Đọc truyện Dâm Đế Thánh Vương – Chương 7: Âm Dương Hỗn Độn Quyết
Trong khu rừng, có hai người một già một trẻ.
Người thiếu niên thì đang nhắm mắt ngồi trên đất còn lão già thì đang ngồi phía sau, đặt một bàn tay trên đầu người trẻ.
Một lúc sau thì lão già mới thu tay lại, nói:– Được rồi, ta đã phong ấn các tuyệt kỹ của ta vào trong thức hải của con.
Chỉ cần con lên một đại cảnh giới thì sẽ mở ra một phần phong ấn.– Đa tạ sư phụ!Thiếu niên đang ngồi trên đất mở mắt, nói với lão già.– Không cần khách sáo.Lão già lộ ra một nụ cười rạng rỡ với người thiếu niên:– Con là đệ tử của ta nên ta không tốt với con chứ còn tốt với ai nữa.
Huống hồ, sau này ta cần con bảo vệ những thân nhân của ta nữa mà.Hai người này dĩ nhiên là Lý Hàn và Hoan Hỉ Thiên Đế.
Hoan Hỉ Thiên Đế nói xong rồi lấy một toà tháp từ trong cơ thể mình vừa giao cho Lý Hàn vừa nói:– Toà tháp này là bảo vật đã theo ta cả đời, nay ta giao nó lại cho con.Lý Hàn nghe vậy liền cung kính nhận lấy toà tháp.
Sau đó hắn kinh ngạc ngắm nhìn toà tháp trong tay mình chỉ thấy toà tháp này cao khoảng 20 phân(20 cm), được chia làm chín tầng ngoài tầng chót có một cách cửa còn lại đều đóng kín không có một thứ gì khác mà điều làm Lý Hàn kinh ngạc chính là toà tháp có nửa màu đen một nửa màu trắng, hơn nữa trên toà tháp tỏa ra một luồng khí tức lạnh lẽo, tang thương, cổ xưa làm cho Lý Hàn hít thở không thông.Đây tuyệt đối không phải là vật phàm(bình thường)!Kinh ngạc qua đi thì Lý Hàn mới hỏi Hoan Hỉ Thiên Đế:– Toà tháp có tên là gì vậy, sư phụ? Và toà tháp này có công dụng gì vậy?– Toà tháp này có tên là Âm Dương Hỗn Độn Tháp.
Còn về công dụng của nó thì nó có thể chứa được vật sống và nó có thu nhỏ lại như một hạt cát.
Ngoài hai điều trên thì toà tháp còn có những công dụng khác nữa nhưng những công dụng khác thì tự con tìm hiểu.
Mà thôi, con mau nhỏ máu của mình lên toà tháp để nó nhận con làm chủ nhân.Lý Hàn nghe vậy liền nhỏ máu lên toà tháp, khi máu của Lý Hàn vừa rơi lên toà tháp thì tòa tháp phát sáng rồi nhanh chóng bay vào trong đầu của Lý Hàn.
Bỗng nhiên Hoan Hỉ Thiên Đế phun ra một ngụm máu và cả người của lão ngày càng trong suốt, điều này làm cho Lý Hàn kinh sợ vội vàng đến bên cạnh lão mở miệng hỏi thăm:– Sư phụ, người có sao không?– Thời gian của ta… sắp cạn… rồi, những gì ta có… đều truyền lại cho con rồi, con đường sau này… thì con phải… tự mình quyết định rồi.
Con phải nhớ, sau này khi tu luyện… phải tu luyện căn cơ của mình cho thật vững chắc rồi mới tiến cấp… nếu không… có ngày con sẽ bị tâm ma cắn trả.Sau khi nói xong những lời này thì Hoan Hỉ Thiên Đế hóa thành những tia sáng biến mất trong thiên địa.
Lý Hàn thấy vậy bỗng khóc thật lớn, mặc dù mới làm thầy trò chưa tới một ngày nhưng nhờ vào Hoan Hỉ Thiên Đế mà Lý Hàn mới có cơ hội trở thành linh giả nên khi thấy Hoan Hỉ Thiên Đế tan biến vào trong thiên địa như vậy làm cho hắn cảm thấy vô cùng thương tâm, sau khi khóc to một trận Lý Hàn đã tự làm một ngôi mộ dành cho lão, sau khi làm xong hắn quỳ trước mộ của Hoan Hỉ Thiên Đế lạy ba lạy, hắn vừa lạy vừa lẩm bẩm:– Sư phụ yên tâm, sau này con sẽ chăm sóc thân nhân của thầy.Sau khi lạy xong, ngắm nhìn ngôi mộ một chút rồi hắn quay người trở về Lý gia.
Sau khi về tới Lý gia, hắn tắm rửa và dùng bữa cùng với Tần Liên, khi Tần Liên hỏi hắn đã đi đâu cả ngày hắn chỉ nói đi dạo xung quanh trấn.
Tần Liên biết hắn đang nói dối nhưng thấy hắn không muốn đề cập đến chuyện này nên cũng ngó lơ chuyện này.
Sau khi dùng bữa và tắm rửa xong, Lý Hàn trở về phòng và quanh chân ngồi trên giường.
Hắn muốn dùng ý thức của mình để tiến vào trong Âm Dương Hỗn Độn tháp nhưng dùng thử bao nhiêu lần nhưng ý thức của hắn vẫn không thể tiến vào trong tòa tháp được, tựa hồ tòa tháp bị ý thức của hắn làm phiền nên truyền cho hắn một đạo ý thức, đại loại là nói hiện tại người quá yếu, ít nhất cần phải đạt đến Tụ Linh Cảnh mới có thể tiến vào trong tháp.
Xem ra, phải chờ hắn phải đạt đến Tụ Linh Cảnh thì mới có thể tìm hiểu tòa tháp này.
Lý Hàn thấy vậy thì hắn bỏ qua chuyện này mà tập trung vào việc tu luyện.Một đêm qua đi bình mình lại đến, khi ánh mặt trời chiếu lên người của Lý Hàn thì hắn mới tỉnh lại từ trong tu luyện, hắn thở ra một hơi, mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên sự khó hiểu.
Không biết là vì sao mà tốc độ tu luyện của hắn rất chậm, qua một đêm nhưng hắn vẫn còn ở Luyện Bì Cảnh trung kỳ không nhanh bằng ngày hôm qua.
Điều này không thể trách hắn mà phải trách Hoan Hỉ Thiên Đế không giải thích rõ với Lý Hàn rằng âm dương nhị khí ngoài trừ những đặc thù chứ âm dương nhị khí trong thiên địa rất ít, còn về tại sao hôm qua hắn lại tu luyện nhanh như vậy vì Hoan Hỉ Thiên Đế làm Thuần Dương khí trong âm dương nhị khí trải qua hàng tỉ năm hấp thụ Hỗn Độn chi khí mới sinh ra nên xung quanh lão luôn ra Thuần dương khí nên mới làm cho Lý Hàn tu luyện nhanh như vậy.
Hắn nhớ từ những truyện tiên hiệp, xuyên không mà hắn đọc ở kiếp trước thì cách lên cấp nhanh nhất chính là chiến đấu sinh tử nên hắn quyết định sẽ đi ra ngoài lịch lãm.
Sau khi dùng bữa xong với Tần Liên, Lý Hàn đã nói quyết định ra ngoài lịch lãm của mình với Tần Liên và hiển nhiên là nàng không cho hắn đi vì nàng nghĩ rằng hắn vẫn chỉ là một người bình thường chứ không phải là một linh giả.Lý Hàn thấy vậy nên buộc phải cho Tần Liên thấy cảnh giới của mình, Tần Liên thấy Lý Hàn nói vậy tưởng rằng hắn đang nói giỡn nhưng thấy Lý Hàn không giống như nói dối nên nàng bán tín bán nghi mà kiểm tra hắn, khi nàng kiểm tra thì đúng như lời hắn nói đã đạt đến Luyện Bì Cảnh trung kỳ thì nàng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và hỏi hắn nguyên do thì Lý Hàn chỉ nói là được cao nhân chỉ dẫn nên mới có thể tu luyện được mà không nói rõ chi tiết với Tần Liên, không phải là Lý Hàn không tin Tần Liên mà là bí mật của Âm Dương Hỗn Độn quyết càng ít người biết thì càng tốt.
Lúc này thì nàng tán thành việc Lý Hàn ra ngoài lịch lãm vì nàng muốn con của mình trở nên mạnh mẽ.
Và Lý Hàn còn hỏi Tần Liên về Chín đại cảnh giới vì hắn mới chỉ có một là Tụ Linh Cảnh còn các giới còn lại thì hắn không biết.
Từ trong miệng của Tần Liên thì hắn biết được rằng Chín đại cảnh giới theo thứ tự là Tụ Linh Cảnh, Linh Hải Cảnh, Linh Địa Cảnh, Linh Thiên Cảnh, Linh Sơn Cảnh, Linh Hoa Cảnh, Linh Anh Cảnh, Linh Thánh Cảnh và Linh Thần Cảnh.Mỗi đại cảnh giới được chia làm thập trọng thiên và được chia làm bốn tiểu cảnh giới: Trước ba thì được gọi là sơ kỳ, từ ba đến sáu gọi là trung kỳ, từ sáu đến chín gọi là hậu kỳ và cuối cùng là đỉnh phong.
Và hắn còn biết được rằng đột phá một đại cảnh giới thì có thể hướng thiên đoạt một nghìn năm thọ nguyên!Khi biết được tin này làm Lý Hàn sững sờ, hắn không ngờ tu luyện lại có thể có nhiều thọ nguyên như vậy, vậy nếu đạt đến Linh Thần Cảnh thì chẳng phải có thể sống gần vạn năm, cái này đúng là trở thành lão bất tử rồi.
Ngoài ra, Tần Liên còn cho hắn biết rằng nàng là Tụ Linh Cảnh ngũ trọng thiên làm hắn vô cùng kinh ngạc vì nàng năm nay mới có 37t mà đã đạt Tụ Linh Cảnh ngũ trọng thiên làm hắn phải khâm phục mẫu thân tiện nghi này.
Sau khi nói chuyện xong với Tần Liên thì hắn quay về phòng thu nhập đồ đạc, rồi đi ra chuồng ngựa của Lý gia chọn một con ngựa rồi rời khỏi Lý gia tiến về Hoàng Tung sơn mạch..