Bạn đang đọc Đại Tỷ! Em Phải Là Của Anh: Chương 4
Đại Tỷ_Ám Ảnh.
Buổi tối. Biệt thự Từ Gia.
– Hạo Ân! Thiên Tuyết đâu rồi? – ông Từ Hạo Nam vừa đọc báo vừa hỏi. Tuy đã gần 40 tuổi nhưng đường nét tuấn mĩ trên mặt ông vẫn ko hề biến mất, giống như thời gian đối với ông chưa từng trôi qua, ông vẫn còn là cậu sinh viên thích quậy phá năm nào.
– tiểu Tuyết nói hơi mệt nên ngủ trước rồi ạ! – Andy ngồi đối diện ông, anh vẫn đang gõ lia lịa vào chiếc latop, lễ phép trả lời.
– Hạo Ân! Ăn trái cây đi con! – bà mẹ xinh đẹp đem một dĩa trái cây ra, yêu thương nói với con trai.
– vâng! Mẹ! – Andy gật đầu, anh tao nhã cắn một miếng táo.
– con có suy nghĩ tới đề nghị của ba chưa? – ông Từ Hạo Nam hỏi.
– con đã bàn với Kyo rồi! Con cũng đang thiết lập hệ thống an toàn cho tổ chức! – Andy mặt ko cảm xúc, mắt dán vào latop miệng đều đều nói.
– vậy còn tổ chức bí ẩn kia, con đã biết thông tin gì chưa?
– con đã huy động lực lượng để điều tra, nhưng ngoài cái tên Ám Ảnh thì tất cả đều ko tra được gì. – mày của Andy hơi nhíu lại, tổ chức Ám Ảnh này thật sự ko thể coi thường, bởi thực lực ko kém gì với Dạ Vương mà anh đang quản lý.
– còn người lãnh đạo?
– tất cả mọi người đều ko biết mặt của người đó, còn thân phận là bí mật, nghe nói chỉ có tả hữu hộ pháp của Ám Ảnh mới từng gặp qua người đó. Người ta gọi người đó là Đại Tỷ! – Andy nói ra tất cả những gì mà anh biết.
– vậy người đó là phụ nữ? – mẹ Andy, bà Phương Thiên Ngọc ngạc nhiên hỏi, ko ngờ một tổ chức lớn như vậy lại do phụ nữ lãnh đạo.
– con cũng ko chắc, bởi ko có thông tin nào về giới tính của người đó cả….
Ba người nhỏ giọng nói chuyện với nhau, hoàn toàn ko hề hay biết một bóng đen nấp ở mái hiên đã nghe thấy tất cả, trong màn đêm lóe ra nụ cười nguy hiểm, bóng đen nhẹ nhàng linh hoạt lách người ra khỏi biệt thự, tránh được tất cả góc chết của camera, dễ dàng qua mặt được mấy trăm vệ sĩ, tẩu thoát thành công!
Quán bar Nightmare.
Ko khí náo nhiệt lúc về đêm khiến quán bar nhuốm lên một màu ủy dị, đúng 12h đêm, một chiếc lamborigni dừng trước cửa quán bar, vừa nhìn đến màu đen bí ẩn của chiếc xe, tên bảo vệ canh cửa vội vàng cung kính bước đến mở cửa. Sau đó một đôi bốt đen xuất hiện, rồi đến cả một thân hình quyến rũ được bao trọn trong bộ trang phục đen, mái tóc nâu đỏ xoăn nhẹ, ôm trọn gương mặt trắng hồng, nhưng điều làm mọi người sững sờ ko phải vẻ đẹp của cô gái vừa xuất hiện, bởi họ ko được nhìn thấy mặt cô, vì trên khuôn mặt đáng yêu ấy đang hiện diện một chiếc mặt nạ đen che hết nữa khuôn mặt, chỉ chừa lại đôi môi nhỏ đỏ thắm. Tạo cho cô gái nét huyền bí một cách kì lạ. Cô gái đảo mắt một vòng nhìn mọi người, khiến cho tất cả mọi người phải run lên, tuy cách một lớp mặt nạ, họ vẫn cảm nhận được lãnh khí sau đôi mắt ấy. Khóe môi xinh đẹp vẽ lên nụ cười nguy hiểm, trong giây tiếp theo, cô gái đã lấy cây súng bên hông ra, nhanh như chớp một viên đạn bay ra khỏi vỏ lao về phía một góc tối của quán bar. Mọi người khiếp đảm, chỉ thấy vang lên một tiếng hét thảm thiết, rồi một vài người áo đen lôi trong góc ra một người đàn ông, trên tay ông ta vẫn còn đang cầm súng, viên đạn lúc nãy trúng vào bụng ông ta, cô gái nhìn người đàn ông cười khát máu. Đôi môi đỏ mọng nhả ra từng chữ như từ địa ngục.
– ngu ngốc! Muốn giết tôi ư? Còn kém lắm! – nói xong cô gái đi thẳng, đi được vài bước lại dừng lại. – đưa đi Hình Đường!
– dạ! – mấy người áo đen nhanh chóng đem người đàn ông đi, cô gái cũng nhanh chóng biến mất trong dòng người đông đúc.
Phòng VIP của quán bar.
– Đại Tỷ! Lúc nãy em nghe nói chị bị ám sát, có phải ko ạ? – một người con trai mở to mắt hỏi, bộ dáng ko dám tin.
– ừ. – một chữ ngắn gọn, Đại Tỷ khẽ nâng ly rượu lên hớp một hớp.
“cạch” cánh cửa được mở ra, một cô gái với khuôn mặt ko cảm xúc bước vào, đôi mắt xanh ngọc bích làm nổi bật dung nhan xinh đẹp của cô.
– Đại Tỷ! Là người của Dạ Vương!
– Dạ Vương? – đôi mày sau lớp mặt nạ khẽ nhíu lại, ba giây sau khóe miệng Đại Tỷ lại nở nụ cười lạnh lùng.
– Ghost, theo cô, nếu chúng ta đánh trực diện với Dạ Vương, vậy bên nào sẽ thắng?
Ghost thoáng giật mình, sao đó khuôn mặt lại trở về vẽ bình tĩnh vốn có.
– Đại Tỷ! Nếu bây giờ chúng ta muốn đấu với Dạ Vương ko phải là ko thể, nhưng hai bên nhất định là cùng thiệt hại nặng nề!
– Đại Tỷ! Chẳng lẽ chị định thâu tóm Dạ Vương? – chàng trai im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng, khuôn mặt tuấn tú dưới ánh đèn trông khiêu gợi vô cùng.
– nếu đúng thì sau? – Đại Tỷ khẽ cười.
Hai người kia nhìn nhau rồi lại nhìn Đại Tỷ.
– chúng em ủng hộ Đại Tỷ!
* Nhân Vật Mới.
Tên : Lãnh Nguyệt Tâm (Ghost).
_ Tuổi : 17.
_ ngoại hình : tóc đen óng uốn nhẹ hết về một bên, đôi mắt xanh ngọc bích, quyến rũ cực kì.
_ tính cách : lạnh lùng, tàn nhẫn.
_ gia thế : ko rõ.
_ chức vụ : Hữu hộ pháp của Ám Ảnh, lãnh đạo khu Massacre.
_ sở trường : kiếm đạo.
Tên : Du Hoàng Duy. (Devil)
_ tuổi : 17.
_ ngoại hình : tóc bạch kim, mắt màu xanh dương sâu thẳm, khuôn mặt điển trai thu hút.
_ tính cách : bề ngoài cà lơ phất phơ, ko nghiêm túc, nhưng khi vào vấn đề thì vô cùng cẩn thận.
_ gia thế : ko rõ.
_ chức vụ : Tả hữu pháp của Ám Ảnh lãnh đạo khu Blood.
_ sở trường : súng.
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Trên con đường khuya vắng vẻ, một chiếc mô tô phóng như bay, phía sau như ẩn như hiện tử thần mà người lái xe vẫn ko hề giảm đi tốc độ. bỗng dưng xe thắng gấp lại tạo thành một tiếng két chói tay. Cô gái xoay người, tựa vào chiếc mô tô, nhàm chán nhìn vào một con hẻm tối, đối với trình độ theo dõi của kẻ này đặc biệt khinh thường. Bởi hơi thở của tên này chính là nguyên nhân khiến hắn ta bị lộ. Cô gái đợi mãi mà bên trong con hẻm vẫn ko có động tĩnh, cô ko còn kiên nhẫn nữa, phóng lên xe, rồ ga chạy thẳng. Khi tiếng xe đã ko còn nữa, lúc này từ trong bóng tối thiếu niên bước ra, tay vẫn còn ung dung đút vào túi quần, nhìn theo hướng xe vừa khuất dạng, dưới ánh trăng xuất hiện một cái nhếch môi đầy quỷ quyệt….