Đại Thiếu Trở Về

Chương 37


Đọc truyện Đại Thiếu Trở Về – Chương 37

Cố Ngôn Tử không hề do dự xuất quỹ ở trên mạng.

Mặc kệ là diễn viên hay là minh tinh, trừ phi không muốn ở trong giới này nữa, nếu không sẽ không dễ dàng xuất quỹ, nếu không sự nghiệp của bọn họ sẽ bị hủy.

Nhưng người phía sau cánh gà thì không ảnh hưởng gì.

Những người ở trong giới này làm việc ở phía sau cánh gà, có rất nhiều người xuất quỹ, trước kia Cố Ngôn Tử còn đụng phải một người chụp ảnh là gay, còn từng được người ta theo đuổi.

Những người xem TV hoặc là xem phim, cơ bản sẽ không chú ý tới tình hướng của biên kịch, những đạo diễn người sản xuất trong giới này cái gì cũng đã thấy qua, đương nhiên cũng không để ý.

Thế nhưng thực hiển nhiên, người chú ý chuyện lần này, đều bị chấn động.

Đương nhiên, người bị chấn động chủ yếu là những người trên mạng chân thật, còn thủy quân thì…. Bọn họ đang siêng năng nói Cố Ngôn Tử lừa người.

Có thể nói rất có nghị lực.

Sau khi đoàn phim chia sẻ bài viết của Cố Ngôn Tử, lúc này thủy quân cũng đi qua mắng, cuối cùng làm cho biên kịch của nổi tiếng.

Hình ảnh giới thiệu của phim , đăng hình của nam diễn viên chính Phong Tư Vũ lên trước, ngay sau đó, hình ảnh của nữ diễn viên chính Đặng Gia Nghệ cũng được đăng lên…

Tuy rằng chưa gì đã được chú ý, nhưng giúp cho đoàn phim được chú ý nhiều hơn, người trong đoàn phim thuận tiện tuyền truyền trên mạng luôn, phát một ít hình ảnh giới thiệu cho phim.

Đặng Gia Nghệ còn chưa tính, làm tiểu thịt tươi đang nổi, fan của Phong Tư Vũ không chỉ nhiều, còn rất lợi hại.

Lúc trước bọn họ không lên tiếng, là bởi vì rất khiêm tốn, có rất nhiều người cũng không biết Phong Tư Vũ tham gia diễn bộ phim truyền hình này, mà khi vừa biết, lúc trước không có ai chú ý đến chuyện biên kịch .

Nhưng hiện tại….

Những fan này đều kéo tới.

Bọn họ đầu tiên là khách sáo với đoàn phim một phen, cảm thấy đoàn phim đầu tư rất keo kiệt, không xứng với Phong Vũ Tư, sau đó liền đoàn kết nhất trí đối ngoại.

Cho dù bọn họ nhìn đoàn phim không tốt, nhưng đây cũng là bộ phim mà thần tượng bọn họ thích diễn! sao có thể để cho người khác tùy ý nói xấu!

Hơn nữa bọn họ đều thấy qua không ít chuyện, đương nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra những người này đều là thủy quân.


Sau khi fan của Phong Vũ Tư gia nhập chiến đấu, thủy quân cũng không dám dính líu đến đoàn phim nữa, lại bắt đầu oanh tạc đoàn phim chính chủ .

Nhưng mà lúc này, những fan chân chính ngay từ đầu bị thủy quân lừa dối, đã cảm thấy không thích hợp— nhìn tình huống hiện tại…. hình như là có người muốn phá đoàn phim này!

“Cố thiếu, thực xin lỗi…” vẻ mặt Tôn Mạn Tình xin lỗi nhìn Cố Ngôn Tử, cô không nghĩ rằng những người cô cho rằng là bạn tốt bạn cùng phòng, thế nhưng sẽ ở bên ngoài chửi bới cô, còn phiền hà đến Cố Ngôn Tử.

“Không có việc gì, việc này cũng là do tôi sai.” Cố Ngôn Tử nói. nếu hôm đó hắn không uống rượu nói lung tung, chuyện như vậy khẳng định sẽ không xảy ra.

Quan trọng hơn là, rõ ràng là có dấu chân của Khương Tú.

Sau khi hắn sống lại rất bận rộn, hơn nữa hiện giờ đang là xã hội pháp chế, Khương Tú nếu muốn làm gì, ngoại trừ dựa vào dư luận thì cũng không thể làm chuyện trái pháp luật, hắn cũng không làm gì Khương Tú, chỉ là phòng bị hơn mà thôi.

Lúc trước hắn còn tưởng rằng…. hắn cùng Bành Tĩnh Hoằng chia tay, Khương Tú sẽ không tới mức giống như chó điên cắn hắn không tha.

Đáng tiếc hắn đã nghĩ sai rồi, não của Khương Tú thật sự là có vấn đề.

Cố Ngôn Tử đăng bài giải thích, cũng không để ý đến chuyện trên mạng nữa, mà hiện tại liên hệ với cậu của mình.

Trước đây bị cha mẹ quản thật nghiêm, sau đó lại bỏ nhà ra đi, quen biết người trong giới rất ít, lúc này không tìm ra người có thể giúp hắn, cũng chỉ có thể tìm cậu.

Về phần vì sao không đi tìm con của trưởng bối…. con gái của cậu hắn năm nay mới mười tuổi, còn đang học tiểu học.

Mà con của chú hắn, so với hắn nhỏ hơn mười tuổi.

Nhưng thật ra bác hắn có một người con gái lớn tuổi hơn hắn, nhưng vị chị họ có dòng máu lai kia của hắn vẫn ở nước ngoài.

Chú của Cố Ngôn Tử là quân nhân, nhưng cậu hắn lại theo chính trị, nhân mạch rất rộng.

Sau khi nói chuyện với cậu xong, Cố Ngôn Tử cho tổ biên kịch tiếp tục làm việc.

Lúc trước Điền Thịnh Đông tuy rằng là người sản xuất, nhưng ở đoàn phim làm phó đạo diễn, cái gì cũng phải quan tâm, thế nhưng lúc này hắn lại mặc kệ, mà chuyên tâm nhìn QQ.

Vì thế, hắn là người đầu tiên phát hiện, chứng nhận của đoàn phim bọn họ đã được thông qua.


“Cố thiếu, QQ của đoàn phim chúng ta đã nhận được chứng nhận!” Điền Thịnh Đông nhìn về phía Cố Ngôn Tử.

“Vậy anh tiếp tục phát tin tức lên QQ đi.” Cố Ngôn Tử nói: “Đúng rồi, anh cũng đừng quên tóm lấy nội gián.”

Điền Thịnh Đông gật đầu, dựa theo kế hoạch ban đầu, bắt đầu tiền hành tuyên truyền.

Hắn phát một cái video lên QQ, kèm theo mấy chữ là “đoàn phim dùng nhiều tiên để thuê xe, nhất định không thể va chạm, cho nên mới phải quay như vậy.”

Mà trong video…. Là Ferrari chậm rì rì chạy ở trên đường cái.

Video này rất nhanh đã kết thúc, mọi người vừa mở ra, có thể nhìn thấy một chiếc Ferrari và một chiếc Bentley một trước một sau chậm rãi chạy qua, đồng thời có rất nhiều xe vượt qua trên đường.

Những xe hơi khác vượt qua thì không nói, thế nhưng ngay cả xe máy và xe điện mà cũng có thể vượt qua!

Tất cả người xem video: “….”

Mọi người vừa xem video xong, Điền Thịnh Đông lại đăng thêm một tin: “hotboy Ferrari hắn luôn ăn như vậy!” mà dưới bài đăng này, có rất nhiều ảnh chụp Vạn Chí Minh ăn cơm.

Những ảnh chụp này là Điền Thịnh Đông chụp cách đây không lâu, mà mấy ngày trước, thức ăn của đoàn phim không tốt….

Trong đó có Vạn Chí Minh và nam hai cầm cơm hộp cùng nhau chia một phần gà hầm khoai tây, cũng có Vạn Chí Minh xé một cái bánh mì, cho dưa muối và đậu phộng vào bên trong rồi cắn ăn… tất cả mọi người đếu cảm thấy ăn như vậy không khác gì với công nhân không tên tuổi.

“Đau lòng cho hotboy.”

“Hotboy cậu cũng thật thảm, ăn so với tôi còn kém hơn!”

“Đoàn phim rác rưởi, cắt xen thức ăn!”

Nhóm fan bị chuyện tình hai ngày nay hấp dẫn đều ùn ùn nhắn lại.


Lúc này thủy quần còn chưa có dừng, Điền Thịnh Đông cùng fan hỗ động: “Đoàn phim không có cách nào! Ferrari rất đốt dầu, mọi người chỉ có thể ăn tiết kiệm.”

Vạn Chí Mĩnh cũng ở trên QQ kêu khổ: “Ở trong đoàn phim mỗi ngày đều ăn không đủ no, nhà sản xuất giống như là mẹ ghẻ, mọi người trong đoàn phim không cho mua, nói là mẹ ghẻ rất thiéu tiền.”

“Người sản xuất lợi hại của tôi….”

“Đoàn phim còn có thể như vậy sao?”

“Đoàn phim này cũng quá keo kiệt đi?”

Trong lúc nhất thời, bình luận bên dưới của QQ , còn có mấy diễn viên chính, đều rất là náo nhiệt.

Tuy vẫn có rất nhiều người đang chửi, nhưng đoàn phim này vẫn nổi tiếng lên.

Khương Tú nhìn thấy những cái này, tức giận không chịu được.

Những chuyện lúc trước quả thật đều là cô ta làm.

Sau khi Bành Tĩnh Hoằng đưa ra yêu cầu hủy hôn ước với cô ta, cô ta tìm người đi điều tra Cố Ngôn Tử, lần tra này thế nhưng phát hiện Cố Ngôn Tử đang viết kịch bản cho một bộ phim chiếu mạng.

Mà Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê hai người vội vã rời khỏi phòng làm việc của Cố Ngôn Tử, thế nhưng không phát hiện chuyện này!

Khương Tú thầm mắng vài câu, sau đó bắt đầu thu thập thông tin về đoàn phim này, lại tự mình tạo ra một chút, sau đó thiết kế một kế hoạch hoàn hảo.

Dựa vào kế hoạch ban đầu của Khương Tú, cô ta sẽ mua hot search trước, để cho thủy quân đi mắng đoàn phim.

Đoàn phim bình thường gặp tình huống này, đều sẽ không đi làm rõ, dù sao tiếng xấu cũng sẽ nổi tiếng, sau đó chờ bị mắng vài ngày, cô ta có thể cho Nghê Quân Dương lên sàn, nói Cố Ngôn Tử sao chép.

Điểm này, bên cô ta không có chứng cớ gì, nhưng có thể làm thanh danh của Cố Ngôn Tử bại hoại, làm cho cả đoàn phim bị nghi ngờ.

Mà Cố Ngôn Tử…. cũng không thể lập tức giải thích được.

Lúc này, cô ta có thể bắt đầu bước thứ ba—- để cho người ta phát hiện Cố Ngôn Tử nắm được , còn nói Cố Ngôn Tử sử dụng quy tắc ngầm.

Ở trong mắt cô ta, cho dù chuyện sao chép Cố Ngôn Tử có thể giải thích rõ ràng, nhưng hai chuyện phía sau cũng không thể giải thích rõ.

Dù sao…. Bộ phim này, là Bành Tĩnh Hoằng giúp hắn tóm được!


Mà chuyện quy tắc ngầm, chuyện kia tuyệt đối không có cơ sở.

Nhưng mà…. Đoàn phim thế nhưng phối hợp với Cố Ngôn Tử, nói lúc trước  nhận kịch bản của Cố Ngôn Tử, là bởi vì giá cả của phòng làm việc Cố Ngôn Tử rẻ…

Cố Ngôn Tử, thậm chí ở trên mạng xuất quỹ!

Hắn làm sao dám!

Khương Tú đối phó với Cố Ngôn Tử, nhưng thật ra không muốn Cố Ngôn Tử xuất quỹ… dựa theo tính toàn ban đầu của cô ta, đây chỉ là bắt đầu, làm cho ấn tượng của Cố Ngôn Tử trong lòng mọi người kém đi, sau đó… chờ chuyện bị sao chép đưa ra ánh sáng, Cố Ngôn Tử liền vạn kiếp bất phục.

Mà hiện tại, bởi vì Cố Ngôn Tử cứ mỗi lần có việc xảy ra liền lên tiếng giải thích, khiến cho kế hoạch của cô ta tiến hành không thuận lợi, thậm chí còn bị cha Bành trách cứ.

“Chuyện lần này, là cô làm đúng không? Khương Tú, cô có biết cô đang làm cái gì hay không!” Cha Bành phẫn nộ nhìn Khương Tú: “Cố Ngôn Tử là đầu trọc sợ nắm tóc, hiện tại hắn dám xuất quỹ, cũng dám kéo Bành Tĩnh Hoằng theo!”

Cha Bành tuy rằng cáu giận Cố Ngôn Tử, nhưng từ đầu tới đuôi, cũng không muốn đối phó với Cố Ngôn Tử.

Hắn sợ Cố Ngôn Tử kéo con hắn xuống nước.

Cố Ngôn Tử cùng con hắn bên nhau hai năm, trên tay khẳng định có hình chụp chung với con của hắn, nếu hắn đưa ra những ảnh chụp này….

Cố Ngôn Tử bị hủy không quan hệ, con của hắn không thể bị hủy!

“Cô nhanh chóng thu tay lại cho tôi!” Cha Bành lại nói.

Khương Tú cảm thấy Cố Ngôn Tử sẽ không kéo Bành Tĩnh Hoằng xuống nước… Bành Tĩnh Hoằng muốn hủy hôn ước với cô ta, hơn phân nửa bởi vì Cố Ngôn Tử muốn quay lại.

Nhưng cô ta không dám cãi lại cha Bành, chỉ có thể đồng ý.

Nhưng mà cô ta vừa mới đồng ý, người đại diện của cô ta lại đột nhiên chạy vào: “Khương Tú! Đã xảy ra chuyện!”

“Xảy ra sự cố gì sao? Chuyện gì xảy ra?” Khương Tú hỏi.

“Công ty thủy quân chúng ta tìm, thế nhưng bị cảnh sát bắt trọn!” người đại diện vội la lên.

“Sao lại thế này?” Khương Tú không dám tin.

Đám thủy quân này, đã tồn tại thật lâu, nhưng chưa từng bị cảnh sát bắt được!

“Cảnh sát bọn họ nói là bọn họ nhận được thông báo, có một đám người sử dụng bạo lực internet, nên bắt người.” lúc này người đại diện rốt cục tỉnh táo lại: “Tôi đi hỏi thăm một chút!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.