Bạn đang đọc Đại Mĩ Nữ Truyền Thuyết: Chương 19: Đến Quan Môn Dịch
Cả bọn cười to: “ha ha ha cô nương có bản lĩnh thì hãy thử xem! Tốt nhất cô nên giơ tay chịu trói đi” _ “đc cô nương ta đây xin lĩnh giáo. Mời!”. Ta giơ tay đẩy Băng Băng ra phía sau rồi mới quay sang đánh bọn chúng. ‘k phải đã nói rồi sao? Chị đây k thuộc dạng vừa đâu?’_ mấy tên này võ công cũng khá. Ta chủ yếu chỉ phòng thủ, ban đầu sức bổn cô nương ta vẫn trụ đc nhưng do vết thương trong cơ thể chưa lành kết hợp với việc vận động quá mạnh nên đã suy sụp. Ta chống kiếm xuống đất, cố gắng hít thở thật sâu. Bọn thích khách đứng bao vây xung quanh:”k ngờ vương phi liễu yếu đào tơ mà cx biết võ công nữa cơ à? Thú vị thật nhưng tiếc là k trụ đc lâu? Còn đứng ngây ra đó làm j, bắt cô ta mau”. BỤP BỤP BỤP… ta ngước lên thì thấy Đại Sơn ca ca đang nhanh chóng điểm huyệt mấy người đó, động tác di chuyển vô cùng nhanh nhẹn. “Trắc Cơ, muội k sao chứ?”_ huynh ấy chìa tay đỡ ta đứng dậy_ “muội k sao? Chỉ là có chút mệt mỏi? Sao huynh biết muội ở đây mà tới ứng cứu vậy?” _ “nghe tiếng đánh nhau tất nhiên là huynh biết! Muội luyện võ công từ khi nào vậy?” _ “bí mật! Băng Băng mau lại đây!” _ “đi thôi! Thuật điểm huyệt của huynh k trụ đc bao lâu đâu!” _ “vâng”. Thế là ta để cho Tuyết Băng phi ngựa còn Đại Sơn huynh lại đòi cõng ta. Đường đến Quan Môn dịch cũng còn k xa, 2 3 dặm là tới nơi. “này muội hỏi huynh huynh trả lời thật nhé! Muội có nặng lắm k?” _ “ ừm…có! rất nặng lại là đằng khác!” _ “hứ, thế sao huynh đòi cõng muội, đáng ghét!” _ “anh trai cõng em gái kết nghĩa của mình thì có j phải bàn tán!” _ “đc thôi muội sẽ cho huynh biết tay” _ “thôi đi cô nương, tôi sợ đòn tấn công của cô vào yếu điểm của tôi rồi” _ “làm j nghiêm trọng vậy? Chỉ là cù thôi mà?” _ “NÀY! 2 người định bỏ rơi muội à? Hu hu hu…” _ “Băng Băng thôi đc rồi! Tỉ nói chuyện với muội nha” _ “đến nơi rồi nói làm j nữa! Tỉ tỉ đáng ghét, khó ưa” _ “tốt lắm, đúng là bạn chí cốt của huynh, Băng Băng ạ” _ “hai người… hai người…đã thế giận luôn” _ ta liền bỏ đi hướng khác. “tỉ tỉ nhầm đường rồi! Hướng này cơ mà!” _ kính koong thế là mình bị hớ à? _ “hứ!” _ “ca ca đừng trông mặt mà bắt hình dong! Tỉ tỉ thỉnh thoảng cũng bất cẩn, ương bướng và cứng đầu lắm!” _ “cũng đúng thật! Huynh nhìn lầm người rồi! Ha ha ha” _ đến lúc này, cục máu tức của ta tràn đến tận cổ rồi: “này nhá tôi nhịn lắm rồi đấy! Thế thì sao
hả? Có can gián j đến mấy người k? Ta về!” _ “ấy ấy tỉ tỉ đừng nóng, k phải người đến đây để trị thương sao?” _ “….” _ “đc rồi đc rồi chúng ta sẽ lên Quan Môn dịch quán bằng cái này!” _đó là 1 cái rổ tre đan bằng dây thừng lớn nối với sợi dây bền, khi lắc chuông thì sẽ có người ở trên cao vận khí công làm ròng rọc quay để kéo người lên. ”Cuối cùng cũng đến nơi! Phù…” _ “thực ra bọn huynh lên xuống bằng khinh công còn cái kia chỉ dành cho người thường lên! …bây giờ ta đi tham quan nhé” _ “thôi khỏi, muội lên đây trị thương chứ k phải đi chơi!” – ta hắng giọng _ “ rồi rồi vậy vừa đi vừa nói chuyện vậy! Chỗ yên tĩnh nhất là ở thác nước Thịnh Sa chúng ta đến đó vậy! Bây giờ hãy kể loại độc mà muội đang trúng phải!” _ “Băng Băng”_ “à vâng! Nó chính là Luyện Lão Tà Mị kim đan, k hiểu vì lý do j mà Tà Mị Nguyệt Giáo lại dùng đòn tấn công bằng thứ mê dược đó!” _ “Trắc Cơ, xưa nay muội có gây thù chuốc oán với ai k?” _ “KHÔNG” _ “xin lỗi huynh k có ý đó! Muốn chữa uội k phải là chuyện khó nhưng phải dùng đến Đan Bảo Tà thì sẽ gây tổn thương năng lượng âm dương trong người muội” _ “là sao???” _ “thôi vào đây rồi huynh giải thích” – Đại Sơn huynh vén những dây lá lên: đối diện chính là thác nc trong vắt đang chảy cuồn cuộn, xung quanh là những ghế đá mài nhẵn. “sao k có người j hết vậy?” _ “Băng Băng đúng là trí tò mò của muội, huynh k đáp ứng đc!…Nơi này chỉ dành cho sư phụ, sư nương, tiểu thư, công tử và tam vương bọn huynh đc sử dụng để luyện võ công thôi! Trừ khi đc những người trên cho phép thì những đệ tử của Quan Môn dịch k đc bước vào” _ “Ồ thì ra là vậy!” _ “ngồi xuống đây đi! Theo như bí kíp thì dược khí của Đan Bảo Tà khi truyền vào người khác thì lúc họ luyện những bí kíp võ công khác mạnh hơn thì sẽ bị hao tổn 1 phần nội lực! Muội có chấp nhận k?” _ “cứ làm sao mà giải đc Luyện Lão Tà Mị kim đan thì đc!” _ “tốt hãy ngồi xoay lưng lại với huynh”. Đại Sơn lặng lẽ nhắm mắt lại vận khí công trong người theo hình bát quái xoay chiều quanh lưng Trắc Cơ 1 lúc rồi lại nhanh chóng điểm huyệt khiến cô ngất đi. “Băng Băng hãy đưa cô ấy về dùm huynh. “Có lẽ mấy ngày đàu khó chịu nhưng sẽ mau chóng khỏe lại” _ “vâng gặp lại huynh sau” – Tuyết Băng dìu Trắc Cơ về. Để lại Đại Sơn nhíu chặt lông mày, nhắm nghiền mắt: PHỤT… máu tươi tuôn ra từ miệng: chết, mình truyền cho cô ấy quá nhiều chân lực rồi! cái đã này chắc k vận khí công đc!