Đọc truyện Đại Ma Vương Và Huyết Quỷ Mang Số 13 – Chương 26: Đi làm nhiệm vụ
Dạ Nhược Y và Dạ Qua Thần cùng lúc tiến vào dung binh công hội, hai người vừa đi vào liền lên đến tầng 4 của dung binh công hội tìm nhiệm vụ.
Một lúc sau, hai người đi xuống với vẻ mặt khá là thất vọng, điều này cũng nói lên tất cả, những nhiệm vụ cấp SS và cấp SSS đều không ra gì hoặc là đã bị lấy đi hết.
– Chúng tôi cần một dung binh đoàn, dung binh đoàn cấp A cũng được, chúng tôi thật sự rất cần gấp mà.
Một nam đệ tử từng ở trong yến tiệc của hoàng cung, Dạ Qua Thần vừa thấy liền nhận ra, tên đệ tử này nói với thị nữ phục vụ ở trong dung binh công hội, thị nữ này không ai khác chính là Mị A.
– Chúng tôi thành thật xin lỗi, nhưng những dung binh đoàn từ cấp A đều đã bị những nhóm đệ tử khác đưa đi mất rồi.
– Chết tiệt!!!
Tên đệ tử đập bàn, cắn môi, tức giận, nhóm đệ tử này đến quá trễ, những dung binh đoàn đều bị người khác cướp mất, nếu không có sự giúp đỡ của dung binh đoàn thì bọn họ sẽ chẳng thẻ nào hoàn thành được nhiệm vụ của các tông môn đề ra.
Bắt đầu từ ba ngày trước, các đệ tử đã theo yêu cầu của các tông môn đề ra, đi làm nhiệm vụ, có nhóm xuất phát sớm, có nhóm xuất phát trễ.
Những nhiệm vụ của các tông môn đưa ra chính là đi giết ma thú, vì các đệ tử có thể gặp nguy hiểm và không thể đối phó được, đồng thời cũng là tạo cơ hội cho các dung binh đoàn và các đệ tử nhân cao khả năng chiến đấu của mình.
– Mị A… phải không?
Dạ Qua Thần đi đến chỗ của thị nữ Mị A lên tiếng, Dạ Qua Thần từng đến đây nhiều lần cũng như vậy mà quen biết được Mị A, nhưng hôm nay thì lại thấy nàng hơi khác.
– A, Qua Thần đệ, xin lỗi đệ, mấy bữa nay vì thiếu thị nữ để phục vụ, mà chấp sự thì dư quá nhiều nên tỷ đã xin nghỉ vài ngày ở chấp sự để làm thị nữ tiếp thị, như đệ thấy đấy, chỗ rộng lớn thế này, chỉ còn có mình tỷ làm thôi, những tỷ muội khác đều chạy đi phục các nơi khác rồi a.
Mị A đã lên làm chấp sự từ một tháng trước, khi mà Hàn Liên Cơ biến mất, thì nàng liền lên thay cho Hàn Liên Cơ, Dạ Qua Thần qua lại nơi này một tháng gần đây, thường xuyên nhìn thấy Mị A với thân phận là chấp sự, nhưng bây giờ lại nhìn thấy nàng trong bộ trang phục của thị nữ có phần không quen thuộc cho lắm.
Đi theo sau Dạ Qua Thần là Dạ Nhược Y, vừa thấy Dạ Nhược Y nàng, Mị A liền hoảng loạn thốt lên:
– Đứa trẻ ác quỷ!!!
Dạ Qua Thần nhìn Dạ Nhược Y, hỏi:
– Muội gặp qua Mị A tỷ?
Dạ Nhược Y gật đầu, nói:
– Hơn một tháng trước.
Mị A nhìn Dạ Nhược Y, vui mừng, lên tiếng với nhóm đệ tử:
– Đúng rồi, Dạ Nhược Y là đội trưởng dung binh đoàn cấp S mà, hay các vị nhờ dụng binh đoàn No. 13 đi?
Tên đệ tử nhìn Dạ Nhược Y, vừa nhìn là nhận ra nàng chính là ma nữ độc ác trong buổi yến tiệc kia liền có một chút hoảng sợ.
– Khoan đã… Dạ Qua Thần, Dạ Nhược Y, cùng đều là họ Dạ hai người rốt cuộc là gì của nhau?
Mị A thấy có một sự trùng hợp bất thường ở đây liền lên tiếng hỏi.
Dạ Nhược Y đi lên phía trước, nói:
– Dạ Qua Thần là đại ca của muội, còn muội chính là nhị muội ruột của Thần ca. Muội hôm nay, đến là muốn nhận một vài nhiệm vụ, nhưng đáng tiếc là chẳng có nhiệm vụ gì ra trò cả.
Mị A chớp chớp mắt, nàng không thể nào tin vào mắt mình được, một đứa trẻ ác quỷ, giết người không chớp mắt lại là muội muội ruột của một đứa trẻ tự như thiên thần, thánh thiện với mọi người, vui vẻ, hoạt bát. Sao lại có chuyện đối nghịch như thế này?
Dạ Nhược Y đang nhìn Mị A, nên liền biết được cái suy nghĩ này của nàng, quay qua nhìn Dạ Qua Thần, rồi nhìn Mị A, giải thích về người đại ca này của mình:
– Mị A tỷ, tỷ đừng nhìn Thần ca mà tưởng rằng huynh ấy hiền, thật ra Thần ca rất hung bạo, nếu nói muội là đứa trẻ ác quỷ thì Thần ca chính là ác quỷ đội lớp người đấy, đừng bị vẻ ngoài của huynh ấy đánh lừa tỷ a.
Mị A lại nhìn về phía Dạ Qua Thần, Dạ Qua Thần nhìn Mị A gật gù, ý nói “đúng như thế đấy”, Mị A nhìn đôi huynh muội này giống như một đôi ác quỷ đội lớp người hơn là một con người thật sự, quá là lừa người rồi!
– Không nói nhiều, bọn ta thuê dung binh đoàn No. 13 các người, giá cả như thế nào tùy các ngươi định đoạt, nhiệm vụ lần này chính là giúp bọn ta giết 10 đều yên Tông, lấy 100 viên tinh thạch của yên Vương.
Từ phía sau tên đệ tử vừa lên tiếng này đi tới là Hoàng Kim Lân, hắn vừa thấy Dạ Nhược Y, liền tươi cười chào hỏi:
– Nhược Y, một tháng qua không thấy ngươi a, không ngờ ngươi lại là đội trưởng của một dung binh công đoàn cấp S đấy a. Nhược Y, để ta giới thiệu với ngươi, đây là Họa Tiêu Tư là bạn của ta.
Họa Tiêu Tư chính là nam đệ tử nãy giờ nói chuyện với Mị A và Dạ Nhược Y.
Nhìn thấy Hoàng Kim Lân, Dạ Nhược Y cười gian trá lên tiếng:
– Thuê bọn ta đi làm nhiệm vụ mà các ngươi vừa nói, tương đương với nhiệm vụ cấp SSS, giá cả thuê chỉ có hai người bọn ta là 3 ức kim tệ, vì nhóm các ngươi có Hoàng Kim Lân là bạn của ta, nên ta giảm giá cho các ngươi là 5 ức kim tệ, giao ra 4 ức trước tiên, sau khi hoàn thành nhiệm vụ giao ra 1 ức còn lại.
Một con mắt của Họa Tiêu Tư giật giật, đây là cách mà Dạ Nhược Y nàng “giảm giá” hay sao? Hắn tức giận, quát lớn:
– Sao ngươi không đi làm cướp luôn đi?
– Không cần thì thôi.
Dạ Nhược Y vừa quay lưng bỏ đi liền nhìn thấy Vân Phong bước vào công hội, Vân Phong vừa thấy Dạ Nhược Y liền nhảy tới ôm nàng, lên tiếng:
– Nhược Y tỷ, tỷ cùng ta đi làm nhiệm vụ của các tông môn giao đi.
Dạ Nhược Y liếc mắt nhìn Hoàng Kim Lân và Họa Tiêu Tư, nàng vừa định mở miệng đồng ý với Vân Phong thì Hoàng Kim Lân lên tiếng:
– Được, thành giao, đây là 4 ức kim tệ của ngươi đây.
Hoàng Kim Lân ném về phía Dạ Nhược Y một cái tinh tạp trị giá 4 ức, nàng quay lại cười nói:
– Xong chuyện này ngươi trả bọn ta 3 ức nữa.
Họa Tiêu Tư cảm thấy Dạ Nhược Y đang là cố ý tăng giá, hắn tức giận đùng đùng, mặt đỏ bừng quát:
– Không phải vừa rồi ngươi nói chỉ là 1 ức thôi sao? Sao bây giờ lại tăng lên thành 3 ức?
– Bởi vì 5 ức là thuê 2 người, 7 ức là 3 người. À, Vân Phong là thành viên của No.13, ta nghĩ các ngươi không biết đâu nhỉ?
Họa Tiêu Tư đúng là tức đến điên máu mất rồi, hắn có ý định đi lên giết chết cả nhóm ba người này, nhưng lại bị Hoàng Kim Lân kéo lại, hắn lắc đầu ý bảo “không nên nổi giận”.
Họa Tiêu Tư tức giận bỏ đi ra ngoài, cả nhóm đi theo, trên đường đi ngang qua một tiệm bán linh dược, Dạ Qua Thần nhìn thấy Kiệt Khắc, liền nắm đầu cậu kéo ra đi cùng, Họa Tiêu Tư tức giận, nghĩ rằng nếu như Kiệt Khắc vào nhóm thì Dạ Nhược Y chắc chắn sẽ tăng giá lên thành 9 ức mất.
– Mọi người đi đâu vậy?
Kiệt Khắc bị lôi vào mà không hiểu gì hết, liền tò mò lên tiếng hỏi.
– Đi Hải Quỳnh Vô Tận.
Dạ Nhược Y đơn giản nói ra, liền làm cho Họa Tiêu Tư và Hoàng Kim Lân giật mình, không chỉ vậy mà Vân Phong cũng thoáng giật mình một chút.
Kiệt Khắc thì lo lắng, nói:
– Hải Quỳnh Vô Tận muội biết nó là nơi như thế nào không hả? Áp suất nước biển ở nơi đó rất lớn, hơn nữa, yêu thú hay ma thú ở đó yếu nhất chính là yêu Vương đấy!
– Muội biết rõ, nên muội mới có ý kiến đến đó, nơi đó yêu thú đồng cấp mạnh hơn ở trên bờ này đến 2 lần bình thường, nếu đến đó, yêu Vương chắc chắn trong vòng một ngày sẽ giết được hơn hai trăm con, bắt được hơn ba mươi con Yên Tông, có khi lại bắt được đến 10 con yêu Tôn nữa chứ, may mắn hơn sẽ đụng độ với một vài con bán yêu Thần a.
Kiệt Khắc đúng là hết lời để nói với Dạ Nhược Y mất rồi. Kiệt Khắc không lo về áp suất nước, hay lực cản của nước ảnh hưởng đến chiến đấu của cậu hay của mọi người, vì khi còn ở Trái Đất, Kiệt Khắc đã từng cùng nhóm Dạ Nhược Y lặn sâu xuống dưới biển hơn cả 1000 km, áp suất cực lớn, khả năng nhìn thấy được vật gì đó cũng bị hạn chế và không có đề bảo hộ.
Nhưng đối với bọn họ không là gì cả, những người từng được tiêm thuốc vào người đều có những khả năng đặc biệt nhất định mà người tiêm thuốc nào cũng phải có được, như là chống chịu được áp lực gấp trăm lần con người bình thường, chịu sức nóng tương đương với mắt ma, chịu lạnh ở được với mức -100°C, bây giờ thì lại có thể tu luyện nên những khả năng này đều được tăng lên.
Kiệt Khắc cũng có tiêm thử thuốc vào người của mình ba lần, dù không hoàn chỉnh nhưng cũng có những khả năng tương tự như vậy, điểm khó của cậu là không có được những khả năng đặc biệt như Dạ Nhược Y là có thể nhìn thấy suy nghĩ, quá khứ của người khác, hay sức mạnh mạnh gấp mười lần người bình thường, nhưng từ khi qua thế giới này thì đã đổi lại là mạnh hơn gấp mười lần thiên tài võ đạo, Dạ Qua Thần có thể triệu hồi sấm sét, bão tuyết… một cách tự do mà không cần đến hỗ trợ nào, kể cả dùng đến ma pháp, có thể hòa mình vào trong những nguyên tố mà cậu tạo ra.
– Nè Hải Quỳnh Vô Tận không phải là ở hướng Đông sao? Sao lại đi về hướng Tây?
Nhóm Dạ Nhược Y cũng không giải thích một lời, đi sâu vào trong khu rừng, đến một ngôi nhà hoang, Kiệt Khắc lúc này dẫn đường đi vào bên trong, cả nhóm đi xuống dưới lòng đất của ngôi nhà.
Một truyền tống trận bày ra trước mặt mọi người, Dạ Qua Thần nhìn thấy truyền tống trận này liền cười nói:
– Vậy ra đây là cách ngươi đến được Tây đại lục.
Kiệt Khắc nhớ đến lúc mình đến Tây đại lục, cười gượng một cái, rồi bắt đầu kích hoạt truyền tống, kéo mọi người vào bên trong.
Trước mặt tất cả là một màu trắng xóa, mọi người không biết mình mất đi ý thức từ khi nào, khi mở mắt ra nhìn thấy trước mặt mình là một vùng biển màu đen, những cây hoa Quỳnh mộc đầy xung quanh biển, Dạ Qua Thần quýt sao mộ tiếng, cười nói:
– Truyền tống đúng chỗ đấy!
– Dĩ nhiên rồi, ta đã điều chỉnh địa điểm cần đến nên không thể nào là sai lầm được cả.
– Rồi rồi.
Dạ Qua Thần vẫy vẫy tay nói, quay lại nhìn Dạ Nhược Y thì thấy nàng đã đi ra ngoài xa xa kia mất rồi, lắc đầu, không biết nói gì thêm, chỉ có thể kêu mọi người cùng nhau đi xuống Hai Quỳnh Vô Tận.