Đọc truyện Dâm Ma – Chương 149: Mông Ca
Dương Thần thì quay lại mình tiểu viện mà chúng nữ mua đi vào không thấy ai mà lại vì tiểu viện này được hắn bày kết giới , và làm theo phong cách hiện đại hồ bơi và khu vui chơi hắn liền đi qua khu đó.
“” Ahhh , ca ca về ” Hinh nhi , tiểu Long nữ , Quách phù , Trình Anh , Lục Vô Song , Gia Luật Yến , Hoàng Nhan Bình đang từ trên cao có ống trượt mà trượt xuống không ngừng cười to và la lên.
Còn mấy mấy mỹ phụ thì đang nằm trên ghế phơi nắng đâu , dù sao chúng nữ thành nữ nhân của hắn nên biết thực lực của hắn nên không lo quân mông cổ có thể đánh vào Tương Dương , mà thả ra mà chơi.
Dương Thần đi vào nhìn từng mỹ phụ đến thiếu nữ mặc từng bộ bikini lộ ra từng mãnh da thịt trắng nõn , hắn liền ẩn đi y phục nhảy xuống hồ bơi cùng chúng nữ chơi đùa , cùng Hinh nhi các nữ leo lên trên cao theo ống trượt mà trượt xuống.
Cùng các nàng chơi đùa đến khuya thì ăn uống xong mới đi đến chổ tập chung ở cổng thành Tương Dương , khi hắn đi đến thì những người điểm tên đều đã đi tới.
“” Đi thôi ” Dương Thần nói một tiếng thì binh lính giữ thành nhẹ hé ra cửa thành đủ một người đi ra , hắn liền đi trước thì sau lưng gần mười người theo sau.
Dương Thần và mấy người theo bản đồ mà lính trinh thám vẽ mà đi gần nữa giờ thì gặp chổ đóng quân của mông cổ.
“” Bây giờ chúng ta đánh giết binh lính và lén đi vào , chia làm hai đường ta một mình tìm đến Mông Ca tìm cơ hội giết hắn , các ngươi thì tìm đến kho lương thực mà đốt ” Dương Thần quay đầu nhìn mấy người còn lại nói.
“” Tốt , vậy Thần tăng phải cận thận rồi ” một người trong đó lên tiếng.
“” Vậy đi thôi ” Dương Thần liền canh mấy tên tuần tra đánh chết rồi đưa cho mấy người , còn hắn đã để quần áo biến giống như quân mông cổ rồi.
Như thế Dương Thần một đường đi đến trướng bồng to nhất ở đây , còn mấy người thì đã đi tìm kho lương thực , Dương Thần một đường đi ngó nhìn xung quanh tìm kiếm , vì hắn đã tàn hình nên hắn nghên ngang mà đi.
Khi hắn đến trung ương thì mới thấy một cái trướng bồng to thì đi lại , rồi hắn chui vào thả ra Tinh Thần lực bao chùm lấy cái trướng bồng mới quan sát xung quanh , thì thấy hai người một trung niên cao to tướng mạo anh khí tản ra từng cổ áp bách của thượng vị dạ , mà một bên là một mỹ phụ tuổi ngang bằng với Hoàng Dung khuôn mặt mỹ lệ không thua gì Hoàng Dung thân hình thì đầy đặn mê người.
“” Tranh nhi , ta biết nàng thích Quách Tĩnh , nhưng nàng nên nhớ nàng là người mông cổ , mà Quách Tĩnh là người Tống mà có vợ và có con ” Mông Ca nhìn lấy mỹ phụ nói.
“” Mông Ca ngươi kêu ta Hoa Tranh , đừng gọi thân mật như vậy , dù Tĩnh ca ca có vợ con thì đã sau , ta chỉ yêu một mình hắn mà thôi ” Mỹ phụ tên Hoa Tranh hướng lấy Mông Ca nói một cách lạnh nhạt.
“” Tranh được rồi Hoa Tranh , nàng không một chút động lòng với ta sao , ta theo đuổi nàng hai mươi năm rồi , nàng thật không chút động tâm ” Mông Ca nhìn lấy Hoa Tranh đang trừng mắt mình thì đổi lời hỏi.
“” Mông Ca ta xin lỗi vì những gì ngươi làm cho ta , nhưng ta chỉ yêu một mình Tĩnh ca ca ” Hoa Tranh trả lời lấy Mông Ca.
“” Hời ~ ” Mông Ca nghe trả lời của Hoa Tranh mà thở dài ngồi xuống ghế hơi đau buồn.
“” Mông Ca ta biết ngươi rất tốt sau này sẽ gặp một người xứng đáng với ngươi ” Hoa Tranh nhìn Mông Ca nói một tiếng quay người rời đi.
“” Tranh !.
” Mông Ca nhìn quay người đi bóng lưng mà đưa tay định kêu lại thì lắc đầu buôn tay xuống.
“” Khà khà óc chó thật theo đuổi hai mươi năm mà bị cự tuyệt còn làm bộ đau lòng , theo ta thì chiếm không được thì hiếp rồi tính sau ” Dương Thần nhìn hai người nói chuyện , thấy Hoa Tranh tính đi ra ngoài thì hắn điểm nguyệt nàng lại , rồi quay đầu nhìn lấy Mông Ca mà chửi.
“” Ngươi là ai , người đâu ” Mông Ca nghe tiếng nói thì thấy một tên đầu trọc điểm nguyệt lấy Hoa Tranh , hắn liền kêu người một tiếng rút ra trường kiếm hướng Dương Thần đâm tới.
“” Hừ ” Dương Thần hừ một tiếng tay bắt lấy mũi kiếm rồi bẽ cong lại , lướt đến sau lưng một cước đá tới.
“” Răng rắn ” một tiếng xương sường gãy nát theo lực đá Mông Ca bay ra đụng lấy kết giới rồi ngã trên mặt đất , miệng phun máu tươi đứng lên không nổi.
“” Khà khà mỹ nữ như vậy theo đuổi hai mươi năm cũng đáng nha , bắt quá ngươi không làm được để ta hưởng dụng trước khà khà ” Dương Thần đánh xong mông ca thì ôm lấy Hoa Tranh bị điểm nguyệt hai mắt nhìn mình đầy căm tức.
“” Ngươi thả ra nàng ” Mông Ca ngẩn đầu nhìn Dương Thần nói từng chữ.
“” Còn lâu mới thả ” Dương Thần đáp một tiếng ôm lấy Hoa Tranh đi đến trên bàn làm việc của Mông Ca ngồi xuống , rồi để cho Hoa Tranh ngồi lên đùi , thì bờ mông thịt to lớn của nàng co dãn mềm mãi cảm xúc truyền đến làm hắn sướng nha.
“” Ha ha mỹ nữ muốn nói gì nha ” Dương Thần nhìn hai mắt đỏ bừng vì giận và xấu hổ Hoa Tranh hắn mở ra nguyệt nói của nàng.
“” Ngươi nhanh thả ta ra ” Hoa Tranh miệng được nói chuyện thì quát lên.
“” ta đâu ngu như tên kia thịt đưa đến miệng mà làm quân tử nha ” Dương Thần nói thì cúi đầu hôn lên môi nàng.
“” Ô ! ! ô!.
.
ô! ” Hoa Tranh môi bị hôn thì kinh ngạc ngây người một chút thì ô ô ô lấy nước mắt cũng chảy ra.
“” Ngươi súc sinh nhanh thả nàng , không ta một ngày chém ngươi thành ngàn mãnh ” Mông Ca vô lực mà gầm lấy hai mắt đỏ bừng trán nổi lên từng đạo gân xanh.
“” Oa Mông Ca môi nàng thật mềm mãi đâu đầu lưỡi ướt át và ngọt ngào đâu , chặc chặc , nói với ngươi chắc ngươi cũng không hiểu ” Dương Thần hôn môi rồi mút lưỡi quấn quýt lấy lưỡi của Hoa Tranh một hồi thì buôn ra , còn quay đầu nhìn Mông Ca đang giận dữ như muốn ăn tươi nuốt sống mình , mà chặc chặc đầu lưỡi nói một bộ ngươi thiếu hiểu biết bộ dáng.
“” Ngươi !.
.
phốc !.
” Mông Ca nghe mà một ngụm máu tươi phun ra ngoài nhìn lấy tên kia ôm hôn người mình yêu hai mươi năm.