Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 266: Sắp xếp


Đọc truyện Đại Vũ Trụ Thời Đại – Chương 266: Sắp xếp

Diêu Nguyên có quyền quyết định tuyệt đối mọi việc trên tàu Hi Vọng, với điều kiện là không xảy ra việc khiến cho tất cả mọi người đều phẫn nộ, về cơ bản anh có toàn quyền quyết định tất cả mọi việc.

Đương nhiên, Diêu Nguyên cũng biết giới hạn trong việc sử dụng quyền lực này, cho nên ngoại trừ trong những tình huống khẩn cấp bao gồm chiến tranh, bệnh tật, nguy cơ hiểm họa gì đó, ngoài ra anh không sử dụng quyền lực tối cao này của mình, cho dù là trong lúc anh sử dụng thì cũng sẽ nói ra suy nghĩ của anh cho mọi người nghe như lần này vậy, nhằm mục đích thuyết phục nhiều người ủng hộ quan điểm của anh.

Và thật sự quan điểm này đã nhận được sự tán thành của đa số mọi người.

Đầu tiên, đương nhiên chính là nguồn sản vật của tàu Hi Vọng vô cùng sung túc, lúc trước khi tàu Hi Vọng dự định rời khỏi tinh cầu mới thì đã khai thác toàn bộ các nguồn tài nguyên khoáng sản quý hiếm, chế tạo, rèn luyện, chế biến tất cả thành những bộ phận tinh túy nhất rồi tiến hành lưu trữ, ví dụ nguyên liệu gang thép quan trọng nhất, đã áp dụng kỹ thuật chưng cất siêu điện từ của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, gần như đã lọc sạch toàn bộ các tạp chất bên trong, sau đó cất trữ một số lượng lớn trong tàu Hi Vọng, lúc cần thiết có thể lấy ra chế tạo thành các nguyên liệu hợp kim gang thép đặc biệt bất kỳ lúc nào.

Loại vật tư như vậy nhiều đến mức khó lòng đếm xuể.

Phải biết tàu Hi Vọng bao lớn? Trước sau nó có độ dài tổng cộng là ba mươi lăm ngàn mét, cũng tức là 35 km, hơn nữa trải qua nhiều lần cải tạo liên tục, lúc này tàu Hi Vọng đã tăng thêm mấy tầng trên dưới, đã có độ cao hơn 800 mét, độ rộng đạt đến 2400 mét.

Tuy là khi so với tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh hoặc là so với tàu mẹ của tàn tích văn minh ngoài hành tinh, thật sự tàu Hi Vọng nhỏ đến đáng thương, nhưng dù sao đây cũng là sản phẩm cao cấp nhất do con người chế tạo ra dựa trên cách mạng công nghiệp lần thứ ba, cũng tức là nói từ khi có con người đến đây, sản phẩm cơ khí lớn nhất chính là tàu Hi Vọng, với loài người ở trên địa cầu trước kia mà nói thì điều này chẳng khác gì kỳ tích.


Cho đến ngày hôm nay, cộng thêm số lượng trẻ em, dân số tàu Hi Vọng đã là 217 ngàn, trong đó có 120 ngàn người già từ địa cầu bước lên tàu Hi Vọng, ngoài ra, có hơn 90 ngàn trẻ em có độ tuổi từ vài tháng tuổi đến tám chín tuổi, đều là những đứa trẻ được sinh ra trên tàu Hi Vọng.

Số dân hơn 217 ngàn, so với sự to lớn của tàu Hi Vọng mà nói thì vẫn chưa đến mức chật chội, dù sao thì trong số đó có hơn 90 ngàn trẻ em vẫn chưa chiếm không gian nhiều, nhưng mà chỉ xét riêng điểm này thì có thể dự đoán biết rằng trong tương lai loài người sẽ còn gia tăng nhanh chóng, chính vì như vậy, lúc trước khi rời khỏi địa cầu mới, có thể mang theo sản vật gì thì cũng đã mang lên hết, đặc biệt là sau khi sở hữu lò phản ứng tập hợp Hydro cung cấp năng lượng thuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, nhiều sản vật có thể được tái chế sử dụng thì lượng sản vật trên tàu Hi Vọng đủ để cung ứng cho 300 ngàn người trưởng thành sử dụng trong vòng 100 trăm!

Cho nên, ở cõi hư không này neo lại từ năm đến mười năm, về mặt sản vật là không hề có vấn đề gì.

Tiếp theo chính là tính cần thiết của việc dừng lại, giống như những gì Diêu Nguyên miêu tả vậy, vũ trụ với con người mà nói thật sự quá nguy hiểm, đó là sau khi đã tiếp nhận khoa học công nghệ của tàn tích văn minh ngoài hành tinh mà con người còn bị ép vào đường cùng hết mấy lần, nếu không như vậy, lần này tàu Hi Vọng đối mặt với văn minh thương nhân ngoài hành tinh chắc chắn sẽ bị tiêu vong hoàn toàn.

Cho nên, dừng lại ở một chốn hư không an toàn và hòa bình này từ năm năm đến mười năm, cố hết sức nâng cao trình độ khoa học của loài người, nâng cao sức chiến đấu và năng lực thích nghi với vũ trụ, điều này là hết sức cần thiết, cũng có thể nói là bắt buộc.

Chính vì như vậy, trong hoàn cảnh đảm bảo nguồn sản vật, đề nghị dừng lại ở đây từ năm năm đến mười năm đã nhanh chóng được thông qua, trên thực tế, trong lòng của hầu hết tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, dù sao thì tình cảnh của thương nhân ngoài hành tinh thật sự cũng khiến cho tất cả mọi người tuyệt vọng, có thể ở đây chơi chiến thuật, nâng cao các điều kiện phần cứng và phần mềm của bản thân trong môi trường hòa bình, điều này thật sự là tốt không gì bằng.

Tiếp theo, trong buổi chiều hôm đó, chính phủ tàu Hi Vọng đã tuyên bố nghị quyết này, và giống như những gì Diêu Nguyên và mọi người dự tính, dân chúng không hề phản đối với nghị quyết này, thậm chí có nhiều người còn thảo luận sự việc này với nhau bằng giọng điệu khen ngợi, họ cho rằng đây là biểu hiện chín chắn của chính phủ, cũng là cách làm của những người lãnh đạo tài ba xuất chúng.


Môi trường hòa bình đã được thiết lập, tuy là môi trường hòa bình này không chắc chắn, tuy là đây chỉ là môi trường hòa bình được thiết lập tạm thời, nhưng mà trong buổi tối hôm đó, có rất nhiều các nhân viên đã bị mất ngủ trong nhiều ngày liền đã có thể ngủ một giấc ngon lành.

Đương nhiên, dân chúng thở phào nhẹ nhõm, nhưng điều này không có nghĩa là chính phủ cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nghị quyết dừng lại ở chốn hư không này đã được thi hành, chính phủ còn có nhiều việc hơn nữa phải tiến hành, đầu tiên đương nhiên là vấn đề sắp xếp công việc và tiêu thụ sản vật.

Dừng lại ở chốn hư không này, bởi vì không còn tiếp tục thăm dò và thực hiện cú nhảy xuyên không gian, cho nên dự tính sẽ phải tiêu hao sản vật và năng lượng, không thể có gì bên ngoài bổ sung vào, do đó giới hạn ở một mức độ nào đó là bắt buộc, đầu tiên đó chính là giá cả của các loại sản vật ổn định không thay đổi, nhưng mà mỗi tháng mỗi một người trưởng thành bắt đầu mua vật phẩm xa xỉ với một số lượng nhất định, đương nhiên, số lượng không quá ít, nhưng mà cũng không thể giống như lúc trước có nhiều nhân loại tệ là có thể mua một cách không giới hạn.

Thứ hai là việc điều chỉnh vị trí công việc, bởi vì cần phải dừng lại ở chốn hư không này từ năm năm đến mười năm, đương nhiên với điều kiện sẽ không có xảy ra chiến tranh hay các tình hình khẩn cấp, cho nên sẽ dần dần cắt bớt các vị trí liên quan, ngược lại gia tăng vị trí công việc cho các ngành dịch vụ, đồng thời giảm bớt thời gian làm việc, để cho càng có nhiều người có thời gian học tập, nhằm nâng cao trình độ của cả nhân loại.

Cuối cùng chính là vấn đề mấu chốt của lần dừng lại này, đó chính là hệ thống tri thức khoa học.


Trước mắt toàn bộ hệ thống tri thức khoa học mà con người đang nắm giữ, một là toàn bộ công nghệ hoàn chỉnh thuộc trình độ dưới cách mạng công nghiệp lần thứ tư mang từ địa cầu ra ngoài và tất cả các kiến thức lý luận được sản sinh ra từ khoa học công nghệ này.

Hai là những công nghệ thuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư tích lũy được từ tàn tích văn minh ngoài hành tinh, nhưng bởi vì tàn tích văn minh ngoài hành tinh đã biến mất, cho nên những công nghệ này không hề liên quan, hay là nói không hoàn chỉnh, có một lượng lớn thông tin đã bị thất lạc, cho nên loài người cần phải tự mình quy nạp nghiên cứu mới có thể ứng dụng được, đó cũng là nguyên nhân mà các nhà khoa học dự đoán là phải mất thời gian năm mươi năm sau mới có thể chế tạo ra loại vũ khí siêu cấp thế kỷ.

Ba là tất cả công nghệ kỹ thuật thuộc cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư cùng với bốn công nghệ của cách mạng công nghiệp lần thứ năm do thương nhân ngoài hành tinh sở hữu và giao cho con người. Tuy là con người không biết được công nghệ thuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư này đã hoàn chỉnh hay chưa, nhưng mà mức độ chi tiết của nó là vượt xa những gì có được từ tàn tích văn minh ngoài hành tinh, điều này về cơ bản đã bổ sung đầy đủ những gì mà con người còn thiếu của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, trước mắt chỉ cần hòa hợp nhất quán lại là được.

Trên đây là tất cả các nền tảng khoa học mà hiện giờ con người có được, cũng chính là nguyên nhân mà Diêu Nguyên yêu cầu dừng lại ở cõi hư không này, theo như kết quả bàn bạc giữa anh và các nhà khoa học hàng đầu, trong khoảng thời gian từ hai đến ba năm, con người sẽ thuận lợi bước vào giai đoạn thời kỳ giữa của cách mạng công nghiệp lần thứ tư, từ lúc đó phát triển thêm năm đến mười năm nữa, con người sẽ đạt đến thời kỳ đỉnh cao của cách mạng công nghiệp lần thứ tư, có thể phần nào chế tạo và sử dụng các sản phẩm của cách mạng công nghiệp lần thứ năm.

Cho nên, về các vấn đề liên quan đến khoa học, Diêu Nguyên đã thật sự hạ quyết tâm, đầu tiên là đáp ứng tất cả các yêu cầu hợp lý của các nhà khoa học, ví dụ như chế tạo ra các thiết bị khoa học khác nhau, chỉ cần có thể đáp ứng là anh đều cố gắng đáp ứng, các loại máy móc nguyên liệu gì, kể cả việc sử dụng máy tính trung ương, anh cũng đáp ứng hết.

Ngoài ra, nhóm thực tập sinh sắp tốt nghiệp của các trường đại học sẽ được gia nhập vào các hệ thống khoa học thuộc chuyên môn của mình, điều này sẽ cung cấp thêm nguồn lực mới cho các nhà khoa học.

Cuối cùng chính là sắp xếp ba vị nhĩ ngôn giả, bởi vì nhĩ ngôn giả rất khác với các nhà khoa học bình thường, để họ hòa trộn với các nhà khoa học khoa học bình thường khác, thật sự là có chút lãng phí tài năng, cho nên mục tiêu đề ra cho ba vị nhĩ ngôn giả này chính là việc nghiên cứu khoa học đỉnh cao nhất, tùy theo sự khác nhau về hệ thống của mình, sự khác nhau về sở trường, phương hướng nghiên cứu của họ cũng khác nhau, nhưng mà có một điểm chung duy nhất, đó chính là những gì họ nghiên cứu đều thuộc thời kỳ đỉnh cao của cách mạng công nghiệp lần thứ tư, thậm chí là nội dung khoa học của cách mạng công nghiệp lần thứ năm.


Cho đến lúc này, những gì Diêu Nguyên có thể làm về mặt nghiên cứu khoa học anh cũng đã làm hết, những chuyện khác anh không thể kiểm soát được nữa rồi, tuy là anh cũng có khả năng nhĩ ngôn giả… nhưng mà vốn dĩ không thể mong chờ khả năng nhĩ ngôn giả của anh có biểu hiện đặc biệt gì, đây không phải là một trận chiến đấu, mà là đòi hỏi phải có sự tích lũy kiến thức khổng lồ, đòi hỏi phải có thời gian học tập chuyên sâu trên mười năm, đồng thời sở hữu một chút năng khiếu và nhiệt huyết mới có thể làm được, đối với khoa học thì ít ra Diêu Nguyên chỉ có thể hiểu được mà thôi, vốn dĩ không thể nào đi nghiên cứu.

Sau khi tất cả mọi chuyện này đã được quyết định, cũng là ngày thứ ba kể từ lúc tàu Hi Vọng dừng lại ở khu vực này, cho đến bây giờ, Diêu Nguyên và một số quan chức cao cấp chính phủ mới dám thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà Diêu Nguyên không hề có cơ hội nghỉ ngơi, trong thời gian ba ngày này, mỗi ngày sau khi trở về nhà, anh đều lấy ra một số lượng lớn tài liệu về thông tin vũ trụ của thương nhân ngoài hành tinh ra nghiên cứu, dù sao thì lúc mới lấy được thông tin đã thực hiện cú nhảy ngay nên không có thời gian xem kỹ, vào lúc này sau khi đã xem xét chi tiết kỹ lưỡng, anh càng lúc càng hiểu cặn kẽ về thông tin vũ trụ.

Cho đến buổi sáng sớm ngày thứ tư, anh cố tình kêu Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu tới, anh cần hai kẻ suy nghĩ này suy ngẫm giùm anh một số thông tin về sự phân loại phân chia này.

– Đầu tiên, khoảng hơn 60% thông tin trong đó có thể công bố ra bên ngoài, thậm chí có thể đưa vào bên trong thư viện điện tử công cộng cũng không sao, có thể cho dân chúng có cái nhìn tổng thể cơ bản về vũ trụ, tránh việc một số người vẫn còn tin rằng người ngoài hành tinh sở hữu trình độ công nghệ cao mới là nền văn minh cấp cao và cả những cách suy nghĩ ngây ngô ngờ nghệch khác nữa…

– Ngoài ra có khoảng 30% thông tin sẽ nâng cao mức độ đọc, chỉ dành riêng cho các tầng lớp trung cấp và cao cấp trong chính phủ, nghị viên, các nhà khoa học, các nhân viên nghiên cứu, còn có các nhân viên thuộc cấp sĩ quan trở lên mới có thể đọc được…

Diêu Nguyên nhìn hai người và nói:

– Tôi kiếm hai anh tới đây chính là vì chuyện này, tôi hi vọng hai anh có thể giúp tôi phân chia các loại ra, còn có một vấn đề khác nữa chính là…

– Tôi nghĩ tôi đã tìm thấy con đường tắt của tàu Hi Vọng rồi, hay nói chính xác hơn phương pháp để tương lai loài người chúng ta đạt đến trình độ văn minh vũ trụ cấp bốn nhanh nhất!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.