Đọc truyện Đại Thiếu Trở Về – Chương 31
“Tề Chấn, con đã trở lại.” bà Cố nhìn thấy con trai mình, liền bố thí một câu, sau đó lại nói chuyện với Trịnh Gia Hòa, về phần ông Cố, hắn không hề liếc mắt nhìn con trai.
Cha Cố, cũng chính là Cố Tề Chấn, chỉ cảm thấy có một ngọn lửa từ trong lòng bùng lên, chạy thẳng đến yết hầu, hận không thể lập tức vạch trần bộ mặt thật của Trịnh Gia Hòa.
Hắn coi Trịnh Gia Hòa là anh em, Trịnh Gia Hòa thế nhưng muốn thượng con hắn!
Nhưng hắn phải nhịn xuống.
Trịnh Gia Hòa hẳn là ước gì quan hệ của hắn cùng Cố Ngôn Tử được công khai, mà hắn sẽ không để cho Trịnh Gia Hòa như nguyện!
Cha Cố đi tới bên người Trịnh Gia Hòa, liền phát hiện Trịnh Gia Hòa đang cùng cha mình bàn luận về tình hình kinh tế đất nước.
Hắn tự nhận kiến thức của mình so với Trịnh Gia Hòa nhiều hơn mấy năm, lại là người cầu tiến, nhất định là hiểu rõ ràng hơn Trịnh Gia Hòa, đã nghĩ muốn tìm lỗi của Trịnh Gia Hòa, nhưng mà….
Hắn nghe một lúc lại cảm thấy Trịnh Gia Hòa nói tất cả đều có lý, ý tưởng của Trịnh Gia Hòa, còn làm cho hắn cảm giác không biết nên nói gì.
Cha Cố: “….”
Ông bà ngoại Trịnh Gia Hòa sau khi về hưu liền ở thành phố S, nhưng mấy năm trước, bọn họ đã lần lượt qua đời.
Bọn họ thương yêu nhất chính là mẹ của Trịnh Gia Hòa, liền đem phòng khi còn sống để lại cho Trịnh Gia Hòa, mà ngôi nhà này vừa vặn ở bên cạnh Cố gia, cũng chính là biệt thự ông nội Cố và bà nối Cố ở.
Mà hiện tại biệt thự ông nội Cố bà nội Cố ở, chính là nơi trước đây Cố Ngôn Tử ở. Thế nhưng khi đó ông nội Cố và bà nội Cố còn chưa về hưu, cha Cố mẹ Cố lại bận rộn, trong biệt thự này chỉ có một mình Cố Ngôn Tử.
Sau khi ông bà ngoại Trịnh Gia Hòa qua đời, phòng ở của bọn họ lền đóng kín cửa, mấy năm nay Trịnh Gia Hòa cũng không ở nơi này, nhưng lần này sau khi tới thành phố S, hắn tìm người sửa sang lại phòng ở một chút, hiện tại tính toàn vào ở.
Sau khi biết được tin dữ này, cha Cố cũng không biết nên nói gì mới tốt.
Về phần ông nội Cố và bà nội Cố…. bọn họ nhiệt tình mời Trịnh Gia Hòa mỗi ngày tới nhà bọn họ ăn cơm.
Bọn họ không biết chuyện của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa, chỉ biết ở thành phố B Trịnh Gia Hòa rất quan tâm tới Cố Ngôn Tử, hiện tại cũng một lòng muốn chăm sóc Trịnh Gia Hòa thật tốt.
Cố Ngôn Tử rất nhanh liền biết được chuyện ở chỗ ông bà nội, lập tức liền thở dài nhẹ nhõm.
Hắn vẫn lo lắng ba gây phiền toái cho Trịnh Gia Hòa, nhưng hiện tại có ông bà nội, nên cũng không hề lo lắng gì!
Cố Ngôn Tử lại vội vàng chuyện sự nghiệp của mình.
Điền Thịnh Đông hành động rất kinh người, hắn rất nhanh liền chuẩn bị tốt đoàn phim , hơn nữa qua được yêu cầu của tổng cục điện ảnh, lấy được giấy phép quay phim.
Trước khi quay phim đều cần phải có giấy phép quay chụp, mà muốn có giầy phép phải nộp đại cương của kịch bản lên.
Nội dung của bộ phim là một bộ phim tình cảm hài hước, không có tình tiết mẫn cảm, muốn thông qua đặc biệt đơn giản.
Mà khi có giầy phép quay phim, Điền Thịnh Đông liền bắt đầu quay, vừa lúc này, những cảnh diễn của đám người Tôn Mạn Tình ở đoàn phim cũng xong.
Đoàn phim là tự Điền Thịnh Đông xem lịch hoàng đạo chọn ra một ngày để cử hành nghi thức khởi động máy.
Mà nghi thức khởi động máy lần này, Cố Ngôn Tử cũng đi, sau đó phát hiện không thể so sánh với … mặc dù đoàn phim đã rất tiết kiệm.
Nghi thức khởi động máy của đoàn phim còn chưa tới hai mươi người tham gia, sau khi nghi thức chấm dứt, Điền Thịnh Đông thế nhưng trực tiếp lấy đồ cúng bái cho mọi người ăn….
Tuy rằng hắn cũng có kêu thêm đồ ăn ở bên ngoài, nhưng vẫn rất keo kiệt….
Lâm Linh đi theo Cố Ngôn Tử tới đây là muốn mở rộng tầm mắt, hơn nữa thời gian kế tiếp đi cùng đoàn phim khiến cô càng muốn trợn tròn mắt.
“Chúng ta vì giấc mộng mà phấn đấu, nên có một số thời điểm, đương nhiên cũng sẽ gian khổ.” Điền Thịnh Đông ở chỗ này lừa dối người khác: “Nội dung bộ phim này đa phần là cảnh quay trong trường học, tôi đã liên hệ với một trường đại học, đến lúc đó mọi người có thể tới căn tin ăn cơm, đây là một chuyện tốt. trước kia quay ở trong núi, lúc ấy mới là khổ cực…”
Điền Thịnh Đông nói không ít cuộc sống gian khổ của mình trước kia, còn nửa thật nửa giả nói mấy câu vui đùa, những con người này đều là diễn viên mới, còn có đạo diễn và phó đạo diễn mới tốt nghiệp không lâu, liền bị những lời này làm kích động.
Cố Ngôn Tử: “….” Người trẻ tuổi thật là dễ lừa!
Sau khi nghi thức khởi động mày chấm dứt, Cố Ngôn Tử đi tìm Điền Thịnh Đông: “Có phải đầu tư không đủ hay không?”
Điền Thịnh Đông nghe vậy, hì hì cười: “đúng là không đủ…. Bởi vì cậu yêu cầu, tôi chọn diễn viên đều là chính quy, tuy nói bọn họ vẫn là sinh viên giá cả cũng thấp, nhưng cũng vẫn phải trả tiền… sau đó bộ phim này tôi muốn quay thật tốt, nên phải chọn một ít quần áo tốt cho nam chính, lại thuê biệt thự, thuê xe… những thứ này đều tốn tiền!”
“Những thứ đó…. Chỗ tôi có.” Cố Ngôn Tử nói.
“Chỗ cậu có sao?” Điền Thịnh Đông king ngạc nhìn Cố Ngôn Tử.
Điền Thịnh Đông còn trẻ tuổi như vậy đã làm người sản xuất, trong nhà cũng không thiếu tiền, nhưng xe và nhà ở khu cao cấp là của cha mẹ hắn, hắn vẫn không có gì…. Đương nhiên, cũng có quan hệ với giấc mộng mà hắn một mực theo đuổi— có tiền mua nhà mua xe, ở trong mắt hắn không bằng dùng để quay một bộ phim thật tốt.
“Ừ, biệt thự cùng quần áo tôi có thể cung cấp, xe… tôi cũng có thể nghĩ cách.” Cố Ngôn Tử nói.
Biệt thự hắn có, quần áo thì thân hình của nam diễn viên chính cũng không khác với hắn bao nhiêu, hoàn toàn có thể mặc những bộ quần áo mẹ hắn mua cho hắn, còn về phần xe… chiếc Bentley có hơi nghiêm túc, đưa cho nam chính thì không thích hợp, nhưng nếu đưa cho tình địch của nam chính thì rất thích hợp, mà xe của nam chính…. Hắn có thể mua một chiếc xe Maserati màu đỏ?
Phú nhị đại trong giới này, có ít người thực thích mua xe, nhưng qua một khoảng thời gian thì lại không thích cái xe đó nữa, sẽ bán qua tay, bình thường những chiếc xe như vậy so với xe mới rẻ hơn nhiều, mua một chiếc cũng có lời.
“Biệt thự kia ở đâu? Lớn hay không?” Điền Thịnh Đông hỏi.
Cố Ngôn Tử báo một vị trí, lại nói: “Nơi đó cũng rất lớn.”
“Kháo! Biệt thự nơi đó đắt nhất thành phố B!” Điền Thịnh Đông kinh sợ: “Là biệt thự của Trịnh Gia Hòa sao? Cậu lấy cho chúng tôi làm đạo cụ diễn không sao chứ?”
“Không phải biệt thự của Trịnh Gia Hòa.” Biệt thự kia là của nhà tôi.
Điền Thịnh Đông hít sâu một hơi, vẻ mặt nhìn Cố Ngôn Tử hoàn toàn thay đổi, lại hỏi lại một lần: “Chỗ tôi còn có mấy kịch bản, cậu có muốn đầu tư không?”
“Không có hứng thú.” Cố Ngôn Tử không hề do dự từ chối.
Hắn tạm thời sẽ không đầu tư vào một bộ phim nào khác nữa, hắn muốn hợp tác với người khác quay một bộ phim điện ảnh.
Về phần vì sao không tìm Điền Thịnh Đông hợp tác… Điền Thịnh Đông rốt cuộc vẫn còn trẻ, nhưng đạo diễn ở chỗ hắn cũng còn trẻ, bọn họ không có khả năng tạo ra một bộ phim điện ảnh thật tốt.
Điền Thịnh Đông thực thất vọng, nhưng sau khi đi qua biệt thự của Cố Ngôn Tử, lại giống như gà chọi kích động hơn.
Biệt thự Cố gia, không chỉ là vị trí địa lí tốt, còn chiếm diện tích lớn, trang hoàng lại xa hoa…
“Không phải quá nóng tôi sẽ không mở điều hòa, kết quả nơi này của cậu…. phía dưới bể bơi thế nhưng còn có chuẩn bị thiết bí làm ấm nước!” Điền Thịnh Đông đứng ở trong sân, có hơi hận người giàu.
Cố Ngôn Tử không nói chuyện.
Kỳ thật bể bơi này không tồi…. núi giả bên cạnh kia, mới thật là sang quý.
Giá cả của núi giả kia không thấp hơn bể bơi là bao không nói, bên trong còn nuôi cá chép cẩm mà ba hắn dùng hơn một trăm vạn mua.
“Biệt thự này rất lớn, nếu ở trong này quay phim, khẳng định nhìn ở trong phim rất là đồ sộ.” Điền Thịnh Đông nói: “ban đầu tôi nghĩ muốn nhanh chóng quay xong bộ phim này, nhưng hiện giờ…. Cần phải suy xét lại cho tốt mới được.”
“Nếu thiếu đầu tư, tôi có thể thêm vào một ít.” Cố Ngôn Tử lại nói.
Điền Thịnh Đông gật gật đầu.
Hắn quay bộ phim mạng này, ban đầu chỉ là muốn kiếm một khoản tiền, nhưng hiện tại…. hắn bắt đầu chờ mong bộ phim này sẽ nổi tiếng.
Chờ trở về, hắn nên động viên người trong đoàn phim một chút!
Bọn họ không thể có lỗi với sự đầu tư đối với bộ phim này, còn có Cố Ngôn Tử cung cấp đủ loại vật phẩm xa xỉ!
Trong lòng Điền Thịnh Đông lập tức tràn ngập ý trí chiến đấu.
Mà Cố Ngôn Tử…. buổi tối hôm nay hắn nói chuyện ban ngày với Trịnh Gia Hòa, sau đó biết được Trịnh Gia Hòa có một chiếc Ferrari màu trắng.
“Chiếc xe Ferrari kia là lúc tôi mới về nước, ba tôi mua cho tôi, nhưng tôi không có chạy, vẫn để ở trong ga ra sắp rỉ sét.” Trịnh Gia Hòa nói, giao thông ở thành phố B, đối với xe thể thao thật sự không tốt, mà hắn cũng không thích nổi trội: “Nếu cậu muốn dùng có thể lấy mà dùng, không cần phải đi mua thêm một cái xe đã qua sử dụng rồi đâu.”
Ferrari so với Maserati đương nhiên là càng phong cách hơn, Cố Ngôn Tử không chút do dự đồng ý, mà ngày hôm sau, trợ lý Chu liền đem xe chạy vào biệt thự của Cố Ngôn Tử.
Giúp Cố Ngôn Tử ngừng xe thật tốt, nhìn thoáng qua biệt thự Cố gia, trợ lý Chu cảm thấy mình đã hiểu được cái gì.
Biệt thự này xa hoa không cần phải nói, còn có quản gia và bảo mẫu, nhưng Cố Ngôn Tử không ở nơi này lại ở nơi của ông chủ, còn giúp nấu cơm, tuyệt đối là yêu thật!
Điền Thịnh Đông cũng cùng một ngày mang theo đoàn phim vào biệt thự của Cố Ngôn Tử.
Biệt thự Cố gia rất lớn, có diện tích hơn một ngàn mét vuông, phòng ngủ còn có hơn mười phòng…. Vì tiết kiệm tiền, sau khi được sự đồng ý của Cố Ngôn Tử, Điền Thịnh Đông quyết định mang theo người của đoàn phim vào trong này ở.
Đương nhiên, phòng ngủ của chủ nhân, bọn họ sẽ không vào ở, chỉ ở phòng cho khách, tuy rằng phòng cho khách nhiều nhưng số lượng người của bọn họ cũng không ít, nhưng bọn họ có thể nằm ngủ ở trên đất! phòng khách nếu nằm không đủ, còn có thể làm lều trại trong phòng khách!
“Tôi cảm thấy trong sân cũng có thể dựng lều…” Nam chính Vạn chỉ mình nhìn vườn hoa bên ngoài biệt thự vẻ mặt nóng lòng muốn thử.
“Đừng! nếu cậu làm hư hoa viên cậu có thể bồi thường sao?” Điền Thịnh Đông vẫn có chút kiến thức, biết hoa hoa cỏ cỏ này cũng không phải rẻ, hắn ngăn lại ý định trong đầu Vạn Chí Minh, sau đó lại “dặn” Vạn Chí Minh: “Đúng rồi, nhìn thấy chiếc Ferrari bên ngoài không? Đó là xe mà cậu sẽ chạy khi quay phim, lúc cậu chạy xe nhất định phải cẩn thận, dù sao nếu không cẩn thận đụng vào đâu, bán cậu đi cũng không đủ để đền! như vậy đi, lúc cậu lái xe, tốc độ không được vượt quá 40km… còn có lúc quay phim cố gắng quay một lần là qua, xe này cậu đạp chân ga một lần, là sẽ mất một trăm đồng tiền dầu, đoàn phim của chúng ta rất nghèo, không có nhiều tiền như vậy.”
Vạn Chí Minh khi vừa nhìn thấy chiếc Ferrari rất chờ mong: “….”