Đọc truyện Đại Trí Nobita – Chương 43: Oán linh
“Các ngươi đã thua”
Ozimet chỉ thẳng mặt Nobita và Nonko và tuyên bố chắc nịch.
Nobita tuy lúc này hơi có chút mệt mỏi vì năng lượng tiêu hao quá độ nhưng vẫn còn rất tinh thần để trêu chọc Ozimet
“Ngươi lấy đâu ra tự tin như thế? Ngươi lúc này cũng chẳng hơn gì bọn ta. À mà còn một chi tiết nữa quên chưa nói với ngươi. Chúng ta khi nãy có ba người.”
Ozimet lúc này mới nhớ tới chi tiết đó, trước đó do quá kiêu ngạo mà hắn chẳng hề để tâm tới điều đó nhưng sau khi bị treo đánh nãy giờ thì đàu óc của hắn cũng được khai thông.
Nhắm tình hình có vẻ không ổn nên Ozimet tình chuồn trước rồi quay lại trả thù sau.
Nhưng Nobita nào phải là người hay nhắc nhở kẻ thù mưu kế của mình để chúng phòng thủ. Khi hắn đã nói ra thì tức là mọi thứ đều đã xong xuôi.
Sumire và Nobita từ trước khi trận chiến xảy ra đã chuẩn bị chiêu này. Đáng ra lúc Ozimet thắng thế hoàn toàn là lúc ra đòn tốt nhất vì lúc đó hắn thả lỏng nhất nhưng do mới bị ăn hành nên dù thắng thế hắn cũng không có thả lỏng.
Nhưng Nobita nhanh chóng lập cơ hội tốt nhất. Ngay khi Nobita nói rằng còn một người nữa thì Ozimet hơi chút phân tâm và lo lắng đồng thời hơi có quan sát tìm kiếm thì ngay lúc đấy chính là cơ hội tốt nhất để ra đòn.
“Kỷ băng hà: Sinh mệnh chung kết”
Băng tan, nước lên, giống loài tiêu vong, chiêu thức diễn hóa lại kỷ băng hà và quá trình tuyệt chủng của nhiều giống loài.
Nó không chỉ đơn thuần là năng lượng hoặc vật chất công kích mà là phép tắc công kích.
Bình thường chiêu này dù là phép tắc công kích nhưng cũng không quá lợi hại, đã thế còn tốn thời gian rất lâu để thi triển. Nhưng Ozimet là tồn tại đặc biệt, hắn là tinh linh của chủng tộc và còn mang thuộc tính sinh mạng nên hoàn toàn bị chiêu này khắc chế.
“Ta không cam lòng”
Khi Ozimet nhận ra vấn đề thì hắn đã bị dòng nước mạnh mẽ bao phủ. Nhưng nó không phải là nước thường.
Ozimet cảm giác đau đớn đến tận từng tế bào một. Thậm chí hắn còn cảm nhận được linh hồn hắn như bị xé tan ra từng mảnh. Nhưng khi ấy một ký ức xa xưa một hình ảnh xa xưa ùa về trong não hắn.
“Cô, chú?”
Lúc này dưới góc nhìn thứ ba Ozimet như thấy mình là đứa trẻ và đang được một người phụ nữ ôm trong lòng. Đứa trẻ khi đó đang ngủ vì rất mệt mỏi nhưng dù là ngủ nó cũng không dấu được nụ cười. Vì đứa trẻ vừa mới thoát khỏi cuộc sống ác mộng của các thì nghiệm vô nhân tính. Và đứa trẻ mới lần đầu tiên cảm nhận được tình người.
Chẳng biết vì sao ngay lúc sinh mạng đi tới điểm cuối này thì Ozimet lại thấy được khung cảnh khi xưa nhưng nó chẳng phải thứ tốt đẹp gì và hắn thậm chí còn muốn nó không hề tồn tại. Nhất là lúc này dù đã có sức mạnh vô cùng nhưng hắn cũng không thể nào tác động được đến khủng cảnh này, đã thế còn bị cưỡng ép nhìn.
Đứng gần bên người phụ nữ ôm đứa bé là một người đàn ông trung niên mặc áo blue và từ khung cảnh có thể đoán ra họ đang ngồi trên một chiếc tàu vũ trụ để đi đến hành tinh khác.
“Xem Ziai nó ngủ thật ngon chưa kìa, thật là chỉ mấy phút trước còn gào khóc mà giờ đã thế rồi?”
Người phụ nữ thấy người đàn ông ba la bô lô thì ra hiệu im lặng nói
“Này, anh để cho nó ngủ chút đi, dù sao nó cũng đã rất mệt đấy”
Bình thường người đàn ông cũng chẳng có nhiều lời như thế. Nhưng quyết định hôm nay của mình quá điên rồ mà ông ta không nhịn được nhiều lời đôi câu để che đi nỗi bất an trong lòng.
Khung cảnh dừng lại đây và cắt cảnh sang cảnh khác.
Lúc này đây gia đình ba người đang chúng sống rất vui vẻ. Đôi vợ chồng tuy không có thêm con nhưng có Ziai là họ đã rất vui vẻ. Nhưng điều ký quá là họ chì muốn Ziai gọi là cô với chú.
Dù rằng sức khỏe của Ziai rất vượt trội có thể làm mọi việc nặng nhọc một cách dễ dàng nhưng hai người giám hộ của hắn lại không hề yêu cầu hắn làm thế, thậm chí còn nhiều lần nhắc nhở hắn đừng để lộ sức mạnh của mình vì như thế hắn sẽ lạc lõng giữa người thường.
Ziai càng lớn thì càng đẹp trai và giỏi giang, mọi thành tích từ học tập đến thể thao đều rất tuyệt vời. Hắn cũng rất được nhiều cô gái theo đuổi nhưng sau cùng thì lại chọn kết thân với một cô gái không xinh đẹp lắm nhưng lại hiền lành và đảm đang giống người cô mà hắn kính mến.
Nhưng tưởng chừng cuộc sống cứ hạnh phúc như thế mãi. Và tương lại Ziai sẽ thành một doanh nhân thành đạt hay một nhà nghiên cứu gì đó thì tai nạn ập tới.
Khi Ziai đang ở trường thì nhận được tin nhắn khẩn của chú của hắn là hãy chạy nhanh sang tinh cầu khác, càng xa càng tốt. Biết có chuyện không lành vì Ziai vẫn chưa quên thân phận của hắn.
Hắn chính là vật thí nghiệm và cha mẹ hắn chính là hai người phản lại tổ chức để cứu hắn vì lòng trắc ẩn.
Ziai biết kẻ thù là ai và hai người kia nếu bị họ bắt sẽ không hề có kết quả tốt. nên nhanh chóng chạy về.
Trước kia vì áp lực bởi thân phận mà Ziai bằng trí tuệ hơn người của mình đã tạo ra rất nhiều vũ khí và dấu tại một nơi bí mật.
Ziai biết so với mạng của hai người kia thì hắn có giá trị hơn nhiều đối với tổ chức. Nên hắn có thể lợi dụng điều đó để bào vệ họ an toàn.
“Các ngươi mau thả hai người kia ra mau”
Nhìn thấy hai người bị trói ngay giữa nhà nhưng Ziai không dám manh động chạy tới mà đứng ngoài hò hét. Nhìn tình hình chơi lớn thế này thì có lẽ tay trùm cuối biến thái cũng đã tới. Tên đó có lẽ đã thèm khát sức mạnh của Ziai đến phát cuồng mà bất chấp tất cả mà tới đây.
Và không ngoài dự đoán, Tair tên biến thái mà Ziai nghĩ tới đã có mặt tại đây.
“Ziai cháu cưng đã lớn thế đấy rồi cơ à? Mà sao không tới cơi trói cho cô chú tội nghiệp kia đi”
Ziai lúc này tuy rất tức giận nhưng vẫn cố nén lại
“Ngươi muốn gì? Mau thả họ ra không thì ta sẽ liều chết với ngươi”
Tair làm như không hiểu hỏi lại
“Này cậu bé nói gì thế? Cậu có thể tự tới cởi trói cho họ mà”
Xé áo để lộ ra đống thuốc nổ, Ziai hét to
“ Ngươi còn nhiều lời thì ta sẽ cùng chết với ngươi”
Tair làm ra vẻ cực kỳ sợ hãi
“Này cháu sao manh động thế, 088811 mau ra giúp họ cởi trói đi”
Nghe như thế Ziai hoảng hốt lao vào nhưng đã quá trễ ngay tại chỗ trước đó còn trói hai người kia
đã bị đốt thành tro bụi.
Tair lúc này cũng bỏ lớp mặt nạ của mình xuống
“Ahaha đó chính là cái kết cho kẻ dám phản bội ta, nào 088811 hãy giết nốt tên kia để chúng minh ngươi là kẻ mạnh nhất đi”
088811 mà Tair nhắc tới là một con quái vật chắp vá vô số bộ phân con người, nó thực chất chỉ là một người đánh thương bị Tair bắt làm thí nghiệm.
Ziai lúc này do quá đau lòng mà không kịp phản ứng mà chỉ biết đứng yên như trời trồng
“Sao lại như thế này? Sao lại như thế này? Đây không phải là thật”
Thậm chí lúc này sắp bị ngọn lửa của 088811 đốt tới hắn cũng không hề để tâm. Nhưng thay vì cảm giác nóng bỏng khi bị thiêu đốt không tới mà Ziai lại cảm thấy mình như bị ai đó đẩy ra, Khi định thần kỹ thì đó chính là bạn gái của hắn vì hắn đột ngột bỏ đi mà đi theo. Nhưng lúc này cô cũng đang bị ngọn lửa của 088811 bao phủ.
“Không! Không”
Đầu óc của Ziai lúc này toàn màu đen kịt. chỉ trong một ngày mà hắn đã phải chịu bao nhiêu đau khổ và tất cả là do lũ người kia.
“Báo thù, báo thù, ta muốn báo thù”
Hai tiếng kêu đồng nhất. Dù là Ozimet hay Ziai lúc này đều có chung tâm tình dù rằng hai người là hai tồn tại khác nhau. Thậm chí cả Ziai sau khi đổi tên thành mã hiệu để nhắc nhớ hắn về mối thù này.
Không cam lòng chết đi. Oán khí trùng thiên.
Nobita lúc này đang kiểm tra dấu vết sinh mạng của Ozimet bắng con mắt của mình thì nhận được kêt quả là hắn đã chết. Tuy rằng việc này trong dự tính nhưng Nobita cũng không nhịn được thở nhẹ. Vì dù sao đánh thắng kẻ được vận mệnh bảo trợ cũng không dể dàng gì.
Nhưng khi tính nghỉ ngơi một chút và rời khỏi tinh cầu này thì Nobita cảm nhận được không ý ớn lạnh.
“Báo thù. Báo thù”
Tiếng kêu vang khắp không gian và một thực thể kinh khủng từ hư không xuất hiện.
“Cái quái gì thế này”
Nobita không nhịn được kêu lên. Quả là kẻ được vận mệnh chiếu cố quá là xương cứng.