Bạn đang đọc Đại Thống Đốc Sủng Vợ Tận Trời – Chương 14: Tiểu Vân Còn Trẻ Con
” Đau không?”
Anh thở dài nói nhỏ vào tai Tiểu Vân.
Cô giằng hai tay anh ra rồi nhìn thẳng vào mặt anh.
Anh thở dài là sao?”
Cửu Thần kéo cô ngồi xuống giường, kéo mặt cô lại gần rồi nhẹ nhàng xoa xoa bên má đó.
” Em giải thích đi! Vết tay này đậm đến vậy!”
Tiểu Vân đưa ánh mắt ngạc nhiên đến chỗ anh.
” Tôi bị đánh mà anh còn kêu giải thích là sao chứ?”
” Tại sao em lại để bị đánh!”
Cô thật sự không hiểu anh suy nghĩ gì mà lại nói như vậy.
” Dù sao anh cũng phạt cô ta rồi không phải sao? Lúc đó do tôi không có đề phòng!”
Anh giữ tay của Tiểu Vân, từ từ tiến gần đến.
” Tôi không muốn thấy em bị như vậy nữa!”
Nói xong anh buông cô ra rồi ra ngoài,mặt lộ rõ vẻ giận dữ, bỏ lại gương mặt toàn dấu hỏi chấm của cô.
Tiểu Vân khó hiểu
” Yên Hòa ơi!”
Theo sĩ quan của Cửu Thần về phòng ký túc xá nữ của cô.
Thấy Yên Hòa đang ung dung chải tóc cô chạy lại kéo tay nó ra làm nó giật mình.
” Gì vậy?”
Yên Hòa giật mình khó hiểu nhìn cô.
” Anh ta đúng là vô lý mà!!”
Cô hậm hực kể hết mọi chuyện vừa sảy ra cho Hòa nghe.
Nghe xong nó tỏ vẻ nguy hiểm rồi nhìn Tiểu Vân.
” Cậu là muốn nói với Tiểu Vân là vợ của thống đốc quân phải biết tự bảo vệ mình, không được để bất kỳ ai bắt nạt.
Cậu Thần là đang lo cho Tiểu Vân đó!”
Nói xong Tiểu Hòa cốc vào trán cô một cái rõ đau kèm thêm một cái tặc lưỡi.
Cô xoa xoa chán rồi hỏi tiếp.
” Thế tại sao anh ấy lại tức giận? “
Tiểu Hòa mệt mỏi vung tay khỏi tay Tiểu Vân rồi bước nhanh ra ngoài không quên nói thêm một câu kèm thêm ra vẻ ta đây.
” Tiểu Vân còn trẻ con, chưa hiểu ý của cậu Thần đâu!”
Cô trợn mắt chạy theo Tiểu Hòa, vừa dậm chân vừa hét lên.
” Nè nha! Hai đứa mình bằng tuổi mà! Ai trẻ con chứ! Đứng lại!”
Tô Phán Phán đang quét lá ở một góc gần đó nhìn thấy thì nghiến răng nghiến lợi, hận không thể băm hai người đó ra.
Cô ta phải chịu phạt quét lá ở khắp các khu huấn luyện trong trại quân sự này.
” Hai con nhỏ đó chơi đùa vui vẻ còn mình thì phải chịu cái cảnh này.
Khốn thật! Cái chổi này dơ bẩn quá đi!”
Cô ta tức giận dậm chân rồi quăng mạnh cái chổi xuống đất.
” Em nói cái gì hả Tô Phán Phán?”
Phán Phán giật mình quay lại thì thấy khuôn mặt đằng đằng sát khí của trưởng giáo quan Bá- người trực tiếp quản lý những quân nhân bị phạt.
” E..em..”
Cô ta sợ hãi, mặt tái đi,nuốt nước bọt sau đó lúng túng nhanh chóng lấy cái chổi lên tiếp tục quét lá.
Tại Hoắc gia, bà Hoắc đứng ngồi không yên rất muốn gọi điện cho Hoắc Cửu Thần hỏi chuyện về Yên Hòa.
Bà ấy là người hết mực chiều chuộng Yên Hòa, hay lo xa, lúc nào trong đầu cũng nghĩ Tiểu Hòa còn bé bỏng, lo nó bị bạn bè bắt nạt.
Khi nó đi huấn luyện quân sự thì lo cái tính hậu đậu chểnh mảng của nó sẽ hay bị phạt.
Không chịu nổi bà liền nhấc máy gọi cho Hoắc Cửu Thần.
Cửu Thần! Con còn ở trại huấn luyện quân sự không.”
Thấy mẹ sốt ruột như vậy anh cũng hỏi nhanh.
” Còn ạ! Sao thế mẹ?”
” Tiểu Hòa nó…nó có ổn không? Con là cậu nó, phải để ý tới nó và Tiểu Vân nhiều một chút! Nếu nếu nó có làm sai cái gì thì con nói họ..nhẹ tay với cháu nó nhé!”
Anh thở dài bất lực, tưởng chuyện gì ghê gớm.
Ai ngờ là mẹ anh lo lắng cho con nhỏ quậy phá Tiểu Hòa đó làm loạn sẽ bị phạt.
” Vâng! Mẹ yên tâm!”
Nói xong anh cúp máy rồi tiếp tục việc xem tài liệu các quân nhân mới..