Đại Năng Giả

Chương 13: Lập trận, nấu thuốc trị ngốc bệnh


Đọc truyện Đại Năng Giả – Chương 13: Lập trận, nấu thuốc trị ngốc bệnh

Chờ đợi một canh giờ nhanh chóng trôi qua, Cổ Kiếm đi ra thông báo bắt đầu thi thì thấy Ân Cửu U tay xách những túi đồ, nàng đến trước mặt hắn, cười tủm tỉm nói, “Cổ đại nhân, ngài giúp ta giữ những món đồ này được không? Sau khi kiểm tra xong ta sẽ mang đi, không làm phiền ngài nữa.”

Cổ Kiếm nhận lấy những món đồ, nghi hoặc hỏi, “Đây là?”

“Đây là đồ ăn ta mới đi chợ mua về, ta định tối nay sẽ nấu vài món cho ca ca ăn.”

“À, thì ra là vậy, nếu ngươi có tiền như vậy, ngươi nên cải lại ăn mặc của bản thân một chút thì hơn.”

Lúc này nàng mới nhìn lại bản thân, quần áo có chút cũ, da dẻ không trắng đẹp gì, tóc được cột cao có điểm rối. Quan trọng hơn trên quần áo có vài điểm vết rách.

“À… Ngài nói ta mới để ý, dù gì đồ này cũng mặc hơn ba năm rồi còn gì.” Ân Cửu U thở dài chán nản nói, song nhanh chóng đi vào phòng thi.

Trong phòng chỉ có ba người kiểm nghiệm Trận Pháp Sư tam tinh, có thêm Ân Cửu U đi vào thành bốn người, phân ra bốn chỗ ngồi.

Lý Hồng Nguyên nhìn đến bốn người, buổi kiểm định hôm nay lão không dự định đến nhìn, nhưng vì có sự hiện diện của Ân Cửu U, lão liền mặt dày mày dạn đi xuống làm giám định sư.


“Cuộc kiểm tra này rất đơn giản, các ngươi chỉ cần lập ra một bản trận pháp tam tinh liền có thể vượt qua, ở bên kia có trận bàn cùng nguyên liệu, các ngươi tự do chọn lấy.” Lý Hồng Nguyên giải thích đơn giản, rồi phất tay áo ngồi xuống.

“Thời gian thi là ba canh giờ, nội trong ba canh giờ phải hoàn thành xong một cái tam tinh, không được thất bại quá một lần, làm càng nhanh, càng hoàn mỹ sẽ được thưởng. Kiểm định bắt đầu.” Lời vừa hạ xuống, cả bốn người liền đi đến trận bàn lấy một miếng trận pháp bắt bầu lập hình, thiết trận.

Ân Cửu U chọn chín viên ngọc, vẽ hình trận đồ, viết lên trận văn, sau rút lấy linh khí chính viên ngọc đặt làm mắt trận, dùng tinh thần lực cùng hồn lực vẽ lên môn kiếm pháp, một lần thiết lập xong một chiêu kiếm thức, Ân Cửu U liền xoay chuyển bàn trận, thiết lập thành trận mới, tiếp tục lập nên thế kiếm khác.

Làm ba lần như vậy thành ra một trận pháp hoàn chỉnh, Ân Cửu U đem nộp lên thành phẩm, Lý Hồng Nguyên kinh ngạc, chỉ mới qua một canh giờ thôi a.

Nhìn đến sắc mặt Ân Cửu U, Lý Hồng Nguyên giật mình, nàng hiện tại không phát giác ra vẻ mặt của mình nhưng hắn lại là kẻ nhìn rõ nhất.

Mặt nàng trắng bệch như người bệnh, trên trán xuất từng hạt mồ hôi tinh mịn, chỉ có hơi thở duy trì ổn định như chưa từng có việc gì, nếu không phải vì khuôn mặt tái nhợt này hắn còn nghĩ nàng đang rất ung dung nữa.

Quả thật, Ân Cửu U rất ung dung tự tại, chỉ qua là cơ thể này quá yếu ớt, không chịu nổi lượng lớn tiêu hao tinh thần lực cùng hồn lực cùng lúc.

Lúc đầu, Ân Cửu U tính toán chỉ đến Vương Quân cấp mới khiến bản thân gặp khó khăn, không ngờ chỉ mới đến tứ tinh đã khiến bản thân phải mệt mỏi rồi.

Cần phải nhanh chóng cải tạo thân thể mới được.

“Ta xin phép.” Ân Cửu U chào một tiếng rồi đi ra bên ngoài, ôm đồ đạc của nàng quay về gia viên.

Ân Thập Cửu đứng ở cửa chờ nàng quay về, vừa thấy nàng đã nhào đến ôm chặt nàng không buông, miệng bô nói, “U Nhi U Nhi, muội về rồi, muội về rồi, chúng ta vào nhà đi, tối nay để Mặc nấu ăn đi.”

“Mặc?” Tên người sao?


“Ân, là nam nô Dực tộc đó, hắn gọi là Mặc.” Ân Thập Cửi cười hi hi ha ha nói.

Mặc ở phía sau nhìn Ân Thập Cửu dáng vẻ hi hi ha ha ngốc tử không khỏi rùng mình, bất giác lui về sau một bước, hắn không dám ngẩn đầu, chỉ có thể cúi thấp đầu đến trước mặt Ân Cửu U, “Chủ nhân để ta mang đồ đến phòng bếp thay người.”

Ân Thập Cửu ôm Ân Cửu U gật gật đầu lên tiếng, “Ân, muội để Mặc làm đi, Mặc, có gì ngươi ở bếp nấu vài món cho tối nay luôn đi ”

“Vâng.” Mặc thấp giọng nói.

Ân Cửu U nhìn Ân Thập Cửu như trước ngốc manh, nhưng Mặc thì có sự thay đổi, hắn không mang vẻ lãnh đạm nữa, trên mặt hắn giờ phút này có điểm sợ hãi.

Hai người này ở nhà đã làm trò gì vậy?

“Ca, muội vừa mới đi công hội Luyện Dược Sư, biết được một số bài thuốc rất hay, dưỡng thể, bổ thần, để muội nấu cho ca uống.” Ân Cửu U cười sủng nịch nói.

Nụ cười ấm áp từ em gái Ân Thập Cửu muốn nói không lại phải nuốt về, bất chi bất giác cho mê muội nói, “Hảo.”

“Muội nấu thuốc cho ca, ca không được bỏ đâu đấy!” Ân Cửu U nhắc nhở.


“Biết rồi nga.” Hắn cười sủng nịch đáp lại mà quên mất chữ không nói thế nào. Để rồi bị ép uống thuốc kinh tủng kia.

Cái miệng hại cái thân.

Ăn cơm nước tối xong, Ân Thập Cửu bảo Mặc đi nấu nước tắm, Mặc vừa đi, Ân Cửu U liền từ nhà bếp đi lên, mang theo chén thuốc đen xì cho Ân Thập Cửu uống.

“Ca ca uống thuốc a, uống vào sẽ thông minh hơn nha.” Ân Cửu U dụ dỗ hài tử.

“Ca… Có thế không uống,… Không?” Ân Thập Cửu hối hận a.

“Không được, mỗi ngày ca đều phải uống, thuốc này không những có thể cải thiện não hải còn dưỡng thể, giúp ích cho ca trong việc tu hành, mở ra đan điền, ngưng tụ linh khí xông thẳng Võ Đồ như muội.”

Ân Thập Cửu khóc không ra nước mắt, “……” Muội muội, nói ra ngươi đừng đau lòng, ta đã đến Võ Linh rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.