Bạn đang đọc Dâm xảo tập – Chương 9:
Ngoại trừ môi, hắn còn cọ vào vành tai mềm mại của nàng ấy, hơi thở phả vào sau gáy mang đến một hồi tê dại. Cả người lại nhũn đi một ít, hoàn toàn ngã vào lòng ngực của hắn.
Hắn không còn là một thiếu niên nôn nóng và xốc nổi nữa, hắn của hiện tại đã biết kiên nhẫn tựa như một người đi săn. Chút ý thức còn sót lại của Liễu Đường vẫn đang chống cự, đôi tay trắng hồng vẫn đẩy hắn ra. Hắn cực kỳ khoan dung bao lấy và vỗ về đôi bàn tay nhỏ bé kia, sau đó buông tay nàng ấy ra và đan chặt mười ngón với nàng ấy.
“Đừng chối từ nữa… Ngay đêm nay, chỉ có trẫm và gió đêm phơ phất biết được sự mỹ lệ của nàng ấy…” Lời ngọt ngào này quả nhiên có hiệu quả đối với Liễu Đường. Dần dần, bàn tay kia của nàng ấy đã chuyển sang đặt trên bờ vai rộng của hắn, vụng về đáp lại nụ hôn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Mỏi mắt nhìn cánh hoa mây, từng mảnh từng mảnh dấy mùi hoa lê…” Thi từ hắn học được cũng đủ dùng, lúc này chỉ ngẫu hứng ngâm một khúc thơ nhưng dường như đã khiến nàng ấy càng xúc động hơn, hai tròng mắt ướt át mông lung.
Hắn ôm Liễu Đường đến chỗ cỏ khô đã chuẩn bị sẵn trong sơn động, lại kê cho nàng ấy tấm đệm lưng rộng và dày. Hắn phủ trên người nàng ấy, tiếp tục nụ hôn dai dẳng, tay thì bắt đầu cởi bỏ quần áo.
“Ưm…” Quá nóng! Hắn nóng quá! Cả tay của hắn nữa, khẽ khàng nới lỏng thắt lưng của nàng ấy và kéo váy áo của nàng.
Quả đúng là một bông hoa sinh trưởng tốt. Da trắng như sữa, cổ thon dài. Liễu Đường không phải dạng quyến rũ, bầu ngực chỉ to hơn chút so với chiếc bánh ngọt, phần tâm của bánh non mềm tựa như nhụy hoa, chưa cần phải trêu chọc mà chỉ mới bóc đi lớp che chắn mà đã đáng yêu như vậy.
Liễu Đường cực hổ thẹn, chỉ vì mơ mơ màng màng mà đã biến thành trạng thái như hiện tại. Đương nhiên, không phải nàng ấy chưa từng trải qua sự đời, nhưng sự yêu thương có dụng tâm này là lần đầu tiên trong cuộc đời của nàng ấy. Sự an ủi được tích thành cụm trong lòng, nó chảy qua từng ngóc ngách trong cơ thể, cuối cùng hội tụ lại nơi phía dưới.
Hắn lại cảm thán lần nữa. Chắc hẳn trước đây nàng ấy bị đối xử qua quýt chuyện phòng the rồi, nói không chừng chỉ múa đao mà vào, tốc chiến tốc thắng, thật đáng tiếc cho một cái đẹp trong thiên hạ.
Ngón tay khẽ đảo quanh đầu nhụy của nàng ấy, hắn lại dần dần muốn lướt xuống phía dưới, dùng răng để kéo váy nàng ấy và mút lấy mùi thơm nơi rốn bụng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“A a a…” Liễu Đường bật ra tiếng ngâm nga nhỏ, phát giác đầu của hắn đã đi tới chỗ bụng mình. Hai tay nàng ấy vô lực nắm lấy tóc hắn, lắc đầu:
“Đừng… Đừng nhìn nơi đó, nơi đó của nữ tử… bẩn.” Vừa dứt lời quần của nàng ấy liền bị hắn kéo xuống, cảnh vật hoàn toàn lọt vào trong mắt của hắn, hai chân của nàng ấy bị hắn kéo cao và gác lên trên vai.
Thân thể của nàng ấy quả thật là chốn hàm chứa hương thơm, ngay cả nơi bí ẩn kia mà vẫn có hương tươi mát dịu nhẹ. Lưỡi hắn đảo vòng bên ngoài nụ hoa, khi nàng ấy phát giác ra thì bắt đầu khóc ư a.
Từ bé đến lớn, tất cả những nữ trưởng lão bên cạnh đều muốn nàng ấy tự yêu thương, trân trọng bản thân, bảo mật rất tốt những chuyện nữ tử, giống như khóa kín nó trong hộp trang sức. Cá nước thân mật thế này vốn nhanh chóng lại qua loa, chỉ ngẫu nhiên tựa mưa phùn… Nào ngờ lại không lối thoát như vậy.
Cách thức vừa mới lạ vừa kích thích như thế này, thật là xấu hổ chết phụ nhân thuần lương như nàng ấy.
Nàng ấy chỉ cảm thấy cơ thể mình thật lạ lẫm, đâu ngờ rằng sóng tình của bản thân sẽ làn tràn, dâm thủy gây họa. Sự đầu độc có nhẫn nại này dường như đã đến điểm cuối. Đầu lưỡi của hắn mở cánh hoa, bắt đầu đi vào bên trong.
“A! Không… Chỗ ấy… Chỗ ấy không được…” Nàng ấy lắc đầu, phản đối kịch liệt nhưng hắn không thèm đếm xỉa tới. Đầu lưỡi linh hoạt tiến vào từng chút một, sắp đến hoa châu của nàng ấy.
Toàn bộ ý thức của Liễu Đường lúc này đều đặt trên cánh hoa ẩn náu đang bị nam nhân này liếm mút không ngừng nghỉ kia, nơi ấy vừa ngứa, lại vừa cảm thấy xấu hổ.
Cảm giác xa lạ ở phần bụng càng ngày càng mãnh liệt, đương nhiên hắn cũng cảm nhận được, hắn quay trở lại hôn hoa châu và gặm gắn cắn nhè nhẹ.
“A a a! Ta… ta…” Tiếng rên rỉ càng lúc càng gấp gáp, sắp đưa nàng ấy lên đến đỉnh cao. Nơi bụng có rất nhiều cảm xúc, hai chân cũng bắt đầu đạp đá lung tung.
“A a a a a!”
Cũng chính là lúc này, cảm giác mất khống chế đó mới rơi xuống từ chỗ cao, chất lỏng cao trào phá xác tuôn ra khỏi bụng, cảm giác đó sảng khoái tựa như xả được nước tiểu ra khỏi người. Thân dưới của nàng ấy căng cứng tựa như sợi dây đàn sắp đứt, như thể rút gân hoán cốt.
Ấy thế mà hắn còn nuốt hết toàn bộ số dâm dịch dơ bẩn tuôn ra ấy, sức lực nơi đầu lưỡi vẫn không hề giảm, khiến khoái cảm kéo dài rất lâu. Chân Liễu Đường run lên, vui sướng còn sót lại vẫn chưa tan.
Hắn đứng thẳng dậy, thưởng thức bộ dáng lúc này của nàng ấy. Nghĩ đến vẻ mặt dè dặt của nàng ấy hôm nay khi mới gặp hắn, pha với sự vui thích kia, trong đầu hắn chợt có tính toán. Hắn bế nàng ấy lên cùng với kiện áo bào to dày, mang nàng ấy đến tảng đá cao ở cửa hang.
Trăng sáng trong chiếu rọi lên thân thể trắng nõn của nàng ấy. Liễu Đường mở mắt, phát hiện đã mất đi lớp che khuất trong động, đôi gò má yên tĩnh lại nhuốm sắc hồng.
“Không… Đừng ở bên ngoài…”
Hắn cười, không đáp lời. Hắn nhẹ nhàng đặt nàng ấy trên mỏm đá lớn, vuốt ve mái tóc đen ướt đẫm trên trán. Hắn hôn lên cơ thể nàng ấy, ngón tay dịch chuyển đến chỗ đùi, lặng lẽ thăm dò vào trong lõi mật ẩm ướt và trơn dính kia. Đã động tình đến mức này, vậy còn muốn đợi đến khi nào nữa? Tay còn lại của hắn thong thả cởi quần, giữ lấy gậy rồng vừa cứng vừa nóng, chuẩn bị tiếng công thẳng vào.
“Trẫm sẽ không để nàng hối hận…” Hắn nói thì thầm vào bên tai Liễu Đường, eo dùng sức, hoàn toàn hái đi đóa hoa phiêu diêu này.
“A ư ư!” Liễu Đường thét lên, trong lòng buồn bực vô cùng. Bản thân nàng ấy đã hồng hạnh xuất tường, là một dâm phụ phản bội phu quân, nhưng cơ thể lại hoàn toàn không nghe theo sự khống chế của nàng. Trải nghiệm mới lạ này, được hắn làm yêu đến tê dại, mơ mơ màng màng, hoàn toàn đắm chìm vào đó.
Hắn bắt đầu di chuyển nhịp nhàng, vừa ngậm đôi môi mềm mại muốn hút lấy tia lý trí cuối cùng của nàng ấy.
Sự lấp đầy này, nàng ấy mới biết được cảm giác đồ vật hùng dũng oai vệ của nam tử tồn tại trong thân thể, hoặc có lẽ nó đồng nghĩa với sự sung mãn trời sinh… Từng cái từng cái một, mạnh mẽ đâm vào bên trong cơ thể nàng ấy, vô tình cố ý va chạm đến một nơi xa lạ nào đó, kích thích đợt sóng tình mạnh mẽ.
Phu quân nhà nàng ấy thì toàn mềm nhũn nằm im, hư không tựa như con tôm chết. Nàng ấy thầm than trong lòng.
Hắn nhận thấy Liễu Đường đã dần dần nếm được sự thú vị, lá gan của hắn lại lớn hơn một chút. Trên miệng lại thốt ra những lời như thi sĩ, động tác dưới hông thì vẫn cứ tiếp tục không ngừng. Hắn vươn tay, dần dần khám phá những nơi bí mật hơn của nàng ấy.