Dâm Ma

Chương 48: Dương Mịch


Đọc truyện Dâm Ma – Chương 48: Dương Mịch


Trong phòng đi qua ba giờ vì Dương Thần lúc vào phòng đã mở ra không gian và thời gian , nên ở bên ngoài chỉ qua vài phút.


Lúc này Diệp Nhị Nương mở cửa đi vào , Cát Quang Bội củng đi theo sau lưng nàng còn có mấy nữ đệ tử.


Dương Thần không khách khí rút ra côn thịt từ trong âm đạo Tần Song Thanh ra , đi đến Diệp Nhị Nương , xé nát quần áo nàng lộ ra thân thể trắng nõn , bầu vú to tròn eo thon bờ mông căn mọng , hắn đặt cho nàng hai tay chống bàn mông to trắng nõn nhếch lên.


Dương Thần hai tay bóp mạnh cái mông to , côn thịt nhắm ngay âm đạo đâm vào.


“” Ahhh…thật…sướng…” Diệp Nhị Nương âm đạo bị nhồi đầy thì quát to một tiếng.


Dương Thần không nói gì , hai tay nắm mông to , hông thút liên tục.


“” Ah….ư….ư….ư..a..a…..tướng….công….quá…!sướng…..a…a….ư….”
Dương Thần côn thịt ra vào âm đạo Diệp Nhị Nương , làm nàng rên to và lâm vào sung sướng khoái cảm.

“” Ba ba ba ba ba ”
Nghe nàng rên to thì Dương Thần điên cuồn cắm lấy , va chạm giữa bờ mông to nõn nà tạo ra từng cú sóng thịt , phát ra thanh âm có thể nghe được.


“” Ư….ư….ư…..quá…..sướng…..không….!không….aahhhh….ta….ra…” Diệp Nhị Nương bị côn thịt đâm vài trăm cái thì hét lên cao trào.


Dương Thần để cho nàng ngồi lên ghế nghỉ ngơi , hắn kéo qua Cát Quang Bội củng lột sạch nàng y phục , cho nàng nằm ngửa lên bàn , đưa hai chân nàng kẹp lấy hông hắn , mà hai tay Dương Thần bắt lấy hai vú mà xoa nắn , côn thịt mạnh mẽ đâm vào nàng âm đạo mà đâm thọc.


như thế trôi qua vài tiếng làm Cát Quang Bội cao trào , rồi hướng mất nữ đệ tử nhào tới , làm cho từng người từng người thay nhau rên rỉ , đến khi quá sung sương ngất đi , kể cả Diệp Nhị Nương và Cát Quang Bội.


Dương Thần nhìn xung quanh đã ngất đi chúng nữ , nào nằm trên bàn nào là ngồi ghế , còn có nằm dưới đất đều có đặt điểm chung là , tinh dịch đều ở chúng nữ từ lỗ âm đạo chảy ra.


Dương Thần rất hài lòng đi đến bên giường bế lấy bé gái , nhìn Tần Song Thanh vì trong phòng này dặn dò vài câu.


ẳm lấy bé gái , hắn thì trần truồng đi ra phòng , hắn nhìn ngoài trời thì mặc trời mới lặn mà thôi , Dương Thần đi vào tắm rửa một phen , hắn ngâm mình hai tay kẹp bên nách bé gái đưa lên nhìn nàng , mà bé gái củng hướng hắn nhìn , hai người ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta một hồi , Dương Thần nghĩ nghĩ rồi tự mình nói “” Ừ từ giờ trở đi ta cho ngươi lấy họ ta , Họ Dương tên Mịch , ừ như thế ”
Khi hắn tắm song thì đưa Dương Mịch ngồi lên vai hắn , chân hắn thì đá một tấm gỗ , chân nhẹ dậm bay lên , đạp lên tấm gỗ mà một đường lướt sóng đi đến Mạn Đà Sơn Trang.


Dương Mịch ngồi lên vài mà cười khanh khách lấy , Dương Thần củng mĩm cười , củng không lâu lắm thì thấy được Sơn Trang , hắn đi qua một tầng kết giới lúc trước hắn bày ra.


Dương Thần nhìn củng hơi tối thì hướng vào trong kêu lên “” Ha ha tất cả mỹ nữ , Công Tử của các ngươi đã trở về ”
Mà khi hắn hô lên thì bông trong Trang yên tĩnh , nhưng không lâu thì “” A Công Tử , phu quân ….” Từng tiếng hét , tiếng la và tiếng bước chân vội vã chạy ra.


Dương Thần nhìn cảnh này trong lòng vui vẽ không thôi , dẫn đầu là mấy vị mỹ phụ , Khang Mẫn , Lý Thanh La , Cảm Bảo Bảo ……., hình như là tất cả nữ nhân trong trang đều chạy ra.


Khi chúng nữ nhìn thấy Dương Thần ai củng muốn nhào lên ôm lấy hắn , nhưng khi chúng nữ đỉnh nhào tới , thì thấy trên vai thấy được bé gái thì tất cả đều trợn tròn con mắt.

“” Phu quân , đây là ” Lý Thanh La đứng đầu lấy lại tinh thần nhìn bé gái , tay chỉ chỉ hỏi.


“” Ha ha , không gì đi vào rồi nói , mà các nàng đều vào chung ” Dương Thần nói với mấy nữ , tay chỉ vào mấy chục nha hoàn kêu lấy.


Mà mấy nữ nhân không nói gì , mà tất cả nha hoàn thì vui mừng , nhảy lên hoan hô một tiếng , Dương Thần trên vai bé Dương Mịch rất tò mò nhìn chúng nữ , mà hắn thì dẫn đầu đi vào đại sảnh.


Dương Thần ngồi vào ghế chủ tọa , chúng nữ thì chia ra ngồi , mỹ phụ bên trái thiếu nữ bên phải , còn nha hoàn chia đều ra đứng sau lưng chúng nữ.


Dương Thần nhìn xung quanh gật đầu nói “” Đây là Dương Mịch coi như con nuôi ta đi ” hắn nói tên và kể lại chuyến đi này cho mấy nữ.


“” Ahh , ta được làm mẹ nha , ha ha con gái đến mẹ bế bế ” Chung Linh tính tình hoạt bát , nghe Dương Thần kể song thì nhào tới , vỗ vỗ tay hướng Dương Mịch nói.


Một màn này làm chúng nữ cười lên ha hả , dù là Mộc Uyển Thanh môi củng nhếch lên lộ ra tiếu dung.


Dương Thần nhìn chúng nữ cười vì lúc trước Dương Thần ra lệnh chỉ mặc bikini , nên bây giờ chúng nữ lộ ra từng thân thể trắng nõn , vì cười hai vú không ngừng mà nảy lên nảy xuống.


một màn này làm Dương Thần dục hỏa dăng lên , hắn liền nỏ xuống bé gái nhào tới , thế là đại sảnh lại thêm một trận đại chiến.

Mà Lúc này ở đại lý một tòa thành , trên cổng thành có hai người một già một trẻ , không ai khác đó là , Đoàn Viên khánh và Mộ Dung Phục.


Đoàn Viên Khánh hướng Mộ Dung Phục nói “” Những gì lúc trước ngươi nói đều là thật ”
“” Ha ha đó là đương nhiên , võ công của ta củng cao hơn ngươi nhiều , với lại mục tiêu của ta không phải chỉ là đại lý , nên ngươi yên tâm ” Mộ Dung Phục tỏa ra vẽ kiêu hùng cười nói.


“” Hừ vậy tốt , ta sẽ dùng toàn lực ủng hộ ngươi ” Đoàn Viên Khánh nghe vậy cùng gật đầu tỏ vẽ.


“” Trinh thám từ đại lý truyền đến , Trấn Nam Vương nghe lệnh hoàng đế đã tụ tập binh sĩ , tiến đến dành lại thành này , chỉ cần chống lại lần này thì ta có dư giả thời gian mà chiêu mộ thêm binh sĩ , và tranh đoạt đánh với đại lý một trận ” Mộ Dung Phục khẽ thở dài , thì tâm tình vạn trượng dâng lên.


“” Mong là như thế ” Đoàn Viên Khánh nói song câu này thì cả hai lâm vào yên tĩnh.


Dương Thần lúc này đại chiến củng kết thúc , nhờ vào Không Gian và Thời Gian , nên cùng hơn 50 nữ nhân đại chiến củng không mất nhiều thời gian , hắn liền lần nữa đi đến Dương Mịch , thì nàng đã ngủ , hắn cũng ẳm nàng vào phòng thế là cả hai cùng ngủ.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.