Đọc truyện Đại Thần Không Chịu Nổi FULL – Chương 3
Phong Mặc: ^-^
Sở Trì bỏ đồ ăn vặt sang một bên, nhìn cái emo mà đại thần phát đến trên khung chat.
Không biết tại sao, cậu có cảm giác mặt mặt cười nho nhỏ này có chút thô bỉ.
=_=|||||||||||
Sở Trì chọc chọc mặt mình, hôm nay có phải mệt quá rồi không, mất não luôn rồi.
Phong Mặc: Không phải xấu hổ đó chứ?!
Vài chữ rất đơn giản, biểu lộ khiêu khích của đại thần.
Sở Trì yên lặng uống một ngụm sữa.
Rõ ràng không nói chuyện, cậu lúc này lại thấy cổ họng có chút khát.
Tham ăn: Đại thần sama, tôi không hiểu
Phong Mặc nhếch miệng, ngón trỏ gõ gõ lên mặt bàn.
Hắn lúc này nhìn ra được bạn nhỏ này không chỉ là một ca sĩ giọng trung tính mà còn rất biết giả ngốc khiến người ta cạn lời.
Phong Mặc: ^-^ Muốn tôi giải thích cho em không?
Tham ăn: = 口 =
Phong Mặc:?
Tham ăn: Tôi tra baidu!!
Phong Mặc: Khưa khưa
Phong Mặc ngồi trước máy tính vui vẻ cười to.
Hắn nhìn mấy cái dấu chấm than, giống như thấy được người nào đó đang luống cuống tay chân bỏ chạy.
Sở Trì đương nhiên không cần đi baidu.
Mấy thứ lưu hành trên mạng bây giờ cậu tất nhiên là biết, nếu không cũng sẽ không bị người kia dọa sợ.
Mở lại trang anime mới xem được một nửa, cậu tiếp tục ôm khoai chiến vừa ăn vừa xem, lâu lâu uống miếng sữa.
2 phút sau, ava của đại thần nhấp nháy.
Sở Trì nhập tâm xem anime hoàn toàn không nhìn thấy.
3 phút sau, ava của đại thần vẫn kiên trì nháy.
Sở Trì vẫn không để ý.
5 phút.
Sở Trì đột nhiên bị khung chat QQ bắn ra làm cho hết hồn chim én.
Bình tĩnh lại nhìn cái khung chat rung rung của đại thần, cậu nhìn một chút nội dung kia không khỏi sâu sắc kiểm điểm chính mình.
Tại sao lúc xem phim cậu không cài đặt lại trạng thái chứ, như thế không cần để ý nữa là ok rồi.
Phong Mặc:?
Phong Mặc: Tiểu thụ em đâu rồi
Phong Mặc: ^-^ Không phải là bị baidu nuốt luôn rồi chứ?
Sở Trì khóe mắt giật giật.
Cậu phát hiện số lần mắt giật tối nay còn nhiều hơn tất cả những lần từ trước tới nay cộng lại.
Cứ thế này có mà trúng gió mất.
Tham ăn: Không mở được post.
Tốc độ mạng không ổn.
Giọng bên ngoài: Móa anh, có thể chết xa chút không, ngộ muốn dồ luôn rồi!
Phong Mặc: Thật không khéo.
Mạng nhà anh tốc độ tốt lắm.
Có muốn anh giúp em một phần không?!
Tham ăn: o(‧”‧)o Quá phiền anh rồi
Phong Mặc: Không phiền.
Công chăm sóc thụ nhà mình là lẽ đương nhiên mà.
Tham ăn:…Tôi đi ngủ đây.
Sở Trì nói xong liền tắt QQ chạy trối chết.
Mở lớn trang web đang xem Inuyasha nhìn nhìn, cậu nghĩ có phải đại thần đều mặt dày như này không?
= = Lão nương cũng thế, Phong Mặc cũng thế.
Nếu như để Lão nương biết bạn nhỏ Tham ăn định nghĩa cô như vậy, cô nhất định sẽ phi đến PK người thật với cậu! Cô chỉ là không dễ xấu hổ thôi nha! Đâu có đến mức gọi là mặt dày đâu!
Nhóm “Công thủ thỏa đáng”, vì Lão nương còn chưa lo xong cái nhóm fan của Tham ăn nên giờ đang sùi bọt mép ra.
Phong Mặc: Mấy người không cần đòi nữa.
Em ấy đi ngủ rồi.
2 Bình tĩnh: Mố?!
Hậu kì – Cái răng: Nà ní nà ní??
Biên kịch – Đẩy nhanh: Nà ní nà ní nà ní??
Kế hoạch – Meo meo: Phong Mặc sama ~ Sao anh biết Tham ăn sama đi ngủ rồi.
Phong Mặc: Em ấy nói.
Kế hoạch – Meo meo:…!
Sướng ca:…!
2 Bình tĩnh: Đậu má!! Mấy người có cần tiến triển nhanh thế không?!
Kia ai ai ai: Đây là giả, là giả hay là gạt người?
Sướng ca: Phong Mặc cậu ra thanh nhanh quá đó nha
Phong Mặc: ^-^
Lão nương F trang: Phong Mặc sama, ngài có cần cười dâm đãng thế không
Phong Mặc: ^-^ một đám người tôi còn chưa cười cho em ấy nhìn
Quần chúng:…!
Bình tĩnh đè 2: Phong Mặc cậu bị nhập à?
2 Bình tĩnh: Đù má! Lầu trên là ai! Báo tên cho ông đây!
Lão nương F trang: Áu áu, lầu trên của lầu trên có cái tên thật là đáng eo, kiên định mà đè ngốc tử đi! Không cần để cậu ta đi nguy hại nhân loại.
2 Bình tĩnh: [cầm dao] Người ra đây! Ông đây muốn liều mạng với ngươi!
Phong Mặc: Cạn tiền cậu về rồi.
Bình tĩnh đè 2: Ừ
2 Bình tĩnh: Cạn tiền?! Móa! Đổi lại tên của anh đi!
Bình tĩnh đè 2: [Vuốt ve] Các công nói chuyện thụ đừng xen miệng vào.
Lão nương F trang: Phụt! Cạn tiền đại nhân ngài nói ra chân tướng rồi.
Hậu kì – Cái răng: chân tướng!
Biên kịch – Đẩy nhanh: Đại thần nói ra chân tướng rồi
Kế hoạch – Meo meo: Chân tướng!!! Đại thần V5
Kia ai ai ai: Chân tướng!!!!
Kế hoạch – Meo meo: Chân tướng!!!!! Một cái chân tướng thật đẹp!
Sướng ca: Amen.
Đồ ngốc cậu mất bình tĩnh.
2 Bình tĩnh: [thổ huyết thân vong]
Phong Mặc: ^-^
2 bình tĩnh ngồi trước máy tính nổi cơn tam bành.
Cậu ta quen biết cái đám người gì thế này! Đều là cầm thú! Cầm thú aaa!!!
Phong Mặc nhìn inbox riêng của Bình tĩnh đè 2, Cạn tiền.
Đây được xem như người bạn đầu tiên mà hắn quen khi vào giới võng phối.
Mặc dù nửa năm trước đột nhiên không có tin tức gì, không nghĩ đến hôm nay đột nhiên quay về.
Cạn tiền: Tôi về rồi
Phong Mặc: Hoan nghênh [tung hoa]
Cạn tiền: Nhớ tôi không
Phong Mặc: ^-^
Cạn tiền thấy cái icon này liền xoa xoa ấn đường.
Cái người này vẫn không chút nào che giấu mà qua loa lấy lệ như thế, thở dài ra một hơi hai tay rất nhanh ở trên bàn phím gõ chữ.
Cạn tiền: Cậu không nói tôi liền coi như có nhớ nhé
Phong Mặc: Đợt này bận gì thế, sao đột nhiên mất tích
Phong Mặc uyển chuyển mà đổi đề tài.
Đột nhiên mất tích, một tiếng thông báo cũng không có.
Đối với chuyện này, Phong Mặc thừa nhận mình vẫn có chút để ý.
Cạn tiền thấy hắn không muốn tiếp tục thì cũng không nói nữa, rất “thuận theo” mà chuyển đề tài.
Cạn tiền: Còn không phải vì chuyện trong nhà sao.
Bà tôi tóm tôi ra nước ngoài.
Mỗi ngày ở bên cạnh đều có một đám đi theo sau đít, có máy tính cũng không có mạng.
Muốn nói với mọi người một tiếng cũng không được.
Phong Mặc: Vậy giờ thì sao?
Cạn tiền: Đạt thành điều kiện với bà, về nước rồi.
Phong Mặc: Chúc mừng, khổ tận cam lai
Cạn tiền: Phong Mặc tôi đến gặp cậu được không
Phong Mặc:…!
Cạn tiền: Phong Mặc, chúng ta gặp mặt đi
Phong Mặc:…!
Phong Mặc: Xin lỗi, tôi không định gặp bạn mạng
Cạn tiền nhìn màn hình máy tính, trong phòng tối chỉ có mỗi anh sáng lạnh lẽo phát ra từ máy tính.
Anh đương nhiên biết thân phận của Phong Mặc, chỉ là anh nghĩ mình khác biệt, anh dùng thân phận này ở bên hắn ba năm.
Vuốt mặt một cái, một lần nữa lên tinh thần, anh đã đợi lâu như thế rồi chẳng lẽ đợi thêm chút còn sợ sao.
Cạn tiền: Ngại quá, là tôi đột nhiên nghĩ đến
Phong Mặc: tha thứ cho cậu, nghĩ thì bình thường, nhớ thu về đúng lúc là được
Cạn tiền: Cậu còn định ở ngoài chịu khổ sao
Phong Mặc: ^-^ hết cách rồi, cái thứ này thực tế không dễ dàng
Cạn tiền: Voice chat không, chúng ta qua YY đi
Phong Mặc: Thôi, tôi muốn đi ngủ
Phong Mặc: Mai còn đi làm
Cạn tiền: Được rồi, vậy…ngủ ngon?
Phong Mặc: Ừ
Phong Mặc từ trước đến nay không cùng người khác nói Ngủ ngon, bạn mạng ba năm thì cũng vậy..