Đọc truyện Dâm Đế Thánh Vương – Chương 25: Đại Hội Khảo Võ 2
Biệt viện của Nhị trưởng lão.Người hầu đang kể cho hắn nghe chuyện của Lý Hàn hôm nay.
Sau khi nghe xong, Lý Hoàng nhíu mày lâm vào trầm tư, sau một lát hắn khoát tay áo để cho tên người hầu lui xuống, tiếp theo đi ra khỏi cửa phòng.
Hắn đi tới sương phòng ở phía Đông, gõ cửa.– Đi vào…Bên trong truyền ra âm thanh nhàn nhạt.Bên trong nhà ngồi một gã trung niên nam tử mặc thanh sắc trường bào, xương trán hơi lồi, khuôn mặt gầy gò, môi đôi mắt ưng khiến người ta phát rét, cầm trong tay một quyển sách, thần tình lạnh nhạt.
Người này không phải là Lý Trùng, cha của Lý Hoàng chứ còn ai.– Phụ thân!Lăng Duệ khom người thăm hỏi nói.– Hoàng nhi có chuyện gì?Lý Trùng buông quyển sách xuống, hỏi:– Hài nhi có việc bẩm báo!Lý Hoàng nói.– Nói nghe một chút.Lý Trùng nhìn Lý Hoàng nói.Tiếp theo, Lý Hoàng nói chuyện hôm nay Lý Hàn đánh nhau với đoàn người Vương Tiểu Kim cho Lý Trùng nghe.
Nghe xong nhi tử bẩm báo, Lý Trùng chau mày một chút, sau đó phất phất tay nói:– Được rồi, ta biết rồi, ngươi đi ra ngoài trước đi, ở trước khi lễ mừng năm mới không nên tìm Lý Hàn gây phiền toái.Lý Hoàng cung kính đáp một tiếng, sau đó thối lui ra khỏi cửa phòng.… Bạn đang đọc truyện Lý Hàn tại nguồn: https://truyen321.net/ly-han/Đối với phản ứng của người khác Lý Hàn hồn nhiên chưa phản ứng ra, về đến nhà hướng Tần Liên hỏi thăm một tiếng rồi về phòng mình.
Hắn đang nôn nóng muốn nghiên cứu hai quyển sách do Linh Dược đường tặng để có thể nhanh chóng trở thành Linh Dược sư nhưng hắn chưa kịp vào phòng thì phía sau hắn vang lên một ngọt ngào:– Tiểu Hàn, bọn tỷ về rồi.Lý Hàn quay đầu lại nhìn về phía phát ra giọng nói.
Chỉ thấy hai người con gái đang đi đến, các nàng một người mặc một chiếc váy màu vàng một người mặc váy màu xanh, hai cái váy đều ngắn ngang gối, phía trên chẳng qua là một chiếc áo ngực cùng màu, dưới chân cả hai đều đi một đôi giày da hươu, tinh xảo khéo léo, điều này khiến da thịt các nàng lộ ra từng mảng lớn.Da thịt của các nàng còn trắng hơn tuyết rơi xuống từ trên trời, da thịt kia trắng tới chói mắt, giống như trứng gà vừa mới bóc xong.
Vóc người các nàng thon dài, da tuyết trắng rất mềm mại, phía dưới làn váy nhỏ, lộ ra đôi bắp chân cân xứng, trên váy nhỏ chính là eo thon nhỏ có thể dùng nắm tay nắm chặt lại, eo bóng loáng trắng nõn, bờ eo tuyết trắng tinh tế, một dây xích màu vàng vắt ngang, mắc vào eo thon nhỏ nhắn, hiển nhiên là một loại phụ tùng, thắt lưng màu vàng cùng da thịt tuyết trắng tôn nhau sáng rực lên.Mông các nàng khá lớn, lại cao ngất nhếch lên, mượt mà no đủ, áo ngực cùng màu kia cũng no đủ khác thường, so sánh với vòng eo mảnh khảnh của các nàng, lộ ra vẻ đầy đặn, nhô lên cao cao, dường như lúc nào cũng muốn căng nứt chiếc áo ngực cùng màu.Vóc người của các nàng quả thật khiến người ta sợ hãi, nhưng hai khuôn mặt càng khiến người ta kinh ngạc.Các nàng đương nhiên là mỹ nhân rất đẹp, mũi quỳnh cao ngất, môi trẻ đỏ tươi, đôi mắt thật lớn, con ngươi lại sáng ngời khác thường.
Hai khuôn mặt này dĩ nhiên giống nhau như đúc, mặt mũi giống như phục chế ra, đặc biệt đôi mắt màu đen tuyền, dưới lông mi thật dài, chói lọi có tinh thần, đôi mắt dường như có thể nói chuyện, trong lúc chớp động, giống như ngôi sao sáng ngời trên trời chợt lóe lên.
Hiển nhiên đây là một cặp hoa tỉ muội sinh đôi.
Mái tóc của các nàng đẹp như thác nước, đều cùng là một màu đen tuyền.
Hai người y chang nhau, nếu các nàng mà mặc đồ cùng chung một màu thì sẽ làm người khác khó lòng phân biệt hai nàng.Các nàng giống như hai con búp bê, tượng đá ngọc mài, trắng nõn nà, tuổi chẳng qua là mười bảy, đang độ tuổi thanh xuân.
Chẳng qua thân thể các nàng trổ mã cực kỳ thành thục, có thể so sánh với bất kỳ một giai nhân trổ mã hoàn toàn nào, chân là chân, eo là eo, mông là mông, ngực là ngực, thân thể các nàng có thể khiến bất kỳ nam nhân nào tim đập thình thịch, nhưng khuôn mặt thanh xuân của các nàng lại khiến người ta sinh ra lòng yêu thương.Nhìn hai khuôn mặt này thì Lý Hàn liền biết cặp hoa tỉ muội này chính là hai tỉ tỉ của hắn.
Người mặc váy vàng chính là đại tỷ Lý Vân Ngọc còn người mặc váy xanh chính là nhị tỷ Lý Vân Diệp, nhìn hai người này làm hắn cảm thán rằng gia đình của thân thể này có gen tốt thật, từ mẹ đến con đều là một đại mỹ nhân.
Sau khi đến kế bên Lý Hàn thì đại tỷ Lý Vân Ngọc mở miệng nói:– Tiểu Hàn, đệ có nhớ bọn tỷ không?– Có, đệ rất nhớ các tỷ tỷ.Nghe đại tỷ Lý Vân ngọc hỏi như vậy thì hắn trả lời liền, hắn để ý thấy mặc dù hai vị tỷ tỷ này mở to mắt, sáng ngời như sao, nhưng khuôn mặt vẫn không che dấu được vẻ mỏi mệt.
Thấy thế hắn liền mở miệng hỏi thăm sức khỏe của các nàng:– Hai tỷ làm gì mà trên mặt lại hiện lên vẻ mệt mỏi như vậy?– Không có gì đâu, bọn tỷ vừa đi làm một nhiệm vụ của gia tộc giao phó cho nên mới mệt mỏi như vậy, nghỉ ngơi hai ba ngày chắc là khỏe lại thôi.Người trả lời chính là nhị tỷ Lý Vân Diệp, sau đó hắn và hai tỷ hàn huyên thêm một lát thì hai người chào Lý Hàn để đi nghỉ ngơi.
Sau khi chào tạm biệt hai người thì Lý Hàn về phòng mà nghiên cứu Linh Dược lục và Linh Thảo Lục.
Liên tiếp ba ngày trôi qua, mỗi ngày trừ đi thời gian ăn cơm thì Lý Hàn rút ra ba canh giờ để đọc sách còn thời gian còn lại thì hắn tập trung tu luyện..