Dâm Ma

Chương 226: Cực Hàn Cực Nóng


Đọc truyện Dâm Ma – Chương 226: Cực Hàn Cực Nóng


” Vô Kỵ con bị sao “
Ân Tố Tố ôm lấy Trương Vô Kỵ cảm nhận cơ thể hắn toát ra từng cổ hàn khí lạnh buốt , làm nàng cũng run lên nàng có chút sợ hãi mà hỏi.

” Mẹ con lạnh quá ! “
Trương Vô Kỵ không ngừng run rẩy , nói chuyện cũng rất khó khăn.

” Vô Kỵ con cố gắng một chút , mẹ đi tìm Trương Chân Nhân “
Ân Tố Tố an ủi một chút Trương Vô Kỵ liền hướng đại sảnh chạy đi.

” Trương Chân Nhân mau cứu Vô kỵ “
Ân Tố Tố vừa tới cửa thì đã hô lên.

” Tố Tố , Vô Kỵ bị gì “
Trương Chân Nhân thấy Trương Thúy Sơn đã chết mình không kịp ngăn lại có chút hối hận , nên hắn quan tâm đến con của hắn.

Mà Dương Thần nghe cũng nhếch lên khóe miệng , Trương Tam Phong muốn cùng Ân Tố Tố đến chổ Trương Vô Kỵ , Dương Thần liền đứng lên nói vài câu rồi đi theo cùng.


Trương Tam Phong và mấy người đi vào thấy Trương Vô Kỵ toàn thân đầy nhiệt khí , hắn cơ thể không ngừng run rẩy.

Dương Thần thấy vậy lén lút cực nhanh phóng vào thân thể Trương Vô Kỵ ngọn lửa.

” Ahhh! “
Lần này Trương Vô Kỵ không thể kiên cường mà nhẫn nhịn , cực hàn gặp cực nóng , tương khắc với nhau không ngừng ở hắn cơ thể đấu đá , mang đến đau đớn làm hắn hét thảm một tiếng.

” Vô Kỵ “
Trương Tam Phong vội vả đi lại tay để lên hắn cổ tay bắt mạch , chân mài hắn từ từ nhăn lại sao cùng thở dài một cái.

” Trương Chân Nhân , Vô Kỵ sao rồi , có thể trị được “
Ân Tố Tố thấy Trương Tam Phong nhăn mài thở dài bộ dáng , nàng lại nhìn trên giường Trương Vô Kỵ không ngừng hét thảm nàng khuôn mặt từ từ trắng bệch run giọng hỏi.

” Hời ~ trong người Vô Kỵ bị Huyền Minh Thần Chưởng đánh trúng , hàn độc xâm nhập ngũ tạng lục phủ , ta đây cũng bó tay , lại không biết thêm một cổ hỏa diễm từ đâu không ngừng cùng hàn độc ở Vô Kỵ trong người mà tranh đấu “
Trương Tam Phong lắc đầu thở dài , rồi nhìn lấy Ân Tố Tố nói tiếp ” Vô Kỵ sẽ không sống nổi ba ngày “
” Bịch “
Ân Tố Tố nghe Trương Tam Phong nói cả người run lên , thân thể liền mềm nhũn ngã ngồi xuống đất hai mắt có chút tuyệt vọng nhìn trên giường nhi tử.

” Lão hữu biết Dương Thần tiểu hữu công lực hơn xa lão phu , có thể lại coi Vô Kỵ một chút “
Trương Tam Phong nhìn vậy cũng lắc đầu bổng thấy Dương Thần đứng một bên nhìn , thì nhớ đến Dương Thần nội lực bộc phát mãnh lẽ liền khách sáo nói.

” Ahh! Dương công tử , mong công tử cứu giúp Vô Kỵ dùm “
Ấn Tố Tố nghe Trương Tam Phong hướng Dương Thần nói vậy , như vớt được cỏng cỏ cứu mạng mà bò lại Dương Thần dập đầu cầu xin.

” Thôi được rồi để ta đến coi thử “
Dương Thần thấy kế hoạch như ý nghĩ liền nói một tiếng , khôm người nắm lấy Ân Tố Tố bàn tay nhỏ cảm nhận bàn tay nàng mềm mãi , không nhịn được bóp bóp rồi đở lên nàng.

Mà Ân Tố Tố vì lo lắng cho Trương Vô Kỵ nên không có để ý đến Dương Thần cử động.

Dương Thần cũng một bộ đi lại Trương Vô Kỵ bên người , đưa tay bắt mạch chăn mài cũng một bộ nhăn lại.


” Bốp , bốp ! ! “
Dương Thần liền đứng lên không khách khí ở mặt của Trương Vô Kỵ tát hai cái , rồi bàn tay ở hắn trên đầu một vỗ ” Bịch “
” Vô Kỵ , ngươi làm gì! “
Ân Tố Tố thấy Dương Thần đánh Vô Kỵ mặt đều sưng lên , nàng liền hô một tiếng tính đi lại đẩy ra Dương Thần.

” Tố Tố , đừng làm ẩu , ta nhìn là Dương Tiểu Hữu đang chửa trị cho Vô Kỵ nha “
Trương Tam Phong thấy bàn tay của Dương Thần đặt lên đầu của Trương Vô Kỵ , hàn khí bắt đầu hơi toát ra một chút.

” Trương Chân Nhân mắt thật tinh đâu “
Dương Thần nghe Trương Tam Phong cản lại Ân Tố Tố nói vậy , thì trong bụng cười một tiếng , hắn nhìn Trương Vô Kỵ không vừa mắt liền đánh hắn mặt mà thôi , nhưng bên ngoài một bộ cực lực hướng Trương Tam Phong khen.

Qua một hồi Dương Thần thu tay lại , Trương Vô Kỵ liền ngã lên giường mà ngủ , cơ thể không còn hàn khí và đau đớn.

” Vô Kỵ “
Ân Tố Tố liền chạy lại trên giường đưa tay vuốt ve khuôn mặt sưng phù của hắn mà kêu nhỏ một tiếng.

” Đa tạ tiểu hữu , không biết bệnh Vô Kỵ có thể trị “
Trương Tam Phong liền hướng Dương Thần chấp tay tạ ơn vẫn không quên hỏi một câu , Ân Tố Tố nghe cũng quay đầu nhìn lấy Dương Thần.

” Hời ~ , cực hàn cực nóng này rất mạnh , ta dùng nội lực như thế hao tổn chỉ đẩy ra một ít , có thể kéo dài tách mạnh hắn vài ngày “

Ân Tố Tố thấy Trương Vô Kỵ không còn đau đớn tưởng có thể trị , nhưng nghe Dương Thần nói thì liền lần nữa tuyệt vọng , mà lúc này Dương Thần lại nói tiếp.

” Mà cực hàn và cực nóng này ta cũng có thể trị được , nhưng phải hao tổn ta tu vi rất nhiêu , dù có thiên tài đia bảo cũng không thể phục hồi ta tu vi “
Dương Thần nói tiếp vẫn không quên nhấn mạnh thiên tài đia bảo , để Trương Tam Phong khỏi mời hắn trị liễu , nói xong hắn cũng rời đi.

” Hời ~ “
Trương Tam Phong làm sao không hiểu ý của Dương Thần , dù sao cũng không quen biết lấy gì mà dùng mình tu vi đại giảm để cứu người không quen biết , nếu hắn có thể giảm tu vi cứu Trương Vô Kỵ hắn sẽ làm nhưng không được đành cũng thở dài rồi rời đi.

” Vô Kỵ “
Ân Tố Tố hai mắt đẫm lệ nhìn lấy Trương Vô Kỵ có chút đau lòng và thương tâm , nàng hận mình không chịu khuyên ngũ ca ở băng hỏa đảo sống , mà nghe lời về lại đất liền.

Về chưa được mấy ngày ngũ ca chết Vô Kỵ thì bị hai loại cực hàn cực nóng cho hành hạ , sống cũng không lâu.

Nàng nhìn Trương Vô Kỵ một hồi lại nhớ đến vừa nảy Dương Thần nắm tay mình cử động , thêm Dương Thần nói có thể trị được cho Trương Vô Kỵ thì nàng cắm răng làm một cái quyết định.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.