Đại Tỷ! Em Phải Là Của Anh

Chương 17


Bạn đang đọc Đại Tỷ! Em Phải Là Của Anh: Chương 17

Nó trừng mắt nhìn hắn, rất muốn nhào đến mà bóp cho chết cái tên vô lại thừa nước đục thả câu trước mắt này. Cuối cùng nó cũng từ trong kẽ răng nhã ra một chữ.
– …….được!
– Sophia….hì hì… – Rain chớp chớp mắt ngây thơ nhìn Sophia.
Sophia nổi cả da gà khi nhìn thấy vẻ mặt đấy của Rain, ai ko biết thì thôi, chứ Sophia thì rành về cái biểu tình này của Rain lắm, ẩn sau cái vẻ ngây thơ trong sáng kia chính là đầy một bụng mưu mô!
– nói! – Sophia chấp nhận buông xuôi.
– hì hì….cũng ko có gì đâu, anh chỉ muốn sau này em gọi anh là ông xã là được rồi. – Rain tà ác đưa ra điều kiện.
– anh….. – Sophia trợn tròn mắt, ko dám tin nhìn chằm chằm vào Rain.
– ko chấp nhận ư? – Rain chậc chậc mấy tiếng, điệu bộ cực kì tiếc nối.
– hừ! Được thì được, ai sợ ai! – Sophia hùng hồn nói, nhưng trong lòng thì đau đớn ko thôi, vậy là kể từ hôm nay cô phải sống kiếp nô bộc rồi. o(╥﹏╥)o
Nguyệt Tâm nhẹ lướt tầm mắt về phía công tử đào hoa, đúng như cô dự đoán, ai kia đang dùng ánh mắt như nhìn thấy mồi ngon mà nhìn chằm chằm vào cô, giống như có thể nhào lên mà nuốt cô vào bụng bất cứ lúc nào.
– nói! – cô lạnh lùng nhả ra một chữ.

– haha…….điều kiện của anh là, từ nay em phải làm bạn gái của anh! – Wind cười đắc thắng.
Sau ba giây suy nghĩ.
– được. – cô khẽ gật đầu, đây cũng nằm trong một phần kế hoạch của cô.
Đáp án của Nguyệt Tâm nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Wind trợn tròn mắt nhìn chăm chú vào cô.
– em đồng ý?
– ừm…. tôi ko đồng ý anh chịu bỏ qua ko? – cô nhàn nhã hỏi lại.
– tất nhiên là never! – Wind trả lời ngay lập tức, chỉ có trời mới biết anh đợi ngày này bao lâu rồi.
Chỉ còn lại mình Nguyệt Vy, cô quan sát cả bọn, thật đúng như là cô dự đoán mà, ha ha! Thế là giờ cô có thể phe phởn được rồi. Nó ngồi kế bên Nguyệt Vy, tinh mắt thấy được nụ cười đắc thắng của cô thì tức giận bừng bừng, tại sao cô lại ko bị gì thế? Phân biệt đối xử à?
– này, này! Vậy còn Nguyệt Vy thì sao? – nó cười nham hiểm.
Ngay lập tức tất cả ánh mắt dồn về phía Nguyệt Vy khiến cô dựng cả tóc gáy.
– có…..có gì sao? – cô nuốt nước bọt hỏi.
– Andy, chỉ còn mình cậu chưa ra điều kiện đó! – Wind cười gian nói, sao anh lại có loại cảm giác tội lỗi khi đem cô bé quàng khăn đỏ cho sói xám thế nhỉ.
Nguyệt Vy nghe Wind nói bắt đầu đổ mồ hôi, cô len lén liếc về phía chàng vương tử, chỉ thấy anh vẫn mải mê với chiếc latop của mình, hoàn toàn ko chú ý đến những việc xung quanh.
– Andy!!!!! – Rain rống lên, cuối cùng chàng vương tử cũng đã dành chút thời gian cho bọn họ.
– huh? – Andy hỏi.
Hắn hết sức kiềm nén để ko bộc phát thú tính với Andy, kiên nhẫn lặp lại câu hỏi vừa rồi.
– anh ko đưa ra điều kiện sao?
Andy đảo mắt một vòng nhìn tất cả mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại khuôn mặt đang sợ hãi của Nguyệt Vy. Anh khẽ nhếch môi.
– sau này tôi sẽ nói!

Xxxxxxxxxxx
Lớp 11C VIP.
– hôm nay kiểm tra đấy, có ai học bài chưa? – nó mệt mỏi nằm dài trên bàn.
– vợ à? Em đang đọc gì vậy? – Rain sáp lại gần Sophia.
– Rain điên! Anh tránh xa em ra! – Sophia xua đuổi.
– chậc chậc……em lại quên nữa rồi à? – Rain lắc đầu ngao ngán.
– ÔNG XÃ!!! anh làm ơn “lếch” ra chỗ khác giùm em được ko? – Sophia mỉm cười nói.
Rain bĩu môi, anh càng cố ý “lếch” lại gần hơn.
– hừ hừ! Em đọc cái gì chứ? Chồng em ko đẹp trai hơn mấy cái chữ này à?
Ở cái bàn này quá mức ồn ào rồi, hình như bàn cuối của công tử đào hoa có vẻ lãng mạn hơn đấy!
– Tâm Tâm em uống nước ko? – Wind tươi cười hỏi, tay đưa chai C2 cho Nguyệt Tâm.
– cảm ơn! – cô khẽ cười, đưa tay nhận lấy.
Lòng Wind lâng lâng, anh cảm thấy từ lúc Nguyệt Tâm đồng ý làm bạn gái của anh tới nay cô đối xử với anh khác hẳn, cô cười với anh nhiều hơn, thỉnh thoảng còn có thể thản nhiên cùng anh nói đùa vài câu. Chuyện này quả nhiên là ngoài dự đoán của anh mà!

– Jeny thân iu! Em đang làm gì thế??? – hắn từ ngoài cửa lơn tơn đi vào, vừa thấy nó chán chường nằm dài trên bàn thì nhe nhởn sáp lại gần.
– Kyo! Anh bị khùng rồi hả???? Sáng sớm lại lên cơn nữa rồi à?? – nó mệt mỏi ko thèm ngẩng đầu lên nhìn hắn.
– honey! Em lại thế nữa rồi! – hắn trẻ con chu mỏ nhìn nó.
– tôi tát vỡ mồm anh bây giờ! – nó cáu kỉnh.
– cá cược! – hắn nhàn nhã phun ra hai chữ.
Nó trừng mắt nhìn hắn, cái tên này đúng là chán sống rồi! Nhìn thấy mắt nó bốc hỏa tới nơi hắn cười thích thú, ngồi xuống chỗ ngồi hắn liền đưa ra bộ mặt tươi cười nham nhở lại gần nó.
– nói ra một câu dễ nge xem nào!
– …..em biết anh bị khùng rồi, nên anh đừng cố gắng thể hiện nữa! – nó cười xinh đẹp nhìn hắn.
Hắn á khẩu, mấy đứa kia được dịp cười no nê.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.