn vẫn có thể. Phong thắng là nhờ Phong có cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Thế giới đan điền khủng bố hơn người thường rất nhiều. Tuy Phong không tích lũy được linh lực, nhưng Phong cũng chỉ cần hấp thu để cho thần binh của mình tích lũy. Tuy Phong không thể một lúc bộc phát ra sức mạnh cường đại nhất của thần binh nhưng để mài chết cấp bậc võ thần cảnh Phong vẫn dư sức!

Phong âm trầm nổi lên sát khí. Nhìn Trấn Cương nháy mắt.

– Mọi người đã nghỉ ngơi xong chưa? Ta cần năm người theo ta phá thế của địch!

Cường giả vi tôn, trên chiến trường không có bối phận. Trấn Phong không ngần ngại lĩnh soái. Các cường giả nhao nhao đòi giết ra. Phong mỉm cười.

– Mọi người đừng gấp, chúng ta đánh xa luân chiến. Ai cũng có cơ hộ ra trận. Chúng ta có tất cả 21 sinh tử cảnh. 12 sơn hà cảnh. Còn lại là khai thiên cảnh 13 người. Khai thiên cảnh còn kém ở lại giữ trận với sơn hà cảnh. Ta cần 3 đội sinh tử cảnh thay phiên ra trận theo ta giết địch. 6 người sinh tử cảnh còn lại sẵn sàng tiếp ứng. Không cần lo cho ta. Ta sẽ không dễ dàng bị gì. Đội thứ nhất theo ta xuất phát.

5 người sinh tử cảnh bước ra khỏi hàng. 6 người khác cũng đứng lên kết đội. Họ đều là huynh đệ tỷ muội chung một tộc. Ngày thường cùng nhau tu luyện đã quen. Kết đội rất nhiều lần. Phong không cần nói nhiều họ cũng tự hiểu. Người nào bị thương thì lo trị thương. Không nên cố chống mất công liên lụy người nhà. Phong mỉm cười gật đầu.

– Cương ca, chỗ này giao cho huynh. Đội thứ nhất theo ta.

Năm cường giả sinh tử cảnh nhe răng cười như sói. Nhẫn nhục bao lâu giờ có thể trả miếng rồi. Trấn Phong vung tay đánh ra kết ấn của Hắc Dung. Trong phạm vi nhất định Hắc Dung có thể che giấu hơi thở của họ. Đánh nhanh rút ngọn không làm kinh động mấy tên võ thần cảnh thì chả cần ngại. Ảo cảnh bao phủ khiến nhiều kẻ địch bị tách ra lẻ loi. Cho dù kết đội cũng dễ bị lạc. Phạm vi bày trận của Hắc Dung chỉ có 10 dặm nhưng những địch nhân bị vây khốn trong đó đều không tìm được đường ra. Phong thì thào lên tiếng.

– Các ngươi muốn ám toán người thì cũng nên dự trù bị người ám toán lại. Hôm nay người của Lôi gia ta sẽ uống máu của các ngươi!

Tiếng của Phong được Hắc Dung truyền rất rõ ràng cho tất cả mọi người. Người của Lôi tộc nghe thấy cũng phải rùng mình. Một tiểu bối thật đáng sợ. Bọn người áo đen bịt mặt nghe tiếng của Phong thì run cầm cập nhưng họ cũng là tu luyện giả. Cũng phải sống trên sống đao mũi kiếm. Tay họ nắm chắc binh khí nghiến răng.

– Thắng làm vua thua làm giặc. Muốn mạng của chúng ta sao. Đến đây lấy đi Lôi gia tam thiếu!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.