Đại Tiểu Thư Của Tôi

Chương 9


Bạn đang đọc Đại Tiểu Thư Của Tôi: Chương 9

Tề Ái thở dốc nhìn Huệ Đại Sơn, sóng mắt mềm mại đáng yêu nhìn anh, trên người cô nhộn nhạo, vào giờ phút này, cô không cần nói gì nữa, vì cô biết kế hoạch của mình đã thành công.
“Đại tiểu thư, em không được hối hận nha!”
Huệ Đại Sơn nâng gáy Tề Ái lên, hôn cô như một lời tuyên thệ.
Anh là người không dễ động tình, huống chi đại tiểu thư ở trong lòng anh có thể nhìn nhưng không thể chạm, anh không dám nghĩ mình và đại tiểu thư sẽ qua lại với nhau.
Hiện tại đại tiểu thư chủ động tới bên anh, còn lớn mật quyến rũ anh, làm cho anh không có cách nào cự tuyệt, cuối cùng anh cũng hạ quyết tâm.
Anh không biết người khác yêu là như thế nào, riêng anh nếu đã yêu một cô gái, thì anh sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời.
“Em sẽ không hối hận! Đại Sơn, anh là của em, của một mình em.”
Gương mặt Tề Ái tràn đầy nụ cười dịu dàng, cô muốn độc chiếm anh, cô yêu điên cuồng anh, anh là tất cả của cô.
“Anh ôm chặt em…Em muốn anh.”
Nghe lời khẩn cầu của cô, giữa đùi Huệ Đại Sơn truyền đến một hồi đau đớn kích thích, phản ứng sinh lý mãnh liệt ép anh run rẩy, anh cuồng nhiệt hôn cô.
Tề Ái ưỡn người đem chính mình giao cho Huệ Đại Sơn, mặc cho anh định đoạt. Huệ Đại Sơn hôn trên mặt, trên cổ, trên từng tấc da thịt trên toàn thân cô.
Huệ Đại Sơn vội vàng cởi quần áo hai người ra, Tề Ái sờ lòng ngực của anh, tiếp tục chơi đùa.
“Đại Sơn, Hạo Phàm nói anh rất giống con gấu lớn! Nếu như cô ấy nhìn thấy anh có nhiều lông như vậy, nhất định cô ấy sẽ nói anh là một con gấu lớn.”

“Em yên tâm, anh sẽ không cho cô ấy nhìn.” Anh cũng không thích ở trước mặt các cô gái lõa thể.
Anh cởi hết quần áo của hai người, nằm ở bên cạnh cô, ánh mắt anh nóng bỏng nhìn thân thể thuần khiết của cô, nhìn thân thể của cô làm cho anh muốn bùng nổ.
Tuy Tề Ái chủ động dụ dỗ anh, nhưng ánh mắt Huệ Đaị Sơn nhiệt tình nhìn cô, lòng cô như nai con chạy loạn, cô đỏ bừng cả mặt, vội vàng lấy tay ôm ngực, co lại chân, đem trọng điểm trên người mình che giấu .
“Đại Sơn, anh làm sao lại nhìn em như vậy?”
“Đại tiểu thư, thân thể của em rất đẹp.”
Huệ Đại Sơn bắt lấy cánh tay Tề Ái kéo ra, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào bộ ngực sữa của cô, thân thể của cô không ngừng kích thích anh, phái nam giữa đùi anh cứng rắn ưỡn lên.
Tề Ái chú ý tới.
“A! Đại Sơn, anh cái đó. . . . . . Đứng lên!”
“Em sợ sao?”
Huệ Đại Sơn cúi đầu liếc mắt nhìn “Đại Gia Hỏa” cứng rắn giữa hai chân, sợ nó phấn khởi hù dọa Đại tiểu thư của anh.
“Không. . . . . . Nó thật đáng yêu!”
“Đáng yêu?” Huệ Đại Sơn không thích cách dùng từ của cô.
“Đúng nha! Nó thật đáng yêu. Đại Sơn, em có thể chơi với “nó” không?” Tề Ái vươn tay, cầm “nó” nhẹ nhàng lắc lư .
“Đại Sơn, anh thật cứng! Anh rất hưng phấn có đúng hay không?”
“Còn không phải bởi vì em.” Ánh mắt Huệ Đại Sơn liếc cô chỉ trích, đều là bởi vì cô, cho nên anh mới biến thành dã thú.
Tề Ái rất dứt khoát xem đó như lời khen tặng.”Tiếp theo em phải làm như thế nào? Đại Sơn, anh giống như đã chuẩn bị tốt, em. . . . . .”
Tề Ái cúi đầu kiểm tra tình huống của mình, cô ngượng ngùng mở ra hai chân, nắm tay Huệ Đại Sơn đưa vào giữa hai chân cô.
“Đại Sơn, anh giúp em, em chưa có chuẩn bị xong?”
Huệ Đại Sơn vươn ngón tay to và dài của mình mở ra hai chân Tề Ái đụng vào đám lông màu đen mềm mại, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, xoa bóp cửa động của cô.
“Em đã chủ động như thế? Sao bây giờ lại thẹn thùng?”
“Em xấu hổ! Nhưng em muốn cùng anh làm chuyện vui sướng!”

“Lần đầu tiên sẽ rất đau.”
Huệ Đại Sơn hôn nhẹ hai gò má cô, nói lời cảnh cáo cô. Một lát nữa vận động kịch liệt, anh sợ thân thể mềm mại của cô sẽ bị thương.
“Đại Sơn, em rất sợ đau, anh phải nhẹ nhàng một chút!”
Ôm thân thể mềm mại của Tề Ái, Huệ Đại Sơn không dám bảo đảm với cô. Trên thực tế, anh quá lớn còn cô thì quá nhỏ, chắc chắn sẽ làm cô bị thương.
Chuyện như thế không thể gắp gáp , phải làm từ bước dạo đầu!
Bàn tay anh nắm lấy bộ ngực non mềm của cô, giống như trong tưởng tượng của anh, xúc cảm mềm nhũn như đậu hũ, Huệ Đại Sơn không nhịn được há mồm ngậm đỉnh phấn hồng của cô, anh sử dụng đầu lưỡi linh hoạt liếm láp qua lại.
“A. . . . . .” Lần đầu tiên bị đàn ông đối xử như vậy, Tề Ái kinh ngạc cao giọng nói. “Đại Sơn!”
Vừa ngậm đỉnh phấn hồng trong miệng, vừa sử dụng tay vuốt ve an ủi phía dưới của cô.
“A. . . . . . Thật kỳ quái!”
Thân thể Tề Ái phản ứng khiến cô không biết phải làm sao, cô ôm đầu Huệ Đại Sơn , cố gắng thích ứng, thân thể cô như có dòng điện chạy qua làm cho toàn thân tê dại .
“Đại Sơn, anh hút như vậy, bọn chúng căng ra, thật khó chịu!”
“Em không thoải mái sao?”
“Không sao! Nhưng mà cảm giác rất kỳ quái.”
“Như thế này sao?” Huệ Đại Sơn dùng ngón trỏ và ngón cái cùng nhau hành động, véo nhẹ hai đỉnh phấn hồng .”Còn cảm giác kỳ quái không?”
Ngực trắng như tuyết chính giữa có màu hồng nhạt làm người thương yêu, đầu lưỡi của anh không nhịn được lại đưa lên, lần nữa đưa chúng vào trong miệng mình khuấy động, hai tay từ từ đi xuống dao động trên người cô.

Cô từ từ thích ứng, Tề Ái ôm đầu của Huệ Đại Sơn ép xát vào ngực của mình.
“Ah. . . . . . Ah. . . . . . Đại Sơn. . . . . .” Anh chỉ là mới dùng môi và lưỡi, cô đã không chịu nổi, từng hồi kích thích, giữa đùi cô ẩm ướt, Tề Ái thẹn thùng khép hai chân lại, vào giờ khắc này, cô biết mình đã chuẩn bị xong.
Môi cô bật ra tiếng rên rĩ, Huệ Đại Sơn trượt bàn tay vào giữa hai chân cô, cảm nhận được giữa đùi cô ẩm ướt.
“Ừm! Em muốn anh, muốn nhiều hơn nữa!” Tề Ái nỉ non, hai chân cô kẹp lấy bàn tay Huệ Đại Sơn. Bởi vì cô chủ động ép chặt tay anh, nên thân thể của cô càng thêm nhạy cảm, giống như chỉ cần một chút đụng chạm nhẹ nhàng, thân thể mềm mại của cô sẽ vỡ vụn ra.
“Ngoan, Mở hai chân ra!”
Dưới yêu cầu của Huệ Đại Sơn, Tề Ái buông lỏng hai chân, để cho tay anh ở giữa đùi mình không chút trở ngại nào mà lộng hành, cô ôm tâm tình vừa mong đợi vừa sợ bị tổn thương, đem toàn thân mình giao cho anh.
Ngón tay anh thăm dò lối vào ướt át giữa hai chân cô, Huệ Đại Sơn từ từ đẩy ngón tay vào trêu trọc vách tường của cô, cô nhỏ nhắn như vậy, có thể chịu đựng anh sao?
“Đại tiểu thư, em thật nhỏ nhắn, anh sợ sẽ làm em bị thương!”
“Không sao, em nguyện ý.” Năm ngón tay Tề Ái bởi vì kích động mà dùng sức bấu vào lưng anh.”Đại Sơn, em không sợ, em sẽ nhẫn nại.”
Bụng dưới của cô cảm thấy trống rổng, cô muốn anh lấp đầy cô.
Thật ra thì, anh cũng không nhẫn nại được nữa, bởi vì muốn cho cô vui thích nhiều hơn, cho nên anh làm bước dạo đầu lâu hơn, nhưng nếu lâu hơn nữa, anh không chịu được mà bộc phát.
“Đại tiểu thư, em nằm xuống đi.” Huệ Đại Sơn cầm lấy gối đầu mềm mại lót dưới mông cô, chờ một chút ” í é í é” mãnh liệt cho an toàn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.