Bạn đang đọc Dâm xảo tập – Chương 14:
Cuối cùng, khi hắn kéo lớp quần mỏng manh xuống, ngọn nguồn của sự căng cứng lập tức nhảy vọt ra. Dương vật vừa đỏ vừa cứng với mùi tanh nồng đậm cùng thứ nước trong suốt như đang liên tục ứa ra, mãi cho đến khi đối diện trực tiếp với nơi ngại ngùng giữa hai chân nàng, nó liên tục khao khát tìm kiếm sự an ủi.
Sự việc đã đến nước này, nếu thật sự chỉ giống như bình thường, thì trái lại thật có lỗi với thuốc kích dục mà Cầm phi đã chuẩn bị chu đáo.
Muốn liều chết buông thả, vậy cần gì phải dè dặt khiêm nhường! Nghĩ như vậy, hắn liền cúi người bế Cầm phi lên vác ngang qua vai, đi vào phòng trong.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi hắn vừa vén màn ra, cảnh tượng bên trong vừa nằm trong dự đoán của hắn nhưng cũng nằm ngoài dự đoán của hắn. Quần áo trên người Liễu Đường nửa cởi nửa che, tự mình vân vê quả anh đào trên ngực, hai chân lại được dạng ra rộng nhất mà tự chơi đùa ra vào. Hẳn là vì vừa rồi nàng ấy nghe thấy động tĩnh của hắn và Cầm phi ở bên ngoài nên khó lòng kìm chế.
Còn có những đồ vật tình thú khác nhau đang nằm rải rác khắp nơi trên giường, đó là những món đồ mà hắn đã chuẩn bị trước cho cuộc làm tình đầy vui sướng ngày hôm nay. Ngoại trừ đồ kẹp vú, quả cầu đen, bao tương tư, tấm đỡ bạc, chuông đeo, cao thoa rốn, vòng lưu hoàng và các loại vòng ngọc treo lơ lửng thường thấy, còn có một cuộn dây thừng dài dạng mảnh. (1)
(1) Tất cả đều là dụng cụ tình dục thời xa xưa.
Dương vật giả bằng gỗ tử đàn đang từ từ ra vào tiểu huyệt của nàng ấy, sự xuất hiện đột ngột của hắn đã làm gián đoạn sự trầm mê của Liễu Đường. Sau khi thấy hắn ném một thứ gì đó trên vai xuống giường, nàng ấy lập tức sợ hãi trốn vào trong góc.
“Điện… Điện hạ… Đây là ai?” Khi món đồ đó trở mình lại, nàng ấy mới thấy rõ đó là ai: “A…Cầm phi nương nương…”
Hắn nhìn xuống thân thể của hai nữ nhân đang sa vào dục vọng, đặc biệt là vị phi tần chuyên ghen tuông đố kỵ Đào Cầm Lăng, giọng nói mang theo sự châm chọc:
“Cầm phi cảm thấy trẫm đã quá sủng ái nàng, bỏ rơi nàng ấy… Thậm chí còn lừa trẫm uống xuân dược. ”
“Hôm nay, nàng hãy cùng trẫm cố gắng hết sức thoả mãn tâm ý này của Cầm Phi đi!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điện Dưỡng Tâm vốn là nơi học tập nghiên cứu, trần nhà rất cao, giá sách được thiết kế cao đến tận trên cùng, xà ngang bằng gỗ được vắt ngang vô cùng kiên cố. Chỉ có điều, bây giờ nó đang treo một người hoàn toàn trần trụi, không một mảnh vải che thân.
Người đang bị treo quả nhiên là Đào Cầm Lăng, chân tay đều bị trói bằng dây thừng, khuôn mặt cúi gằm xuống, cả người nàng bị treo thành hình chữ đại. Thân thể nàng chỉ cách mặt đất cỡ một nắm tay, giống như một con lợn sữa trắng trẻo đang chờ bị giết thịt. Vào thời khắc này, bất cứ ai cũng có thể nhìn kỹ từng đường nét trên thân thể của nàng.
Ngoài ra, bầu ngực còn bị dây thừng bó ngang qua. Càng dồn ép, bầu ngực sữa sẽ càng trở nên căng cứng, cứ như chỉ cần chọc nhẹ vào một chút sẽ lập tức nổ tung. Còn bên cạnh nàng là Liễu Đường xấu hổ thẹn thùng, đôi mắt chan chứa tình dục, hai chân giang rộng ra, dùng dương vật giả lớn nhất bằng ngọc thạch để tự an ủi bản thân.
Miệng và mắt của Cầm phi còn bị bịt lại bằng vải lĩnh, cơ thể thì đang bị treo lơ lửng, không biết chuyện gì đang xảy ra. Nàng liên tục khóc nứt nở, hô la không thành tiếng nhưng lại nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng của nữ nhân bên cạnh, nước dâm của chính mình cũng từ từ nhỏ giọt xuống đất, hợp thành một vũng ẩm ướt.
Hắn lấy đồ kẹp vú trên giường kẹp lên núm vú của Cầm phi, khiến nàng bị kích thích đến run rẩy toàn thân, sữa ứa ra liên tục, phun thành một dòng nước. Đồ kẹp vú là cống phẩm của các nước Tây Vực, lực kẹp không quá mạnh cũng không quá nhẹ, thích hợp cho việc tìm kiếm kích thích trong cuộc làm tình.
Trên đồ kẹp còn có treo một chiếc chuông nhỏ bằng vàng, mỗi khi chuyển động sẽ phát ra âm thanh leng keng, nghe rất vui tai. Hắn đưa đầu ngón tay lắc chiếc chuông nhỏ, cứ như một đứa trẻ lớn đầu đang chơi đùa.
“Ưm… Ưm… Ah… ”
“A… Hoàng Thượng… Đường Nhi muốn… Đường Nhi muốn làm…”
Nếu như cảnh tượng trước mắt được vẽ vào dâm thư, cho dù có là người phóng đãng hay kinh nghiệm dồi dào đến đâu, một khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng sẽ cảm thấy ngứa ngáy. Đối với hắn cũng là như vậy.
Hắn cúi người xuống, gặm cắn đôi môi đang rên rỉ của Liễu Đường, ngăn cản tiếng kêu la dâm đãng của nàng ấy. Sau khi môi lưỡi quấn lấy nhau một lúc mới tạm thời lưu luyến buông ra, hắn rút dương vật giả dưới thân nàng ấy ra, thay vào bằng dương vật thật của chính mình và lập tức đâm dương vật đến lút cán vào tiểu huyệt của nàng ấy.
“A ưm… Ưm… Điện hạ…”
Nghe được tiếng kêu dâm loạn như vậy, Cầm phi càng bất mãn rên rỉ lớn hơn một chút. Hắn lập tức lấy một cây chày giả vừa trơn vừa lạnh đặt ở thân dưới của nàng, sau khi cọ sát vài lần thì liền đâm thẳng vào trong.
Cảnh tưởng thế này mới đúng là đối xử công bằng. Hắn ra sức đưa đẩy hông và cảm nhận sự dồn ép chặt chẽ đến từ vách thịt của Liễu Đường, động tác trên tay càng không thèm lưu tình mà thậm chí còn cố dùng lực. Hắn liên tục cắm rút cực nhanh, khiến cho Cầm phi lắc lư xây xẩm, lắc đầu mất không chế.
“Huyệt của Đường Nhi vừa chặt vừa nóng, không giống như tiện nhân kia, chơi nàng thoải mái hơn nhiều…” Hắn cố ý khen ngợi, chọc cho Cầm phi vùng vẫy giãy giụa một phen.
Giờ đây việc chống chọi quyền thế là gì đã không còn quan trọng, trước mắt chỉ cần hắn có thể chọc tức tiện nhân này đã giúp hắn cảm thấy vui mừng không ngớt rồi. Nghĩ như vậy, trong lòng hắn lập tức nảy ra một cách khác để hành hạ nàng.
“Ơ… Ưm?” Liễu Đường còn chưa kịp phản ứng gì cả, niềm vui sướng trong cơ thể đã biến mất, sự thoải mái trước đó chỉ còn lại nỗi thất vọng vô tận. Liểu Đường cảm thấy tò mò không biết rốt cuộc hắn muốn làm gì.
Hắn lấy một cây nến đỏ trên kệ tủ xuống, thắp lửa lên và đi về phía Cầm phi đang bị treo lơ lửng bên cạnh. Ngọn nến nhỏ quẩn quanh người nàng, cho đến khi một mảnh sáp nhỏ chảy ra tụ lại trên đầu ngọn nến, hắn nghiêng thân nến để nó chảy xuống người nàng.
“A a a a a!”