Đọc truyện Dâm Ma – Chương 147: Lỗi Tại Kim Dung
Sáng hôm sau.
Dương Thần tỉnh lại nhìn trong ngực như con mèo nhỏ đang nằm ngủ , hắn đưa tay lên ” Ba ” một tiếng đánh lên bờ mông trắng nõn mà săn chắc của Quách Phù nói “” Dậy ta dẫn đi gặp mấy tỷ muội “
“” Ư người ta muốn ngủ ” Quách Phù nhẹ rên một tiếng rồi cuộn tròn lại thân thể nằm trong ngực hắn phàn nàn.
“” Không dậy ta đi ra ngoài thành chơi không dẫn muội đi nha ” Dương Thần nói.
“” Ah ra ngoài chơi , muội cũng đi ” Quách Phù nghe ra ngoài chơi thì mở mắt , nàng rất ít được đi ra ngoài vì Quách Tĩnh và Hoàng Dung không cho đi một mình.
“” Dậy đi mặc đồ ta dẫn đi chơi ” Dương Thần nói và đứng lên mặc y phục , Quách Phù thấy vậy cũng đứng lên mặc y phục vào , vì tinh dịch Dương Thần với công pháp song tu tuy lúc phá trinh thì đau mà khi hắn bắn tinh vào nàng thân thể , được tinh dịch cải tạo và chửa trị nên sẽ không có đau đớn gì nha.
Hai người một đường đi đến tiểu viện chúng nữ mua rồi đi vào có Hệ thống nên rất thân cận , rồi Dương Thần dẫn chúng nữ đi trong thành Tương Dương và ngoài thành dạo chơi.
Như thế nhanh chống trôi qua gần một tháng thì mông cổ đã dẫn gần hai mươi vạn đại quân đến Tương Dương chủ soái là Mông Ca.
Quách Tĩnh cũng đứng ra làm gương chống lấy quân mông cổ bất quá quân lực kém xa chỉ không đến bảy tám vạn quân lính.
Không có cách nào Quách Tĩnh đứng ra kêu gọi anh hùng hào kiệt như cái bang và Toàn chân giáo các loại môn phái.
Lúc này trong đại sảnh của Quách phủ , Quách Tĩnh và Hoàng Dung , còn có mấy vị tướng quân của đại Tống , và còn mấy vị Toàn chân thất tử và những anh hùng hào kiệt không biết tên , Dương Thần cũng trong đó.
“” Các vị cũng biết quân mông cổ nhiều lại là thiện chiến sỉ khí cao và chủ soái Mông Ca nổi danh bất bại , đánh chiếm các nước đều không thua trận nào , bửa nay tình báo lại quân mông đã chuẩn bị đầy đủ mai là công thành , quân ta thì lại không đủ chống lại chỉ mong mấy vị ra sức để đợi triều đình phái quân hộ trở ” Quách Tĩnh một bộ khiên tốn chấp tay nói.
“” Ha ha có Quách đại hiệp và Quách phu nhân thì lo gì không giữ được thành , dù sao Quách đại hiệp cũng cùng mông cổ đánh mấy trận không thua mà ” một trong tướng sĩ của đại tống nói.
“” Đúng vậy , đúng vậy ” ở đây ai cũng tỏ vẽ đồng ý.
“” Các vị chớ khinh địch lần này Mông Ca chủ soái là nhân vật hữu dũng hưu mưu không thể khinh thường ” Hoàng Dung thấy vậy đành mở lời nói.
“” Vậy Thần tăng nghĩ như thế nào ” Quách Tĩnh nhìn ngồi uống trà Dương Thần thì hỏi.
Nghe Quách Tĩnh hỏi thì mọi người đều im lặng nhìn lấy Dương Thần vì ai cũng biết vị hòa thượng ăn mặn này , là kẽ đánh bại Kim Luân Pháp Vương mà Quách Tĩnh còn phải thua đâu.
“” Không nghĩ gì chỉ là muốn giữ thành thì ta có cách này , khi mông cổ công thành thì chúng ta tuyển những anh hùng võ công cao cường cùng ta dẫn đầu đánh mấy tên cung thủ , không cho bên mông cổ quân cung thủ bắn lên cửa thành để cho quân ta dễ dàng mà đánh mấy tên leo lên cửa thành hay là phá cửa thành là được ” Dương Thần nói.
“” Hay nhưng vậy thì quân ta chống lại quân mông cổ khỏi cần trốn trách và đề phòng cung thủ ” một tên tướng sĩ đồng ý nói.
“” Nhưng vậy thì phân chia ai đây ” Mã Ngọc chưởng môn phái toàn chân.
“” Vậy ta cùng Thần tăng và mấy vị toàn chân thất tử với năm vị hào kiệt này vậy ” Quách Tĩnh nói.
“” Vậy được ” ai cũng gật đầu đồng ý.
“” Còn chỉ huy quân đội thì nhường cho Dung nhi vậy ” Quách Tĩnh nhìn qua Hoàng Dung nói.
“” Ừ vậy Tĩnh ca ca cận thận ” Hoàng Dung đáp.
Ngày hôm sau trên tường thành Dương Thần và Quách Tĩnh , toàn chân thất tử mấy vị , mà mấy tên hào kiệt và Dương Quá cùng Doãn Chí Bình , phía dưới là hơn hai mươi vạn đại quân dẫn đầu là một tên cao to đầy uy nghiêm.
“” Lên ” theo mông ca phất tay thì sau lưng có một tướng sĩ phất một cây cờ , quân mông cổ hiểu ý mà nhào lên tiến công.
Dương Thần và mấy người đã chọn xuống chiến trường thì nhảy xuống trong quân mông cổ , Quách Tĩnh đánh ra từng chưởng Giáng Long Thập Bát Chưởng , còn Toàn chân thất tử cũng không ngừng kết trận mà chống địch.
” Rống ” Quách Tĩnh một chưởng một chưởng đánh ra quân mông cổ bị chưởng ấn mà không ngừng bị đánh chết.
Còn Dương Thần cũng không có đánh thật mà từng quyền từng cước đá và nện lấy từng tên binh lính , mà tên binh lính bị nện thì toàn thân vỡ nát bay ra ngoài mà sức mạnh cũng truyền đến những binh lính đụng phải , thì sức mạnh củng làm cho mấy tên lính bị đụng phun máu xương đều gãy nát.
Nhưng thế mấy người một đường đánh sâu vào quân mông cổ và khoảng cách đã xa thành Tương Dương , thì Dương Thần không khách khí dùng tinh thần lực bao lấy một không gian mình với Quách Tĩnh của thả ra thời gian.
“” Thần tăng ngươi làm gì ” Quách Tĩnh giật mình thấy Dương Thần dùng tốc độ lướt tới mình trước mặt.
“” Khà khà , ta đánh ngươi không phải là lỗi của ngươi , lỗi là lỗi tác giả kim dung cho người vợ đẹp ” Dương Thần nói thì từng quyền nện lên thân thể Quách Tĩnh , hai tay hai chân đều bị đánh gãy xương sường cũng gãy gần hết Quách Tĩnh , đã như bùn nhảo ngã xuống đất hai mắt vì đau đớn mà đỏ ngầu nhìn lấy Dương Thần.