Bạn đang đọc Dám Câu Nương Ta Cút Ngay: Chương 57: “Người Nhà ” ? Thật Buồn Cười !
Chương 57: “Người nhà ” ? thật buồn cười ! “Công chúa?” Đây rốt cuộc là tình huống gì ? Vũ Duyệt nghe thấy giọng nói này, sắc mặt có chút thay đổi, nàng cực lực giấu mặt vào trong lòng Lạc Minh Hiên, hận không thể biến thành không khí ngay lập tức ! Không xong, không ngờ vẫn còn có người nhận ra nàng, đây là bất hạnh hay là may mắn của nàng đây ? “Duyệt Duyệt!” Lạc Minh Hiên bất mãn nhíu mày, tiểu ô quy này, cho dù thân phận của nàng bị làm sáng tỏ thì có sao chứ, ai dám động đến nàng ?
Chỉ cần nàng không muốn có quan hệ với bọn họ, như vậy hắn tất có biện pháp để nàng không phải bị quấy nhiễu ! “Ngươi, lại đây!” Vũ Ngạo Thiên thần sắc chấn động, sau đó liền uy nghiêm gọi cung nữ vừa nói chuyện kia. “Bùm” một tiếng, tiểu cung nữ kia liền quỳ rạp xuống đất, nàng biết vừa rồi bản thân đã vi phạm quy củ , nhưng nếu trước khi chết, nàng có thể nhìn thấy công chúa, cả đời này sống cũng không uổng . “Ngươi tên là gì?” “Nô tỳ gọi là Thanh Tâm, là công chúa đã ban cho nô tỳ tên này!” Thanh Tâm chính là nha đầu vẫn luôn hầu hạ Vũ Duyệt khi nàng còn là công chúa. Sau lại bởi vì nàng mất tích, cho nên mới bị phái đến ngự trù phòng làm việc. Thật không ngờ, nàng còn có thể gặp lại công chúa… Thật là vui vẻ! “Ngươi nói công chúa là…?” Vũ Ngạo Thiên có chút mê mang, chẳng lẽ là nghịch nữ đào hôn kia ? “Là ta!” Không đành lòng nhìn Thanh Tâm bị Vũ Ngạo Thiên chấn áp,Vũ Duyệt từ trong lòng Lạc Minh Hiên đứng dậy, khí thế trên người lập tức tỏa ra . Tuy rằng nàng mang thân phận là nữ nhi thân sinh của hắn, nhưng nếu có thể, nàng tuyệt đối sẽ không lựa chọn kiếp sống này. Đừng tưởng rằng có thể sinh ra trong một gia đình đế vương, thì đó phải là vinh hạnh, theo nàng nhìn thấy, hoàng tộc chẳng qua chỉ là một đám đáng thương khuyết thiếu tình cảm mà thôi. “Ngươi là… ?” Vũ Ngạo Thiên thanh âm có chút chần chờ, hắn sao có thể mình lại có một vị công chúa như vậy ? “Ha ha, ta là ai ? Hoàng đế bệ hạ chẳng lẽ không biết?” Vũ Duyệt cười lạnh nhìn về phía Vũ Ngạo Thiên, nam nhân như vậy, nhất định là sẽ không bao giờ đủ tư cách để trở thành một vị phụ thân, hẳn chỉ là một đế vương, là một đế vương mà thôi ! Đối với hắn mà nói, nữ nhi thân sinh chẳng qua chỉ là phương pháp dễ nhất để lung lạc lòng người khác, là công cụ để củng cố địa vị của hắn mà thôi ! Nếu hắn đã không xem nàng như một thân nhân, như một nữ nhi, thì nàng cần gì phải hèn mọn khẩn cầu hắn chú ý, muốn tự ngược đãi mình sao ? “Trẫm tuy rằng quý vì thiên tử, nhưng không phải chuyện gì cũng có thể biết được!” Vũ Ngạo Thiên thần sắc có chút âm trầm, sự cuồng vọng của Vũ Duyệt đã va chạm vào điểm mấu chốt của hắn, nếu tình huống tiếp tục phát triển xấu đi, sẽ tạo thành hậu quả không thể vãn hồi. “Hảo một câu quý vì thiên tử, hảo một câu không biết!” Ý tứ châm chọc càng thêm nồng hậu, Vũ Duyệt không hề nhìn đến biểu tình nhẫn nhịn của Vũ Ngạo Thiên, ngược lại quay sang Nhiêu phi. “Không biết Nhiêu phi nương nương tôn quý có thể đoán ra bản vương phi là ai không ?” A, là bản vương phi, mà không phải bản công chúa, nàng ngay từ lúc đầu đã không có ý định cùng bọn họ trở thành “người một nhà” ! “Ngươi…” Nhiêu phi híp mắt cẩn thận nhìn Vũ Duyệt, trong lòng có chút phát lạnh, nàng ta chắc hẳn không phải là nữ nhi ngu ngốc kia đấy chứ ? Lúc trước nữ nhi của nàng lúc nào cũng ngơ ngơ ngác ngác, vẻ mặt ngu ngốc, sao có khả năng biến thành bộ dáng sắc sảo lợi hại như thế này ! “Xem ra, sự tồn tại của ta thật là thấp !” Bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Vũ Duyệt vẫn nhịn không được cười khổ một tiếng, tuy rằng chưa từng ôm kỳ vọng gì đối với bọn họ, nhưng ngẫm lại bản thân không ngờ lại có một đôi cha mẹ như vậy, thật là có chút cảm khái. “Ngươi rốt cuộc là ai ?” Vũ Cẩm Thiên không có sức chịu đựng như Vũ Ngạo Thiên, cũng không có tâm cơ như Nhiêu phi, ngược lại lo lắng táo bạo thì có thời! “A, đúng rồi, còn có Thiên công chúa nữa, nếu không phải vì xuân dược lúc trước của ngươi, ta sao có thể gặp được Hiên, cũng không thể sinh ra một nhi tử đáng yêu như vậy ! Thật sự phải cảm tạ ngươi rồi, “hảo tỷ tỷ” của ta !” Ba chữ kia, Vũ Duyệt phá lệ nhấn mạnh! “Ngươi là… Ngươi là… Ngươi là tiểu tiện nhân kia!” Vũ Cẩm Thiên khiếp sợ nhìn Vũ Duyệt, không thể tin được, nữ nhân không ngờ chính là tiểu tiện nhân kia ! Hai từ “tiện nhân”, quả nhiên làm cho rất nhiều người cùng bất mãn. Lạc Minh Hiên vừa định ra tay, liền bị Vũ Duyệt ngăn lại, tuy rằng phụ mẫu trên danh nghĩa kia cùng nàng không có cảm tình gì, nhưng vô luận nói thế nào, nàng vẫn tính là nữ nhi của hai người bọn họ đi ? Cho nên, Vũ Cẩm Thiên mắng nàng như vậy, cho dù Vũ Ngạo Thiên không trừng phạt nàng, thì Nhiêu phi tâm cao khí ngạo kia cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ! “Thiên công chúa, thỉnh chú ý lời ngươi nói !” Nhiêu phi vốn đã không vừa mắt với Vũ Cẩm Thiên, lần này rốt cuộc đã tìm thấy một lý do để gây khó dễ ! “…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Cẩm Thiên nhất thời trắng bệch, không ngờ nàng dám nói ra những lời này trước mặt phụ hoàng ! “Đúng vậy, ta là tiểu tiện nhân, như vậy sinh ra tiểu tiện nhân sẽ là ai nào ?” Vũ Duyệt chẳng hề để ý đến ngón tay, ỷ lại vào Lạc Minh Hiên bên cạnh. Cơn sóng này còn chưa đủ lớn, thứ nàng muốn là một trận đại hồng thủy! Nếu đã muốn liên lụy tới nàng, như vậy phải cho bọn họ một chút giác ngộ! “Nữ nhi, mẫu phi xin lỗi con, con có khỏe không ?” Nhiêu phi hiểu được Vũ Duyệt chính là nữ nhi của nàng, hơn nữa đã trở thành Vương phi của Lạc Minh Hiên, như vậy đối với địa vị của nàng sẽ có sự trợ giúp rất lớn, xem ra cần phải mượn sức của nàng một chút a. “Xin lỗi ta ?” Khinh bỉ liếc Nhiêu phi một cái, Vũ Duyệt nhìn thẳng vào mắt nàng, ” Ta có quan hệ với ngươi sao ?” Một câu, vô cùng nhỏ nhẹ, quanh quần trong toàn bộ đại điện ! “Ngươi lớn mật!” Hoàng quyền của mình bị miệt thị, Vũ Ngạo Thiên như thế nào cũng không thể chịu được. “Ta lớn mật ? Vậy ngươi có thể nói cho ta biết một lý do để ta không dám lớn mật không ?” Vũ Duyệt đã hoàn toàn không cố kỵ gì nữa, Hiên ở trong này, thiên hạ đều biết, nếu hắn không muốn hai quốc gia chiến tranh, thì tuyệt đối sẽ không dám xuống tay với nàng, hơn nữa Vũ quốc của hắn hiện tại còn chưa có năng lực chống lại Lạc Thiên quốc đâu ! Đại sảnh một mảnh yên lặng, người tán chuyện sớm đã biến mất không thấy, mọi người cố gắng hô hấp thật chậm, sợ không cẩn thận một cái, sẽ bị liên lụy. Vấn đề ở phía sau này, toàn là chuyện rơi đầu a! “Ngươi là nữ nhi của trẫm, ngỗ nghịch trẫm, trẫm có có quyền xử trí ngươi!” “Nữ nhi ? Nữ nhi của ngươi? Vậy thỉnh hoàng đế bệ hạ vĩ đại nói cho ta biết, nữ nhi này của ngươi tên là gì ?” “…” Vũ Ngạo Thiên không nói gì, hắn làm sao có thể biết? Nhìn thoáng qua Nhiêu phi bên cạnh, hiển nhiên cũng lâm vào mê man. “Ha ha, đối với nữ nhi của mình, thân là phụ thân và mẫu thân như hai ngươi, không ngờ cũng không biết tên của nàng, trên đời này còn có chuyện đáng buồn hơn sao ? “ Vũ Duyệt nhịn không được cười lớn một tiếng. Đối với Đế vương mà nói, nữ nhi nhiều như vậy, người nào không xuất sắc thì không nhớ được là chuyện bình thường, nhưng thân là mẫu thân lại không biết nữ nhi của mình gọi là gì, thì thật không còn thiên lý nữa ! “Hiên, chúng ta đi thôi !” Vũ Duyệt nhìn quét qua đại điện một cái, không hề để ý tới những người làm cho người ta ghê tởm này.